Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các thực tập sinh ở đây đều trợn mắt.

Ngay cả Dương Tinh Tinh là giáo viên cũng chưa phản ứng kịp. Cô nhìn nhanh về phía đạo diễn.

Sau khi thấy hắn gật đầu, cô nhanh chóng ý thức được, đoạn này nếu được phát sóng sẽ là điểm bùng nổ của chương trình nên lập tức hỏi Lâm Tối: "Có thể nói một chút nguyên nhân của em là gì không?".

"Cũng không có nguyên nhân gì", Lâm Tối nói, "Em chỉ là cảm thấy chỉ tham dự cạnh tranh không bỏ phiếu được có hơi tiếc, nghĩ muốn cho thực tập sinh em tán thưởng một phiếu".

Cô chớp mắt, "Không được sao?".

Dương Tinh Tinh: ".... Thật ra cũng không phải không được".

Lâm Tối không chờ cô nói tiếp bèn tiền trảm hậu tấu: "Cảm ơn cô".

Sau khi nói xong, cô tới bên người Giang Diệp, thuận tay lấy một phiếu dán lên người Giang Diệp.

Giang Diệp: ?

Giang Diệp còn đang ngơ ra.

Chính cô cũng chẳng đoán được Lâm Tối sẽ làm như vậy.

Cô và Lâm Tối có quan hệ tốt như vậy sao?

Nếu cô nhớ không lầm, lần cuối nói chuyện với Lâm Tối là lúc chọn chỗ ngồi hạng nhất đấy.

Tuy rằng Lâm Tối khá thẳng thắn, thua là thua, cũng không có lén nhằm vào cô nhưng cô lại chẳng thể ngờ được là ở thời khắc mấu chốt như này, Lâm Tối sẽ phá vỡ quy tắc, ra tay giúp cô.

Giang Diệp ngẩn ra hồi lâu, nhỏ giọng nói với Lâm Tối: "Cảm ơn".

"Đừng cảm ơn chị", Lâm Tối vỗ vỗ lên tờ giấy dán trên người cô, "Đây là em nên có được".

Giang Diệp:.....

Giang Diệp không hề nghi ngờ là hành động này của Lâm Tối tới lúc phát sóng nhất định sẽ trở thành 800 vở kịch gió tanh mưa máu bay đầy diễn đàn.

Cô cũng nhịn không được muốn nhìn biểu cảm hiện tại của Tiết Tri Hàm.

Nhất định là rất xuất sắc.

".... Nếu là như vậy, hiện tại Tiết Tri Hàm và Giang Diệp cùng số phiếu", Dương Tinh Tinh wow một hồi, hứng thú nói, "Hiện tại phải làm sao đây, battle thêm lần nữa sao?".

Hiện trường có không ít người chẳng sợ lớn chuyện chỉ sợ không đủ náo nhiệt hô hào: "Battle! Battle!".

Nụ cười giả tạo trên mặt Tiết Tri Hàm chợt cứng lại.

.............. Không phải chứ, cô yếu nhất là battle ngẫu nhiên như này.

Làm ơn, đừng mà.

"Được thôi, battle quyết định thắng bại đi", Mục Tinh Trì đột nhiên lên tiếng, như là tuyên án tử hình cho cô, "Vậy cho hai em mười phút để chuẩn bị. Sau đó lại lần lượt nhảy lại điệp khúc, các thực tập sinh khác sẽ bỏ phiếu lại".

Tiết Tri Hàm: .....

Lòng cô như tro tàn nhìn qua Giang Diệp ở bên cạnh.

Ngoài dự kiến của cô, Giang Diệp có được cơ hội thứ hai cũng không có quá vui mừng, chỉ gật đầu.

Tiết Tri Hàm thoáng nhẹ nhàng thở ra.

Đừng lo lắng quá, Giang Diệp không biết chừng cũng chẳng phải kiểu thí sinh có thể phát huy ngẫu nhiên được.

