Chương 5: Mục Tiêu, Quán Quân!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT: morticia – Wattpad.

Ở kiếp trước, lần đầu cuộc thi The Voice Hoa Quốc được tổ chức là vào mùa hè năm Hà Tịch thi xong đại học. Mới bắt đầu nên không có danh tiếng cũng không được nhiều người để ý, nhưng sau khi bắt đầu phát sóng chính thức lại nổi tiếng toàn quốc.

Là cuộc thi ca hát truyền hình đầu tiên ở Hoa Quốc, chế độ thi đấu mới lạ, cực kỳ lắt léo, hấp dẫn rất nhiều thiếu nam thiếu nữ tham gia, hot cực kỳ.

Mười vị trí đầu trong mùa 1, đều đóng một cái đinh chắc chắn trong ngành giải trí, mà Cố Nhất Minh quán quân giống như hắc mã, như tên, cất lên giọng hát liền khiến người ta kinh diễm! Nổi đỏ người, trở thành Thiên Vương (*). Thẳng đến lúc thế giới diệt vong, Cố Nhất Minh vẫn là thần thoại trong giới giải trí.

(*) Thiên Vương: Vua ca nhạc. Ảnh đế: Vua màn ảnh.

Ừm, lúc đó anh ta mới công chiếu bộ phim 《Titanic》, Hà Tịch với Nhan Như Ngọc mới xem ở rạp chiếu phim xong, khóc như mưa, vừa về nhà thì thế giới diệt vong.

Sau đó cô gặp hệ thống, trở về hiện tại.

Đã nhiều năm, Hà Tịch vẫn nhớ rõ mấy bài hát dự thi của Cố Nhất Minh do anh ta sáng tác, 《 Bạn Cùng Bàn 》, 《 Sứ Thanh Hoa 》, 《 Hành Tây 》, 《 Dũng Khí 》, 《 Ngôi Sao Sáng Nhất Bầu Trời Đêm 》...

(*) Tất cả các bàn trên đều có thật và nó hay vcl =))

Lúc trước cô thật sự thích những bài này, thích muốn chết! Thậm còn cảm thấy Cố Nhất Minh viết ra những bài này là người có tài hoa nhất! Dù không thích chuyện anh ta phong lưu, nhưng lại rất thưởng thức tài hoa của anh ta! Kết quả... Tất cả đều là đạo!

Cua khét lẹt?!

Cho nên, Hà Tịch đồng ý nhận nhiệm vụ này không chỉ thực hiên ước mơ thiếu nữ của bản thân, mà quan trọng hơn là... Cô cũng muốn người khác nếm thử cảm giác cua gấp bể đầu.

Không nên để một mình cô trải nghiệm nha.

Hạ quyết tâm, Hà Tịch khởi động máy tính, truy cập trang web chính thức của The Voice Hoa Quốc, chương trình chưa quá nổi, chỉ có chút quảng cáo lặt vặt, cho nên người đăng ký không nhiều, từ số thứ tự đăng ký là thấy.

Số báo danh của Hà Tịch là 666. Ừm, không tệ, hi vọng cô 6 đến cùng.

(*) Bên trung, số 6 = đỉnk.

Làm xong, Hà Tịch bắt đầu lên kế hoạch how to cướp quán quân từ tay Cố Nhất Minh, đây không phải chuyện dễ dàng gì!

Ban đầu Cố Nhất Minh theo thiết lập nhạc sĩ sáng tác, mỗi bài hát của anh ta đều vô cùng kinh điển, ngang hàng với mấy bài hát thiếu nhi chị ong nâu nâu, miễn không bị mù âm đều nghe ra. Cho dù Hà Tịch biết anh ta đạo nhạc, vậy cũng phải có người tin chứ? Dù sao những tác giả bị Cố Nhất Minh đạo đều không ở thế giới này, cô muốn giúp người ta cũng không tìm được người!

Cô muốn ra tay từ phương diện này lại không có chứng cứ. Cho nên, phải làm sao mới kéo được Cố Nhất Minh xuống nắm giải quán quân?

