Chương 139: Ảnh đế, li hôn đi (72)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Y Song 

Beta: LoBe

___

Lúc Tần ảnh đế "Nỗ lực nghiêm túc" giảng dạy thì có điện thoại gọi tới, anh đành tạm dừng đi ra ngoài nghe.

Lật Manh vừa muốn mở điện thoại xem chương trình mình tham gia. Tuy rằng chương trình đã được phát sóng, nhưng Lật Manh chưa xem chút nào. Kết quả còn chưa mở video thì Lật Manh đã nghe được âm thanh máy móc.

【Ký chủ số 0784, 002 đã trở lại rồi đây.】

Âm thanh này cùng hơi thở thoi thóp làm người khác cảm thấy hệ thống sắp ngỏm rồi.

Lật Manh vẻ mặt mờ mịt, "Mi là ai?"

002: 【......】

Lật Manh không cảm xúc ha ha hai tiếng, "Đùa thôi, lâu rồi không thấy, gần đây thế nào?"

002 suy yếu nói: 【Vẫn ổn, cuối cùng vì quan tâm đến điểm ác độc, tôi phải tỉnh lại xem công trạng của cô giờ ra sao, cô ly hôn rồi? Nam nữ chính hạnh phúc bên nhau rồi? Cô chuẩn bị khi nào thì chết?】

Ba câu hỏi liên tục, kết thúc vẫn lại là từ chết. Hỏi thôi mà cứ như muốn đòi mạng người ta.

Lật Manh cảm thấy ba vấn đề này, không một cái nào có thể trả lời. Cho nên cô dùng kỹ thuật đánh trống lảng, bẻ lái cua xe, bỏ qua vấn đề kia, "Làm sao để tăng điểm độc ác?"

Lật Manh cảm thấy việc làm của mình hơi tiêu cực, ngay cả việc bá chiếm nam chủ cô cũng dám cơ mà. Chắc chắn sẽ không có điểm cốt truyện. 

002: 【Không phải cô bị mắng trên mạng sao? Bị mắng liền có điểm.】

Cô bị mắng á, khi nào? Mắng giỏi lắm! May mắn là vẫn có điểm, như vậy hành vi phạm tội bá chiếm nam chủ, hẳn là có thể giảm nhẹ. 

Ngay lúc Lật Manh âm thầm cảm thấy may mắn. 002 đã thống kê xong số liệu trong vị diện này. Sau đó thanh âm nó nhỏ xuống, 【Cô...... Làm hả?】

Lật Manh nghĩ nghĩ, con đường nỗ lực lấy điểm công trạng nữ phụ ác độc của mình ngày càng khả quan. Giọng nói của của cô miễn cưỡng tăng âm lượng: 

"Tôi khi dễ nữ chủ, còn náo loạn đoàn phim, ức hiếp đạo diễn, thậm chí còn chia cắt nam nữ chủ."

002: 【Thế còn ly hôn?】

Lật Manh: "Ha ha, trăng đêm nay thật tròn."

002: 【Kéo nữ chủ đi nhảy lầu?】

Lật Manh: "Ồ, ngươi nhìn xem trên mặt trăng có con thỏ đang hôn Hằng Nga kìa."

002 cuối cùng không chịu nổi, nó thét một tiếng chói tai cực kỳ tàn khốc.

【Ôi mẹ ơi, nam chủ thế mà lại cùng một nữ phụ ác độc như cô tương thân tương ái, cô không hiểu cô phải làm gì à, cô còn lương tâm nghề nghiệp không hả?】

Lật Manh vô cảm lấy tay bịt tai. Không muốn nghe hệ thống niệm kinh.

Cô không có lương tâm.

002: 【Cô muốn sống lại thì đừng quên trách nhiệm nữ phụ độc ác của mình. Nhiệm vụ thất bại sẽ bị trừng phạt.】

Lật Manh nghĩ đến hình phạt, tâm tình lập tức nặng nề. Cô nghiêm túc nghĩ rồi khẽ nói: "Tôi đã nghĩ tới hậu quả khi nhiệm vụ thất bại, nhưng tôi hôn cũng hôn rồi, ôm cũng ôm rồi, thật sự không có mặt mũi hãm hại anh ta."

Lợi dụng Tần Quy Vân ư. Hãm hại anh ta không chớp mắt ư? Không làm được. 

Tay hệ thống run rẩy lấy thuốc cứu hộ cấp tốc, vội vàng nuốt một trăm viên tự cứu bản thân.

【Hình phạt rất nặng.】

Lật Manh cố sức suy nghĩ, hình như bản thân mình có công lược thất bại một lần nhỉ? Ký ức quá mơ hồ, lần đó cô bị trừng phạt cái gì? Tại sao lại thất bại? Lật Manh nhăn mặt, cố gắng dùng thái độ tự nhiên, hỏi hệ thống:

"Trừng phạt như thế nào, một đao xuyên bụng hay treo ngược rồi moi tim móc phổi?"

Hệ thống hít sâu một hơi, 【Sao cô có thể nghĩ ra hình phạt độc ác như vậy?】

Lật Manh: "......"

LoBe: .......................................

Hệ thống lập tức viết một bảng báo cáo, 【Cô chờ chút tôi ghi chép hình phạt cô nói gửi cho cấp trên  xem có thể đổi thành hình phạt đó hay không?】

Lật Manh: "......"

