Chương 40: Cốt thú

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
trong khe hở nhanh chóng chạy như bay, trong khoảnh khắc, liền thoát khỏi chiến đoàn.

Trình Hiểu thò đầu ra, có đội ngũ của tòa thành khác cũng nhân cơ hội trốn thoát, có cái còn bị vùi lấp ở bên trong, không biết cuối cùng có thể thoát khỏi vây khốn hay không... Nhưng những thú dữ này có thức ăn đầy đủ, dưới tình hình chung, sẽ không đi mạo hiểm truy kích đội ngũ dị tộc đã chạy thoát nữa.

Hắn đem tầm mắt dời đi, không có gì bất ngờ xảy ra, đối mặt một đôi con ngươi trừng lớn, tên ấu tể chưa trưởng thành kia đang ghé vào sau lưng của Lam, đồng dạng thò đầu ra đánh giá mình.

Vừa rồi... Là tên nhân loại này thỉnh cầu dị tộc cứu mình? Ấu tể vẫn âm thầm lưu ý động tĩnh chung quanh, đương nhiên không có bỏ qua cái nhìn của Trình Hiểu nhìn về phía Lam kia, sau đó tên dị tộc trưởng thành này mới trở về cứu mình

Trong ấn tượng, danh tiếng của tên nhân loại này cũng không tốt, không nghĩ tới, ánh mắt của đối phương lại tương đối yên tĩnh, cũng không có loại bất an và sợ hãi hắn thường xuyên nhìn thấy từ trong mắt một ít nhân loại.

Ấu tể híp mắt một cái, xem ra những lời đồn đãi kia vẫn là có mấy phần không thật.

Hắn là bị một gã ấu tể đánh giá, Trình Hiểu thu hồi tầm mắt, không nghĩ tới Lam sẽ ra tay... Lẽ nào lúc trước hắn đã có quyết định? Chờ một chút, hắn nhường ra lưng của chính mình!

Dị tộc ngoại trừ huyết mạch của mình ra, là sẽ không chủ động mạo hiểm đi cứu những đồng loại không quan trọng khác, huống chi, là một gã ấu tể rõ ràng bị vứt bỏ.

Nhóm dị tộc trong tòa thành thành lập quan hệ hỗ trợ lẫn nhau, cũng chỉ là an toàn cùng tín nhiệm, cũng không phải là vĩnh viễn bền vững xuống dưới, loại dị tộc tính cách lạnh lùng như Lam này, rõ ràng sẽ không vô duyên vô cớ đi làm một số chuyện.

Ba chữ tư sinh tử (*) này, bắt đầu chiếm cứ chiếm cứ ở trong đầu của Trình Hiểu, hắn hoài nghi nhìn Lam một chút, nói: "Hắn là... Hài tử của ngươi mới vừa tìm được?"

( * Tư sinh tử: con riêng, con tư sinh, tại trong nguyên văn có từ ba chữ nên mỗ không dịch thành con riêng.)

Nếu quả thật là như vậy, liền sớm nói với mình một chút, Trình Hiểu nghĩ thầm, trao đổi tin tức thẳng thắn nhất, có thể tránh rất nhiều tổn thất không cần thiết cho sau này.

Bước chân bay nhanh của Lam dường như dừng một chút, nhanh đến làm cho không người nào có thể nhận ra, hắn thiếu chút nữa trong tay buông lỏng, đem tên nhân loại này văng ra ngoài.

Ấu tể phía sau lưng trượt xuống dưới, phụ thân của hắn? Đột biến gien sao!

Cái nhân loại này... Quả nhiên khá đặc biệt, ấu tể thầm nghĩ.

Đoán sai rồi? Trình Hiểu thấy dị tộc không có trả lời, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không xác định, kỳ thật hắn cũng không cảm thấy này có cái gì, nuôi một người là nuôi, hai người cũng là nuôi, dị tộc có liên hệ máu mủ bình thường sẽ không nổi lên tranh chấp... Ai biết ở trước hắn, dị tộc có bạn đời hay không đâu, chuyện này, Trình Hiểu nhưng chưa từng hỏi qua.