Cô không có tài năng sáng tác ra tác phẩm kinh điển, cho dù có, cô sáng tác ra một hai bài không bằng người ta bài nào cũng kinh điển! Dù mười năm sau không thiếu ca khúc hay, cô có thể ỷ vào ưu thế biết trước chiếm thành của riêng, nhưng làm vậy khác gì Cố Nhất Minh?

Con đường sáng tác không đi được, cho nên cô chỉ có thể cover lại, đây là đường đi của đại đa số người dự thi.

Nhưng cover cũng có chỗ tốt của cover, ví dụ như, bài hát đã có danh tiếng từ trước, người nghe quen rồi. Chỉ cần hát tốt, hát gì người ta cũng xem. Một bài hát, nguyên hát (*) không nổi nhưng sau đó được cover lại nổi lên cũng không lạ.

(*) Nguyên hát: Ca sĩ gốc.

Mà Hà Tịch, ưu thế duy nhất ăn đứt Cố Nhất Minh là thanh âm. Kiếp trước Hà Tịch không bước vào làng giải trí, cô tùy tiện hát một bài, bị người ta đăng lên mạng, hot lên một thời gian.

Dân mạng nhao nhao đánh giá thanh âm của cô là "Giọng ca thiên nhiên", "Tiếng hát của trời", "Đánh thẳng vào linh hồn" ... Dù sao toàn là lời khen có cánh. Đến cả Hoàng Bách Xuyên – người có thâm niên trong làng nhạc cũng nhắn tin cho cô thể hiện giọng ca của cô là giọng ca hay nhất ông từng nghe, hi vọng Hà Tịch liên hệ với ông, nói chuyện kí hợp đồng...

Mà Cố Nhất Minh thì sao, sau khi anh ta tham gia The Voice, trở ngại lớn nhất là giọng hát, không có gì đặc sắc, âm cao không lên nổi, âm trầm thì xuống không được, nếu không phải chất lượng bài hát của anh ta cao, che được khuyết điểm thanh âm, có khi việc anh ta qua được vòng sơ tuyển hay không cũng là vấn đề.

Hệ thống cho ra bản đánh giá chính xác là, tư chất của Hà Tịch là A+, Cố Nhất Minh là C–. Đây là số liệu đánh giá lúc Hà Tịch không qua huấn luyện mà Cố Nhất Minh đã qua huấn luyện, cho nên, ưu thế này của Hà Tịch rất rõ ràng.

Nhưng dù vậy, tỉ lệ thắng của Hà Tịch chỉ có một phần trăm, bởi vì... Cố Nhất Minh mang ánh sáng nhân vật chính, dưới tình huống bình thường anh ta vẫn được giải vô địch!

Hà Tịch nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy kéo Cố Nhất Minh xuống ngựa là nhiệm vụ vô cùng gian khổ, cho nên cô phải chuẩn bị trước.

Đầu tiên, cô vẫn làm nghề cũ của mình – viết tiểu thuyết.

Không sai, là viết tiểu thuyết, là nghề nghiệp của Hà Tịch kiếp trước. Sau khi cô tốt nghiệp, nhận chức, vì lớn lên quá xinh đẹp, luôn bị quấy rối, người khác còn nói cô đáng đời, ai bảo cô xinh đẹp như thế?

Người ta đẹp đi trách người ta?

EDIT: morticia.

Trong cơn tức giận, Hà Tịch ở lì trong nhà làm nghề viết lách. Lúc trước cô từng viết truyện, nhưng luôn đứt quãng, cũng coi như có chút độc giả. Sau này thành cái nghề, thay đổi văn phong, hành văn không tệ, thế là nhanh chóng nổi tiếng. Lúc cô trọng sinh, đã là đại thần e-book của nền văn học Hoa Quốc.

(*) e-book: Sách điện tử.

