Chương 88: Ảnh đế, li hôn đi (21)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Y Song 

Beta: LoBe

___

Lật Manh cũng không cảm thấy kì lạ, nói chán rồi thì không nói nữa, bát quái chính là như vậy. Cô là một nữ phụ ác độc, bị mắng mới là lẽ bình thường, đều là do thiết lập nhân vật cả.

Mà nhóm thành viên đoàn phim đang nhiều chuyện kia bỗng cảm thấy cơ thể cứng đờ. Người đàn ông bước ra từ chỗ rẽ tùy ý đặt áo khoác lên ghế, đạo diễn nhiệt tình đi theo bên cạnh anh nói gì đó.

Người đàn ông đẹp đến phát sáng, kiêu ngạo cao lãnh, nhất cử nhất động đều ưu nhã xa cách. Anh cầm theo một túi giấy, môi mỏng khẽ nhấp, con ngươi đen nháy lạnh như băng đảo qua đám người nói bát quái. Mọi người nhất thời ngậm miệng.

Không biết vì cái gì mà sau lưng lạnh toát. 

Đạo diễn đang định tiếp tục kể khổ, muốn xin thêm vốn để mời nam chính mới. Lại thấy Tần Quy Vân nâng mi tinh tế lên, lạnh nhạt nhìn thoáng qua đạo diễn:

"Tôi diễn nam chính, nữ chính là ai?"

Đạo diễn nói tên, là Lãnh Linh. Xuất diễn của nữ chính thật ra không nhiều lắm, chủ yếu là nam chính. Cho nên Lãnh Linh giống như khách mời.

Tần Quy Vân khẽ nghiêng đầu, ánh mắt tìm quanh bốn phía, sau đó chăm chú nhìn vào người nào đó trong đám người kia. Chân dài của Tần Quy Vân bước tới phía trước, thanh âm bình tĩnh lại mang theo hàm ý ra lệnh.

"Cho người xử lý hủy hợp đồng với nữ chính đi."

Đạo diễn sửng sốt. Lại thấy Tần Quy Vân đã hướng tới đám người bát quái kia tiến lại. Mọi người bị khí thế cao lãnh của anh phóng tới không nhịn được mà lùi về phía sau.

Về mặt người đàn ông đạm mạc dừng lại trước một góc hẻo lánh, bóng đen thon dài phủ xuống, bao kín Lật Manh co người lại như con mèo đang ngồi xổm trong một góc cúi đầu chơi game, khiến không còn chút ánh sáng nào. Lật Manh có chút kỳ quái đổi tư thế, vẫn cúi đầu như cũ.

Thiếu nữ có mái tóc xoăn màu đen xinh đẹp, trượt xuống hai bên má của cô, rơi xuống bả vai, gương mặt kiều nộn càng thêm nhỏ. Lông mi của cô rất dài rất tinh tế, lúc rũ xuống, gần như che khuất hơn phân nửa tròng mắt, hiện lên một cái bóng xinh đẹp. 

Cô nghiêm túc nhìn chằm chằm di động, chết rồi chết rồi. Thanh loading tại sao mãi vẫn chưa đầy, nhanh lên nhanh lên. Đột nhiên một ngón tay khẽ đè lại nút quay lại của điện thoại cô, trò chơi thoát ra.

Lật Manh ngẩn người, chớp mắt ba cái, ngẩng đầu. Một ly trà sữa ấm đã dán lên mặt cô. Không nóng, là ấm. Đôi mắt cô vì nhìn chằm chằm màn hình di động quá lâu, xuất hiện tầng hơi nước, mông lung nhìn người đàn ông trước mặt.

Một chân người đàn ông nửa khuỵu xuống, các ngón tay thon dài cầm ly trà sữa, cổ tay áo xắn lên một đoạn, lộ ra cánh tay tinh xảo. Lật Manh nghi hoặc nhíu mày:

"Nam... Tần Quy Vân."

Tần Quy Vân đạm mạc nhìn cô một lúc, đột nhiên môi mỏng khẽ cong lên lộ ra nụ cười mỉm.

"Rất nhiều người muốn dùng quy tắc ngầm với em?"

Gương mặt này của Tần Quy Vân quá mức tinh xảo xinh đẹp, mắt đen thâm trầm trong suốt, lúc cười rộ lên không biết vì sao lại khiến người khác có cảm giác lạnh lẽo như vậy. 

Lật Manh cho rằng anh nghe người khác nói bản thân dùng quy tắc ngầm. Mà cô lại là một nữ phụ ác độc, nên tất nhiên phải thừa nhận tất cả chuyện xấu cho dù bản thân có làm hay không. Không có người dùng quy tác ngầm, cũng phải thừa nhận là có. Cho nên Lật Manh vội vàng gật đầu.

Tần Quy Vân trầm mặc chăm chú nhìn Lật Manh một lúc lâu, ý cười nơi khóe môi vẫn không thay đổi. Anh lấy lại trà sữa từ tay cô, sau đó lấy ống hút ra, cắm vào.

 "Muốn uống không?"

Lật Manh cảm thấy phải thể hiện vẻ mặt thô bỉ của mình, hơn nữa đang khát nước, lập tức gật đầu không khách khí nói: "Uống."

Tần Quy Vân chậm rì rì gật đầu, mới nói: "Muốn uống cần phải trả giá."

Lật Manh: Đòi tiền sao? Tới WeChat quét mã, hiện tại cô chính là phú bà có tài khoản lớn hai mươi vạn đấy. Cho nên Lật Manh nắm chắc hỏi: 

"Cái giá là gì?"

Tần Quy Vân im lặng không lên tiếng nhìn cô, đột nhiên cười cười, cúi đầu ngậm lấy ống hút hút một ngụm, mới nói: "Ngọt."

Giọng điệu khoe khoang này, đồ uống của trẻ con này, bây giờ lại mang ra trêu ngươi cô. 

Vẻ mặt Lật Manh: "......"

Nam chủ thật là quỷ ấu trĩ.

Cô vừa định đứng dậy, lại thấy Tần Quy Vân thò qua, người đàn ông có hô hấp thanh mát mang theo một hơi thở trong lành, môi mỏng đỏ bừng ướt át, vô cùng mềm mại xinh đẹp. 

Trong mắt Lật Manh hiện lên một tia nghi hoặc, đột nhiên bên khóe môi lại bị cái gì đó chạm vào. Là ống hút.

Thanh âm Tần Quy Vân trầm thấp vang lên.

"Những người muốn dùng quy tắc ngầm với em đều là người xấu."

Sau đó lông mi xinh đẹp của anh rũ cuống, thanh âm khàn khàn, từ ngữ trong môi dây dưa ái muội.

"Tôi và bọn họ không giống nhau, tôi muốn bao em, ngày nào cũng sẽ mua trà sữa cho em uống."

___

LoBe: Chiều ta còn học online nên nay đăng chương sớm. T_T 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net