Chương 7: Né Ra! Nhân Vật Chính Đến!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT: morticia.

Sau khi tiếng vỗ tay dừng lại, ba vị ban giám khảo bắt đầu lời bình, đầu tiên là Hoàng Bách Xuyên, trước khi bình luận ông hỏi, "Hà Tịch, em từng học lớp huấn luyện âm nhạc chuyên nghiệp nào chưa?"

Hà Tịch lắc đầu, "Chưa ạ."

"Ừm, đúng như tôi nghĩ, cũng vì chưa được huấn luyện, cho nên thanh âm của em như một viên ngọc thô, trang sức tự nhiên. Những kỹ thuật ca hát đối với em mà nói là dư thừa, âm thanh không nhiễm trần tục! Mà em còn có một thiên phú rất đặc biệt, là sức cuốn hút! Bản thân ca sĩ có một sự cuốn hút, khiến người nghe dễ đắm chìm vào cảm xúc mình biểu đạt, cho dù là bi thương, vui sướng, tưởng niệm hay hi vọng. Đây là thiên phú ông trời ban tặng cho em, em phải biết quý trọng. Tôi rất thích thanh âm của em, hi vọng được thấy những biểu hiện đặc sắc khác của em."

Ông nói xong, ấn vào nút màu xanh thông qua.

Hà Tịch cúi đầu, "Cảm ơn thầy Hoàng."

Vòng loại có quy tắc, nếu ba vị ban giám khảo cùng nhấn thông qua thì trực tiếp vào top 100. Nếu chỉ có hai người thông qua, thì lưu lại. Ít hơn một phiếu thì không cần nói, trực tiếp loại.

Hoàng Bách Xuyên dù thái độ bình tĩnh dễ thân thiết, nhưng ông đối với âm nhạc rất nghiêm túc, hai vị ban giám khảo còn lại ít nhiều cũng thông qua mấy người, chỉ có ông, chưa một thí sinh nào khiến ông bấm nút thông qua. Cho dù là ai không đạt tới yêu cầu của ông sẽ bị bác bỏ, nên Hà Tịch là người đầu tiên ông nhấn nút.

Sau đó là Triệu Tinh Vũ, anh đóng vai người hiền nhất trong ba vị ban giám khảo, không so với Hoàng Bách Xuyên khắt khe, Lâm Viện độc miệng, thí sinh được anh nhấn thông qua nhiều nhất, dù cuối cùng đều bị hai người còn lại bác bỏ. Nhưng không thể phủ nhận, anh là ban giám khảo được thí sinh yêu thích nhất!

Nhưng lúc này sắc mặt anh nghiêm túc, "Gì mà trang sức tự nhiên, kỹ thuật không nhiễm trần thế, mấy thứ đấy mơ hồ quá, người bình thường nghe không ra. Đối với người nghe mà nói, hát như thế là đủ rồi, nhưng tôi cũng không thấy bạn hát hay lắm..."

Lời mới nói ra, người xem xôn xao, người hiền lành vạn năm bây giờ lại muốn làm trái Hoàng Bách Xuyên?

Nhưng Hà Tịch vốn nên thấp thỏm nhất lại không phản ứng, vẫn dáng vẻ khiêm tốn xin chỉ giáo. Mà Hoàng Bách Xuyên thấy cô bình tĩnh như thế, đối với cô càng hài lòng. Hà Tịch giữ vững bình thản, vì cô biết Triệu Tinh Vũ không phải người nhắm thẳng vào người khác như thế!

Quả nhiên, sau đó Triệu Tinh Vũ liền cười, "Vì bạn vừa ra trận tôi đã bị vẻ đẹp của bạn khuất phục! Trong lòng toàn 'Oa, sao lại có cô gái xinh đẹp như thế!' làm gì còn tâm tư nghe bạn hát gì nữa?"

Ngữ khí khoa trương khiến ai cũng cười vang, "Vì bạn mỹ nhan thịnh thế, tôi thông qua!" Triệu Tinh Vũ đặt tay lên nút thông qua, khuôn mặt đằng đằng sát khí như thể đang nói, không một ai cản được tôi nhìn mỹ nhân, Hà Tịch lần nữa cúi chào cảm ơn, "Cảm ơn thầy Triệu."

