Chương 101: Ảnh đế, li hôn đi (34)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Y Song 

Beta: LoBe 

Đã đăng 13/5/2020

___

Giữa vô số đèn flash và âm thanh ồn ào của phóng viên, giọng nói dịu dàng của Tần Quy Vân gần như chìm trong đám hỗn độn này. Nhưng Lật Manh vẫn nghe rõ.

Cô giương mắt nhìn bốn phía, đây rõ ràng là biển người đông nghịt chiêng trống vang trời cờ màu phấp phới.

Thân là một người vô cùng say mê Tần ảnh đế, thậm chí vì để kết hôn cùng anh, không tiếc nhận bao nhiêu kinh bỉ cũng muốn gả cho anh.

Cô thật muốn ——  trở thành hắc phấn a~.

Đương nhiên không thể đổi thiết lập nhân vật, nếu không sẽ không có động cơ làm việc xấu.

Sẽ làm cho cốt truyện không thông logic —— đợi chút câu chuyện ngu ngốc này mà cũng có logic sao? Mặc kệ logic hay không, vì để tăng tích phân, cô không thể làm sụp đổ thiết lập nhân vật.

Cho dù cô rất muốn cởi giày, nện mạnh lên đầu cẩu nam chủ làm sụp đổ cốt truyện. Vậy theo thiết lập nhân vật thì sẽ như thế nào —— hôn nha, phải hôn, tôi vò đầu ra lệnh anh phải hôn tôi!

Fan cuồng không phải đều chọn như thế sao?

Nhưng mà như vậy thì nữ chủ làm sao bây giờ? Cốt truyện kế tiếp phải làm sao bây giờ?

Hôn trước mặt công chúng, nữ chủ nhìn thấy sẽ ghét bỏ nam chủ tra nam hoa tâm liền không đi theo cốt truyện cùng anh. Lật Manh cô còn hãm hại nữ chủ thế nào nữa?

Cố tình hãm hại, không có lý do gì sao?

Trên mặt thiếu nữ xuất hiện một tia chần chờ, mặt cô không biểu cảm nhấp môi, mày cũng hơi chau.

Tần Quy Vân nhẹ buông xuống hàng lông mi dài dày, ánh mắt thanh lãnh vẫn không thay đổi nhìn chằm chằm cô.

Cô gái trong lòng ngực nho nhỏ mềm mại, đáng yêu đến nỗi một bàn tay là có thể dễ dàng ôm cô đi, nuôi dưỡng.

Hai tay anh ôm cô, hơi dùng sức. Người trong lòng ngực lại cứng đờ một chút, như đang chịu đựng gì đó. Thiếu nữ nghiêng mặt, gương mặt trắng như sữa căng chặt, lông mi vừa dài vừa cong, run rẩy tựa như sợ hãi.

Biểu cảm Tần Quy Vân giật mình khó hiểu, nhìn ra cô rất bài xích việc mình thân mật. Ánh mắt anh tối sầm. 

Máy quay phim bốn phía, phóng viên nhiều như vậy, còn có cả fans. Đứng xung quanh bọn họ.

Tần Quy Vân trầm mặc một chút, mới xác định động tác của mình có chút quá phận. Dù sao cũng quá nhiều người, có thể là cô...... Không quen lắm.

Động tác ôm cô của anh thả lỏng một chút, có chút không muốn, chậm rì rì buông cô ra.

Thiếu nữ trong ngực gần như không có bất kỳ do dự gì, lập tức bước về phía trước một bước, thần sắc căng chặt trên mặt hòa hoãn một chút, thậm chí là có thể nghe được tiếng thở phào nhẹ nhõm của cô. Giống như cô cảm thấy may mắn có thể chạy khỏi từ trong lòng ngực anh vậy.

Ánh mắt Tần Quy Vân tối lại, anh rũ lông mi, khẽ nhấp môi mỏng không có lên tiếng, khuôn mặt trước giờ luôn lạnh nhạt xuất hiện một tia ủy khuất. Đương nhiên chỉ là trong nháy mắt, ảnh đế đại nhân biểu cảm từ trước đến nay diễn rất hoàn mỹ, lập tức thu lại chút ủy khuất này.

Khuôn mặt xinh đẹp của anh lạnh lùng hơn, không thèm liếc mắt nhìn phóng viên và fans bị ngăn lại. Ngày thường tuy rằng anh cũng tự phụ cao lãnh. Nhưng chưa từng xem nhẹ nhóm fans tới thăm như vậy.

Mặt Tần Quy Vân không biểu cảm bước nhanh hơn, đi về phía xe bên kia, lúc đi ngang qua người cô, ánh mắt âm trầm như mực. 

Thiếu nữ đứng ở tại chỗ, nhất thời có chút phát ngốc. Lật Manh chần chờ một lát, mới bất đắc dĩ kéo kéo khóe miệng, má lúm đồng tiền xinh xắn như ẩn như hiện.

Nếu không để ý tới anh. Thiết lập nhân cật sụp đổ càng nhiều hơn.

Lật Manh  co quắp tỏ vẻ: Bảo bảo rất mệt tâm, đột nhiên xoay người, duỗi tay cầm lấy bàn tay trắng nõn của thanh niên. Ngón tay cô mềm mại tinh tế, đầu ngón tay hơn lạnh, đột ngột đưa tới móc vào ngón trỏ thon dài của anh.

Bước chân Tần Quy Vân dừng một chút.

Thiếu nữ phía sau còn đang cúi đầu nghiêm túc dùng những ngón tay khẽ móc ngón tay khác của anh. Đầu ngón tay trắng nõn dọc theo đốt ngón tay xinh đẹp của Tần Quy Vân, xuyên qua khe hở giữa hai ngón tay anh, chậm rãi mà hợp lại.

Nhanh chóng đan lấy năm ngón tay anh. 

___

Nay đăng trước một chương bù nhé, mai mới chính thức bão

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net