Chương 104: Ảnh đế, li hôn đi (37)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Y Song 

Beta: LoBe

___

Hệ thống: 【Chỉ là một nữ phụ ác độc mà thôi, tin tôi đi, sau khi tình tiết kết hôn rồi ly hôn trong cốt truyện đượcthực hiện, lập tức nữ chủ sẽ ra sân, sau đó cô chết là kết thúc vị diện này. Vì để đạt được nhiều tích phân hơn, tôi chọn cho cô hình thức nhanh chóng. Mạng không dài, có thể tranh thủ xuyên qua càng nhiều, càng lấy được nhiều tích phân.】

Lật Manh còn giãy giụa ở điểm mấu chốt, "Nhưng nếu không ly hôn được thì phải làm sao?"

Hệ thống cười lạnh, 【Không có mạng, sao lại có thể tự luyến tới vậy, nam chủ có thể coi trọng cô hay sao. Nữ phụ mà thôi, hắn nhìn thôi cũng thấy phiền rồi, nhanh chóng nghĩ biện pháp kết hôn, nếu không chuỗi logic thiết lập nhân vật của cô sẽ không cách nào thành công.】

Lật Manh: "Ta cảm thấy......"

Hệ thống: 【Không cần ta cảm thấy, muốn nói "ta cảm thấy" đều là cái rắm.】

Lật Manh: "Ta......"

Hệ thống: 【Kết hôn để hình thành chuỗi logic của truyện, tạo nên các mặt thiết lập nhân vật ác độc của cô, cố lên.】

Lật Manh: "Có thật là sẽ ly hôn với tôi không?"

Hệ thống thề non hẹn biển, 【Sẽ, nhất định sẽ ly hôn, hắn chán ghét cô đó, cô không nhìn ra sao?】

Lật Manh: Nhìn không ra.

Be: O-O Nhìn không ra +1 

Nhưng mà hệ thống bình thường sẽ không phạm sai lầm chứ nhỉ. Bất kỳ hệ thống tiểu thuyết nào, cũng đều vô cùng lợi hại. Chẳng lẽ là cẩu nam chủ chơi một bàn cờ lớn, thật ra anh ta rất chán ghét Lật Manh, nhưng che dấu rất tốt?

Mặt cô dán mặt trên áo anh một lúc lâu, rốt cuộc mới như muốn xác định cái gì, lặng lẽ giương mắt.

Liền thấy Tần Quy Vân cũng đang nhìn cô, môi mỏng anh khẽ cong, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chậm chạp khoác trên vai cô.

"Đừng tức giận."

Âm thanh của anh nhẹ nhàng đi rất nhiều, tựa như là sợ dọa tới cô.

"Sau này sẽ không nói như vậy."

Sẽ không phủ nhận quan hệ vợ chồng của bọn họ.

Lật Manh cảm thấy năng lực quan sát của mình không tốt, nhìn thế nào cũng không ra bộ dạng anh thấy cô phiền. Chẳng lẽ cô thật sự không phải là cảm nhận được. Mà là do có bệnh tự luyến.

Để chắc chắn hơn Lật Manh hỏi hệ thống: "Ngươi nhìn thế nào mà thấy anh ta chán ghét tôi, sẽ ly hôn với tôi?"

Hệ thống: 【Cạn năng lượng, tắt máy.】


Âm thanh hệ thống nhắc nhở: 【Ghi chú  của 002, kết hôn - ly hôn – giết nữ chủ - bị phản giết — kết thúc. Cho nên mau kết hôn.】

Chuỗi tình tiết hoàn mỹ này. Quả thực nháy mắt hạ gục cái cốt truyện với từ ngữ diễn đạt không lưu loát kia. Lật Manh đột nhiên cảm thấy hệ thống nói rất đúng. Phải làm như vậy, mới có thể lấy được tích phân.

Về phần chuyện này nam chủ cần phải li hôn với cô. Hệ thống đã nói có thể li, chắc chắn có thể li. Dù sao toàn bộ hệ thống tiểu thuyết đều rất lợi hại. Không có khả năng hệ thống này của cô là đồ bỏ đi đâu.

Lật Manh cảm thấy có thể nghĩ thông rồi, mặt cô không chút thay đổi nhìn anh một lúc lâu, mới miễn cưỡng hừ một câu "Theo em, hừ".

Tần Quy Vân chỉ cảm thấy thiếu nữ trước ngực, giọng mũi mềm mại mà êm ái. Như là một con thỏ con, ngửa khuôn mặt trắng nõn lên, phồng quai hàm, đôi mắt tròn vo nhìn anh.

Chỉ là không nghe rõ lắm âm thanh giống làm nũng của cô, đang nói cái gì. Anh im lặng không lên tiếng nhìn cô một hồi, trước tiếng ừm* còn có cái gì cơ?

(*ừm: Kiểu giọng mũi ấy, người nghe nghĩ tới từ nào thì giống từ đó thôi :3.) 

Lật Manh cũng cảm thấy mình ăn nói hàm hồ. Cô cuối cùng tự thuyết phục chính mình, lời của hệ thống có thể tin.

"Em...... Trên người em có mang theo chứng minh thư."

Hàm răng cô hé mở, lẩm bẩm ra tiếng. Khi ra ngoài cô thuờng mang theo giấy tờ thiết yếu, đó là thói quen.

Tần Quy Vân hơi hơi rũ mắt, lông mi thon dài khép hờ che đi ánh mắt thâm trầm. Anh trầm mặc, như là không xác định ý tứ trong lời nói của cô.

Mà Lật Manh nghĩ đến lời nói của hệ thống, lại nhìn thấy cẩu nam chủ do dự như vậy. Chẳng lẽ là...... Thật sự chán ghét cô. Thích cô cũng là giả vờ? Không phải là nam chủ vì khiến cho nữ chủ chủ ý, cố tình lấy lòng nữ phụ chứ. Chuẩn bị kịch bản ngược văn cẩu huyết.

Cốt truyện kịch độc này, cẩu tác giả không thể tự đọc lại để thấy sự ngu ngốc sao? Một cuốn truyện đều là kịch độc, không đúng tí nào. Loại văn rách nát này, sao người bình thường có thể theo kịp tiết tấu đây?

Nếu thật sự cố tình lấy lòng, Tần Quy Vân hẳn là sẽ không kết hôn với cô. Xem ra trừ khi lừa được ông nội ác độc ép buộc anh kết hôn. Cái chủ ý này rất tốt, mặt Lật Manh không cảm xúc ca ngợi chính mình trong lòng.

Cứng rắn ép buộc anh kết hôn, Tần Quy Vân sẽ chán ghét cô, hợp tình hợp lý ly hôn nha. Vừa định đẩy anh ra, gọi điện thoại cho ông nội ác độc. Một bàn tay đột nhiên đặt đầu cô, khẽ xoa.

Lật Manh chỉ cảm thấy tóc bẹp xuống, động tác ôn nhu sờ lên đầu, khiến da đầu cô tê dại. Tần Quy Vân khẽ ngẩng đầu, lộ ra độ cong tuyệt đẹp của cổ trắng nõn, hầu kết run rẩy, âm thanh của anh khàn khàn.

"Ừm, anh cũng vậy."

Vậy cái gì? Vẻ mặt Lật Manh bình tĩnh mờ mịt. Anh lại nhẹ giọng nói: 

"Mang theo chứng minh thư."

___

Thôi chết, chương sau là do tuôi edit á, mà edit lâu lắm nên lại nợ mọi người mai trả tiếp nhé.

Đã bảo 3 chương - còn 7 chương. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net