Hệ thống: 【Được rồi, cốt truyện đã bị lái sang bộ dáng như này, đoán chừng tác giả cũng bỏ văn. Nhưng còn suất diễn thì cô vẫn nên nỗ lực tranh thủ một chút. Chi tiết cuối cùng là cô với nữ chủ ở trên sân thượng, cô chỉ cần giả vờ kéo người nhảy lầu là có cả đống điểm.】

Lật Manh nghiêm túc tự hỏi, nói: "Cốt truyện đã sụp đổ thành như này, chúng ta liền không......"

Hệ thống nghiêm túc nói: 【Không, cô sai rồi, chính là vì sụp đổ thành như vậy nên mới phải ra sức giãy giụa, còn một chi tiết cao trào cuối cùng, cô nhất định phải nỗ lực tranh thủ, nếu không kết thúc vi diện chúng ta lại bị trừ điểm.】

Lật Manh chậm rãi chớp chớp mắt, cảm thấy vô duyên vô cớ  kéo nữ chủ đi nhảy lầu. Nữ chủ cũng quá... bất hạnh rồi.

Hệ thống: 【Đúng là làm như vậy là không tốt, nhưng cô phải cứu tôi, cứu bảo bảo khả ái này.】

Lật Manh không chịu nổi người khác cầu xin như vậy, cô vừa muốn mềm lòng thì thấy Tần Quy Vân cầm di động trong tay, chậm rãi từ ban công bên kia đi tới, ánh mắt lạnh nhạt, khuôn mặt xinh đẹp mang theo vài phần lạnh lẽo tối tăm.

Nhìn thấy Lật Manh,  anh mới lộ ra thần sắc hòa hoãn, ánh mắt âm trầm bây giờ có thêm vài phần mềm mại, ôn hòa. Lật Manh ngơ ngác nhìn anh một cái, bình tĩnh cự tuyệt, "Chờ hình phạt đi, cao trào cốt truyện cuối cùng tôi không làm."

Hệ thống ôm đầu kêu thảm thiết, 【Vì cái gì? Là giả mà, đâu phải thật sự giết người đâu trời ơi.】

Lật Manh biểu cảm thờ ơ, ngữ khí lại dịu dàng, "Tôi không muốn làm anh ấy  đau lòng."

Ngay cả khi việc hãm hại nữ chủ là giả thì cô cũng thật ác độc. Cô không muốn anh vì thích một người ác độc, mà cảm thấy không vui.

Hệ thống quỳ xuống đất, 【Điểm ác độc kia thì làm sao bây giờ, nhiệm vụ mà thất bại thì sẽ không có tích phân đâu.】

Lật Manh mở Weibo, nhìn đại chiến trên đó. Cô như suy tư gì đó, "Có phải tôi bị bôi đen càng nhiều, điểm ác độc càng tăng?"

Hệ thống lập tức gật đầu, 【Đúng vậy.】

Lật Manh bừng tỉnh nói: "Chúng ta tạo bình luận bôi đen, làm mọi người chán ghét tôi, như vậy là có thể có điểm."

Hệ thống tuyệt vọng, chút điểm ít ỏi đó sao có thể bằng điểm thu được từ việc thực hiện cao trào...... Thôi bỏ đi, lo cái gì mà lo. Không có thịt cá, thì vẫn có thể ăn rau dưa được mà, đúng không?

Lật Manh thấy hệ thống không hé răng, biết rằng có thể. Cô lập tức nhìn chằm chằm những bình luận bôi đen bản thân, cảm giác như thấy được Tiểu Điềm Điềm nhà mình, cực kỳ thân thiết, đáng yêu.

Cút khỏi giới giải trí đi - nói rất đúng đợi lát nữa cho chủ bình luận một ngón cái (like).

Minh tinh rác rưởi không xứng lên TV - năng lượng siêu tích cực đáng được khen thưởng.

Đại gia nhà ngươi show ân ái thế mà lại là giả, lãng phí nụ cười của ta - mặc dù là thật, nhưng vẫn tán thưởng.

Đen, thật nhiều điểm đen.

Lát nữa tự tạo tài khoản, tự bôi đen mình mới được.

Tần Quy Vân đi tới, dư quang nhìn thấy những bình luận trên điện thoại, ánh mắt hắn hiện lên tia lạnh lẽo. Sau đó anh không chút để ý duỗi tay, lấy di động của cô ném qua một bên, thuận tay xoa tóc cô. Thấp giọng nói: "Không có việc gì, đừng xem mấy thứ này, mấy ngày nữa sẽ ổn thôi."

Lật Manh vừa nghe đã thấy đau đầu, ê, như vậy có nghĩa là điểm ác độc không phải sẽ không nhiều sao? Cho nên cô ngẩng đầu, trên mặt xuất hiện một tia nghiêm túc, "Không, tôi cảm thấy người ta sẽ bôi đen em rất lâu."

Điểm cũng sẽ thật nhiều, thật nhiều. 

Tần Quy Vân dừng tay, mím môi, ánh mắt âm trầm, trầm mặc đứng đó. Sau đó cô nghe được thanh âm bình tĩnh vang lên, hàm chứa vài phần lạnh lẽo.

"Phải không? Anh thật sự muốn nhìn xem, ai dám bôi đen em lâu như vậy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net