Chương 9: Thi đấu thăng cấp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Ngôn Mộc

Edit: Bilun

Một tuần đã qua, mọi người nghênh đón trận thi đấu PK lần thứ hai.

Trận đấu lần này, từ 12 người thăng hạng lúc trước giảm mạnh còn 4 người, 3 người do huấn luyện viên trực tiếp lựa chọn ngay tại chỗ, 1 người còn lại ở danh sách dự bị trải qua một tuần bầu chọn nhân khí, người có nhân khí cao nhất thì thăng cấp.

So với vòng sơ loại không có quy định hạn chế danh ngạch tuyển thủ dự bị, lần này tuyển thủ dự bị chỉ có 3 người, có thể nói cạnh tranh vô cùng tàn khốc.

Buổi sáng thu vòng đấu sắc đẹp, buổi chiều thu vòng đấu sáng tác, buổi tối thu vòng đấu âm thanh kỳ diệu.

Cường độ có chút quá mức, không còn cách nào, chương trình muốn bớt ít tiền thuê địa điểm.

Mặc dù đây là cuộc thi nội bộ, nhưng trong quá trình bình xét, tuyển thủ và huấn luyện viên của hai vòng đấu khác có thể tới hiện trường để quan sát, cũng coi như tìm hiểu về đối thủ sau này của mình.

Hai vị huấn luyện viên Sở Dược Phi và Giang Dục ngồi hai bên trái phải của Hà Lộ Lộ, giống như hai chàng kỵ sĩ.

Khi Giang Dục nhìn thấy Thời Phi đi ra, còn chớp chớp mắt với cậu, hô to một tiếng: "Cố lên!"

Động tác không hề che giấu, ngược lại không làm người hoài nghi điều gì, chỗ của Thời Phi có rất nhiều thí sinh khác, mọi người chỉ cho rằng y đang cổ vũ các tuyển thủ.

Hai bên chỗ ngồi của huấn luyện viên có hàng ghế dài để các thí sinh ngồi xuống nghỉ ngơi, phía sau bọn họ có một đám khán giả đang giơ đèn.

Người dẫn chương trình Lục Bằng mặc một thân tây trang đẹp trai đứng trên sân khấu, trầm ổn nói: "Hiện trường hôm nay có rất nhiều fan nha, nhìn thấy ánh đèn sau lưng mình, không biết các vị thí sinh có suy nghĩ gì nhỉ?"

Mọi người lần lượt cầm mic nói chuyện, đại khái là trong cuộc đời lần đầu tiên nhìn thấy fan của mình, các thí sinh đều khá kích động, ngay cả Hà Tiểu Bắc cũng lộ ra dáng vẻ hào hứng, chào hỏi với vài ánh đèn đang hướng về mình.

Thời Phi thì biết, những người có mặt ở đây cơ bản không phải fan, chương trình còn chưa phát sóng trên mạng, dựa vào một đoạn video kia, có thể thu hút được mấy cái fan chứ, huống chi còn chạy tới tận nơi để cổ vũ.

Những thẻ đèn này đều là chương trình chuẩn bị, dựa theo thứ tự chỗ ngồi để phát.

Kế tiếp Lục Bằng bắt đầu tuyên bố quy tắc thi đấu lần này. Trải qua quá trình dự bị đào thải, vòng đấu sắc đẹp còn lại 13 thí sinh, người có nhân khí cao nhất có được đặc quyền không bị đào thải, có nghĩa là cho dù biểu hiện không tốt, huấn luyện viên cũng chỉ có thể khiến người đó trở thành thí sinh dự bị, chỉ cần nhân khí đủ cao vẫn có khả năng được fan đẩy về.

Trải qua đại chiến dư luận ba tuần trước, sau khi trải qua nhân khí sụt giảm, Thời Phi lấy phương thức hắc hồng lại lần nữa trở về vị trí nhân khí cao nhất.

Lần này PK nội bộ, thứ tự lên sân khấu là do Hà Lộ Lộ quyết định.

