Chương 135: Ảnh đế, li hôn đi (68)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Diệp Thanh Thu 

Beta: LoBe

___

Hiện trường một trận im lặng.

Ngải Lộ nụ cười ngọt ngào cứng đờ, cô ta cầm vở trong tay, hốc mắt bắt đầu đỏ.

Sau đó cô ta nhìn về phía Tần Quy Vân, lộ ra vẻ rộng lượng, rồi lại ẩn nhẫn ủy khuất cười, "Tần tẩu thật là hài hước, em chỉ muốn tới xin chữ ký mà thôi, nói như là em muốn mưu đồ gây rối với Tần thiếu."

Lật Manh mặt không biểu cảm suy tư một chút, lời này ý là trả đũa sao?

Cô không chút để ý đánh giá nữ ác độc vật hi sinh trước mắt. Cô là một nữ phụ ác độc còn cố gắng không bổ nhào vào nam chủ, giữ gìn trong sạch cho nam chủ. Một kẻ hèn diễn vai quần chúng hộp cơm chỉ có tám đồng tiền, vậy mà dám ngấp nghé nam chủ.

Cô là một nữ phụ ác độc, há có thể chịu đựng con rắn này tới đoạt diễn. Lật Manh vừa muốn tiến lên trước hai bước, túm gia hỏa này mang ra ngoài dạy dỗ. Bỗng bước chân đột nhiên bị ngừng lại, người đàn ông đằng sau đã giơ tay, ôm lấy cô từ phía sau.

Anh khom người, lười biếng dán mặt vào sườn mặt mềm mại của Lật Manh. Tựa như lơ đãng, môi mỏng của anh khẽ cọ xuống má cô. Cơ thể thon dài của thanh niên xinh đẹp đứng phía sau thiếu nữ, gần như đem dáng người nhỏ xinh của cô nhập vào trong lòng ngực. Sau đó anh chậm chạp ngước mắt, nhìn Ngải Lộ ở phía cửa, ánh mắt sâu thẳm lạnh băng.

"Xin lỗi, vợ tôi cái gì cũng tốt, chỉ là không hiểu hài hước."

Môi mỏng anh khẽ cong, lộ ra ý cười trào phúng, "Mà thật không khéo, con người của tôi cũng không hiểu hài hước, nhưng lại rất am hiểu phong sát người khác."

Sắc mặt Ngải Lộ cứng đờ, nghĩ đến địa vị của Tần Quy Vân, còn có Tần thị tập đoàn ở giới giải trí một tay che trời. Cô ta sợ tái mặt, vừa muốn xin tha lại nhìn thấy người đàn ông đứng phía sau Lật Manh, trên gương mặt tinh xảo không có bất biểu cảm gì, môi hồng nhạt môi mím chặt, ánh mắt lạnh lùng không thấy một chút độ ấm. Mang đến cho người ta một loại cảm giác đặc biệt lãnh khốc.

Ngải Lộ run lên, nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, "Làm, làm phiền rồi."

Nói xong, cô ta lập tức xoay người chạy trốn. Thật hối hận khi động tâm tới quyến rũ người đàn ông này.

Lật Manh còn chưa lộ ra bản lĩnh tay không xé lục trà kỹ nữ của mình, đã thấy Ngải Lộ chạy. Bị nam chủ uy hiếp phong sát dọa chạy?

Ác độc pháo hôi chạy, cũng không cần tiếp tục giương nanh múa vuốt. Cho nên Lật Manh bình tĩnh giơ tay, dùng sức bẻ hai móng vuốt đang ôm cô của nam chủ ra, đi tới trước hai bước, rời khỏi ôm ấp của anh.

Người trong ngực không còn, biểu cảm vừa rồi còn lạnh lùng của Tần Quy Vân cứng đờ nửa phần. Sau đó anh trầm mặc một lát, mới chậm rãi thu hồi dấu vết lãnh khốc trên mặt của mình.

Lật Manh khoanh tay trước ngực, ở nơi nam chủ nhìn không thấy, cô lộ ra một biểu cảm sống không còn gì luyến tiếc.

Vừa rồi...... Vậy mà rất ghen tỵ.