Biểu hiện lúc quay trực tiếp của cô cũng rất tốt nhưng cũng có thể nói là kết quả âm thầm có được.

So với việc battle trực tiếp, cô không nhất định sẽ thua.

Sau khi quyết định thi đấu lại, các thực tập sinh trở về thính phòng chờ xem trận battle kế tiếp.

Tiết Tri Hàm và Giang Diệp lần lượt được đưa vào các phòng khác nhau sau hậu trường, tận dụng mười phút để chuẩn bị này.

Nhàn rỗi rồi.

Các thực tập sinh cũng bắt đầu nhỏ giọng nghị luận.

"Các cậu cảm thấy ai sẽ thắng?".

"Khó mà nói được, tớ cá là Giang Diệp".

"Tớ cũng cá Giang Diệp, dù sao ngay cả Lâm Tối cũng thua cậu ấy".

"Nhưng cậu nói xem Lâm Tối sao lại làm vậy, chị ấy và Tiết Tri Hàm có thù oán gì chứ?".

"Ai biết được, không phải tính chị ý vốn đã vậy à".

Lâm Tối đang bị bàn luận sau lưng:.....

Sắp xếp cho thực tập sinh xong, ngay cả các giáo viên ở dưới cũng nói chuyện say sưa về sự việc đột ngột lần này.

"Tôi thực không ngờ là Lâm Tối sẽ làm như vậy", Dương Tinh Tình đùa, "Mấy người nói như này có tính là lách luật không?".

"Kể cả như vậy, không phải đạo diễn cũng đồng ý rồi sao?", Trần Nhất Minh nói, "So với chuyện này, tôi càng tò mò hơn là mọi người cảm thấy lần battle này ai sẽ thắng?".

Giáo viên dạy Rap Thôi Kỳ so vai, "Tôi không hiểu về vũ đạo, mấy người cứ hỏi Tiểu Mục đi".

Mục Tinh Trì chẳng do dự đáp, "Giang Diệp". Hắn chẳng để ý chút nào, giọng điệu lại rất chắc chắn, "Biểu hiện của Tiết Tri Hàm khá tốt nhưng xét về năng lực tổng thể thì hoàn toàn chẳng cùng một trình độ với Giang Diệp. Tôi tin em ấy sẽ có một bất ngờ lớn".

Mười phút sau, đồng hồ đã điểm.

Lên sân khấu trước là Tiết Tri Hàm.

Tuy rằng đã tự nhủ với bản thân không cần lo lắng nhưng vẫn không nhịn được hồi hộp.

Lúc bầu phiếu ban đầu, cô cảm thấy số phiếu của bản thân khá ổn nên chẳng ngờ được là còn có thể xảy ra chuyện như này!

Huống hồ, chỉ có mười phút ngắn ngủi là không đỉ để cô tạo ra điểm đột phá cho bài hát này cho nên Tiết Tri Hàm chỉ có thể tận lực duy trì trạng thái tốt nhất của bản thân quy củ mà nhảy lại điệp khúc một lần, lúc ending pose còn nháy mắt một cái.

Dù là dáng đi hay động tác, cô cũng cô gắng hơn lúc quay trực diện một chút, nhìn có hơi liều mạng.

Sau khi Tiết Tri Hàm nhảy xong, nhẹ nhàng thở ra một hơi, lui về một bên trong thính phòng.

Cô có hơi căng thẳng chà chà ngón tay, chờ Giang Diệp lên sân khấu.

Cô biết bản thân chưa thể hiện được hết mình cho nên chỉ có thể mong chờ vào việc Giang Diệp cũng không quá xuất sắc.

Dưới sự mong chờ này, Giang Diệp bước lên.

Trước khi âm nhạc vang lên, cô cúi đầu, âm thầm hít sâu một hơi.

