Chương 4: Kabe-don.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT: morticia – Wattpad.

Lúc Đường Lịch xuống đón Lục Cửu, thuận miệng nói một câu, nghe thấy Lục Cửu tới, những người khác nháo nhào thể hiện bản thân cũng muốn đi đón, Đường Lịch không ngăn được, thế là một đám người hùng hùng hổ hổ đi đến gara đón người.

Đám người này toàn con ông cháu cha, thái tử gia, tùy tiện lấy ra một người, nói tên thôi cũng đủ dọa người. Có thể khiến đám người này hạ thân phận đi đón, tự nhiên không phải người bình thường. Lục Cửu khác bọn họ, người ta không cần ỷ vào gia thế vẫn làm mưa làm gió, thành tích tự thân đủ dọa người! Thiếu tướng trẻ tuổi nhất Hoa Quốc, chỉ riêng cái danh này, cũng không biết có bao nhiêu quân trong tay. Công trạng tích lũy! Nói chi, đây là chút tin tức được công khai, tin tức không được công khai còn nhiều hơn.

Lục Cửu thấy nhiều người như thế, dù không nói gì, nhưng rõ ràng không thích khoa trương như thế. Anh chỉ nhìn một cái, liền khiến đám con ông cháu cha bình thường ngang ngược càn rỡ, câm như hến đứng sau lưng, một chữ cũng không dám nói.

Thang máy đi thẳng tới tầng sáu, Lục Cửu đi đầu ra ngoài, Đường Lịch đi sau một bước, để anh ta dẫn đường. Lúc đi ngang qua một phòng, đột nhiên bên trong mở cửa ra, âm thanh ồn ào náo động bên trong lập tức chui ra.

"Tịch Tịch cậu đùa đấy à? Đừng nghiêm túc như thế, chỉ là trò chơi thôi!"

Một giọng nữ mềm mại truyền đến, theo âm thanh cô ấy, một cô gái từ bên trong đi ra, đằng sau đi theo một đám nam nữ tuổi không lớn.

Cô bé đi đầu kia, cực kỳ chói mắt, dáng người cao gầy, mặt đẹp chân dài, có đôi mắt đào hoa cực kỳ câu người, làn da như cục mỡ đông, kiều diễm ướt át. Khiến đám con ông cháu cha thấy nhiều mỹ nhân cũng hai mắt tỏa sáng.

Bây giờ biểu cảm cô đạm mạc, cực kỳ nghiêm túc, thấy đám Đường Lịch đi tới, lông mày nhíu lại, rõ ràng không vui. Sau đó bước chân, đi về phía Lục Cửu cầm đầu, đứng vững trước mặt anh.

Lục Cửu tự nhiên nhận ra đây là Hà Tịch cứu anh đêm hôm trước. Dù không biết bây giờ cô muốn làm gì, nhưng cũng phối hợp không nhúc nhích.

Lục Cửu thân cao mét chín, Hà Tịch mét bảy hai đứng trước mặt anh còn thấp hơn một cái đầu, hình như phát hiện bản thân ở thế yếu, Hà Tịch từng bước từng bước đè Lục Cửu lên tường, chân dài vừa nhấc, đặt chân lên đỉnh dầu Lục Cửu, sau đó ép người lên, đặt anh dưới thân.

Cô khẽ nâng cằm, ánh mắt dò xét Lục Cửu, đột nhiên nhếch môi cười một tiếng, "Tốt lắm, anh thành công hấp dẫn sự chú ý của tôi rồi!"

Sau đó nắm cằm anh, ép anh đối mặt với mình, lập tức hôn lên.

Lục Cửu: "..."

Quần chúng ăn dưa: "..."

Hiện trường yên tĩnh như chết, mọi người trợn mắt há mồm nhìn màn kịch bất thình lình diễn ra.

Mà Lục Cửu trong tầm mắt mọi người lại cực kỳ tỉnh táo, anh không nhúc nhích, để mặc Hà Tịch hôn, đôi mắt buông xuống, khiến người ta không nhìn ra cảm xúc.

Đôi môi chạm vào nhau, lưu luyến triền miên.

Sau một lát, Hà Tịch buông anh ra, bất mãn nói, "Kỹ thuật hôn quá kém! 1 sao!"

