Chương 67

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8 giờ tối, tất cả các thực tập sinh tập hợp tại phòng quay công bố thứ hạng.

Lúc đi vào, Giang Diệp có ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

Kim tự tháp của bây giờ chỉ còn mười hai vị trí.

Khác hẳn với 60 chiếc ghế lúc ban đâu, mười hai ghế ngồi này không khỏi có chút cô quạnh.

Nhưng vị trí C kia thì chưa từng thay đổi, vĩnh viễn tỏa ra ánh sáng lấp lánh độc nhất của nó.

Lần này, người tới công bố thứ hạng là thầy Thôi Kỳ.

"Chào buổi tối mọi người".

Thôi Kỳ tới bèn nói, "Tiết lộ tin tức nóng hổi nhất cho các em. Tôi vừa mới xem qua lịch trình của trận chung kết, trời đấy, tôi nói cho các em hay, những thực tập sinh rời đi tuyệt đối đều là người may mắn, nếu không thì chờ tới khi quay suốt sáu tiếng đồng hồ cho trận chung kết, dù có sống sờ sờ cũng sẽ bị mệt chết.

Bầu không khí căng thẳng vốn có giữa các thực tập sinh nháy mắt bị phá vỡ.

Thực tập sinh đã chuẩn bị sẵn tâm lý rằng sẽ bị loại đẩy đẩy người bạn bên cạnh: "Nghe thấy chưa? Chúc cậu may mắn! Quả nhiên tớ đi trước cũng khá tốt!".

Thôi Kỳ vừa nói vừa đi tới trước sân khấu, lấy kịch bản và phong thư chứa thứ hạng của thực tập sinh, nói tiếp, "Tuy vậy, dẫu là ở lại hay rời đi, các em đều đừng gây áp lực quá lớn cho bản thân. Tham gia tuyển chọn mà, chẳng phải là một lần trải nghiệm sao. Nhiều nhất cũng chỉ là lần sau tham gia chương trình như này cũng bị người ta nói thêm một câu là thịt hầm lại. Thịt hầm lại thì sao, nhiều thêm cái danh hiệu này có rớt miếng thịt nào đâu, các em nói có phải không?".

Thực tập sinh bên dưới đều cười thành tiếng.

Đùa xong một hồi, Thôi Kỳ bắt đầu công bố thứ hạng.

Thứ hạng lúc này vẫn như cũ sẽ bắt đầu từ hạng mười một.

Thử thách của các lần tuyên bố thứ hạng chính là mài dũa tâm trạng của các thực tập sinh.

Bởi vì trước đó đều khá ổn định cho nên đối với các thực tập sinh muốn thăng hạng, nếu không thể thăng tới hạng chín, mười hay mười một thì cơ bản là sẽ bị loại cho nên trước khi giáo viên công bỗ thứ hạng đều sẽ có lời nhắc, họ đều sẽ cố gắng liên tưởng tới chính mình.

Thôi Kỳ nói: "Thực tập sinh này trong lần công diễn ba ở nhóm 《Bé nhỏ》có biểu hiện rất xuất sắc".

Lư Hiểu Uyển tức thì dựng lỗ tai lên.

Thôi Kỳ đọc lời dẫn xong, báo tên họ: "Chúc mừng La Huyền".

Trong lòng Lư Hiểu Uyển lại trầm xuống.

"Bây giờ công bố thực tập sinh hạng mười. Thực tập sinh này cân vũ đạo. Chúng ta đều chờ mong biểu hiện của em ấy ở 《Crush on you》".

Trái tim của Lư Hiểu Uyển lại một lần nữa nảy lên.

Thôi Kỳ; "Chúc mừng Du Thần Thần".

Lư Hiểu Uyển lại lần hai thở dài một hơi.

Loại lời dẫn này hết như một loại tra tấn vô hình với các thực tập sinh.

Nếu là bình thường hẳn mũi cô đã xót lắm rồi nhưng hôm nay cô đã đồng ý với Giang Diệp là không khóc cho nên cô cố gắng nhịn xuống.

Người đứng thứ chín là Tiết Tri Hàm.

Nói cũng khéo, lúc Tiết Tri Hàm lật xe ngay khi công bố thứ hạng thứ hai xong chấm dứt kéo phiếu.

Fans của cô thoát một nửa quay lại dẫm nhưng nửa kia thì không chịu được sự lỗ vốn này mà cắn chặt rằng, còn có chút mù quáng tin tưởng idol nhà mình cho nên miễn cưỡng cho cô đứng ở hạng chín.

Nhưng dù là như nào, cô nàng chẳng thể sờ tới vị trí ra mắt rồi.

