Chương 148: Tiểu sư muội gia nhập Ma tộc rồi (14)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.

====

Huyết Hồn Hoa ngàn năm nở một lần, lá mảnh phủ đầy lông tơ, hoa như hoa sen, khi nở rộ có mùi thơm lạ lùng.

Thời kỳ nở hoa ngắn, nếu bỏ lỡ thời kỳ nở hoa, Huyết Hồn Hoa sẽ héo úa, mất đi tất cả tác dụng.

Cây Huyết Hồn Hoa này, là chảng trồng ở thành Bắc Âm.

Mấy ngày gần đây đúng vào thời kỳ nở hoa.

......

......

"Chắc là ở gần đây thôi...... Tách ra tìm xem."

Mấy ma tu đang tìm kiếm cái gì đó trong đống đổ nát.

"Các ngươi không thấy kì lạ sao? Lúc trước còn có thể nhìn thấy ma linh, sao bỗng nhiên lại không thấy tăm hơi......"

"Đúng vậy, còn có chấn động kỳ quái lúc nãy, ta cứ cảm thấy thành hoang Bắc Âm này đã u ám hơn nhiều."

"Được rồi, tìm được Huyết Hồn Hoa chúng ta sẽ đi ngay, đừng sinh thêm chuyện."

"Nơi này thật sự có sao?"

"Chắc chắn có, lúc trước vị ma quân kia vì trồng Huyết Hồn Hoa mà giết ma tu, không ít người đều biết, nếu như chưa bị hủy, chắc chắn còn ở thành Bắc Âm này."

Nghe nói Huyết Hồn Hoa này phải dùng thi thể làm đất trồng, dùng máu tưới mới sống được.

Năm đó vị ma quân kia vì gốc Huyết Hồn Hoa này, đó chính là......

"Tìm được rồi!!"

Tất cả ma tu đồng thời chạy về phía âm thanh truyền đến.

Dưới khe hở của tảng đá, một gốc Huyết Hồn Hoa cao ba tấc*, lẳng lặng đứng thẳng ở phía dưới.

*Ba tc = 30 centimeters

Thân cây của nó nhìn rất nhỏ, run rẩy chống đỡ đóa hoa cực lớn, cho dù ai thấy cũng sẽ sợ nó không chịu nổi.

Nụ hoa còn chưa nở ra, bốn phía mơ hồ có ánh sáng lưu chuyển.

"Vẫn chưa nở hoa, chờ chút đã." Một ma tu ngăn cản đồng bọn đang định hái: "Huyết Hồn Hoa chưa nở rộ, hiệu quả giảm đi một nửa."

"Ai biết khi nào nó sẽ nở?"

"Chắc là sắp." Ma tu kia nói: "Các ngươi nhìn xem, phần rìa đã nở ra rồi."

......

......

Hoa Vụ ghé vào trên tảng đá, quan sát phía đối diện.

Mấy ma tu vểnh mông vây quanh một tảng đá lớn, thỉnh thoảng nhìn vào khe hở.

Hoa Vụ rụt đầu lại, quay đầu nhìn thiếu niên bên cạnh.

Thiếu niên ngồi khoanh chân, hồng y trải rộng trên đất, một tay đặt trên đầu gối, một đoạn đầu ngón tay trắng nõn lộ ra khỏi tay áo.

Tóc đen dùng một cây trâm bạch ngọc búi lên một nửa, còn lại toàn bộ tản ra thả xuống, có mấy sợi uốn lượn trước người thiếu niên.

Màu đỏ và đen tối giản, càng có thể làm nổi bật phong thái của thiếu niên.

Rõ ràng là một gương mặt như trăng sáng, tuấn tú như tiên, nhất cử nhất động lại đều mang ý yêu dã dụ hoặc, quyến rũ lòng người.

Hoa Vụ không chút kiêng dè quan sát chàng.

Vẻ ngoài đẹp như vậy......

Đáng tiếc lại là một nhân vật phản diện.

Chậc......

"Bọn họ sắp hái rồi, anh không đi cướp à?"

"Không cần thiết." Thiếu niên quấn một lọn tóc quanh đầu ngón tay, ý cười trên khóe môi như phồn hoa nở rộ nhiệt liệt, "Cứ chờ đã."

"......"

Không biết còn phải đợi bao lâu nữa, Hoa Vụ nhân cơ hội kiểm tra thân thể của cô.

Phong ấn trong cơ thể cô đã được cởi bỏ, nhưng ma khí vẫn còn, một khi cô vận chuyển linh lực, vẫn sẽ cảm thấy khó chịu.

Hơn nữa trong Ma giới này, cũng không có linh khí......

Hoa Vụ thấy mình nên chuyển chức*.

*Trong mt s ta game online, người chơi được chn chc nghip cho nhân vt ca mình, thường là thy thuc, kiếm khách, sát th, cung th, pháp sư, v.v... đây ý Hoa V mun chuyn t Nhân tu sang Ma tu.

(Truyn được đăng ti w a t t p a d Tinh Không Các)

"Tôi phải làm sao mới có thể trở thành ma tu?" Hoa Vụ hỏi Minh Trúc.

"......" Lúc trước không phải còn không biết xấu hổ mạnh miệng nói muốn song tu sao? Minh Trúc không nắm chữ không buông, nghĩ trước đó cô cũng chỉ nói bừa, "Cô rất muốn làm ma tu?"

Nhân tu nhập ma, đều là do tâm ma xúi giục.

Tự nguyện nhập ma...... Đa phần là có huyết hải thâm thù không báo được, tự nguyện hiến bản thân cho ma thần.

Nhưng cô......