Khi người dẫn chương trình hỏi ai là người lên sân khấu biểu diễn đầu tiên, Hà Lộ Lộ nghĩ nghĩ cầm micro lên nói: "Người mà tôi cảm thấy muốn cho lên biểu diễn đầu tiên phải là một người ổn định, thực lực hiếu thắng một chút, không thể để hai vị huấn luyện viên đối thủ cạnh tranh bên cạnh tôi coi thường được."

Ánh mắt của Hà Lộ Lộ nhìn các thí sinh của vòng đấu sắc đẹp một lượt, cuối cùng nói: "Đoạn Thành Trình tôi cử bạn lên thi đấu đầu tiên, hi vọng bạn có thể khiến toàn bộ sân khấu bùng nổi."

Đoạn Thành Trình là loại hình ca sĩ vừa hát vừa nhảy, mặc kệ là trình độ ca hát hay nhảy đều không kém, nhưng cũng không phải đỉnh cao.

Người đầu tiên lên sân khấu kỳ thực rất có hại, không có điểm để so sánh, nếu điểm không tốt sẽ khó tránh khỏi xuất hiện tình trạng yêu cầu thăng cấp cao hơn một chút.

Một màn biểu diễn hát nhảy có khiến sân khấu bùng nổ hay không, đại khái Đoạn Thành Trình là người đầu lên lên sân khấu nên khẩn trương, hát có hai chỗ bị lạc nhịp, toàn bộ bài hát có vẻ không có gì nổi bật, bản thân Hà Lộ Lộ xuất thân là ca sĩ hát nhảy, về phương diện này sẽ có yêu cầu cao hơn một chút.

Kết quả chính là Đoạn Thành Trình bị đào thải.

Thí sinh đầu tiên lên sân khấu đã bị đào thải, sẽ tạo thành áp lực nhất định đối với các thí sinh tiếp theo.

Người thứ hai lên sân khấu là Đinh Thần, trong vòng loại đầu tiên, hắn dùng một bài hát cổ phong đả động Hà Lộ Lộ, lần này tiếp nối phong cách lúc trước của hắn, cũng hát một bài cổ phong, hát rất ổn, âm cũng rất chuẩn.

Vốn tưởng lần này chắc chắn có thể qua ải, Hà Lộ Lộ cho hắn một vị trí dự bị.

Người thứ ba lên sân khấu là Du Trí, hắn hát một bài rap, Hà Lộ Lộ nhận xét hắn hát ráp thiếu sức cuốn hút và trình tự, đào thải.

Liên tục ba người lên sân khấu không được trực tiếp thăng hạng, khiến tất cả mọi người trở nên khẩn trương, toàn bộ hội trường đều có chút trầm mặc.

Người chủ trì Lục Bằng nói đùa để giảm bớt bầu không khí trong sân.

"Người tiếp theo lên sân khấu là Hà Tiểu Bắc, tôi hi vọng bạn có thể cho tôi niềm vui bất ngờ." Hà Lộ Lộ nhìn về phía Hà Tiểu Bắc mặt một thân đồ đen.

Hà Tiểu Bắc nắm chặt micro trong tay, lòng bàn tay đều toát mồ hôi, cho dù mấy ngày này vẫn luôn luyện tập, nhưng khi lên sân khấu vẫn sẽ khẩn trương, đặc biệt là trước đó chưa có người nào thăng cấp, cảm giác Hà Lộ Lộ lão sư lúc này yêu cầu tăng lên rất nhiều.

Thời Phi vỗ vỗ bờ vai của cậu ta thấp giọng nói: "Cố lên, phát huy như bình thường là được."

Hà Tiểu Bắc lấy lại bình tĩnh lên sân khấu.

Ánh đèn sân khấu tối xuống, để lại một luồng ánh sáng duy nhất ở giữa, bên cạnh sương khói màu trắng bỗng nhiên dâng lên.

Theo tiếng nhạc vang lên, khí thế và ánh mắt của Hà Tiểu Bắc hoàn toàn thay đổi, từ dáng vẻ như cún con ban đầu trở thành một người sắc bén đầy hoang dã.