" Hắn không giống ta." Thanh âm Lam trầm thấp, giống như đang nổi lên một trận gió lốc.

Cái nhân loại này... Đang hoài nghi trung thành của hắn? Dị tộc trầm mặt, cúi đầu liếc nhìn Trình Hiểu trong ngực mình.

Bị ánh mắt sắc bén của dị tộc đâm vào thoáng rùng mình một cái, Trình Hiểu giật giật thân thể, dáng dấp đúng là không giống... Cho nên dị tộc đây là phủ nhận.

Nhân loại sinh con ra cũng không nhất định phải giống cha mẹ, thì ra dị tộc không giống thế...

Lẽ nào chỉ là nhất thời hứng khởi của Lam?

" Cùng một người bạn của ta rất giống." Dị tộc thấy vẻ suy tư trong mắt nhân loại hơi tiêu tán, liền chậm rãi mở miệng nói.

Đây cũng là nguyên nhân hắn sẽ đem đối phương mang về, có lẽ thật là con của tên dị tộc kia.

"..." Khóe miệng của Trình Hiểu không nhịn được rút trừu, hắn đem đầu chui vào trong ngực của Lam, vô cùng khinh bỉ hành động ngu xuẩn của chính mình.

Hô hấp của nhân loại phả ở da thịt trên ngực lộ ra ngoài do quần áo bị xé rách của Lam, hơi nóng từng trận từng trận, còn nhắm ngay chỗ ửng đỏ nhô ra, dị tộc nheo mắt lại, bắt đầu tìm kiếm bóng dáng đội ngũ trong tầm mắt. Rất nhanh, Lam đuổi kịp mấy tên dị tộc trước đến đón tiếp bọn họ, Kinh thấy đối phương cũng không bị tổn thương nghiêm trọng, không khỏi thở phào một cái.

Bây giờ không thích hợp nói nhiều lời, sau khi nhóm dị tộc xác định hai bên an toàn, liền bắt đầu tiếp tục chạy vội về phía trước, sắc trời đã tối, bọn họ phải nhanh chóng tìm được chỗ có thể nghỉ ngơi và chữa thương, để tránh lần tập kích tiếp theo thì chiến lực lại chống đỡ hết nổi.

Kinh liếc nhìn ấu tể trên người Lam, trong lòng không khỏi có chút áy náy, đây là đứa trẻ trong tòa thành, lúc đó tình huống hỗn loạn, hắn thậm chí không có phát hiện đứa trẻ mất tích, còn tưởng rằng đã bỏ mạng, không nghĩ tới...

Tính cách Lam thoạt nhìn lãnh đạm, thì ra là cái dị tộc trong nóng ngoài lạnh a, Kinh gật đầu, cảm giác mình không đoán sai.

Mấy tên dị tộc tập hợp, rất nhanh thì đuổi kịp đội ngũ của tòa thành đã cố ý thả chậm bước chân bước chân.

Mấy người trước kia bị đánh rơi... Rốt cuộc bị vứt bỏ.

Trình Hiểu nhìn ba gã dị tộc sau lưng trống rỗng đi ở cuối đội ngũ, khuôn mặt bất đắc dĩ và buồn rầu, tình cảnh rất hỗn loạn, bạn lữ (*bạn lữ giống như bạn đời) của bọn họ căn bản không tìm được, ở trong nháy mắt rơi xuống đó, cũng đã rất có thể bị giẫm thành thịt vụn.

Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn MOMO ném một viên địa lôi.

Cảm ơn bất thiết thực tế ném một viên địa lôi.

Cảm ơn Lạc Hoa Thanh Nguyệt ném một viên địa lôi.

Cảm ơn niếp niếp công chúa ném một viên địa lôi.

Cảm ơn dars ném một viên địa lôi.

Sao sao sao thân môn~ ~【 che mặt 】

[ Yo, cuối cùng cũng xong chương này. Oa ha ha. Càng ngày càng có nhiều câu khó dịch nên nếu đại gia thấy khó hiểu thì cmt để ta còn beta lại nha~ 

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ (≧◠◡◠≦ ) /~ ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC