Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, Giang Diệp dậy mua sữa bò cho Lâm Tối theo vụ cá cược hôm qua.

Cô dậy thật sớm, khi tới cửa hàng tiện lợi phát hiện số lượng trạm tỷ ngồi canh ở cửa hôm nay chẳng nhiều lắm.

Giang Diệp nghĩ nghĩ, cũng đúng.

Dù sao hôm qua kết thúc công diễn cũng đã rất khuya.

Hôm nay, tổ tiết mục lại cho các cô nghỉ một ngày cho nên hôm nay các cô chẳng có nhiệm vụ quay chụp gì cả, giống các thực tập sinh cũng sẽ chẳng dậy sớm —— trừ cô đen đủi, đáng thương thua đánh cược nên các trạm tỷ cũng sẽ không cố ý dậy sớm canh chụp.

Giang Diệp vốn định về luôn nhưng nghĩ nghĩ vẫn là nên qua chào hỏi.

Cô giơ hai hộp sữa bò trong tay chào hỏi với người ở ngoài rồi trở về ký túc xá.

Lâm Tối ở phòng bốn người.

Cũng may là mấy bạn cùng phòng của cô cũng là người dậy sớm cho nên Giang Diệp cũng không phải gánh cái tội quấy rầy giấc ngủ của người ta.

Lâm Tối ngồi ở trên giường, nhận sữa bò, vừa cắm ống hút vừa giận dỗi nói: "Chị không thích hãng này".

"... Vừa vừa phai phải thôi nha, đừng cứ được bước lấn tới như thế, hơn nữa hôm qua chị cũng chẳng nói muốn uống loại nào".

Giang Diệp trợn mắt, nhìn khắp nơi, "Camera ở phòng ngủ các cậu mở chưa, tớ muốn tố cáo Lâm Tối bắt nạt thực tập sinh khác".

Lâm Tối rất thản nhiên nói: "Không mở, em chẳng có chứng cứ. Cho nên hiện tại chị có thể tố cáo thực tập sinh Giang Diệp vu hãm cho thực tập sinh khác".

Giang Diệp: ....

Cạnh giường của Lâm Tối là Đàm Mộng cũng vừa tỉnh không lâu.

Cô nhìn thoáng qua Lâm Tối đang nói chuyện với Giang Diệp, ngón tay khẽ cuộn lại.

Cô kỳ thực chẳng nói rõ được cảm giác đối với Giang Diệp là về cái gì. Cô cảm thấy bản thân đã rất lợi hại rồi, lại có hơi sợ nhìn thấy cô ấy.

Dù sao, từ sau khi bình xét cấp bậc ban đầu, hai người hình như đã lâu rồi chưa nói chuyện với nhau, nhất thời cảm thấy bầu không khí có chút xấu hổ.

Bỗng nhiên có gì đó nóng nóng dán lên mặt cô.

Đàm Mộng nhịn không đực run lên, giương mắt, đối diện với tầm mắt của Giang Diệp, hơi sửng sốt.

"Nghĩ tới đây nên thuận tay cũng đưa tới cho cậu", Giang Diệp hạ cặm, ý bảo nàng nhận, "Lâm Tối không thích hãng này nhưng tớ nhớ là cậu thích".

Tốt xấu gì các cô cũng đã ở cùng nhau một thời gian.

Đối với bạn cùng phòng của mình, Giang Diệp cũng hiểu biết kha khá.

Lâm Tối vừa uống sữa bò vừa lãnh đạm nói: "Hiểu rồi, hóa ra tôi chỉ là cái công cụ...."

Giang Diệp chẳng để ý tới Lâm Tối, nói với Đàm Mộng: "Hôm qua biểu hiện của cậu tốt lắm. Nếu lần tới có cơ hội, tớ cũng rất mong có thể hợp tác với cậu một lần".

Đàm Mộng nhận sữa bò, có hơi ngơ ra.

Hôm qua, cô cũng thấy tiết mục của Giang Diệp.

Cô có thể cảm giác được, Giang Diệp ở sân khấu công diễn lần này còn biểu hiện tốt hơn cả ở sân khấu bình xét cấp bậc ban đầu nhiều.

Cô và Giang Diệp tập luyện cùng nhau hai tháng cho nên cô biết phong cách biên bài của Giang Diệp là như nào, rất dễ để thấy được sân khấu hôm qua của họ có bao nhiêu phần là xuất phát từ ý tưởng của cô ấy.

Lúc ấy, trong lòng Đàm Mộng cảm thán.

Giang Diệp cô ấy thật sự, thật sự rất mạnh.