Tiết Tri Hàm đã đoán sai một chút, cô mới nãy không lộ ra sự vui sướng không phải vì cô không vui mà là do cô quá hưng phấn.

Cô nằm mơ cũng không ngờ chính mình còn có được cơ hội thứ hai này.

Nhưng nếu đã có được, cô tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ nữa.

Điệp khúc tổng cộng có 57 giây.

Ban đêm, khi Giang Diệp một mình ở phòng luyện tập, trong 57 giây này, từng cái chớp mắt đều đã tập rất nhiều lần, đảm bảo các động tác nhảy và các chi tiết theo đó không có bất kì vấn đề gì.

Nhưng cạnh tranh C vị, quan trọng nhất là khí thế và sự tự tin.

Khúc dạo vang lên.

Giang Diệp ngẩng đầu, lộ ra một nụ cười xinh đẹp.

Dưới sân khấu chợt im lặng.

Đèn flash rọi xuống một chùm tia sáng.

Rõ ràng là cả người Giang Diệp đều chìm trong gam màu lạnh của ánh sáng mà không khí xung quanh lại chẳng lãnh đạm như vậy.

Khi cô giương mắt lên hệt như giữa những ngày lạnh giá lại chợt thấy được sắc xuân đang dần lên men, khiến lòng người rung động.

Khúc dạo kết thúc, Giang Diệp nhanh chóng tiến vào trạng thái.

Cô đã điều chỉnh một chút những chi tiết còn chưa lưu loát nhưng mỗi bước đi đều rất chính xác.

Bởi vì đoạn này, cô đã sửa qua vô số lần, tập luyện rất nhiều mới có được dáng vẻ của hiện tại.

Rõ ràng là cùng một điệu nhảy lại nhìn ra được phong cách độc đáo ở trên người cô.

Chẳng sợ chỉ có mấy chục giây lại có thể khiến người khác cảm giác được hệt như chẳng phải đang kiểm tra gì cả mà là biểu diễn cho người xem một tác phẩm.

Dáng pose cuối cùng, chùm sáng tụ lại trên người Giang Diệp.

Hệt như lời của bài hát vậy.

Thanh xuân mơ mộng của những thiếu nữ đuổi theo ánh sáng mạnh mẽ trưởng thành cùng nhau.

Âm nhạc đã dừng.

Dưới sân khấu là một mảnh yên lặng

Chỉ có một tiếng "khậc khậc" ở trong góc.

Tiết Tri Hàm xoắn đứt cả móng tay.

"......."

Tiết Tri Hàm thậm chí có hơi sợ mà nghĩ, may mà battle không để hai người ở cùng nhau.

Giang Diệp thực sự quá thu hút.

Nếu hai cô đứng chung một chỗ, cảm giác tồn tại của cô sẽ bị ép xuống gần bằng 0.

Mục Tinh Trì gõ bàn, "Tới, bầu phiếu thôi".

Không cần nói nhiều, lần bầu phiếu này đột nhiên nghịch chuyển rồi.

Trước không nói biểu hiện của Giang Diệp ưu tú như nào, chỉ nói tới hành động lúc trước của Lâm Tối, thật sự ảnh hưởng tới không ít người.

Không ít người ban đầu bầu cho Tiết Tri Hàm là do cân nhắc lợi và hại nhưng cảm thấy nếu lại bầu cho Tiết Tri Hàm nữa thì người xem cũng sẽ thấy có gì đó không đúng.

Vì thế sôi nổi phản chiến, bầu cho Giang Diệp.

Kết quả của lần bầu phiếu này là Giang Diệp thắng áp đảo, lấy được vị trí Center của bài hát chủ đề lần này.

__

Sau khi quay xong, các thực tập sinh đều rời đi, Tiết Tri Hàm một mình tìm tới Lâm Tối.

