CHƯƠNG BA: CHUYẾN ĐI THỰC TẬP CHUNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thuyền trưởng Seiryo Tennan ~~. Chúng ta hiện đang tiến hành sửa chữa khẩn cấp trong không gian bình thường do sự cố động cơ. Mọi người đến cabin của mình ngay lập tức. Đó là tất cả."

"Sự cố động cơ?"

"Sự cố động cơ...."

"Sự cố động cơ?"

Giống như một trận tuyết lở, nó lan truyền trong các học sinh, và tất cả học sinh và giáo viên ở đó quay lại và nhìn Seina.

"Xin lỗi!" Seina cứng người lên vì xấu hổ

----

"Ha..., hình như tớ đã làm mọi người bực bội .... Tớ tự hỏi liệu mọi thứ có ổn không?"

Seina vừa nói vừa ăn một bữa ăn di động tương tự như một chiếc bánh hamburger, được cung cấp trong phòng của cậu.

"Đó không phải là một vấn đề lớn vì không phải sơ tán."

Kenneth cuối cùng cũng ăn xong bữa ăn xách tay, cậu ta ném rác vào ống hút bụi, rồi nằm dài trên giường. Trời vẫn còn sáng sớm nhưng cậu ta vẫn cảm thấy buồn ngủ.

"Có lẽ cái này là một phần của khóa huấn luyện."

"Có khả năng ... nhưng nếu đó là một cuộc tấn công của hải tặc thì sao ...?"

Cửa mở và NB bước vào.

"NB...! Ngươi đã ở đâu vậy!?"

"Điều đó không quan trọng. Hãy kiểm tra cái này!"

NB gạt Seina ra và bắt đầu điều khiển bảng điều khiển trên tường của cabin. Sau đó

"Ooooo!"

Kenneth nhảy ra khỏi giường và đến gần bảng điều khiển. Cậu ta đẩy NB ra khỏi màn hình. Sau đó Rajau lướt tới cạnh Kenneth và ngồi xổm trước màn hình.

"Đây có phải nguồn cấp dữ liệu từ con tàu này không?"

"Tất nhiên, thô và không bị kiểm duyệt." NB nói

"Chà, tớ cảm thấy mình giống như một kẻ xấu vậy."

"Chúng ta nên xem cái nào?"

"Này NB! Dừng lại!!"

Seina cố gắng ngăn NB lại, nhưng Kenneth và Rajau đã ngăn cậu lại.

"Seina! Chúng ta là bạn và chúng ta thậm chí không thể nói chuyện với bất kỳ nữ sinh nào trong cả ngày. Tớ cần điều này!"

"Đúng vậy Seina-kun. Hãy nghĩ về nhu cầu thay đổi của chúng ta."

Kenneth và Rajau nhấn mạnh với vẻ mặt đầy nước mắt của một chú chó con.

"Ồ ─ ─ ─ ─ !!"

Một trong những màn hình phân tách được phóng to và màn hình chiếu hình ảnh những cô gái mặc đồ lót đang thay đồ được chiếu trên màn hình. Cô gái bắt đầu cởi áo ngực của mình. Kenneth và Rajau bỏ qua Seina và bám vào bảng điều khiển.

Seina nhìn NB một cách kỳ lạ.

"Này NB, ngươi bị sao vậy, bị hỏng ở đâu à?"

"Đừng ngớ ngẩn vậy. Tôi không bị sao cả."

"Seina nhìn kìa! Cô ấy sắp cởi nó ra rồi!" Kenneth chỉ vào Seina khi một cô gái bắt đầu cởi áo ngực. Ngay khi cô ấy chuẩn bị cởi ra, con tàu rung lên và màn hình bị tắt đi.

"AHHHH !!" Kenneth và Rajau hét lên như thể ngày tận thế đã đến.

---  

Bên trong cây cầu vang lên báo động khi con tàu rung chuyển. Tuy nhiên, Seiryo, người bị ngã trước đó, đã liều lĩnh bám vào một đường ống trên tường.

"Chuyện gì xảy ra vậy! Báo cáo mau!"

"Một con tàu đã tấn công chúng ta, nó có vẻ giống như một tàu cướp biển không gian." một người điều khiển nói.

Bộ ba của Alan tự nói chuyện với nhau

"......... Có vẻ như có sự xuất hiện của 'nữ thần số 0' chẳng giúp được gì cả ..."

"Vận rủi của Seina đã mạnh hơn ...."

"Nhưng có lẽ đó là tàu của Ryoko-sama."