Sống lại một đời, Hà Tịch biết mấy năm sau tiểu thuyết sẽ phổ biến, rất nhiều cuốn tiểu thuyết được chuyển thể thành phim, kể cả cô. Cho nên, dù cô không làm ra thần kịch như 《 Hoàn Châu Cách Cách 》, 《 Thần Điêu Đại Hiệp 》, nhưng đã dấn thân vào văn học mạng nhiều năm, có thể tự mình tạo ra tác phẩm hay.

Kiểu này, cô đối đầu với Cố Nhất Minh không phải không có lực chống đỡ.

Hà Tịch mở ra văn học Hoa Quốc – truyện internet, lúc đăng ký bút danh, cô trực tiếp dùng bút danh đời trước "Kim Tịch Hà Tịch", rất tốt, một lần thông qua, quả nhiên cô có duyên với cái tên này.

Đăng ký xong, tạo tác phẩm mới, Hà Tịch suy nghĩ một chút, quyết định sáng tác lại tác phẩm kiếp trước của mình. Vốn là tác phẩm của cô, xuất hiện sớm hơn chút thôi, không coi là đạo văn.

Cô chọn bộ truyện hiện đại nhẹ nhàng hài hước trước, 《 Ai Dám Đụng Đến Cơ Thể Tôi 》. Là một bộ truyện về đôi nam nữ xa lạ, vì ngoài ý muốn mà trao đổi linh hồn, từ đó phát sinh vô số chuyện dở khóc dở cười. Nữ chính tên Tô Thiển, mới bị bạn trai cắm sừng công việc không như ý, tâm tình không tốt một mình đi mua say. Kết quả trên đường đi về, bị nam chính Ninh Xuyên cũng uống say, tai nạn xe cộ, hai người cùng hôn mê, lúc tỉnh lại, tất cả thay đổi...

Bộ truyện này là tác phẩm lúc cô mới viết, hơi phi logic, nữ chính là cô bé lọ lem, nam chính cao phú soái, rất rập khuôn, nhưng vì tình tiết trao đổi linh hồn gây cười. Kiếp trước sau khi được chuyển thể thành phim, ngoài ý muốn được mọi người khen ngợi, cho nên Hà Tịch chọn bộ truyện này trước.

Vốn là truyện cô biết, còn thêm kỹ năng nhìn là không quên của hệ thống, chưa đến nửa tiếng Hà Tịch đã soạn xong chương 1. Đăng lên, sau đó chờ duyệt.

Hà Tịch nhìn điện thoại một lúc, đã hơn mười hai giờ, nhanh chóng xuống bếp làm cơm trưa.

Ba mẹ Hà tan làm về, thả đồ xuống hỏi, "Tiểu Tịch, con nấu cơm à? Ngoài đây toàn mùi khét thôi!"

Ấy?

Hà Tịch hận không thể chui tọt vào ghế sa lon, vì sao sống lại một đời rồi mà cô vẫn là sát thủ phòng bếp thế?!

Ba Hà đến an ủi cô, "Không sao, truyền thống nhà mình là để đàn ông nấu cơm! Sau này gả cho người biết nấu cơm là được rồi!"

Hà Tịch tranh thủ thời gian vuốt mông ngựa, "Ba, đi đâu tìm được người đàn ông vừa đẹp trai vừa biết nấu cơm cho gia đình như ba đây? Sau này con ở nhà không lấy chồng luôn!"

"Ha Ha! Chỉ có tiểu bảo bối nhà mình biết nói chuyện thôi! Chờ đấy, hôm nay ba làm cho con món cá dấm đường!"

"Cảm ơn ba ba! Yêu ba! Moaaa!"

Được con gái yêu cổ vũ, ba Hà cao hứng vào phòng bếp nấu cơm. Mẹ Hà cắt hoa quả, ngồi trên ghế sa lon với Hà Tịch, vừa ăn vừa xem TV.

"Hử? Mẹ, đợi chút, nhìn nè, The Voice Hoa Quốc! Con định chuẩn bị tham gia cuộc thi này á, mẹ thấy sao?"

"Thi hát? Ban giám khảo có Hoàng Bách Xuyên?! Được nè, Tiểu Tịch, con đi đi, đừng quên xin chữ kí cho mẹ!"