Cô do dự nửa ngày, rốt cuộc vẫn hỏi: ".... Cậu có phải có ý kiến gì với tớ không? Nếu cậu có ý kiến gì cứ nói", thái độ của Tiết Tri Hàm mềm mỏng, giọng điệu cũng rất ôn nhu, "Không cần dùng cách như vậy nhằm vào tớ".

Lâm Tối cảm thấy không thể hiểu được: "Không có".

Tiết Tri Hàm càng buồn bực: "Vậy vừa rồi sao cậu lại muốn bầu phiếu cho Giang Diệp?".

Ngoài mặt, Tiết Tri Hàm còn bình tĩnh chứ trong lòng sớm đã tức chết rồi.

Cô rõ ràng chỉ cách sơ C một bước ngắn.

Lâm Tối vốn chẳng biết cô vì vị trí này đã âm thầm trả giá bao nhiêu!

Cô không chỉ hy sinh thời gian của bản thân đi dạy nhảy cho những người có nền tảng vũ đạo kém mà còn hứa với họ lần đầu tiên chọn nhóm này, nếu có quyền chọn trước nhất định sẽ chọn họ, vì thế mới có thể có được nhiều phiếu hơn cả Giang Diệp và Lâm Tối.

Dù sao trước đó công ty cũng đã nói với cô, cô nhất định phải dùng hết sức nắm được vị trí sơ C này.

Như vậy công ty mới chạy marketing được, cô mới có thể debut.

Hiện tại, tất cả kế hoạch của cô đều bị đảo lộn rồi!

............Chẳng lẽ cô ấy và Giang Diệp đã hợp tác rồi?

Trong lòng Tiết Tri Hàm hoảng hốt, lại cảm thấy không hẳn sẽ như vậy.

Phong cách của hai người giống nhau, đều ở top đầu, rất dễ bị trùng nhau.

Nếu cô là Lâm Tối, thế nào cũng sẽ không chơi quá thân với Giang Diệp.

"..... Cậu nghĩ quá nhiều rồi, tôi chỉ đơn thuần muốn cho người có thực lực xứng với sơ C thôi, không thể sao?", Lâm Tối kỳ quái nhìn cô, "Hay là nói, cậu sẽ không thực sự cảm thấy bản thân biểu hiện tốt hơn Giang Diệp chứ?".

Tiết Tri Hàm: .....

Những lời này tuy lực sát thương không lớn nhưng tính vũ nhục rất cao.

"Hơn nữa, phiếu này của tôi cũng không quyết định cái gì cả, không phải sau đó cậu thua trận battle sao? Cho thấy được mắt của người xem cũng sáng như sao", Lâm Tối vỗ vỗ cô, "Không có gì, đừng nghĩ nhiều như vậy, rảnh thì đi trau dồi năng lực của mình mới là đạo lý của kẻ mạnh".

Nói xong cô đi luôn.

Để lại Tiết Tri Hàm tức anh ách tại chỗ.

Lâm Tối chẳng lo Tiết Tri Hàm nghĩ như nào trong lòng, dù sao cô cũng chẳng sợ đắc tội với người khác.

Thực lực không ổn chính là không ổn mà.

Vị trí thứ nhất nên để cho người có năng lực xứng với nó.

Hệt như lúc đánh giá cấp bậc ban đầu, tuy cô thua Giang Diệp nhưng chẳng thấy tiếc nuối là bao.

Hơn nữa, cô bầu cho Giang Diệp còn có lý do khác.

Dù sao ở trong vòng này lâu như vậy cũng coi như nửa lão làng rồi.

Tham gia show tới bây giờ, cô cũng cũng rất chú ý động thái ở trên mạng.

Cũng phát hiện ra chuyện fans của cô vừa kiêng kị vừa ghét Giang Diệp.

Nhưng kỳ thực cô không thấy như vậy.

Tới show này, có thể gặp được thực tập sinh có thực lực ngang ngửa mình là chuyện tốt với cô.

Như vậy cô mới có thể có động lực buộc bản thân nỗ lực hơn nữa.