Ấy?

Câu nói này như tín hiệu, người xung quanh nhanh chóng hoàn hồn, Nhan Như Ngọc kéo Hà Tịch lại, kéo cô về, một bên xin lỗi Lục Cửu, "Thật sự xin lỗi, cô ấy uống say rồi..."

Lục Cửu còn chưa lên tiếng, Đường Lịch gấp trước, "Uống say là tùy tiện đụng tay đụng chân được à? Đây là lưu manh làm trò đấy cô hiểu không?"

Ai không biết anh Lục không gần nữ sắc, Đường Lịch đã đảm bảo ở đây không có mấy người lung tung mới mời anh đến, lúc này không hiểu chuyện gì bị cưỡng hôn là sao má? Cho dù cô gái này lớn lên như tiên nữ cũng không được!

Đúng là Hà Tịch đuối lý, hơn hết Đường Lịch nói chuyện không quá khó nghe, nhưng đám người Đường Lịch này xét không giàu cũng quý, đám bạn học Hà Tịch chỉ là con cái nhà bình thường, còn là những tấm chiếu mới, nhất thời không biết làm sao cho ổn.

Ti Ôn Chi đẩy đám người ra, xông lên trước Lục Cửu gọi một tiếng "Anh Cửu". Sau đó gọi mấy người phía sau Lục Cửu, "Anh hai, anh Lịch, anh Thần, ..."

Thì ra là người quen.

Đường Lịch thấy Ti Ôn Chi, nhận ra cậu là em trai Ti Diễn Chi, con nhà bác ba Ti, sắc mặt hơi dừng, nhưng vẫn đen như cũ. Ti Diễn Chi từ phía sau đi lên, hỏi, "Ôn Chi, đây là bạn học lớp em?"

Ti Ôn Chi gật đầu, thế là Ti Diễn Chi quay đầu cười nói với Lục Cửu, "Anh Cửu, là trẻ con chơi đùa, anh xem..."

Lục Cửu nhìn Hà Tịch, thấy đối phương không có phản ứng gì, còn mặt lạnh tránh đi người đang vịn mình, thu hồi ánh mắt, thản nhiên nói, "Đi thôi."

Đi? Đám người sững sờ, Lục Cửu không chờ bọn họ phản ứng đã đi trước. Đám Đường Lịch bây giờ mới phản ứng, ý là Lục Cửu không truy cứu. Chính chủ không muốn truy cứu, bọn họ nói gì được nữa? Thế là một đám người vội vã đuổi theo, chỉ có Ti Diễn Chi ở lại.

Ti Ôn Chi hơi lo lắng nói, "Anh hai, chỗ anh Lục..."

"Không sao, anh Lục không truy cứu nữa thì không lật lọng đâu, ngược lại là bạn học của em, đúng là... Trâu bò! Đi, mấy đứa chơi đi, đừng chơi muộn quá, về sớm chút." Ti Diễn Chi nói xong, vội vàng đuổi theo đám Lục Cửu.

Ti Ôn Chi đưa mắt nhìn anh ta đi xa, trong lòng lại không bình tĩnh như ngoài mặt. Đừng nói anh hai anh, ngay cả cậu quen biết Hà Tịch đã lâu, cũng là lần đầu thấy cô ... trâu bò thế.

Đè xuống cảm xúc phức tạp trong lòng, Ti Ôn Chi quay người nói với bạn học cùng lớp, "Vào hết đi, chúng ta chơi tiếp."

EDIT: morticia – Wattpad.

Nhưng qua chuyện vừa rồi, nào có ai còn tâm tư chơi đùa nữa? Có người vì Hà Tịch đột nhiên thay đổi bị dọa sợ, có người vì gia thế Ti Ôn Chi mà tặc lưỡi, mặc dù không có ai nhắc đến, nhưng đến cùng cũng có mấy thứ không giống như trước nữa.

Cho nên, cuối cùng họp lớp vẫn kết thúc qua loa. Ti Ôn Chi cũng không nói gì, chỉ kêu mấy bạn nam tiện đường thì đưa mấy bạn nữ về, tự cậu lái xe đưa Hà Tịch và Nhan Như Ngọc về.