Cô cảm thấy mình phải đi ra ngoài ngâm nước đá, bình tĩnh bình tĩnh. Đỡ cho đêm hôm khuya khoắt, đột nhiên dục hỏa đốt người, bá vương ngạnh thượng cung với nam chủ. Hoặc là nên ngủ dưới đất, nếu không ngủ cùng anh như vậy, xúc động một cái, làm không tốt lại "Ngủ" thật.

Lật Manh hít sâu một hơi. Cô quay đầu lại, vừa định nói mình sẽ ngủ dưới đất, lại đột nhiên dừng lại. 

Không biết khi nào, Tần Quy Vân đã đóng cửa. Anh đứng ở cạnh cửa, ánh mắt đạm nhiên nhìn cô một cái, sau đó vươn ngón tay thon dài, móc vào cổ áo, dùng một chút lực.

Xoẹt.

Nút áo bị kéo đứt rời ra.

Be: O.O phá gia.

Lộ ra mảng lớn da thịt trắng nõn dưới lớp áo, còn mơ hồ có thể thấy được hình bóng cơ bụng. Động tác của anh không nhanh không chậm, đầu hơi ngửa lên, lộ ra hầu kết gợi cảm xinh đẹp. Tựa như tác phẩm nghệ thuật gì đó làm người ta chảy máu mũi.

Cổ họng Lật Manh có chút khô khốc, nhịn không được hỏi; "...... Anh làm gì thế?"

Người đàn ông khẽ nâng lông mi mảnh dài lên, đôi mắt đào hoa lạnh nhạt ngày thường, giờ phút này lại thêm vài tia lười biếng mê ly. Âm thanh của anh bình tĩnh, "Thời tiết có chút nóng."

Lật Manh: "......"

Sau đó Lật Manh quay đầu đi, không biểu cảm bắt đầu hít sâu.

Nam chủ này...... Không biết liêm sỉ.

Cô...... Phải khắc chế.

Trong đầu Lật Manh yên lặng đọc  bảng tuần hoàn nguyên tố, gian nan tiến lên hai bước. Lại đột nhiên phát hiện góc áo mình bị kéo. Bước chân Lật Manh cứng đờ, trầm mặc một lúc mới nói: "Buông ra."

Không buông ra nữa, cô sẽ phải lộ ra gương mặt thật dữ tợn của mình.

Ngoài cửa sổ lại truyền đến một hồi sói tru. Tiếng sói tru kia, chính là nội tâm xao động không an phận của cô. Người đàn ông phía sau trầm mặc một lát, mới cất tiếng trầm thấp, chậm rãi nói: "Không phải em...... Muốn câu dẫn tôi sao?"

Lật Manh mặt than.

Cô cảm thấy chân mình, giống như bị hồ dính lại. Mà người đàn ông phía sau đã nhẹ nhàng dán lại, anh cúi đầu, hơi thở cực nóng trêu chọc bên tai cô.

"Về sau anh chỉ ký tên cho mình em, danh hiệu fan của anh dành riêng cho em, anh chỉ chấp nhận em câu dẫn, trên danh sách tiềm quy tắc chỉ có mỗi tên em."

Ngón tay anh  nắm chặt góc áo của thiếu nữ, lông mi khẽ rũ, trong con ngươi xinh đẹp đều là ánh sáng mềm mại ấm áp.

"Nếu em thích anh vì anh là minh tinh,thì anh sẽ là minh tinh của một mình em."

Nói tới đây, giọng nói anh ngừng một chút, môi mỏng khẽ nhấp. Sau đó Tần Quy Vân buông góc áo Lật Manh ra, ngón tay thon dài của anh sờ theo mu bàn tay của cô xuống lòng bàn tay rồi xuyên qua khe hở ngón tay, cuối cùng nắm chặt. Sau đó anh mới chậm rãi nói: 

"Cho nên, em có thể làm fan của một mình tôi được không?"

___

Be: Tui beta đến bảng tuần hoàn nguyên tố là nản muốn bỏ rồi á. :'> 

Tui lại sub video nè: 

Chúc mọi người tối an. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net