Chương 61: Tận thế - Công chúa nhỏ của nam chủ (61)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: OneDay 

Beta: LoBe

___

Cố Nặc im lặng nhìn Lật Manh, đôi mắt đỏ nhạt, lông mày thanh tú, môi mỏng trong lòng bàn tay cô nhẹ nhàng cong lên mang theo nét cười lạnh lẽo. Thiếu niên xoa xoa tay cô, mang theo một cảm giác ái muội mơ hồ.


Lật Manh sợ nhột, ngón tay run lên một cái liền rút lại.


Cố Nặc vậy mà lại im lặng không lên tiếng, anh tiến lên trước một bước nhìn Lật Manh đang ngồi trên đỉnh nóc xe. Đôi môi mỏng không che giấu được ý cười mà nhếch lên.

"Em nói đi."

Lật Manh cảm thấy hai người cách nhau quá gần. Thiếu niên không nhanh không chậm vươn tay nhẹ nhàng đặt xuống hai bên hông cô. Sau đó anh khẽ ngiêng đầu, để lộ đường cong xinh đpẹ ở cổ, yết hầu còn khẽ run lên.

Lật Manh cố gắng ngồi dậy, nhưng phát hiện hai chân bị kẹp giữa thân xe và chân Cố Nặc. Tư thế này, không hiểu sao cứ cảm thấy xấu hổ. Lật Manh hít sâu một cái, xung quanh vẫn là tiếng rống giận của Cố Thiên:

"Vì sao em lại có thể vì yêu Cố Nặc tới nổi sinh mạng cũng không màng?"

Cô cảm thấy biểu tình của mình nhất thời ngưng hoạt động , tên Cố Thiên khốn kiếp này thiếu chỗ chôn hả? Mọi người đều là pháo hôi, tại sao có thể diễn xuất hay như vậy, còn cướp lời thoại của người khác nữa.

Pháo hôi tội gì phải làm khó pháo hôi chứ.

Đại gia cơm hộp quả nhiên nhiệt tình, ăn nhiều quá nên phải bà tám.
Cô thật sự suy nghĩ mãi cũng không ra vẻ mặt của thiết lập nhân vật lúc này, chỉ có thể hít sâu một cái, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nhất, chân thật nhất, biểu tình chân thành nhất —— mặt tê liệt.

"Cố Nặc, tôi không yêu anh. Tôi là gián điệp được phái tới giết chết anh, tôi còn đẩy anh xem nữa đi tang thi rồi nhớ rõ sao?"

Vẻ mặt của thiếu nữ lãnh đạm, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng, khuôn mặt trắng mềm mại không một cảm xúc dao động. Cho dù má lúm đồng tiền vẫn như ẩn như hiện cũng không toát lên quá nhiều sự ngọt ngào.

Cố Nặc yên lặng nhìn cô, khuôn mặt tinh xảo thanh tú vẫn như cũ mang theo thần sắc dịu dàng. Anh thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, lông mi run rẩy rồi mới rũ xuống, sau đó anh nói với chất giọng khàn khàn: 

"Em nói những thứ này để hy vọng tôi sẽ giết chết em sao?"

Lật Manh vốn dĩ tuyệt vọng với nhiệm vụ, bây giờ lại giống như người chết gặp được cọng rơm cứu mạng. Ánh mắt cô sáng lên, lập tức khom người tiến đến gần Cố Nặc, thiếu chút nữa nhào vào lòng ngực của thiếu niên.

Cố Nặc tỉnh bơ đưa tay ra sau lưng áo cô. Lật Manh không rảnh để quan tâm, cô không nhịn được nâng khóe môi, vui vẻ muốn cười. Đôi mắt Lật Manh sáng lên, chậm rãi khom người tiếp cận Cố Nặc, mái tóc dài hơi rối rũ xuống, rơi ngay trên bả vai thiếu niên.

Đôi môi thiếu nữ đỏ bừng xinh đẹp, hàm chứa ý cười.

"Cố Nặc."

Hơi thở cô ấm áp nhu mềm. Mái tóc cô rũ ngay trên sườn mặt anh, nhột nhột.

"Em đẩy anh vào đàn tang thi, vậy anh đẩy lại đi."

Cuố cùng Lật Manh cũng nói được lời kịch của mình. Trong cốt truyện hình như cảnh cuối cùng nữ phụ ác độc cho rằng Cố Nặc sẽ không giết cô ta, cho nên nói ra những lời này để tranh thủ đồng tình.

Kết quả Cố Nặc không chút do dự, một chân đá cô ta vào đàn tang thi.

Ngày thiếu niên khốc huyễn cuồng* đẩy cô ta vào đàn tang thi liền quay đầu đi thẳng.

* Khốc: tàn bạo, huyễn: khoe khoang, cuồng: điên cuồng.

Mặt trời lặn phía sau Cố Nặc, chậm rãi đi xuống. Thiên nhiên cũng ý thức được sự sụp đổ của kỷ nguyên cũ, và ngày mai vốn dĩ là một thế giới mới thuộc về nam chủ.

Không hổ là tình tiết kịch tính, văn phong giống hệt bát tiết gà.

Cho nên Lật Manh nói xong câu đó, trong mắt xuất hiện chờ mong, đá đi đá đi. Cố Nặc hơi sững sờ, sau đó anh đột nhiên quay đầu, bả vai rung lên rất nhẹ, giống như không thể nhịn cười.

Đương nhiên động tác này chỉ xuất hiện trong nháy mắt, sau đó Cố Nặc quay đầu lại, con ngươi thâm thúy như nhiễm phải ánh hoàng hôn mờ ảo, vô cùng xinh đẹp. Môi mỏng của anh khẽ nhếch, thình lình hôn lên khóe môi cô một cái.

Nụ hôn của thiếu niên mang theo hơi lạnh ướt át giống như thạch trái cây Pudding trong mùa hè nóng bức.

Âm điệu của anh kéo dài, chậm rãi cùng với ôn nhu: "Nghe này Tiểu Manh."

___

LoBe: Còn 6 chương nữa  hết vị diện này, các cô đoán xem HE hay SE nào ^^ 

Các cô có nhìn rõ không á? Nay tuôi không có khoe mặt nha. ^^ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net