Cho nên, bây giờ, Lâm Tối xem như cho fans của cô thấy thái độ của cô với Giang Diệp.

Cô vô cùng tán thưởng Giang Diệp.

Sau này đừng mắng nữa.

Hơn nữa, trước khi quyết định lách luật cô cũng đã nghĩ kỹ rồi.

Đoạn này nhất định sẽ được phát sóng.

Kể cả đạo diễn không đồng ý, cuối cùng quyết định sơ C là Tiết Tri Hàm nhưng chỉ riêng đoạn này cũng đã đủ để cho người xem suy xét rằng cái sơ C Tiết Tri Hàm này có danh xứng với thực không.

Tuy rằng fans Tiết Tri Hàm có khả năng sẽ mắng cô nhưng fans của Giang Diệp tới lúc đó hẳn sẽ cảm ơn cô mà tương lai, fans của Giang Diệp chắc chắn sẽ nhiều hơn Tiết Tri Hàm.

Lâm Tối cảm thấy chính mình buôn bán có lời.

__

Bởi vì thời gian gấp gáp, sau khi chọn được sơ C cho bài hát chủ đề mấy tiếng, các thực tập sinh lại đi thay trang phục, đi tới trường quay quay MV.

Mà Giang Diệp mặc trang phục thiết kế riêng cho sơ C, đứng ở trung tâm của sân khấu chính giữa.

Lúc này cô có hơi hoảng hốt như nằm mơ vậy.

Cô vốn cũng đã chuẩn bị tâm lý rằng Tiết Tri Hàm sẽ lấy được sơ C.

Nói thật, ngay lúc ấy, trong phút chốc cô rất thất vọng.

Nhưng cô lại nghĩ, tuy vị trí sơ C này có độ hot lớn, nếu Tiết Tri Hàm lên cũng không phải không được.

Dù sao tới lúc phát sóng, chỉ cần người có mắt nhìn sẽ biết được ai ổn ai không, tự có đánh giá.

Tiết Tri Hàm nếu không đủ thu hút, không có năng lực gánh được cái chức C vị này, ngược lại mất nhiều hơn được.

Cô tự an ủi bản thân rằng Tái Ông mất ngựa, đâu biết họa phúc*.

*Ý của câu này là không có việc tốt và xấu nào là tuyệt đối, việc ngỡ xấu mà lại là tốt, tưởng là việc tốt không ngờ lại là xấu

Không ngờ là Lâm Tối bỗng nhiên vươn tay kéo cô một phen.

Điều này hơi ngoài ý muốn của cô.

Từ trước tới nay Giang Diệp không muốn nợ ơn ai cái gì.

Cô chuẩn bị đi cảm ơn Lâm Tối.

Kết quả Lâm Tối lại nói với cô.

"___ Đừng cảm ơn. Nếu không phải số phiếu của chị không đủ, chị cũng muốn tự mình lên", Lâm Tối nói, "Kết quả là số phiếu của chị lại cách xa số phiếu của hai người, nghĩ so với Tiết Tri Hàm, không bằng là em. Hơn nữa, nói thật, chị cũng vì bản thân thôi".

Lâm Tối còn thiếu đạo đức bồi thêm một câu, "Nếu không người xem vừa mở ra, thấy trình độ của sơ C như vậy, bỏ luôn không xem chương trình thì không phải mệt chết bà đây rồi à?".

Giang Diệp:.....

Không biết Tiết Tri Hàm nghe được mấy lời này có cảm nghĩ gì.

Tiết Tri Hàm và Lâm Tối đứng ở vị trí hộ pháp của bài, lúc quay sẽ đứng trái và phải của cô.

Kỳ thực ban đầu trông cũng không khác nhau là bao nhưng tới đoạn điệp khúc cuối, cô sẽ được nâng lên cao hơn mọi người.

Giang Diệp sẽ đứng ở chỗ cao nhất, sáng nhất.