Đối với kết quả này của cô, Giang Diệp vốn không có quá nhiều cảm xúc nhưng cô nghe trong chốc lát lại phát hiện, lần phát biểu cảm nghĩ này hình như là tự cô viết.

Không học thuộc lòng bài nào, cô nói cũng không lưu loát, lắp bắp thừa nhận lỗi sai trước đó của bản thân, tiếp nhận kết cục của hiện tại, cuối cùng cảm ơn fans.

Một đoạn nói năng lộn xộn nhưng lại chân thành nhiều hơn so với hai lần trước đó cô nói.

Sau khi nói xong, Tiết Tri Hàm khom lưng thật sâu với máy quay mới rời đi.

Giang Diệp nhìn bóng lưng của cô, cuối cùng thở dài một hời.

...

Thứ hạng của Thẩm Tri Ý tăng hẳn lên hạng sáu.

Danh tiếng về biểu hiện của hai lần công diễn lên men rất nhanh, hơn nữa ở công ba có phần lớn fans xông vào, không ít người đều chọn cô.

Nhớ trước đây, lần đầu tiên cô thăng hạng vẫn là do một đám người kêu cứu lấy nhan sắc mỹ miều này tiện tay bầu một phiếu vớt cô lên, kết quả thì sau hai lần công diễn lại bất ngờ thấy được, vốn cho là người đẹp kém cỏi, không ngờ là trân châu ngoài khơi.

Huống chi sau Tiết Tri Hàm cùng công ty lật xe, công ty chỉ có thể ký gửi hy vọng lên người cô.

Nếu Giải trí Noãn Dương nhất định phải có một vị trí ra mắt thì bây giờ cán cân hoàn toàn nghiêng về phía cô rồi.

Thẩm Tri Ý nói cảm nghĩ xong, khi đi lên kim tự tháp, dừng lại trước mặt Tiết Tri Hàm.

Trước kia, luôn là cô thứ hạng thấp đi lên kim tự tháp trước. Chờ tới khi Tiết Tri Hàm lên, sẽ lễ phép ôm cô một cái.

Hiện giờ đổi vị trí.

Thẩm Tri Ý vẫn vươn tay ra, lẳng lặng nhìn Tiết Tri Hàm.

Tiết Tri Hàm có hơi sửng sốt.

Sau một lúc lâu, cô như là không thích ứng được, ôm Thẩm Tri Ý một chút.

Sau khi ôm xong, Thẩm Tri Ý cười, tiếp tục đi về phía trên.

Tiết Tri Hàm nhìn theo bóng dáng cô, nhất thời có cảm giác phong thủy xoay chuyển, trời xui đất khiến.

Vị trí kia hình như vốn nên của Thẩm Tri Ý.

Bị cô trộm đi lâu như vậy, bây giờ cũng nên giả lại cho cô ấy.

...

Xếp hạng năm là Lương Úc.

Công ty, fans của cô và cả cô hình như đều ôm tâm trạng đứng vững, chẳng lên cao cũng chẳng xuống thấp, đứng ở vị trí này là ổn rồi.

Thực tập sinh hạng bốn là Đàm Mộng.

Đây cũng là lần đầu tiên cô đứng ở vị trí ra mắt.

Fans của cô và cả cô đều rất liều mạng.

Muốn xét về trình độ cố gắng, Giang Diệp thậm chí còn cảm thấy Đàm Mộng chẳng hề kém mình ở điểm nào. Hơn nữa, có lẽ độ hot của cô đã sớm không còn ngừng ở vị trí này nhưng tổ chương trình dẫu sao cũng không muốn cho hai người cùng công ty đều đứng ở hàng top cho nên Đàm Mộng có thể đứng ở đây, hoàn toàn là do fans và cô ấy từng bước đi lên.

Rõ là một đường tới đây vô cùng vất vả nhưng lúc Đàm Mộng phát biểu cảm nghĩ, tâm trạng lại rất bình tĩnh: "Mình nhìn lại ba lần xếp hạng của mình. Mình phát hiện, hóa ra mình vẫn luôn tiến bộ. Mình cảm thấy khá tốt, chứng minh được rằng mỗi một lần mình tiến bộ đều có người thấy được, mà các bạn cũng bỏ ra nỗ lực như mình, không ngừng đẩy mình về phía trước".

Cô cười rộ lên với máy quay, "Cho nên bây giờ mình sẽ không khóc. Để chúng ta cùng nhau cố gắng hơn, cùng nhau đi về nơi cao hơn!".

Thứ ba là Trình Chân.

So với lần công bố thứ hạng trước, thứ hạng của cô cũng cao lên một bậc.