Đối với người có trình độ không phân cao thấp nhưng độ hot lại hơn bạn, bạn có khả năng có có chút không phục nhưng nếu là với Giang Diệp, hầu như chẳng có loại cảm xúc này mà là sẽ thật sự khâm phục cô nhưng lại có hơi không cam lòng.

Vì sao thời gian tập luyện của cô ấy ít, tuổi cũng còn nhỏ, sao có thể làm tốt hơn mình nhiều như vậy?

Mang tâm trạng như vậy, Đàm Mộng vẫn luôn lặng lẽ nỗ lực, chính là hy vọng có thể nhanh chóng đuổi kịp bước chân của cô ấy.

Sau đó, Giang Diệp quay đầu, đột nhiên nói với cô.

Cậu cũng rất tốt, tớ muốn hợp tác với cậu một lần.

Loại cảm giác đột nhiên được tán thưởng này khiến Đàm Mộng ngốc ra trong phút chốc, nắm hộp sữa bò hồi lâu, sau đó mới vùng vằng quay đầu: "... Ai muốn cùng với cậu chứ".

"A", Giang Diệp quá hiểu cái tính trong ngoài bất nhất này của Đàm Mộng, cười tủm tủm duỗi người, "Thì tự tớ tự mình đa tình thôi".

"Được rồi, sữa bò cũng đưa tới rồi, tớ chạy bộ đây".

"Đừng, tới cũng tới rồi", Lâm Tối cắn ống hút, lấy một con cá sấu đồ chơi từ trong ngăn kéo ra, "Ở đây chơi với chị một lát".

Giang Diệp biết món đồ chơi này.

Vài người lần lượt ấn lên răng con cá sấu, bị cá sấu cắn là thua.

Chỉ là khóe miệng Giang Diệp run một chút: "Chị còn thích chơi cái này?".

..... Cô cho rằng chỉ có Trình Chân mới chơi mấy thứ đồ choi trẻ con này.

"Bạn cùng phòng mang tới chơi cho đỡ buồn", Lâm Tối vẫy tay ý bảo cô ngồi xuống, "Dù sao hôm nay cũng không có nhiệm vụ gì, chơi với chị một lát làm sao đâu".

Trên người Lâm Tối thường xuyên sẽ có cái loại trẻ con vi diệu này,

Giang Diệp vừa quen biết cô thì cảm thấy cô nàng này quá thẳng thắn, nói gì cũng thẳng, sau cảm thấy cô còn có cái tính trẻ con này.

Dù sao cái tính việc gì cũng nói thẳng này, chẳng sợ đắc tội với người khác cũng giống một người bạn nhỏ tùy hứng vậy. Ví dụ như lúc rút lui, nói đổi để bầu phiếu là đổi luôn, nói cược thua thì phải mua một hộp sữa bò, nói hôm nay nhàm chán thì nhất định phải kéo bạn chơi cho bằng được.

Nhưng nay Giang Diệp cũng đúng lúc nhàn rỗi không có chuyện gì, cũng ngồi xuống thảm với các cô.

Cô vừa mới ấn được một cái răng, cửa phòng đã mở ra.

Giang Diệp nhìn thoáng qua.

Hẳn là bạn cùng phòng của Lâm Tối.

Cô ấy vừa mới rửa mặt xong, tóc mái được cài gọn lên trên, lộ ra khuôn mặt dịu dàng trắng nõn.

Lâm Tối giới thiệu cho cô: "Thẩm Tri Ý".

Giang Diệp không có ấn tượng gì về cô, chỉ gật đầu chào hỏi, "Xin chào".

"Sao cậu còn kéo người khác chơi cho này", Thẩm Tri Ý vắt khăn lông lên, nghĩ nghĩ lại cười nói, "Nếu cậu thích như vậy, chờ qua mấy ngày nữa, tớ bị loại thì sẽ để lại cho các cậu chơi tiếp".

Lâm Tối dùng sức ấn một cái răng cá sâu, cắn ống hút, mơ hồ mà biểu lộ sự bất mãn của bản thân: "Sao cậu lại nói mấy lời này?".

Thẩm Tri Ý chỉ cười, không nói gì.

Giang Diệp đoán cô hẳn là biết chính mình sẽ rơi vào vòng nguy hiểm cho nên mới nói như vậy.

Đàm Mộng bên cạnh đè giọng xuống, lặng lẽ nói với Giang Diệp: "Đồng đội cùng công ty của bạn ấy là Tiết Tri Hàm".

A.

Cái này Giang Diệp tức khắc hiểu rõ.

Trong lòng cô nghĩ, công ty họ cũng thật bất công.