" Ồ !! "

Cả ba quay lại nhìn chằm chằm vào nhân viên thông tin.

"Dữ liệu về tàu của kẻ thù nói rằng nó thuộc về hội Da Luma, đó là tàu khu trục của Komachi Kyo!"

"Cái gì ......"

"Tệ thật! Khẩu pháo của chúng ta đang dừng hoạt động! ", Amane nói

"Bắn đại bác! Tiêu diệt bọn chúng!" Seiryo ra lệnh

"Thưa ngài, đại bác của chúng ta đã dừng hoạt động. Chúng ta không thể bắn cho đến khi các động cơ được sửa chữa." Người điều khiển báo cáo.

"Xả đạn. Xé chúng thành từng mảnh." Seiryo ra lệnh phớt lờ anh ta.

"Thưa ngài họ đang bắn vào chúng ta. Tôi đã kích hoạt khiên lên nhưng chúng không có hiệu quả."

"Xả đạn!"

"Thưa ngài, lá chắn của chúng ta đã bị hỏng. Chúng ta gửi đi những lũ biệt kích theo đuôi chúng ta."

"Xả đạn! Thổi tung tất cả bọn chúng! Bắn bắn bắn ahahaaha!"

Seiryo phấn khích khi nhìn thấy Hải tặc Không gian, đã hoàn toàn quên mất sự cố động cơ. Cơn thịnh nộ của Amane bắt đầu sôi sục.

---------------

"Ảnh đi đâu mất rồi!"

Kenneth và Rajau bị sốc khi hình ảnh biến mất.

NB đã lăn đi và va vào một bức tường. Seina cảm thấy nhẹ nhõm vì nó đã dừng lại. Cậu nhìn NB và tự hỏi tại sao nó lại hành động như một ông già biến thái.

(Không biết đây có phải là một phần của phần mềm mà Airi-san đã đưa vào đó không.)

Seina đang nghĩ thì đột nhiên NB đứng dậy và hình ảnh hiện lại

"Ồ, nhìn kìa, nó đã quay lại!"

"Cái gì!"

Kenneth và Rajau quay lại màn hình video.

----

Tàu raider bên ngoài có hình dạng giống như một con dao lao qua tấm chắn tàu và lần lượt đâm vào các thành bên của container vận chuyển.

---

"Những kẻ đó không biết rằng mình đang đối phó với ai! BẮN!" Seiryo hét lên

Amane dùng tay đấm vào đầu anh ta.

"Đồ ngốc!"

-----------

"Này, NB của Seina! Không còn cô gái nào trong phòng thay đồ nữa, chuyển sang phòng tắm đi!"

NB chuyển hình ảnh màn hình từ phòng thay đồ sang nguồn cấp dữ liệu của phòng tắm. Tuy nhiên, do có hơi nước dày đặc nên chỉ nghe được âm thanh.

"Tớ không thể nhìn thấy một thứ!"

Kenneth và Rajau bắt đầu thở hồng hộc về phía màn hình.

"Hai cậu đang làm gì vậy?" Seina hỏi

"...có lẽ nếu chúng ta thổi trên màn hình thì sương mù sẽ tan!"

Seina hơi thất vọng với hai người bạn cùng phòng của mình.

"Hai người có muốn tôi điều chỉnh chương trình thông gió không?" NB hỏi

"aww đúng vậy... hơi nước đã tan và trời trở nên nắng ... ... ...!"

Một nữ sinh bắt đầu ra khỏi bồn tắm. Kenneth và Rajau nuốt khan. Seina quay mặt khỏi màn hình với vẻ mặt khó hiểu.

"Được rồi!" Ngay lúc nữ sinh đứng dậy, Seiryo hiển thị trên màn hình.

"Ahhhhhhh !!" Kenneth và Rajau giật mình.

"Các học sinh! Con tàu này đang bị tấn công bởi Hải tặc Không gian! Hãy ở yên trong phòng của mình và đừng ra ngoài. Hết!"

Sau khi cuộc giao tiếp của Seiryo kết thúc, bức ảnh lại chuyển sang bồn tắm.

"oh ~ ~ ~ ~"

"wow" Nhưng thân tàu nhanh chóng rung chuyển và tất cả hình ảnh trên bảng điều khiển biến mất.

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!"

------------

"Đúng vậy! Tất cả các thành viên chuẩn bị chiến đấu! Đi theo tôi! Ha ~ ~ ~ Ha ha ha!"

Seiryo nhanh chóng nâng kiếm và chạy ra khỏi cây cầu.