Hà Tịch gan lớn, cô thọc cái sọt như thế lại là người bình tĩnh nhất, vẫn dáng vẻ tổng giám đốc bá đạo cao lãnh.

Nhan Như Ngọc xuống xe trước, sau khi cô ấy xuống xe, Ti Ôn Chi không đưa Hà Tịch về, mà dừng ở ven đường.

Cậu quay đầu nhìn Hà Tịch bên ghế lái phụ, ánh sáng ngọn đèn bên ngoài phủ lên mặt cô một vầng sáng, làm biểu cảm đạm mạc trên mặt cô trở nên nhu hòa, càng trở nên tinh xảo. Bây giờ cô đang nhắm mắt dưỡng thần, lông mi vừa dài vừa cong để lại một bóng râm trên mặt, đẹp đến mức kinh tâm động phách.

Ti Ôn Chi giật mình, cậu luôn biết Hà Tịch xinh đẹp, nhưng không khiến cậu động tâm như bây giờ. Thấy cô không có ý lên tiếng, cậu mở miệng, "Hà Tịch, cậu hôm nay..."

Nhưng đến mở đầu cậu ta cũng không biết nên nói gì, dù sao cậu ta không có lập trường đi chất vấn cô.

"Được rồi, tớ đưa cậu về trước, chuyện hôm nay đừng nghĩ nhiều, anh Cửu chắc không so đo đâu, chỉ là sau này cậu tránh xa anh ta chút, anh ta không đơn giản như cậu tưởng..."

Hà Tịch mở mắt, nhàn nhạt nhìn cậu một cái, khẽ mở môi đỏ, phun ra hai chữ, "Nói nhiều."

Ti Ôn Chi: "..."

Hôm sau, Hà Tịch ngủ đến mười giờ hơn mới tỉnh, sau khi say rượu chắc chắn đau đầu, nhưng không quá nghiêm trọng. Nhưng nghĩ đến bộ dạng ngu xuẩn của bản thân lúc uống say, Hà Tịch không dám nhìn thẳng!

Diễn vai bá đạo tổng tài thì thôi đi, cô còn cưỡng hôn một người đàn ông xa lạ! A ~~~ mắc cỡ chết!!

Bây giờ cô giải thích với mọi người là cô mà say là thích diễn kịch liệu có ai tin cô không?

Nhưng đây là sự thật! Mỗi lần cô uống say là thích chơi cosplay, giống như diễn kịch! Gì mà cô gái sa ngã, thiếu niên mắc hội chứng tuổi dậy thì, bạch liên hoa, trà xanh... cô từng diễn hết rồi! Nhưng tổng giám đốc bá đạo là lần đầu tiên.

Nhưng cái lần đầu tiên này cô không muốn chút nào!

Hà Tịch khóc không ra nước mắt, hình tượng nữ thần của cô! Tan chảy không còn cặn! Sau này sao dám đối mặt với bạn học nữa!

Cô ngược lại không nhận ra người bị cưỡng hôn là Lục Cửu, dù sao lần đầu gặp mặt là vào đêm khuya tối đen, trên mặt đối phương còn bôi màu, cô căn bản không nhìn rõ dáng dấp người ta ra sao!

Hà Tịch phát điên nửa ngày, vất vả lắm mới thôi miên bản thân quên chuyện hôm qua đi.

Ba mẹ Hà đều đi làm, trong nhà không có ai, Hà Tịch rửa mặt xong, ăn bữa sáng mẹ để lại, sau đó buồn bực ngồi trên ghế sa lon xem tivi.

Hệ thống yên lặng nhảy ra, 【Cô gái, đến lúc làm việc rồi!】

Hà Tịch còn đang ảo não chuyện tối qua, tức giận, "Mắc gì?"

【Cô quên là cô có nhiệm vụ à?】

"Tôi làm xong rồi mà?"

【Mới bước đầu thôi, tránh để nhân vật phản diện hắc hóa, mới tránh được thế giới này bị diệt vong thôi, thật ra thế giới này vẫn vặn vẹo, tam quan bất chính, cần có người thay đổi.】

Hệ thống nói, thế giới này lấy Cố Nhất Minh làm chính, dựa vào việc đạo văn Địa Cầu lấy được cả danh và lợi, anh ta còn mở rộng hậu xung, truyền bá tư tưởng thông dâm. Tư tưởng ô uế, mang đến nguy hiểm cực kỳ lớn với xã hội. Cho nên cần có người dẫn đầu phá vỡ tập tục này.