Đối với Tiết Tri hàm, ngay cả ca khúc công diễn cũng mua trước cho cô.

Mà với đồng đội của cô ấy lại hoàn toàn chẳng quan tâm, mặc kệ cô tự sinh tự diệt thậm chí là rớt vòng.

Này có khác gì với đời trước của cô đâu.

Tuy vậy đời trước cô lại chẳng tốt được bằng Thẩm Tri Ý, bình thường còn nghĩ có thể cọ chút màn ảnh của hoàng hay không, ít nhất bản thân cũng lên được mấy giây.

Đáng tiếc không có.

Giang Diệp đang nghĩ, thất thần ấn một cái răng.

"Lạch cạch", cá sấu đóng miệng lại, kẹp lấy ngón tay cô.

Lâm Tối hầy một tiếng, nói giỡn: "Sao em đánh cược cũng chẳng được, chơi trò chơi cũng không xong vậy?".

Giang Diệp hít hà một hơi, rút ngón tay từ trong miệng cá sấu ra.

Bị con cá này cắn cũng không đau lắm nhưng lại khiến cô nhớ tới chuyện khác.

Giống như cuộc đời, vừa lơ đãng đi nhầm một bước thì lúc nào cũng có khả năng nghênh đón thất bại.

Giang Diệp quay đầu nhìn thoáng qua Thẩm Tri Ý, nhìn thấy cô rũ mắt thu dọn va ly, lặng lẽ thở dài trong lòng.

———

Cũng là ngày hôm ấy, vào 12 giờ trưa, MV của ca khúc chủ đề 《Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng》chính thức phát hành.

Trong lúc này, các fans của chương trình biết tin sôi nổi đi xem. Dù sao sân khấu của ca khúc chủ đề cũng giống như sân khấu kinh điển nhất của show tuyển chọn, thường thường là từ ca khúc chủ đề có thể nhìn ra được tiêu chuẩn của chương trình ấy rốt cuộc là như nào.

Trên màn hình, vài luồng sáng vọt ra giữa bóng tối, chiếu sáng mỗi góc của sân khấu.

Khúc nhạc dạo chậm rãi vang lên.

Máy quay lia từ xa dần dần rời đi, lướt qua từng người ở lớp A, cuối cùng dừng lại ở chỗ của Giang Diệp.

Cả người Giang Diệp được phủ một luồng sáng, phảng phất như cả lông mi của cô cũng đang sáng lấp lánh.

Cô nâng mắt lên, bỗng nhiên nở nụ cười.

Kể cả là người bình thường hay nghi ngờ cô, lúc này cũng không thể không thừa nhận, khí chất của Giang Diệp thực sự quá mạnh.

Chỉ cần một ánh mắt và nét mặt, cô có thể khiến người khác tâm phục khẩu phục, hệt như thể cô trời sinh đã nên là người đứng ở vị trí trung tâm của sân khấu vậy.

Cô nhìn vào máy quay, đáy mắt như có cảm xúc bừng lên, chạm tới trái tim của từng người xem video.

Bắt đầu vào bài hát.

Năm người lớp A nhanh chóng bắt nhịp nhảy.

Rõ ràng là cùng một bộ đồng phục, cùng một động tác nhưng Giang Diệp đứng ở Center vô cùng hút mắt, tựa như ánh đèn và bầu không khí này thiên vị cô vậy.

Nhịp của bài hát dần được đẩy lên nhanh hơn, mấy chục cô gái ở các lớp khác cùng xuất hiện ở trên sân khấu.

Máy quay đảo qua một lượt, trông vừa đẹp đẽ vừa hoành tráng.

Chờ tới đoạn điệp khúc cuối cùng.

59 người trên sân khấu và Giang Diệp ở Center theo nhịp điệu mà nhảy từng bước.

Động tác của các cô đồng đều, kể cả là người bình thường không hiểu vũ đạo, trước lúc quay MV cùng có thể ép bản thân luyện tới mức không thể kéo chân sau của những người khác.

Đối với họ, đây là tiết mục có sân khấu hoàn chỉnh nhất.

Về sau sẽ chẳng bao giờ có cơ hội để tất cả mọi người lại đứng chung trên một sân khấu nữa.

Cho nên mỗi người đều vô cùng cố gắng, vô cùng nỗ lực.

Sau khi kết thúc bài hát, những mảnh giấy lấp lánh từ từ rơi xuống.

Máy quay lia qua, mỗi một cô gái đều đang mỉm cười.

Đây là khoảng khắc khí phách hăng hái trong cuộc đời của họ.