"Kẻ thù đã phá vỡ khối 32 và 36!"

"Đóng các khối 40 đến 48!"

"Một làn sóng thứ hai của tàu địch nhỏ đang đến gần!"

"Cố gắng ổn định các lá chắn!"

---

"Chủ nhân, hình như cậu bị chảy máu mũi rồi."

NB đưa tay ra lấy khăn giấy lau mũi.

"Chuyện gì đang xảy vậy!" Kenneth bực bội đập vào bảng điều khiển.

"Vấn đề này chắc tệ lắm .... tất cả các đường dây liên lạc đều bị ngắt." NB rút phích cắm mà nó đã cắm vào đầu cuối của bảng điều khiển và nó đi về phía cửa.

"Ngươi định đi đâu vậy?"

"Tôi ra ngoài để tìm kiếm đường dây còn hoạt động."

"Được rồi! Hãy đi với nó!"

Kenneth tiến ra cửa theo sau NB. Rajau cũng đứng dậy theo sau.

"Nhưng Kenneth, có Hải tặc Không gian.... "

"Không sao đâu, đây là luyện tập thôi! Nó chỉ là huấn luyện nếu chúng ta bị tấn công bởi Hải tặc không gian thôi. Không có thật đâu."

"Ừ, đây phải là một sự kiện được dàn dựng." Họ theo NB ra ngoài hành lang.

"Này!"

Seina chạy đến ngăn họ lại nhưng họ đã đi lên cầu thang để đến trung tâm con tàu.

"Mình đoán là không thể tránh được."

Seina nghĩ đến việc quay trở lại phòng đợi một lúc, nhưng cậu quyết định kiểm tra tình hình bên ngoài,

Cậu leo lên cầu thang và đi ra lối đi bên ngoài. Nhưng không có một trận chiến chớp nhoáng như Seina nghĩ sẽ xảy ra.

"...... Rajau ...... Kenneth...."

Seina không thể tìm thấy họ. Đột nhiên Seina cảm thấy có thứ gì đó đằng sau mình và theo bản năng, cậu nhảy ra khỏi đường để tránh nó.

"!"

Cậu nghe thấy tiếng gầm rú như người ta nghe thấy khi chập điện và ngửi thấy mùi khét của kim loại. Seiryo đứng với một thanh kiếm ánh sáng đâm ngay cạnh Seina.

"Cũng tránh được sao Hải tặc không gian!"

"Hải tặc không gian? Seiryo-sensei. Là em! Yamada Seina!"

"Có cố gắng đấy, nhưng tất cả học sinh ở trường bọn ta đang đợi trong phòng của mình rồi!"

"À, vâng, đúng là vậy, nhưng ..."

Seina liếc nhìn cây cột ánh sáng phát ra từ thanh kiếm. Kim loại bên cạnh cậu, thứ kim loại tiếp xúc đã bị đốt cháy và biến màu.

"Seiryo-sensei, thanh kiếm đó ...... Nó có vẻ khá nguy hiểm."

"Đừng lo lắng, ngươi sẽ ổn miễn là nó không đâm vào đầu."

"Nhưng không phải thầy đang nhắm vào đầu em sao?"

"Đừng hỏi những câu vô nghĩa cướp biển cặn bã!" Khi Seiryo vung kiếm ánh sáng một lần nữa. Seina bỏ chạy.

-----

Trong một lối đi không có ánh sáng NB đang truy cập một thiết bị đầu cuối từ một bảng điều khiển. Tuy nhiên, chỉ có những đoạn không người lái trên màn hình.

"Ngươi đang làm gì vậy, không có cô gái nào trên máy quay này cả."

Kenneth đánh NB một cách bực bội.

"Ồ, hình như có ai đó."

Rajau chỉ. Có một bóng người nhỏ trên màn hình

"Tối quá ... Tớ không thể nhìn rõ được... Ồ, là Seina! Tại sao cậu ấy lại đang chạy vậy?"

"Có vẻ như chủ nhân đang bị theo đuôi."

"Ồ, ngươi nói đúng! Nhưng bởi ai..." 

"...Đó ... có phải là .... Seiryo-sensei?"

"Có vẻ như là thế."

"Anh ta đang đuổi theo Seina bằng một thanh kiếm?"

"Hình như vậy."

"Cậu ấy đã làm gì vậy?"

----------

"Thuyền phó Amane! ... Thuyền trưởng Seiryo đang đuổi theo ai đó..."

Người điều khiển đang theo dõi con tàu bối rối khi đưa cho Amane xem nguồn cấp dữ liệu.

"Ha ha ha! HẮN TA ĐANG THỬ CHỐNG LẠI TẤT CẢ BỌN CHÚNG MỘT MÌNH, hắn ta sẽ đi được bao xa?"

"Seiryo! Đồ ngốc! Anh nghĩ mình đang làm cái gì vậy ............"

Amane có vẻ tức giận khi vung tay đấm vào màn hình.

Mặc dù đúng là có cướp biển xâm lược, nhưng không cần thiết phải truy đuổi chúng.

"Chúng tôi hiểu, đi cẩn thận! Chúng tôi sẽ liên hệ với cô nếu cần lệnh."

Amane bật dậy và chạy khỏi cây cầu.

------------

"Đã nhận được một báo cáo từ Daruma! Big Daruma và tàu Jurai đã chạm trán nhau." Một sĩ quan trên tàu của Komachi thông báo cho cô ấy

"Tàu của Jurai!? Nó có phải là tàu của hoàng gia không?"

"Không, đó là một con tàu bình thường. Có khả năng cao đó là tàu hộ tống. Có lẽ nó đang theo sau con tàu huấn luyện này, tôi tự hỏi nếu động cơ của chúng bị hỏng và chúng bị mắc cạn ..."

".... vậy không phải Tàu chiến Jura. "

Komachi, người đã xác nhận rằng đó không phải là một con tàu hoàng gia, thở phào nhẹ nhõm.

"Chúng ta có nên phá hủy con tàu này và đi giúp Daruma không?"

"Chà .... Nó khá nhanh ...... thật khó để nhìn thấy trên nguồn cấp dữ liệu mà họ đang gửi cho chúng ta."

"Oh!?....... đây là lần đầu tiên tôi từng thấy một thứ như vậy ... ... đây có lẽ là một con tàu trinh sát của Jurai. "

"Nó gần như khó chịu như một con tàu hoàng gia."

"Bình tĩnh! Cho dù có phiền toái thì cũng không có cách nào có thể hạ gục được Big Daruma."

"Được rồi! Đừng để tín hiệu SOS do tàu huấn luyện truyền tới tàu Jurai."

"Ngài có chắc không? Điều gì sẽ xảy ra nếu nó phá hủy Big Daruma."

"Đồ ngốc! Ta đã nói với ngươi rằng con tàu Juraian chỉ là một con tàu trinh sát! Nó chỉ có công dụng là thu thập thông tin, không có lý do gì nó có thể làm được điều đó! Nhanh lên và gửi tin đển Big Daruma để chúng ta có thể bảo họ thay đổi hướng đi."

Tàu của họ rung chuyển khi đâm xuyên qua tấm chắn của tàu huấn luyện.

-----------

"Hakuren-sama! Đã nhận được tín hiệu cấp cứu từ tàu huấn luyện!"

"Chuyện gì đang xảy ra vậy !?"

"Tôi không thể nói chắc chắn, tìn hiệu đang bị nhiễu. Nó đang bị chặn, chúng phải muốn chúng ta tránh xa họ."

Họ nhận ra những tên cướp biển đang lên kế hoạch phá hủy con tàu huấn luyện sau khi cướp nó

"Nhiệm vụ của chúng ta là hộ tống tàu huấn luyện."

"Nhưng quy mô hành tinh đó có lẽ là .... "

Thuyền trưởng nhận ra rằng quy mô tiểu hành tinh là Big Daruma. Nếu họ để nó khuất tầm mắt thì sẽ không thể chiếm lại được.

"Anh muốn bỏ đi cơ hội cứu sống học sinh đó sao?"

Đó là vấn đề mà họ phải đối mặt

"Đừng lo lắng về con tàu đó, rất có thể với khả năng của Yamada Seina, chúng ta sẽ gặp nó một lần nữa! Chỉ cần nhanh lên và chúng ta hãy cứu con tàu huấn luyện! "

"Cô nói đúng! Người điều khiển, chuẩn bị nhảy đến điều phối từ tín hiệu cứu nạn và gửi tin nhắn cho Mikagami!" Chỉ huy ra lệnh.

-------

Seina bị Seiryo đuổi vào một căn phòng chứa đầy thùng thép

"Ha ha ha! Chuẩn bị chết đi!"

"aaaah!"

Seina chạy. Cậu nhìn lại và thấy Seiryo đang chuẩn bị tấn công bằng kiếm của mình.