Vòng dưới là lớp A, dưới tiếp là lớp B và C mà ở tầng chót nhất còn chẳng rõ ánh sáng là lớp F.

Giang Diệp thổn thức.

Hóa ra cảm giác đứng ở trên cao là như vậy.

Mà đời trước, tuy cô là thực tập sinh lớp A nhưng lúc quay MV lại đứng ở vị trí khó thấy nhất.

Tới khi MV được phát ra, chỉ lên hình được nửa giây.

Hiện giờ cô cuối cùng cũng có thể đứng ở nơi cao nhất này, là vị trí trung tâm rực rỡ nhất.

Cho dù có là vì không phụ nỗ lực của bản thân ở đời trước, cô cũng nhất định phải cố gắng nhiều hơn nưa.

.....

Sau khi quay xong MV bài hát chủ đề, cũng phải chờ thêm lâu nữa mới có thể chính thức chiếu lên được.

Nhưng thực tập sinh lại chẳng có phút nào dám ngơi nghỉ.

Lịch thi đấu của năm nay ngắn, các nhiệm vụ đều sắp xếp rất gấp.

Hôm qua, mọi người mới quay MV, quay đi quay lại mấy chục lần, ai cũng mệt muốn chết nhưng hôm nay lại gấp rút tuyên bố nhiệm vụ thứ ba.

Người tuyên bố nhiệm vụ lần này chính là giáo viên thành nhạc Nhạc Hạ.

"Kế tiếp, nghênh đón các em sẽ là lần công diễn đầu tiên, Chương trình đã chuẩn bị cho các em sáu bài hát. Các em có thể xem qua một chút".

Màn hình lớn lần lượt chiếu sáu bài hát, mỗi bài chỉ chiếu 30s.

Giang Diệp nhìn lướt qua.

Chương trình còn rất hiểu ý nha.

Phong cách của các bài hát này đều không giống nhau, hầu như mỗi thực tập sinh đều có thể tìm được ca khúc phù hợp với sở trường của bản thân.

"Mỗi bài hát sẽ chia ra hai tổ A và B, mỗi tổ năm người", Nhạc Hạ ngừng một chút, lại nói, "Hiện giờ chúng ta sẽ bốc thăm một thực tập sinh ở lớp A, là người lựa chọn đầu tiên".

Giang Diệp: ?

Giang Diệp: ????

Nếu cô nhớ không nhầm, đời trước ở chương trình này, không phải là quyền lợi của sơ C à?

Giang Diệp nhìn chằm chằm cái hộp bốc thăm kia, cứ cảm thấy có gì đó không lành.

Quả nhiên, thầy Nhạc Hạ rút ra một tờ giấy, sau khi mở ra, gọi tên: "Tiết Tri Hàm".

Giang Diệp:.....

Cô nghĩ ra rồi.

Tiết Tri Hàm tới từ một công ty lớn.

Chức C vị thiếu chút nữa thì là của mình thì lại bay vào tay cô.

Công ty của cô nàng hẳn không nhịn được chuyện này.

Vì thế liền tiêu tiền để chương trình sửa chút quy tắc râu ria, cũng chẳng phải chuyện gì lớn.

Tuy rằng vấn đề này không lớn nhưng Giang Diệp cứ cảm thấy bất an trong lòng.

Tiết Tri Hàm lập tức lộ ra sự kinh ngạc, vui vẻ bước ra khỏi hàng.

Là người thứ nhất được chọn, cô có ưu tiên được chọn ca khúc mình thích.

Sau khi cân nhắc giữa sáu bài này thật lâu, cuối cùng cô đứng ở sau bài 《You can't stop loving me》.

Trời ạ.

Giang Diệp nghĩ, cũng rất biết chọn bài.

Đây là một bài hát có phong cách huyền bí, cũng là bài hát dự là sẽ nổi nhất trong sáu bài.