Trên đầu có ánh sáng, trong mắt có giấc mơ, trong lòng có sự rung động với tương lai tươi sáng phía trước, nghĩ rằng nhỡ đâu máy quay sẽ ghi lại lúc mình xinh đẹp động lòng người nhất này.

Kể cả không có thì những mảnh giấy xinh đẹp đang rơi xuống này cũng có vài mảnh là vì các cô.

Cuối cùng, máy quay dừng lại ở chỗ của Giang Diệp.

Cô đứng ở sân khấu cao nhất, mỉm cười vươn tay về phía trước.

Một chùm sáng rơi vào lòng bàn tay cô.

Bài hát chủ đề tên là 《Theo đuổi ánh sáng》, lời bài hát chính là những cô gái phấn đấu vì ước mơ của mình.

Sau khi đăng ca khúc chủ đề lên, tổ chương trình nhanh cóng mua một cái hot search #ca khúc chủ đề của thiếu nữ theo đuổi ánh sáng.

Bên Giải trí Thịnh Duệ cũng mua cho Giang Diệp một hot search #Giang Diệp sơ C.

Trong lúc nhất thời, hot search đâu đâu cũng là fans và người qua đường không biết chuyện gì.

Bản thân Giang Diệp có thực lực xuất sắc, khuôn mặt cũng xinh đẹp.

Các fans lúc này càng là cái khí thế phải kéo người rớt hố.

[ a a a a em gái này đẹp quá đi!!! Đây là chương trình gì vậy?]

[Còn có người không biết thiếu nữ theo đuổi ánh sáng của chúng ta sao, tuy rằng chưa nổi lắm nhưng chương trình tốt được biên tập tốt và nhiều CP tốt, bạn nên vô nha!]

[Mau tới xem xem ACE toàn năng Giang tiểu Diệp! Giang tiểu Diệp mặn được ngọt được! Giang tiểu Diệp răng thỏ Center! Dù là làm mama hay bạn trai đều có thể cảm nhận được hạnh phúc từ chỗ em gái!]

[Hơn nữa, em gái đối xử với fans vô cùng tốt, bạn còn đang rơi lệ vì idol nhà mình không giao tiếp không chiều fans sao, tôi đây không thể không đăng chiếc video em gái chào hỏi mọi người sau lần công diễn hôm qua! Có thể làm fans em là chuyện hạnh phúc nhất năm nay!]

Nhưng dù vậy, cũng có người ghen ghét bới lông tìm vết soi mói.

Hon nữa trước công diện, biểu hiện của Giang Diệp vốn đã bị cho là thổi phồng, có người bắt đầu phản chiến,

[ Vừa vừa thôi là được đứng cứ mãi chưa dứt thế, thủy quân của Giải trí Thịnh Duệ nhiều như vậy sao?]

[Sao vẫn là cái Giang Diệp này vậy? Từ lúc bình xét cấp bậc đầu tiên cho tới Ceter của ca khúc chủ đề, cô ta đều được thổi lên tận trời, tôi cũng chẳng cảm thấy cô ta tốt chỗ nào?]

[+1, nhìn MV, tôi thích Lâm Tối hơn]

[Không phải chứ, cái khác thì thôi mà cái này còn ghen ghét được à? Sơ C khẳng định là do chính các thực tập sinh tự mình bầu ra]

[Không thể nào, không thể nào, sẽ chẳng có ai lần đầu đu idol chứ, ai biết bầu phiếu sơ C này có bao nhiêu là thật chứ? Ai biết cô ta lén làm gì hay không? Nếu không thì người bình thường hẳn là đều sẽ bầu cho Lâm Tối]

[? Bịa đặt cái douma nhà cậu, có nói nữa cũng chỉ chứng minh em gái Giang Diệp nhà chúng tôi nhân duyên tốt, cảm ơn]

[Ai nhân duyên tốt cơ nực cười chết mất, tôi chỉ nhìn xem cô ta kéo bè kéo cánh tìm người lập nhóm thôi]

Trên diễn đàn vì vậy mà ồn ào túi bụi.

Thẳng tới 8 giờ tối hôm đó, tập 2 được lên sóng.

Diễn đàn vốn đang cãi lộn thành một đoàn mà vì tập hai này mà chấn động.

[Trước đó nói em gái Giang của chúng tôi kéo bè kéo cánh đây lăn ra đây, mở mắt chó của mày ra xem, rốt cuộc là đứa nào kéo nhóm?!]

Tác giả muốn nói:

Giang Diệp (rất vô tội): Ai kéo nhóm cũng chẳng phải tui nha, dù sao đỉnh lưu đều là độc mỹ nha cảm ơn.

Lâm Tối & Trình Chân & Đàm Mộng: ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net