"Hehe ... với tư cách là một giáo viên, tôi rất vui khi biết rằng cậu có thể đối phó với việc bị tấn công bằng kiếm."

"Nếu thầy đã nhận ra em nhưng tại sao vẫn đuổi theo ..."

"Vốn dĩ, tôi là người thực hiện Tăng cường Sinh học của cậu, tôi có nhiệm vụ xác nhận kết quả."

Seiryo băng xuống nhưng trượt. anh ta ngừng tấn công.

"Haha. Tôi chỉ nhiệt tình với nhiệm vụ của mình ... nhưng tôi nghĩ rằng tôi đã xác nhận đủ rồi ... Hải tặc Không gian đang tấn công con tàu, phải không?"

"uh .... vâng .... này, âm thanh đó là gì ..."

Với một âm thanh gầm rú khủng khiếp, một chiếc thuyền tấn công xuyên thủng bức tường.

--------

"Tại sao tất cả đều trở về phòng của mình?"

Kenneth và Rajau nhìn chằm chằm vào màn hình cùng với NB. Tất cả các nữ sinh dường như đã trở về phòng riêng của họ, và không ai có thể được nhìn thấy ở bất cứ nơi nào họ nhìn.

"Không có camera giám sát trong phòng?"

"Thật vô nghĩa, họ thậm chí có thể sẽ làm gì trong căn phòng đó mà chúng ta đáng phải xem?"

"Cậu nói đúng, tớ nghĩ chúng ta nên trở lại phòng và làm theo lệnh..."

Một thứ gì đó giống như một ống kim loại cứng đột nhiên ấn vào sau đầu Rajau.

"Có chuyện gì vậy?" Kenneth nghi ngờ Rajau thiếu phản ứng nên quay lưng khỏi màn hình để kiểm tra.

"Đứng im!" Trước khi họ biết điều đó, Kenneth và Rajau ở đó đã bị hai tên Hải tặc Không gian dùng súng chặn lại.

"Chờ đã ... đây chỉ là những học sinh"

"Ở một nơi như thế này? Chúng đang làm gì ở đây?"

"Đúng! Các ngươi đang làm gì ở đây?"

Hải tặc Không gian quay súng của chúng sang Kenneth và Rajau.

"Chúng tôi chỉ sử dụng NB của chúng tôi để nhìn trộm bằng camera thôi ...."

"Tôi chưa bao giờ nghe nói về một học sinh có NB."

"Hả!"

"Cậu không sao chứ?"

"......Hở?"

Kenneth nhìn về hướng phát ra giọng nói và nhận ra Amane đang đứng trong một tấm khiên bảo vệ.

"Sensei!" Kenneth và Rajau đã khóc, họ lao vào ôm lấy Amane. Đúng là cả hai rất vui khi không còn bị chĩa súng. Nhưng họ cũng thực sự chỉ muốn có cớ để chạm vào ngực của Amane nhưng người giám hộ của cô ấy đã đẩy lùi họ.

"Bây giờ các cậu đã hiểu tại sao nên làm theo lệnh chưa?"

"... Vâng."

"Được rồi ... Tôi sẽ đi cứu Seina, quay về khu an toàn nhanh lên!"

Các bức tường bắn ra các vòi bắn ra gel ngăn chặn chúng bao bọc những tên cướp biển không gian. Kenneth và rajau và bắt đầu quay trở lại

"Tất cả là lỗi của NB."

"Chờ đã ... NB đâu rồi."

"Cái gì !!... Nó đã đi đâu? Tên khốn đó thậm chí còn không cố gắng bảo vệ chúng ta!"

"Không có thời gian đi tìm nó, chúng ta mau trở về an toàn quan trọng hơn."

"Yeah, cậu nói đúng." Kenneth liếc nhìn lớp gel ngăn chặn đã được chữa khỏi trước khi bắt đầu chạy hết tốc lực về phía khu dân cư để thoát khỏi hiện trường.

------

"Chuyện gì đang xảy ra vậy!?"

Seina bối rối trước cú sốc của con tàu, cậu ngã vào tường.

Seiryo đã bị ném vào tường Seina lao vào giúp anh ta.

"Seiryo-sensei ... Thầy có sao không?"

Con tàu tấn công mở rộng và mở ra.

"Chúng ta phải làm gì? Chúng ta phải ra khỏi đây .... Aaah!"

Đột nhiên Seina ngã về phía sau.

"Cút đi, đồ Hải tặc Không gian cặn bã!"