Sau đó là Lâm Viện, Hà Tịch cuối cùng có trực tiếp vào top 100, hay phải lưu lại đều do một phiếu của cô ấy quyết định.

"Tôi đồng ý với đánh giá của thầy Hoàng và Tinh Vũ, giọng ca hay người đều đẹp. Nhưng mà," Cô ấy vừa cất tiếng, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng Hà Tịch, nếu Hà Tịch là học sinh cấp ba chưa trải sự đời, nói không chừng đã bị cô ấy dọa cho nhũn cả chân. Nhưng Hà Tịch không phải, cho nên cô rất bình tĩnh nhìn Lâm Viện, giữ nguyên thái độ khiêm tốn nghe cô ấy phê bình.

Trong mắt Lâm Viện lóe lên tia tàn khốc, "Tôi muốn biết, vì sao bạn chọn bài Quốc ca để tham gia The Voice? Vì muốn lòe người, hay cố ý muốn nổi trội hơn người khác?"

Lâm Viện không hổ là Lâm Viện, mở miệng đã độc miệng như thế, khiến người ta khó mà chống đỡ! Mà thật ra người xem ở hiện trường cũng rất tò mò vấn đề này, thật sự là lòe người à?

Đối mặt với Lâm Viện hùng hổ dọa người, Hà Tịch mặt không đổi sắc, thản nhiên trả lời, "Em không phải lòe người, cũng không muốn nổi bật hơn người khác, sở dĩ chọn bài này, là vì..."

Hà Tịch liếc nhìn một vòng tại hiện trường, chậm rãi nói, "Em yêu nước."

"..."

"..."

Sau một hồi yên tĩnh, hiện trường bùng lên một trận cười, đến cả Hoàng Bách Xuyên cũng cười, "Lý do này tôi tin, nếu không sao có thể hát quốc ca dạt dào tình cảm như thế?"

Thế là, Hà Tịch bị dán một cái nhãn hiệu "Cô gái yêu nước".

Lâm Viện cuối cùng vẫn cho Hà Tịch một phiếu thông qua, Hoàng Bách Xuyên đối với Hà Tịch thưởng thức công khai, cô ấy đương nhiên không ngốc đến mức đối địch với ông. Thế là Hà Tịch trở thành thí sinh trực tiếp thông qua đầu tiên ở khu B Kinh.

Mấy người Ti Diễn Chi, Đường Lịch lại tụ tập uống rượu với nhau, bọn họ thường xuyên tụ tập, mấy loại hoạt động giải trí chơi đến phát ngán rồi, cho nên khó có lúc không đi lêu lổng, mà tự mình ôm điện thoại lướt.

"Ha ha ha, buồn cười vãi, cục đường, còi, tụi bây lại đây, mỹ nữ này nhìn quen không?" Ti Diễn Chi ôm bụng cười dựa trên ghế salon, vừa giơ điện thoại để Đường Lịch và Thiệu Thần Phong nhìn.

Đường Lịch lơ đễnh, "Mày thấy mỹ nữ nào chả quen mắt?"

"Hử? Đây có phải cô gái ở Lam Điều lần trước..." Thiệu Thần Phong trí nhớ tốt, nhìn một cái đã nhận ra người trong điện thoại.

Nhắc đến Lam Điều, Đường Lịch đột nhiên nhớ tới ký ức không vui, "Đưa tao xem thử."

Ti Diễn Chi đang xem trực tiếp vòng loại The Voice Hoa Quốc, sau lại bị Hà Tịch chững chạc đàng hoàng nói yêu nước làm cho buồn cười. Chuyện Lam Điều mới cách mấy ngày, anh ta có ấn tượng khắc sâu với Hà Tịch, đương nhiên nhìn cái là nhận ra cô.

Hai người bọn họ đều nhận ra, Đường Lịch không có chuyện không nhận ra, là kẻ cầm đầu làm hỏng chuyện, Đường Lịch nghiến răng, "Vừa lúc không tìm thấy cô ta, tự mình đến cửa!"

EDIT: morticia.

Thiệu Thần Phong đè anh ta lại, "Mày định làm gì? Tới anh Cửu còn không truy cứu, sao mày cứ ngậm lấy không nhả vậy?"