Bản thân《 Fairy Tale Town 》 chính là một bài hát có phong cách u tối, MV của bài hát gốc rất buồn, hát bài này không khó, muốn hát ra tinh túy của bài hát này mới là khó.

Rất nhiều người đều không quá coi trọng Hà Tiểu Bắc, lúc biết cậu ta chọn bài hát này đều cảm thấy có chút tự tìm đường chết.

Dù sao vẻ ngoài của Hà Tiểu Bắc nhìn rất ngây thơ vô hại, hơn nữa ngày thường nhút nhát, đâu giống một người có thể khống chế phong cách này được.

Tính cách của một người ảnh hưởng rất nhiều đến phong cách hát của anh ta.

Kết quả khi mọi người nghe được câu mở đầu liền kinh ngạc, đặc biệt là đôi mắt Hà Lộ Lộ liền chăm chú nhìn lên sân khấu, bị ánh mắt của cậu ta chinh phục.

Từng chuyển động của ánh mắt, phối hợp với ca từ âm nhạc, hát khiến người sởn gai ốc, sau lưng chợt lạnh toát. Giống như thật sự có một đôi tay ở trong bóng tối đang bóp cổ mọi người.

Bài hát kết thúc, người dẫn chương trình Lục Bằng cầm micro nói: "Oa, hôm nay Hà Tiểu Bắc cho tôi cảm giác rất trái ngược nha, không ngờ bạn lại hát một bài như vậy, tôi nghe cả bài hát mà có chút nổi hết da gà, đến giờ còn có cảm giác nghĩ mà sợ. Ánh mắt bạn quá sắc bén quá tuyệt, tuy tôi không phải huấn luyện viên, tôi không biết cô ấy sẽ có quyết định như thế nào, nhưng ở trong lòng tôi bạn đã thành công thăng cấp."

Lời này của Lục Bằng kỳ thực đang gián tiếp nói tốt cho Hà Tiểu Bắc.

Hà Lộ Lộ cầm micro lên nói: "Lần này bạn làm tôi cảm thấy rất bất ngờ, hi vọng về sau bạn có thể tiếp tục mang tới niềm vui bất ngờ cho tôi, mặc kệ là bài hát hay ánh mắt, bạn đều biểu diễn vô cùng phù hợp, khiến tôi quên mất hạn chế ngoại hình của bạn, khi bạn hát, tôi giống như nhìn thấy ác ma ở trước mặt tôi, tôi quyết định cho bạn thăng cấp."

Tiếng vỗ tay lập tức vang lên khắp sân, từ lúc mở màn tới giờ, Hà Tiểu Bắc là người đầu tiên bắt được danh ngạch thăng cấp.

Sở Dược Phi cầm lấy micro, nói đùa: "Giọng của bạn rất đặc biệt, vừa mở lời liền khiến tôi nhớ kỹ bạn, có hứng thú tới vòng đấu âm thanh kỳ diệu của chúng tôi không?"

Hà Lộ Lộ giả vờ tức giận: "Sở lão sư, anh muốn cướp thí sinh của tôi ngay trước mặt tôi đấy à, quá kiêu ngạo rồi đấy."

Sở Dược Phi cười nói: "Tôi là huấn luyện viên vòng đấu âm thanh kỳ diệu, tôi cảm thấy âm sắc của Hà Tiểu Bắc càng thích hợp với vòng đấu âm thanh kỳ diệu của tôi hơn."

Hà Lộ Lộ giả vờ nghiêm túc nói: "Tôi không cần anh cảm thấy, tôi muốn tôi cảm thấy. Tôi cảm thấy Hà Tiểu Bắc càng thích hợp với vòng đấu sắc đẹp của tôi, việc nà không cần thương lượng, nghe tôi, cứ quyết định như vậy đi."

Lục Bằng cười đáp lời, tiếp tục buổi biểu diễn.