Seiryo lao đến chiếc thuyền tấn công và hướng thanh kiếm ánh sáng của mình về phía cửa ra vào. Anh ta nghe thấy tiếng bước chân và bước ra là một người phụ nữ to lớn, đó là Komachi Kyo.

"Hả! Cái gì! Một người phụ nữ?"

Komachi nghe thấy giọng điệu không biết gì của Seiryo và nhìn anh ta từ trên xuống dưới với ánh mắt kỳ lạ

"Cô đang làm gì ở đây? Cô là ai?"

Seiryo nhìn Komachi một cách kỳ lạ. Tuy nhiên, không phải là cùng với lý do của Komachi. Anh ta bị chảy máu mũi.

Đó là một cảnh tượng kỳ lạ với Komachi. Tất nhiên, điều này là do Komachi, là một người phụ nữ to lớn và trông rất nam tính, cô biết rằng mình không phải là kiểu phụ nữ thường khiến đàn ông thích thú. Đó là lý do tại sao cô ta nhìn Seiryo rất lạ. Nhưng từ quần áo của anh ta và vệt trên tường, cô nhanh chóng hiểu được tình hình đang diễn ra trước khi cô đến.

"Tên ta là Komachi · Kyou. Ngươi tên gì?"

Cô rút tay cầm thanh kiếm ánh sáng ra khỏi ngực

"Ta sẽ không bao giờ lãng phí tên tuổi của mình cho một Hải tặc Không gian xa lạ như ngươi, có lẽ bác sĩ của ngươi sẽ nói cho ngươi biết khi ta gửi ngươi cho hắn."

"Người lạ chính là ngươi thì có! Còn ngươi thì sao không lau cái mũi chảy máu của mình đi."

"Cái gì? Á!"

Seiryo vội vàng lau máu mũi và nhanh chóng chuẩn bị cho bản thân trước khi mang kiếm ánh sáng của mình ra.

(Mình hiểu rồi... Đó là một tên ngốc đến từ gia đình Tennan, lập trường của mình không thể nhầm lẫn được ............ Hừm!)

Không khí giữa hai người thay đổi hoàn toàn và họ bắt đầu đối đầu.

"Gì!"

"Ồ!" Koichi và Seiryo chạm kiếm.

Thời điểm hai thanh kiếm ánh sáng chạm vào nhau, đầu ra tăng lên và phần lưỡi kiếm trở nên rõ ràng. Cảm biến đã hiểu nhầm sự gia tăng sức mạnh của thanh kiếm ánh sáng là một vụ hỏa hoạn hoặc tai nạn rò rỉ năng lượng và nó tạo ra một cổng phóng ra tương tự như một con rắn phóng ra một loại gel bong bóng dùng để cách nhiệt vào hai thanh kiếm ánh sáng.

"Ồ!"

Mặc dù bị thổi bay thô ráp bởi tác động của bong bóng gel hạ cánh, Seiryo và Komachi nhanh chóng tiếp tục khuôn mặt của họ.

"Cái gì đây ...? .......... tay của ta!?"

Bàn tay của cả hai được niêm phong với nhau trong gel với thanh kiếm ánh sáng của họ. Komachi và Seiryo bắt đầu tuyệt vọng tránh lớp gel bong bóng vẫn đang phun vào họ. Một thành viên GP và một hải tặc Không gian ─ ─ Mặc dù họ là kẻ thù của nhau, nhưng cả hai đã tránh được lớp gel bong bóng bằng sự hợp tác tuyệt vời.

"Tại sao, ... oh! Nó phản ứng với năng lượng của thanh kiếm ánh sáng!"

Vì Seiryo và Komachi biết cảm biến đang nhắm tới đâu, nên việc tránh được tương đối dễ dàng. Nhưng đối với Seina thì không.

"Aaaaaah!"

Một số gel đã bỏ qua Seiryo và gần như chạm vào Seina

"Ha ha ha! Vậy thì cậu sẽ cần phải nhanh hơn nếu muốn được vào GP!"

"Cậu ta chỉ là một học sinh, đừng ngu ngốc thế!

Trong một khoảnh khắc, sự hợp tác giữa hai người đã bị xáo trộn, Seiryo đã dính đòn trực tiếp từ gel. Với khả năng di chuyển của Seiryo làm suy giảm khả năng di chuyển của Komachi. Ngay sau đó Komachi đã bị dính chặt vào sàn. Seiryo và Komachi cố gắng vùng vẫy để thoát ra, nhưng lớp gel cao su có khả năng chống lại bất kỳ lực tác động nào của con người.  

Seiryođã lấy ra một con dao

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net