"Anh Cửu không truy cứu là chuyện của anh Cửu, cô ta hại tao thất tín trước mặt anh Cửu, tao không buông tha nó dễ thế!"

Ti Diễn Chi lườm anh ta một cái, "Mày so đó với con gái nhà người ta làm gì? Cô gái xinh đẹp như thế mày xuống tay được?"

Đường Lịch trừng lại, "Mày coi trọng con nhỏ đấy hử?"

"Làm gì? Ra tay với cô bé tuổi vị thành niên, tao cầm thú như mày?"

Đường Lịch cùng Thiệu Thần Phong cùng gật đầu, "Đúng rồi."

Ti Diễn Chi chán nản, đá hai người một cước mắng, "Anh em cái quần!"

"Nhưng phải nói thật, mày trả thù thế nào?"

Đường Lịch cười lạnh, "Không phải cô ta tham gia The Voice à? Mày quên The Voice dưới quyền công ty ai? Ngáng chân cô ta chút đâu có khó?"

Thiệu Thần Phong giơ ngón cái với anh ta, "Mày cầm thú!"

Hà Tịch còn chưa biết mình bị người ta để mắt tới, cô mới xuống sân khấu đã bị Nhan Như Ngọc ôm lấy, "Tịch Tịch được trực tiếp thông qua! Quá tuyệt vời!"

Hà Tịch bị sự hưng phấn của cô nàng lây sang, không nhịn được nhếch miệng. Dư quang thoáng nhìn những thí sinh ở hậu trường dùng ánh mắt ao ước ghen tị nhìn mình, Hà Tịch cố gắng thu liễm lại.

Gặp lại anh chàng quay phim Lâm Duệ trước đó, lại khiêng camera đến phỏng vấn cô, "Mỹ nữ lại gặp mặt! Là thí sinh đầu tiên trực tiếp thông qua ở khu B Kinh, không biết bây giờ bạn có cảm tưởng gì?"

"Cảm nghĩ, tiến thêm một bước về ước mơ."

Lâm Duệ: "..."

Anh ta còn nhớ ước mơ của cô là cứu vớt thế giới.

Phỏng vấn kết thúc, Nhan Như Ngọc lôi kéo Hà Tịch định đi ăn mừng, bị Hà Tịch ngăn lại, "Đợi chút, từ từ hẵn đi."

"Tịch Tịch định làm gì?"

Hà Tịch nhìn cửa khu chờ, cười ý vị thâm trường, "Chờ một người."

Cố Nhất Minh không nhanh không chậm bước vào khu vòng loại, cảm nhận được không khí khẩn trương cực kỳ căng thẳng bên trong, không khỏi nhếch miệng, lộ ra nụ cười đã tính trước.

Nhanh chóng bước đi bước đầu tiên chinh phục thế giới, hơi bị kích động đấy!

Lâm Duệ vừa lúc đi ngang qua, thấy Cố Nhất Minh cười nhẹ, anh ta lập tức cảm thấy người này có tính chủ đề, thế là nhắm ống kính ngay Cố Nhất Minh, "Xin hỏi, tại sao bạn lại tham gia The Voice?"

Cố Nhất Minh nhìn ống kính, lộ vẻ cao thâm khó lường, nụ cười tùy tiện không ai bì nổi: "Để chinh phục thế giới!"

Lâm Duệ: "..."

Để lại Lâm Duệ mặt mơ hồ, Cố Nhất Minh nhấc chân đi vào khu vòng loại. Đột nhiên trước mắt sáng lên, bước nhanh về phía trước, "Mỹ nữ cũng tham gia à? Định hát bài gì thế?"

Trong lòng Hà Tịch là một đàn ngựa phi nước đại, cô vậy mà thành con mồi của nam chính ngựa giống Cố Nhất Minh! Duma!

Hệ thống cho cô xem nguyên tác, cho nên cô cũng hiểu rõ Cố Nhất Minh. Như giờ phút này, anh ta hai mắt tỏa sáng nhìn cô chằm chằm, trong mắt không che giấu chút nào, rõ ràng là muốn tán tỉnh cô! Hà Tịch ấp úng nửa ngày, mới ngăn được cảm xúc muốn đánh người, mặt không đổi gật đầu, không nói gì.

Nhan Như Ngọc một bên nhịn không được khoe khoang, "Tịch Tịch nhà tôi được thông qua rồi!"