"Cho nên, tôi phải làm gì?"

【Đơn giản thôi, chỉ cần cô vào giới giải trí, nổi tiếng hơn anh ta, kéo anh ta xuống ngựa là được rồi!】

"..." WTF?

Cố Nhất Minh thì Hà Tịch biết! Kiếp trước là siêu sao ca nhạc, ảnh đế, Chí Cao Thần ngành giải trí. Bài hát nào anh ta hát đều thành kinh điển, mỗi bộ phim anh ta đóng luôn cháy vé. Lúc đó Hà Tịch cũng rất thích mấy bài hát đó, cũng thích phim anh ta đóng, nhưng đối với nhân phẩm của anh ta thì không ưa, chuyện xấu bay đầy trời, phong lưu hoa tâm, nhưng dù vậy, vẫn không ngăn được anh ta nổi đỏ người!

Bây giờ biết những bài hát và phim điện ảnh đó đều do đạo ra, Hà Tịch càng không thích người này! Nhưng bắt cô kéo nhân vật chính hack game xuống ngựa? Còn phải nổi hơn anh ta?? Hệ thống có bệnh?

【Không có bệnh! Bổn hệ thống chọn cô tất nhiên là đã qua thử nghiệm, cô có thể hoàn thành nhiệm vụ! Cô xinh đẹp chân dài, lạc quan thiện lương, dũng cảm chính nghĩa, thông minh lanh lợi... Bổn hệ thống chọn ra cô trong bảy tỷ người trên thế giới, tìm ra anh hùng cứu vớt thế giới thích hợp nhất!】

"Sảng ia!" Hà Tịch nhịn không được nhếch miệng.

Mấy lời hệ thống khen cô cô không quan tâm, cái cô để ý là anh hùng. Lúc cô còn học trung học từng có ước mơ trở thành siêu nhân gao, cả ngày tưởng tượng bản thân có siêu năng lực, cứ đến buổi tối sẽ mang mặt nạ, khoác áo choàng, trừng phạt kẻ ác nâng đỡ kẻ yếu, giúp đỡ chính nghĩa. Mọi người sẽ sùng bái cô, tìm kiếm cô, nhưng cô chỉ lẳng lặng làm người bình thường, hưởng thụ cảm giác mọi người sùng bái bản thân thì cô độc tịch mịch...

Đúng, vẫn là cảm giác này!

【Cho nên, bây giờ cơ hội tới rồi! Chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ, nhận được giá trị thiện cảm, cô có thể dùng giá trị thiện cảm đổi lấy siêu năng lực!】

Hử? mắt Hà Tịch sáng lên, "Được đổi siêu năng lực?"

【Gì mà bay lên trời, độn thổ, ẩn thân, thuấn di, quay ngược thời gian, ...】

Mỗi lần hệ thống nói một cái, mắt Hà Tịch lại sáng lên một chút, nước bọt muốn chảy ra ngoài, cuối cùng hệ thống chốt một câu:

【Đều không có!】

Hà Tịch: ...

Trước khi Hà Tịch nổi giận, hệ thống vội vàng nói:

【Nhưng cô có thể thay đổi tốt chất bên trong, như chạy nhanh hơn, khỏe hơn, phản ứng nhanh nhạy, nhưng mà tất cả đều nằm trong phạm vi người bình thường chịu được, sẽ không quá khoa trương!】

Hà Tịch hơi thất vọng, nhưng cô cũng biết những siêu năng lực kia không dễ có, cho nên hơi do dự, cô quyết định chấp nhận, ừm, hình như làm nữ hán tử full giá trị vũ lực cũng không tệ!

【Nhiệm Vụ: Tham gia cuộc thi The Voice Hoa Quốc, đánh bại Cố Nhất Minh, đoạt quán quân.】

Hà Tịch: "..."

Vừa nhận đã cho cái nhiệm vụ 5 sao, hệ thống chơi đùa có vui không!

EDIT: morticia – Wattpad.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net