Mẹ Hà không nói gì thêm, cho Hà Tịch quyền tự chủ. Từ nhỏ đến lớn luôn như thế, cho dù cô làm gì, ba mẹ không bao giờ ngăn cản, nếu đúng, bọn họ không nhiều lời. Nếu đi nhầm, chờ chịu khổ xong, tự mình tỉnh lại còn hiệu quả hơn là để bọn họ khuyên! Cho nên Hà Tịch rất cảm kích có cặp ba mẹ sáng suốt như thế.

Lúc ăn cơm, Hà Tịch lại hỏi ý kiến của ba, ba Hà đương nhiên cũng không có ý kiến, thậm chí còn thể hiện chờ ông nghỉ hưu rồi thì làm trợ lí cho cô.

Ba Hà là giáo viên đại học A, sắp đến tuổi nghỉ hưu, thật sự có thời gian. Hà Tịch lập tức gật đầu đồng ý, nếu không sao gọi là ba ruột? Chuyện này cũng chơi đùa cùng cô.

Đương nhiên, cô không thật sự chơi đùa.

*

Trường điện ảnh Hoa Quốc, ký túc xá nam khoa biểu diễn.

Gần tới ngày tốt nghiệp, trong ký túc xá gần như không còn ai, chỉ có phòng 302, cả phòng ngập rác giấu đi một bóng người.

Cố Nhất Minh hai mắt sáng choang nhìn màn hình máy tính, mặt đỏ bừng tự lẩm bẩm, "Không có Lưu Đức Hoa, không có Châu Kiệt Luân... Không có James Cameron, không có Trương Nghệ Mưu..."

"Ha ha ha! Phát tài! Phát tài rồi! Mình chắc chắn là người nổi tiếng toàn thế giới! Hoa Quốc! Chờ đấy! Nhìn xem tôi đem những tác phẩm kinh điển ở Địa Cầu đến cho mọi người!"

"Chống mắt lên mà xem, cái gì mới là kinh điển thật sự!"

"Không cần cảm ơn tôi! Hãy gọi tôi là Lôi Phong!"

Cố Nhất Minh sướng điên lên, từ một trạch nam bình thường xuyên qua thế giới song song, còn mang theo công cụ tìm kiếm trong người, đây chắc chắn là tiết tấu đưa anh ta thành nhân vật chính chinh phục thế giới!

Nhưng nguyên chủ hơi bị thảm quá đấy? Rõ ràng là người có thực lực, lại lăn lộn thành tình trạng này, thật khiến người ta đồng tình!

Nguyên chủ là sinh viên điện ảnh khoa biểu diễn, vì thành tích quá tốt mà đắc tội bạn cùng lớp Đường Ngọc. Đường Ngọc có bối cảnh thâm hậu, trong nhà mở công ty giải trí, trong vòng giải trí rất có phân lượng. Cậu ta nói một câu liền phong sát nguyên chủ. Cho nên, càng gần đến ngày tốt nghiệp, những người bạn khác đã bắt đầu đi đóng phim, chỉ có anh ta đứng đầu bảng thành tích lại không ai tuyển, vứt xó trong kí túc xá.

Họa vô đơn chí, bạn gái bốn năm đột nhiên hôm qua yêu cầu chia tay, đi theo kim chủ. Nguyên chủ nghĩ quẩn, mượn rượu giải sầu, kết quả uống quá nhiều, sau đó Cố Nhất Minh bây giờ xuyên qua!

Thấy nguyên chủ từng trải qua những chuyện khổ cực như thế, Cố Nhất Minh không khỏi phẫn nộ nắm chặt tay, chú em, chờ đi! Cho dù là Đường Ngọc hay Lý Phỉ Phỉ, thù này, đại ca nhất định báo thù cho em!

Đúng lúc này, trên màn hình máy tính hiện lên một quảng cáo, Cố Nhất Minh sáng mắt, vội vàng mở ra.

"The Voice Hoa Quốc..."

EDIT: morticia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net