Chương 56: Nhà trẻ (1).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu thiếu niên hơi giơ lên khoé môi, tựa hồ là muốn cười.

Nhưng mà.

Ngày thường dễ như trở bàn tay là có thể lộ ra một nụ cười, hiện giờ đối mặt với Diệp Tang, thế nhưng ngay cả một nụ cười dối trá cũng không cười được.

......

Không tỏ ra ý kiến, lúc này đáy lòng của Hoắc Thần Du xưa nay chưa từng có mềm mại.

Ít nhất.

Tiểu gia hỏa này cho cạu biết.

Cả vạn ngọn đèn dầu.

Luôn có một ngọn là vì cậu mà giữ lại.

Từ đêm qua về sau, thái độ của Hoắc Thần Du đối với bé đã xảy ra chuyển biến.

Cho dù không quá mức rõ ràng, nhưng Tiểu Diệp Tang luôn có thể cảm nhận được, oa oa tựa hồ cũng không có ác ý lớn với bé.

"Gia gia gia gia gia gia ~ nhà trẻ, Tang Tang muốn đi học ~"

Tiểu gia hỏa sáng sớm hứng thú vội vàng từ trên lầu chạy xuống, tốc độ kia giống như là tên lửa nhỏ, Hoắc Thần Du sáng sớm cũng đứng ở bên cạnh, khóe môi hơi hơi giật, tựa hồ là muốn nhắc nhở bé cẩn thận một chút.

Nhưng mà khi nhìn thấy Hoắc lão gia tử, cậu cuối cùng vẫn lựa chọn trầm mặc.

"Được được được. Đi học đi học." Hoắc gia gia vội vàng tiếp được tiểu gia hỏa ôm vào trong lòng ngực, xoa đầu của cô bé, oán trách nói: "Chạy nhanh như vậy làm gì? Gia gia lại chưa nói không cho cháu đi."

Nghĩ tới đây, Hoắc gia gia thấp giọng nói, "Tang Tang muốn cùng gia gia đi đến trường học, hay là đi theo ca ca?"

Theo tý Hoắc lão gia tử mà nói, cháu gái nhà ông khẳng định là muốn đi theo ông.

Rốt cuộc lần đầu tiên đi nhà trẻ,  đứa nhóc nào cũng hy vọng có người lớn cùng đi.

Mà Hoắc Nghiêu kẻ không xứng chức cha ruột này sáng sớm lại đi công ty, hiện tại có thể đưa cô nhóc đi học cũng chỉ có mình ông.

Kết quả không nghĩ tới, tiểu gia hỏa phá lệ vô tình hôn ông một ngụm, sau đó không chút nghĩ ngợi nói:

"Muốn oa oa!!"

Hoắc lão gia tử: "!!!"

Hoắc Thần Du: "......" Không biết vì cái gì, tâm tình đột nhiên mỹ diệu.

Tiểu gia hỏa nói muốn ca ca đó chính là muốn ca ca.

Hoắc lão gia tử đáy lòng chua lè, ở bên cạnh không phục phản đối nửa ngày cũng không được.

Đây gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Mặc kệ là ở nhà hay ở trên thương trường Hoắc lão gia tử luôn luôn sấm rền gió cuốn cuối cùng vẫn là chiều theo cháu gái nhỏ, chỉ có thể vẻ mặt u oán nhìn một lớn một nhỏ đi xa.

Lấy thế lực của Hoắc gia, đưa một người vào trường học căn bản không cần bất luận thủ tục giấy tờ gì.

Vì thế ngắn ngủn nửa giờ, toàn bộ bạn nhỏ ở nhà trẻ Tễ Nguyệt đều đã biết, trường học bọn họ có cái "Đơn vị liên quan" trực tiếp đi máy bay đến trong lớp.

Cô nhóc là bị Hoắc Thần Du đưa tới nhà trẻ.

Giáo viên ở nhà trẻ cũng được tiếp thu giáo dục tốt đẹp từ nhỏ, cô biết củ cải nhỏ lần này tới có thân phận cùng lai lịch lớn hơn mấy đứa trẻ khác.

Bởi vì lo lắng Diệp Tang là nhóc quậy bị trong nhà chiều hư, dẫn tới cô giáo Hứa đứng ở trước cửa vẫn luôn thấp thỏm bất an.

Mà loại bất an sau khi tận mắt thấy người, càng thêm mãnh liệt.

Cô kinh hồn táng đảm nhìn tiểu gia hỏa được Hoắc Thần Du dắt tay, mí mắt hơi nhảy.

Nếu nhớ không lầm.

Đây là tiểu thiếu gia của Hoắc gia?

Tuy rằng là con nuôi, nhưng cũng là người thừa kế được bồi dưỡng.

Em gái của cậu, chẳng phải là......

Tiểu công chúa của Hoắc gia?!

Cô giáo Hứa hơi đảo hít một ngụm khí lạnh, dưới chân lảo đảo vài bước, chỉ cảm thấy trước mắt một trận trời đất u ám.

Búp bê sứ của đại gia tộc, như thế nào lại phóng tới trong lớp của cô?

Nếu thật là một Hỗn Thế Ma Vương......

Vậy sau này trong lớp học còn không loạn thành nồi cháo sao?

"Chào cô ~" tiểu gia hỏa nhô đầu ra, mắt mèo tròn xoe tò mò trợn to, đầu nghiêng có chút khó hiểu mà nhìn về phía cô giáo Lưu tràn đầy lo sợ bất an.


~~~~~~~~~~~

Chúc Mừng Năm Mới mn💮 Nghỉ Tết vui vẻ and Stay Safe💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net