Cố Nhất Minh cười lên chúc mừng, "Chúc mừng! Thì ra mỹ nữ được thông qua rồi, không biết mỹ nữ họ gì? Tôi là Cố Nhất Minh, làm quen trước, nói không chừng sau này còn được gặp lại." Ngữ khí nói chuyện vô cùng chân hành, khiến người ta không nhìn ra nội tâm muốn YY của anh ta.

Cố Nhất Minh dù ở ngành giải trí, là Chí Cao Thần, nhưng thật ra anh ta là...

Phái thực lực.

Ừm, y sì thiết lập nam chính ngựa giống văn.

Tướng mạo anh ta đặt ở thế giới bình thường chỉ có thể coi là phổ thông, nhưng anh ta luôn cảm thấy mình mang hào quang, mọi người thấy anh ta không bình thường. Nhất là dáng vẻ cao thủ tình trường trêu chọc Hà Tịch, mù mắt!

Hà Tịch hết kiên nhẫn, đúng lúc này, đài phát thanh thông báo "Mời thí sinh số 719 chuẩn bị lên sân khấu."

"Ấy? Đến tôi." Cố Nhất Minh quay đầu, thâm tình nhìn Hà Tịch, dùng âm thanh trầm thấp nói, "Mỹ nữ chờ tôi chút được không? Nếu tôi thông qua, có thể cho tôi biết tên cô không?"

Anh ta rất có lòng tin với bản thân, cho nên mới nói như thế. Mà Hà Tịch cũng biết tự tin của anh ta từ đâu ra, nhưng bây giờ cô chỉ muốn nhanh chóng đuổi anh ta đi, cho nên nhanh chóng gật nhẹ.

Cố Nhất Minh đạt được mục đích mới nhanh chóng đi lên sân khấu, đến góc rẽ còn vẫy tay với Hà Tịch. Thấy mỹ nữ vẫn đứng đó đợi mình, không khỏi dương dương tự đắc, anh ta quả nhiên là nhân vật chính, lần đầu tiên ra cửa đã có diễm ngộ(*)! Cô gái xinh đẹp như thế là lần đầu tiên anh ta thấy đấy!

(*) Diễm ngộ: Gặp gỡ đặc biệt.

"Chào hai vị giám khảo đẹp trai xuất chúng, cùng chị gái mỹ lệ xinh đẹp, tôi là thí sinh 719 Cố Nhất Minh."

Hà Tịch đứng trong cánh gà nhìn Cố Nhất Minh mồm mép lừa người, trong lòng thả rắm: Hài hước cái beep, rõ ràng là mồm miệng ngọt xớt!

Nhưng luôn có người dính chiêu này!

Lâm Viện che miệng, cười đến run cả người, "Em trai biết nói chuyện ghê, trước khi lên sân khấu còn bôi mật nữa hả?" Cậu bé này còn có mắt hơn Triệu Tinh Vũ nhiều! Triệu Tinh Vũ trước mặt cô còn khen người khác mỹ mạo kinh người, đặt cô ta ở đâu rồi? Chỉ có Cố Nhất Minh hợp ý cô ta, tí nữa cho dù cậu ta hát thế nào, cô định thông qua hết!

Cố Nhất Minh làm bộ vô tội giơ tay, "Tôi nói thật mà!"

Lâm Viện cười càng sâu, cũng may cô ấy còn biết trường hợp lúc này, "Cố Nhất Minh, tôi thấy tư liệu của cậu, bên trên ghi là cậu dự thi bằng bài hát mình sáng tác, không ngờ cậu còn có tài hoa như thế! Vậy đi, cậu bắt đầu thể hiện đi!"

Nhìn, đây là mị lực của nam chính, hai ba câu đã khuất phục một cô gái, anh ta còn chưa hát đã thấy người ta có tài? Lỡ bài hát sáng tác không hay thì làm sao? Hà Tịch bĩu môi, cảm giác con đường sau này rất chông gai.

Tác giả có lời muốn nói:

Vì có tiểu thiên sứ nói không nên dùng quốc ca, cho nên sửa lại, đây là quốc ca Nga ~

Editor có lời muốn nói:

Quốc ca nước mình không dùng được nên lấy quốc ca nước khác =))

EDIT: morticia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net