Trong đó đương nhiên là có trợ lực của bố mẹ cô nhưng quan trọng hơn vẫn là mỗi lần công diễn của cô đều là lần sau tốt hơn lần trước.

Trình Chân thoải mái ung dung đứng trước máy quay.

"À, được Đàm Mộng nhắc nhở, mình cũng phát hiện, thứ hạng của bản thân hình như luôn đi lên, thật tốt. Có thể được làm Trình Chân là thực tập sinh mà mọi người nhìn tới, được mọi người yêu thích, mình cảm thấy là một chuyện rất hạnh phúc".

Trình Chân chỉ nói tới đây, không nhiều lời nữa, chỉ khom người với máy quay, "Cảm ơn mọi người đã luôn yêu mến Trình Chân".

Sau khi công bố hạng ba, lại đến lúc tranh đoạt C rồi.

Thôi Kỳ nhìn thoáng qua các thực tập sinh đang kích động hưng phấn dưới sân khấu, cười hỏi, "Các em cảm thấy tiếp theo tôi sẽ xướng tên ai đây?".

Hắn xoay người, nhìn về Giang Diệp, "Nào, Giang Diệp, em cảm thấy là ai?".

Giang Diệp: ...

Cô cong cong mắt, chẳng do dự nói, "Lâm Tối".

Thôi Kỳ lại nhìn Lâm Tối, "Vậy Lâm Tôi, em nghĩ là ai?'.

Lâm Tối cùng cười, "Vậy khẳng định là có Giang Diệp rồi?".

"Rất ăn ý". Thôi Kỳ nói, "Được, vậy mời hai em lên sân khấu đi".

Giang Diệp và Lâm Tối tới cùng lại trở về vị trí quen thuộc này.

Hai cô đều thở dài nhẹ nhõm một hơi trong lòng.

Lâm Tối lần trước rớt xuống hạng ba làm fans đau lòng mãi, hơn nữa biểu hiện của công diễn rất tốt đã khiến fans có động lực, bầu lại cho cô.

Giang Diệp vẫn trước sau như một ổn định như vậy.

Thôi Kỳ hỏi hai cô: "Có gì muốn nói không?".

"Có thể nói ạ?". Lâm Tôi giương cằm lên, "Có cảm giác cuối cùng cũng quay về rồi".

Cô nàng vẫn luôn tự tin như vậy.

Cho dù rớt xuống hạng ba, cho dù ý thức được bản thân cũng có chỗ không bằng người khác nhưng chưa từng ảnh hưởng tới sự tự tin của cô cho nên đối với việc quay trở lại vị trí thứ hai, Lâm Tối tỏ ra rằng không phải là may mắn mà là một cảm giác thản nhiên như thể tôi biết tôi sẽ quay trở về.

Thôi Kỳ lại hỏi: "Giang Diệp thì sao?".

Giang Diệp nghĩ nghĩ, nhìn về người bên cạnh, "Em có cảm giác rằng cuối cùng Lâm Tối cũng quay lại rồi".

Các thực tập sinh phía dưới cười nghiêng ngả.

Thôi Kỳ cũng cười: "Được thôi, nếu các em không còn gì muốn nói, vậy tôi sẽ nói. Hạng nhất của lần công bố thứ hạng thứ ba trong 《Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng》..."

Giang Diệp chủ động vươn tay về phía Lâm Tối.

Cô còn nhớ rõ, lần công bố thứ hạng đầu tiên, là Lâm Tối chủ động nắm tay cô.

Lúc này đây, tới lượt cô.

Lâm Tối hơi ngạc nhiên, nắm lấy tay cô.

"Chúc mừng thực tập sinh của Giải trí Thịnh Duệ Giang Diệp, với số phiếu là 11.000.057 đã đứng hạng nhất".

Âm nhạc tức thì vang lên.

Toàn bộ thực tập sinh đều đứng dậy vỗ tay hoan hô.

Thôi Kỳ gật đầu với hai cô, "Tới đây đi, chia sẻ một chút cảm nghĩ của hai em".

Lâm Tối cầm lấy mic trước.

"Ở lần công bố thứ hạng trước, người nào đó còn đoán rằng mình sẽ xếp thứ hai. Sau đó em ấy đoán sai rồi. Nhưng không sao hết, cảm ơn các fans đã bỏ phiếu cho mình, bây giờ mình đã về rồi".

Lâm Tối cười rộ lên, ngưng một lúc rồi lại nói, "Thực ra mình khá thích vị trí này. Luôn luôn có không gian để phát triển, có mục tiêu để theo đuổi, giống như lần trước mình đã nói, đi về nơi tốt nhất chính là động lực để cố gắng. Nhưng xin bạn nào đó chú ý đi nhé", Lâm Tối nhìn Giang Diệp bên cạnh, "Mình sẽ không ở hạng hai mãi. Em cần phải cẩn thận, không thì một ngày nào đó, chị sẽ vượt qua em thôi".

