Chương 98: Nha hoàn đến rồi (34)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Vân Linh đứng ở cửa, nhìn biến hóa của ca ca nhà mình, nghe ca ca nói, đáy lòng run lên, cắn môi dưới.

Đáy mắt nổi lên sự kiên định.

Bất luận ca ca muốn làm gì, nàng sẽ giúp ca ca.

Mấy ngày nay, bởi vì biến cố ở tướng quân phủ, nàng mơ màng hồ đồ, một lòng chỉ canh giữ bên người Vân Lâm, không dám, cũng không nghĩ tới về sau.

Hiện giờ, ca ca tỉnh, bất luận ca ca muốn báo thù hay làm gì khác, nàng sẽ làm tất cả những gì có khả năng trợ giúp ca ca!

Tô Mộc xoay người rời đi, thấy Vân Linh đứng ở cửa.

"Tiểu thư."

Vân Linh cắn môi, lôi kéo Tô Mộc sang một bên.

"Tiểu Thu, ngươi là người phụ thân vẫn luôn bồi dưỡng sao?" Nàng ở cùng Tiểu Thu lâu như vậy, nếu còn không phát hiện Tiểu Thu thay đổi, thì nàng cũng thật là mù.

"Đúng vậy, tiểu thư."

Tình huống thật sự không tiện nói, lấy cớ khác quá phiền toái, tiện thể Tô Mộc liền nương theo ý nghĩ của nàng ấy.

Coi như cô là người đại tướng quân ngầm bồi dưỡng.

Thân phận này dễ dàng làm Vân Lâm và Vân Linh tiếp thu.

"Tiểu Thu, ta muốn giúp ca ca." Đáy mắt rực rỡ lấp lánh, tràn đầy kiên định.

Hiện giờ nàng đã không còn là cái người bệnh tật ốm yếu, vẫn luôn được tướng quân phủ che chở.

Nàng muốn trở thành vũ khí trợ giúp báo thù!

"Tiểu thư muốn giúp như thế nào?"

Điều này rất thú vị, thiên kim tiểu thư luôn được dưỡng ở thuê phòng, bị bắt lột xác, nhưng không có chủ kiến, liệu có thể đi bao lâu?

"Ta biết được, Tiểu Thu, ngươi đang thu thập tình báo, có phải vì trầm oan của tướng quân phủ, ta có thể trở thành một người đi thu thập tình báo!"

Tuy rằng, nàng thường xuyên canh giữ bên cạnh Vân Lâm, nhưng trong nhà này, nàng đi lại không bị ngăn cản, cũng thường nghe được những người ra vào nhà nói chuyện.

Nàng không ngốc, nghe xong nhiều như vậy, liên hệ lại cũng có thể biết một vài thứ.

"Làm như thế nào?" Tô Mộc tiến thêm một bước truy vấn.

"Trà lâu, thanh lâu, cũng hoặc là hoàng cung, đều là nơi có thể thu thập tình báo, ta có thể đi."

"Lấy dung mạo của tiểu thư, ra cửa liền sẽ bại lộ."

Vân Linh nghẹn lời.

Vấn đề căn bản nhất, thế nhưng nàng không có suy xét đến.

"Nha đầu, nghe nói Vân Lâm tỉnh rồi." Thanh Thời khôi phục một thân bạch y tung bay, dung nhan tuấn mỹ xuất hiện.

Hai mắt Vân Linh sáng ngời, hơi si mê nhìn hắn.

"Ừ, ở bên trong."

"Ta đi xem." Thanh Thời vào cửa.

Ánh mắt Vân Linh cũng từ trên người Thanh Thời thu trở về.

Kìm nén nhịp tim đang đập nhanh, Vân Linh cắn cắn môi.

Mới vừa rồi tâm tư kiên định, bởi vì Thanh Thời xuất hiện có vài phần dao động, nhưng rất nhanh liền trở về kiên định.

Nhà không có, tình là gì!?

"Tiểu Thu, ta có thể làm được!"

Nhìn thấy nàng kiên trì như thế, Tô Mộc thở nhẹ một hơi.

Hai huynh muội này, không phải vật chết, luôn đứng dưới sự che chỡ, mà lúc này, thứ hai người cần nhất chính là năng lực tự bảo vệ bản thân.

"Ta sẽ an bài cho tiểu thư."

Nếu nàng có thể buông bỏ hết thảy và muốn làm việc đó, vậy Tô Mộc chỉ có thể trợ giúp hết mức có thể.

Cửu Thiên Tuế: 【 Ký chủ, sao cô không lấy ngân lượng nàng ấy? 】

"Nhiệm vụ đối tượng, chính là tiền."

Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

Lời này không có gì sai, chỉ là...

【 Ký chủ, trong thế giới nhiệm vụ lần trước, cô đối với Phác Tiêu và Bạch Mạn Tinh không có thân thiện như vậy. 】

"Nhiệm vụ không giống nhau."

【 Chứ không phải ký chủ bởi vì đối tượng nhiệm vụ thật đáng yêu, xinh đẹp, cho nên mới giúp bọn hắn sao? 】

"Không có."

Xinh đẹp đáng yêu là cái gì?

Đáng yêu hơn tiền sao?

Xinh đẹp hơn tiền ư?

Đáp án là: Không.

Vân Linh nhìn bóng dáng Tô Mộc, nữ hài từ nhỏ cùng nàng lớn lên kia, thế nhưng trở nên cường đại như thế.

Mà nàng, phải nhìn nàng ấy làm chuẩn.

☆☆☆☆☆


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net