Chương 167: Tiểu sư muội gia nhập Ma tộc rồi (33)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.

====

Bởi vì ma chủ bị ép nhậm chức nên thái độ cực kỳ có lệ, bởi vậy đại điển này không giống như trong tưởng tượng của nhiều người.

Không có tiết mục giết gà dọa khỉ, cũng không có biểu diễn nghệ thuật vẽ bánh lớn.

Nói chung là bắt đầu nhanh, kết thúc cũng nhanh.

Nhưng cũng không ai dám đi khiêu chiến quyền uy của vị ma chủ này, dù sao nhiều ma quân như vậy cũng không có ai ra mặt, ai ai cũng im như chim cút.

Những ma tu còn lại cũng không cảm thấy mình lợi hại hơn ma quân.

Sau khi đại điển kết thúc thì còn vài hoạt động nữa.

Nhưng ma chủ cũng không xuất hiện, mọi người chỉ có thể tự tìm người để giao lưu.

'Giao lưu' chính là......

Bọn họ bày một cái sàn đấu, Nhân tộc đánh nhau với Ma tộc, sau đó Yêu tộc cũng vào góp vui.

Giao lưu đơn giản thô bạo.

Dù sao cũng chỉ là giao lưu, không thể ra tay tàn nhẫn, đánh lôi đài vẫn tính là văn minh.

Đương nhiên những người lên đánh lôi đài đều là người trẻ tuổi, người có thân phận sẽ không tham gia cuộc vui kiểu này.

Bởi vì sư đệ nhà mình không đánh thắng nên Lạc Ảnh bị bắt lên đài.

Qua mấy chiêu, Lạc Ảnh liền nhận ra có gì đó không đúng, đối phương xuống tay quá tàn nhẫn, hoàn toàn không giống như là muốn giao lưu, càng giống như là muốn...... Giết y.

Thực lực của đối phương nhìn cũng bình thường, không có gì kỳ lạ, nhưng Lạc Ảnh đang giao đấu với hắn ta có thể cảm nhận được rõ ràng đối phương đang ép thực lực xuống.

Thực lực của y không cao bằng người đối diện.

Lạc Ảnh không coi trọng thắng thua đến thế, tu vi của y không cao bằng đối phương, đánh không thắng là chuyện bình thường, nhưng khi g vừa định nhận thua thì bên kia lại không cho y cơ hội này.

"......"

Bên dưới cũng nhận ra có chuyện không đúng.

"Ma tu kia sao lại như vậy?"

"Trưởng lão, không ổn lắm......"

"Mau kêu dừng!!"

Ma tu của Kim Diệu Cung thấy tình thế không đúng nên muốn tiến lên kêu dừng, nhưng trên lôi đài đột nhiên nổi lên kết giới, ma tu tiến lên kêu dừng một phát thì bị đánh bay.

"Hắn ta muốn giết sư huynh!!"

Trên lôi đài, Lạc Ảnh liên tục lùi lại, Ma tu kia ép sát lên, toàn ra những chiêu hiểm.

Mắt thấy Lạc Ảnh sắp thua, trưởng lão bên dưới đang chuẩn bị ra tay thì kết giới của lôi đài bị một sức mạnh vô hình phá hủy.

Ma tu kia cũng bị đánh bay ra ngoài, đập xuống phần đất đằng xa.

Ma tu giãy giụa muốn bò dậy, sắc mặt lại đột nhiên trở nên tái nhợt, chỉ trong chớp mắt đã không có tiếng động nữa.

Hoa Vụ dẫn theo người xuất hiện, "Ngày vui lớn như thế, thấy máu là không tốt, các vị vẫn nên giao lưu văn minh thôi, phải lễ phép với khách."

Mọi người: "......"

Lúc nãy là ai ra tay?

Hoa Vụ: "Nếu có ai tiếp tục gây sự, sẽ có kết cục giống hắn."

Hoa Vụ nói hai câu xong thì đi về phía Lạc Ảnh, "Lạc đạo hữu, anh không sao chứ?"

"Không sao."

Hoa Vụ xác định nam chính không sao, lại quay đầu nói với những người khác: "Có lẽ là có Ma tộc nghe nói việc chúng ta định đàm phán, muốn khơi mào mâu thuẫn giữa hai tộc, mong các vị tin tưởng, rằng Kim Diệu Cung rất có thành ý với việc đàm phán."

"Lúc nãy ma tu kia muốn giết sư huynh." Trong lòng Trình Ấu Ngưng hãy còn sợ hãi.