Nhưng nếu cải biên tốt, không biết chừng còn có thể thoát vòng.

Chỉ là, chẳng hợp lắm với hình tượng bông hoa nhỏ ôn nhu như thiên sứ của cô nàng.

Giang Diệp nhàm chán phỏng đoán.

Chẳng lẽ là cô ấy nhất thời đổi phong cách?

Có lẽ là năm nay, ôn nhu như thiên sứ lại không có gì nổi bật lên nên quyết định đi một đường ngược lại, thiết lập lại hình tượng mới?

"Là người lựa chọn đầu tiên, em có cơ hội chọn đối thủ cho bản thân mình", Nhạc Hạ nói, "Thực tập sinh em chọn sẽ trở thành thành viên ở tổ đối thủ của em".

Ở dưới đài, có không ít thực tâp sinh thích bài hát này nên sôi nổi giơ tay.

"Tớ cực kỳ thích bài này!".

"Chị Tiết, cho em một cơ hội đi!".

"Em chọn", Tiết Tri Hàm đảo qua mọi người một vòng tự hỏi một lúc, sau đó cười tủm tỉm nói: "Em muốn chọn Giang Diệp".

Nhất thời, ánh mắt của toàn bộ thực tập sinh đều hướng về Giang Diệp: "Wow".

Giang Diệp: ?

Cô mới rồi còn đang đoán xem Tiết Tri Hàm nghĩ gì. Ai ngờ là ăn dưa lại thành dưa nhà bao giờ cơ chứ?

Tiết Tri Hàm nói lý do: "Bởi vì lần trước battle tranh C ở bài hát chủ đề em đã thua một lần nhưng lần ấy cũng khiến em thấy được thực lực của Giang Diệp rất mạnh. Cho nên em hy vọng có thể trở thành đối thủ của em ấy một lần nữa, khiếu chiến em ấy thêm lần nữa".

Cô cười nhìn về phía Giang Diệp: "Có thể chứ?".

Giang Diệp: ......

Hóa ra là đang chờ cô.

Cô có thể nói không sao.

Battle nhóm nhỏ, định sẵn là đối thủ.

Ngâm lại cũng biết ý của Tiết Tri Hàm là Túy Ông say không vì rượu*.

*Có dụng ý khác với cái nhìn thấy bằng mắt thường

Xem ra Tiết Tri Hàm, hoặc là nói công ty sau lưng cô cũng ý thức được Giang Diệp rất có tiềm lực và độ hot.

Cô cũng đã là sơ C, chèn ép cô cũng không có chỗ tốt gì.

Không bằng nhân cơ hội này cho cô một cái ơn huệ.

Hơn nữa, nếu cô chọn Giang Diệp, độ hot của đề tài cũng sẽ được đẩy lên.

Đơn giản hơn nữa là, Tiết Tri Hàm tôi muốn xào CP với cô, hy vọng cô không cần không biết điều.

Giang Diệp:.....

Tuy rằng dùng bài hát này có thể xào nhưng bài hát này không phải bài cô muốn.

Ơn huệ cái quần.

Nhưng theo quy tắc, thực tập sinh bị chọn cũng không có quyền từ chối.

"Hiện tại chúng ta đã có hai tổ đầu tiên", Nhạc Hạ nói, "Hai em có thể chọn đồng đội cho mình".

Tiết Tri Hàm nhìn thoáng qua Giang Diệp.

Giang Diệp cũng không khách khí với cô: "Để tôi chọn trước sao?".

Cô nói, "Em chọn Lâm Tối".

Lâm Tối: ?

Mọi người trong trường quay: ?

Tác giả có lời muốn nói:

Tiết Tri Hàm: Tuy tôi không mạnh bằng cậu nhưng tôi có thể kéo cậu xào CP nha.

Giang Diệp: Tuy tôi không biết cậu sẽ làm gì nhưng tôi còn át chủ bài nha.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net