Lâm Tối nói xong, đưa mic cho Giang Diệp.

Trước hết, Giang Diệp đáp lại lời của Lâm Tối, "Em rất hoan nghênh chị tới khiêu chiến thứ hạng này của em. Đúng là chỉ có cảm giác sẽ nhanh chóng bị người khác vượt qua, mình mới có thể càng thêm cố gắng bảo vệ vị trí của mình. Mình tin rằng, các fans của mình cũng như vậy. Ơ nơi này, trước tiên, mình muốn cảm ơn các fans đã bầu phiếu cho mình. Thực ra, đây là lần công bố thứ hạng cuối cùng trước trận chung kết. Sau đó mình nhớ lại thì thấy, từ lần đầu tiên mình chọn ngồi ở hạng nhất, các cậu đã luôn nỗ lực bảo vệ cho giấc mơ của mình, đi cùng mình cho tới tận hôm nay".

Giang Diệp khom lưng với màn ảnh, "Cảm ơn các cậu. Sân khấu sắp tới, mình vẫn hy vọng rằng mình sẽ không phụ lại sự mong đợi của các cậu, chuẩn bị bất ngờ mới cho các cậu. Còn nữa, trước khi lên sân khấu, mình có nói với Lư Hiểu Uyển, nói bạn ấy đừng khóc. Mình cũng hy vọng, hôm nay, mọi người đừng khóc, tiếp theo đây chúng ta còn một sân khấu nữa, hy vọng mọi người có thể phát huy thật tốt. Rời khỏi không phải là kết thúc mà là một sự khởi đầu mới".

Giang Diệp nhìn những thực tập sinh bên dưới chưa ngồi vào kim tự tháp, giọng nói có sự kiên định, "Chúng ta nhất định sẽ còn gặp lại trong tương lai".

Tất cả thực tập sinh bên dưới đều gật đầu với cô.

Có người nén những giọt nước mắt, có người cười, cũng có người hét lên, "Tớ nghe thấy rồi Giang Diệp! Tương lai gặp lại đừng nuốt lời nhé!".

Kết thúc phát biểu cảm nghĩ.

Giang Diệp và Lâm Tối đi về thứ hạng của mình trên kim tự tháp.

Sau khi các cô ngồi xuống, Thôi Kỳ nói, "Bây giờ tôi muốn công bố, thực tập sinh hạng mười hai cuối cùng".

Hắn rũ mắt, chậm rãi mở phong thư, "Để tôi nhìn xem vị thực tập sinh may mắn này là ai đây?".

Các thực tập sinh bên dưới vội vàng ngồi thẳng.

Đây là vị trí cuối cùng đi vào trận chung kết.

Cũng là hy vọng cuối cùng của họ.

"Vị thực tập sinh này". Ngay khi Thôi Kỳ nhìn thấy cái tên, ngẩng đầu lên, "Thực ra cũng coi như nửa học sinh của tôi. Dù sao ở lần công diễn ba, trong nhóm 《Bé nhỏ》, đúng là có biểu hiện ngoài dự kiến của tôi".

Lòng vốn đã trầm xuống, Lư Hiểu Uyển lại một lần nữa dậy sóng.

Cô nhìn lên sân khấu, nghe Thôi Kỳ gợi ý, hầu như chẳng thể kìm nổi sự kích động của chính mình.

Cho tới khi nghe được, " Chúc mừng thực tập sinh của Giải Trí Lâm Giang, Lư Hiểu Uyển".

Cô vẫn chẳng thể tin nổi, cả người đều ngơ tại chỗ.

"Đừng ngơ ra nữa". Thôi Kỳ cười vẫy tay với cô, "Lên sân khấu đi".

Toàn bộ thực tập sinh đều đang hô tên cô, cổ vũ vì cô được thăng hạng.

Toàn bộ thành viên 《Crush on you》đã thăng hạng đều đứng dậy vỗ tay cho cô.

Thật tốt.

Nhóm 《Crush on you》của họ đã đầy đủ, chẳng thiếu một ai.

Lư Hiểu Uyển không phải là thực tập sinh bị loại, có thể đi cùng họ tới trận chung kết.

Cô hoàn toàn có thể tự mình đi tới trận chung kết.

Bởi vì quá kích động, cô nắm mic thật lâu, nhịn mãi, cuối cùng cũng nhịn không nổi, nước mắt ào ra.

Giang Diệp vừa mới tịch thu hết giấy của Lư Hiểu Uyển: ...

Thậtlà người tính không bằng trời tính!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net