Người được chọn lên sân khấu tiếp theo là Trang Tân Nhiên, Hà Lộ Lộ hỏi: "Lần trước một bài tình ca của bạn đã đả động tôi, lần này tôi xem bạn có thể mang tới cho tôi niềm vui bất ngờ gì đây, mời bạn bắt đầu biểu diễn."

Trang Tân Nhiên đứng ở giữa sân khấu, hướng về phía khán giả bên dưới, nở nụ cười xán lạn đầy tính tương tác, hai lúm đồng tiền nhợt nhạt vô cùng chói mắt.

Tiếng hát của y dịu dàng, từ câu đầu vang lên đã chặt chẽ bắt lấy tầm mắt mọi người, mọi người giống như bị hãm sâu trong tấm lưới dịu dàng mà y đan, cam nguyện chịu chết.

Bài hát kết thúc, khán giả bên dưới sôi nổi vỗ tay, Trang Tân Nhiên cũng rất tự tin đối với kết quả của bản thân, vừa rồi y đã hát 《 I'm in Love Again》vượt qua phát huy của người thường, thậm chí còn tốt hơn cả lúc luyện tập. Hát không hề kém Hà Tiểu Bắc vừa được thăng cấp, y vô cùng tự tin sẽ thăng cấp.

Sở Dược Phi: "Hà lão sư, xem ra vòng đấu của cô đều là cao thủ, tôi còn tưởng đối thủ của tôi sẽ là vòng đấu sáng tác, xem ra tôi còn phải đề phòng cô nhiều hơn."

Nét mặt Hà Lộ Lộ có chút ngưng trọng, cuối cùng tuyên bố: "Trang Tân Nhiên bạn hát bài hát này không tồi, khiến tôi có một cảm giác như mình đang yêu, nhưng tôi quyết định cho bạn dự bị." 

Mặt Trang Tân Nhiên một giây trước còn đang tươi cười, khi nghe được câu tiếp theo, nụ cười trên mặt lập tức nứt toác, y không thể ngờ mình sẽ thất bại.

Cầm micro đứng ở nơi đó, môi run rung, cuối cùng vẫn không cam lòng mở miệng hỏi: "Hà Lộ Lộ lão sư, em có thể hỏi là vì sao không?"

Hà Lộ Lộ cầm micro nói: "Mỗi một màn biểu diễn của các bạn lúc trước tôi đều nhớ rất rõ ràng, có rất nhiều người hát tình ca, có nhiều người hát Rock'n roll, mặc kệ là phong cách âm nhạc nào, nếu qua cửa, chắc chắn đều có điểm đả động tới tôi. Nhưng tôi muốn nhìn thấy các bạn có thể đột phá bản thân, chứ không phải phát huy sở trường của mình, nếu không các bạn tới tham gia chương trình này liền không có bất cứ ý nghĩa gì, chương trình này muốn chọn ra Thần tượng mạnh nhất."

Hà Tiểu Bắc ngẩng đầu nhìn Thời Phi, lúc trước nếu cậu ta không nghe Phi ca nói, lần này có lẽ cũng toi, may mắn.

Trang Tân Nhiên sân khấu mặt như tro tàn, y vì đánh bại Thời Phi, có ý chọn tình ca, không ngờ lại thua ở bài tình ca này.

Ánh mắt nhìn về phía Thời Phi, không biết có phải y gặp ảo giác hay không, y nhìn thấy ở đáy mắt Thời Phi có một tia chế nhạo, lại nhìn lại chỉ nhìn thấy cậu và Hà Tiểu Bắc nhỏ giọng nói chuyện.

"Người lên sân khấu tiếp theo là Thời Phi, xin hãy cho chung tôi thưởng thức màn biểu diễn của bạn."

Hôm nay Thời Phi mặc một thân tây trang vừa người, đôi chân thon dài thẳng tắp trong quần tây, mái tóc đen cố ý được tạo kiểu phù hợp với khuôn mặt đẹp trai không tì vết, quả thực chính là một cỗ máy hooc môn di động.

Còn chưa bắt đầu hát khán giả trong sân đã đỏ mặt thét chói tai.

"Thời Phi, Thời Phi, Thời Phi......"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net