Chắc là ma khí đã ở trong thân thể cô một thời gian, tâm ma vẫn chưa sinh ra, chứng minh tâm tính của cô không tầm thường, ma khí vốn không cách nào ăn mòn cô.

Nhìn cô cũng không giống người có huyết hải thâm thù.

Nhưng Minh Trúc lại nghĩ đến có khả năng thân phận của cô là......

Hoa Vụ nói với giọng đương nhiên: "Bây giờ chúng ta là người một nhà, người một nhà nên thống nhất giống nhau."

Minh Trúc: "......"

Hay cho một câu thống nhất giống nhau!

Khế ước là do mình tự kết...... Minh Trúc im lặng trong chốc lát, chỉ có thể nói: "Tâm ma......"

"Tôi vẫn chưa nuôi ra được!" Hoa Vụ ngắt lời chàng: "Còn cách nào khác không?"

"Phế bỏ tu vi và linh căn, lại tìm một Ma tộc mạnh, cướp ma tâm của hắn......"

Nhân tu có linh căn, Ma tộc có ma tâm.

Thiếu niên tùy tiện nói, giống như ở trong mắt chàng, moi tim đoạt tu vi đơn giản như ăn cơm uống nước.

Hoa Vụ đưa tay xoa xoa chỗ trái tim, tỏ vẻ kỳ thị: "Vậy cũng quá...... Quá kinh tởm! Tôi không muốn trong thân thể của mình có trái tim của người khác."

Minh Trúc: "......"

Phản ứng đầu tiên của người bình thường nên nói chàng tàn nhẫn chứ?

Hoa Vụ bỏ qua phương án này, "Còn có cách nào khác không?"

Minh Trúc liếc cô một cái đầy ẩn ý: "Còn có một cách, phế bỏ tu vi và linh căn......"

"Không có cái không phế bỏ tu vi và linh căn à?"

"Không."

"......"

Nỗi thống khổ của phế bỏ tu vi và linh căn, đó không phải là thứ người thường có thể chịu đựng.

Hoa Vụ cảm thấy mình đến làm việc, chứ không phải đến chịu tra tấn.

Cái này không được!

"Tôi vẫn nên nuôi tâm ma cho đàng hoàng thôi." Hoa Vụ lùi trở lại, chán nản lấy ra một cuốn sổ da dê nhỏ, bắt đầu viết viết vẽ vẽ.

"......"

Cô đang nuôi thú cưng chắc!

......

......

"Nở kìa!"

"Mau lấy hộp tới!"

Mấy ma tu canh giữ bên cạnh Huyết Hồn Hoa kích động lên.

Cây Huyết Hồn Hoa dưới tảng đá đang chậm rãi giãn cánh hoa ra, tầng tầng lớp lớp cánh hoa nở ra, cánh hoa màu đen, phảng phất có vầng sáng đỏ như máu chayh quanh.

Hương thơm kỳ lạ tỏa ra.

Mấy ma tu nhìn chằm chằm gốc Huyết Hồn Hoa kia, ánh mắt dần trở nên đỏ ngầu, tâm trạng càng ngày càng kích động.

Phụt ——

Lưỡi kiếm đâm xuyên qua ngực một ma tu, máu theo kiếm tí tách chảy xuống.

Giống như một tín hiệu.

Những ma tu vốn dĩ đang quan sát Huyết Hồn Hoa, nhao nhao ra tay với đồng bọn bên cạnh.

......

......

Hoa Vụ nằm sấp ở đầu tường nhìn đến líu lưỡi, "Cái này cũng quá máu me rồi......"

Một vài kỳ trân dị bảo quý hiếm sẽ có cách bảo vệ bản thân.

Hiển nhiên đây chính là phương thức bảo vệ bản thân của Huyết Hồn Hoa.

Minh Trúc liếc cô một cái, vậy mà cô còn nhìn say sưa như thế.

Bên kia nhanh chóng chỉ còn lại một ma tu cuối cùng, toàn thân đầy máu, trên mặt là nụ cười điên cuồng, "Là của ta...... Là của ta, hahaha!"

Ma tu khom lưng, đưa tay mò vào trong tảng đá lớn.

Tay hắn mới vừa đụng phải lá của Huyết Hồn Hoa, thân thể đột nhiên bị một luồng sức mạnh kéo ra, đầu gối mềm nhũn, quỳ trên mặt đất.

Sức mạnh trong cơ thể nhanh chóng xói mòn, hắn muốn ngẩng đầu, nhưng chẳng thể động đậy được.

Chỉ có thể thoáng nhìn thấy vạt áo màu đỏ tung bay theo gió.

Thiếu niên dáng người cao gầy, bàn tay tùy ý đặt ở trên đỉnh đầu ma tu, tay kia chắp ở phía sau.

"Không......"

Sắc mặt ma tu càng ngày càng trắng, khát khao sống sót mãnh liệt khiến cho hắn rít ra một chữ từ trong kẽ răng.

Thiếu niên phất tay, thân thể ma tu bay ra ngoài, như diều đứt dây, đập vào trong đống đổ nát.

Hoa Vụ: "..."

Oa!

Hoa Vụ đè lại bàn tay muốn vỗ tay.

Ma tu kia còn chưa tắt thở, hắn chật vật bò dậy, chạy ra ngoài đống đổ nát ấy.

Đáng tiếc còn chưa chạy được hai bước, đã bị Sơn Linh đuổi kịp.

Hoa Vụ bịt mắt, sao nữ chính có thể đứng nhìn một màn tàn nhẫn như vậy.

Chỉ cần ta không nhìn, ta vẫn là nữ chính tốt bụng xinh đẹp!

Vì thế, Minh Trúc liền nhìn Hoa Vụ bịt mắt lại, đi ngang như con cua lại gần chàng.

"......"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net