"Ma chủ đã giúp Lạc đạo hữu giết hắn." Hoa Vụ nhìn thi thể đang bị ma tu kéo đi, cô cười nói: "Hay là giao cho cô, cô lại phát tiết cho hả giận nhé?"

Trình Ấu Ngưng nghẹn lời.

Sao mà ngờ được Hoa Vụ sẽ nói ra một câu như vậy.

"Sư muội." Lạc Ảnh lắc đầu với Trình Ấu Ngưng, ý bảo cô ấy đừng nhiều lời.

Trước giờ Trình Ấu Ngưng đều nghe Lạc Ảnh, vừa rồi cô ấy cũng chỉ vì suýt nữa sư huynh đã xảy ra chuyện nên......

Bởi vì xảy ra việc của Lạc Ảnh, hiển nhiên mọi người không còn tâm tình gì để tiếp tục giao lưu.

Những người khác cũng rời đi ngay sau đó.

......

......

Thiên điện của Kim Diệu Cung.

Những người ở Tu Chân giới được sắp xếp cho ở đây, lúc này phần lớn mọi người đều ở trong điện.

"Chuyện của Lạc sư huynh, chưa biết chừng là do Kim Diệu Cung sai khiến đó."

"Cũng chưa chắc, nếu Kim Diệu Cung thật sự muốn đàm phán với chúng ta, chắc chắn có Ma tộc không đồng ý......"

"Những ma quân kia nhìn thì có vẻ đều ủng hộ Ma chủ, nhưng ai biết bọn họ nghĩ thế nào, không chừng là bọn họ âm thầm sắp xếp, cố ý muốn châm ngòi chúng ta."

"Nếu có thể giữ vững hòa bình với Ma giới, đó chắc chắn là chuyện tốt."

Các đệ tử sôi nổi bàn tán ở trong điện.

Sau khi đại điển kết thúc, bọn họ được sắp xếp đến đây xong thì vẫn chưa gặp được Minh Trúc.

Lúc này, Phụng Thanh Tiên Tôn và hai vị trưởng lão đang được ma tu đưa vào chính điện Kim Diệu Cung.

"Mời các vị vào trong."

Chính điện Kim Diệu Cung trống trải hơn lúc nãy rất nhiều, nhưng mà mấy vị ma quân đều có mặt.

Ma chủ dựa vào ghế xương trắng, xương trắng và y phục đỏ rực chồng chéo lên nhau, hình ảnh đó kiều diễm không nói được thành lời.

Minh Trúc: "Mời các vị ngồi."

Hai bên đại điện có ghế dựa, xem số lượng liền biết vị trí của bọn họ ở đâu.

Minh Trúc chờ bọn họ ngồi xuống cả mới lười biếng lên tiếng: "Ta không có hứng thú với hòa bình của hai giới, nhưng nhóc con thích, vậy thì nói chuyện một chút đi."

Phụng Thanh Tiên Tôn: "Ý ma chủ là Khương Hào sao?"

Minh Trúc cười một cái, "Ừ."

Trưởng lão Kiếm Tông: "Hòa bình có thể giúp sinh linh hai giới tránh khỏi khổ cực, nếu ma chủ thật sự có ý nguyện này, tất nhiên là chúng ta đồng ý."

Minh Trúc dùng cánh tay giấu trong tay áo chống cằm, chậm rãi nói: "Ý nguyện của ta không quan trọng, quan trọng là ý nguyện của Khương Hào."

Khương Hào.....

"Nàng muốn, vậy chuyện này phải thành công." Minh Trúc nói: "Các vị hiểu chứ?"

"......"

Sắc mặt trưởng lão Tầm Dương Tông hơi lạ.

Kiếm Tông và Phụng Thanh Tiên Tôn cũng không có biểu cảm gì, chỉ thầm kinh ngạc và nghi ngờ trong lòng, có phải vị ma chủ này đối hơi tốt với Khương Hào quá rồi không.

Chuyện quan trọng như hai giới đàm phán, vậy mà lại xem ý nguyện của cô.

Mà Phụng Thanh Tiên Tôn cũng hiểu lời lúc ấy của Hoa Vụ có ý gì.

Cô rất quan trọng.

Quan trọng đến mức ảnh hưởng trực tiếp đến hòa bình của hai giới.

Cho nên, cô không thể là phản đồ của Tầm Dương Tông.

Phụng Thanh Tiên Tôn nhìn về phía trưởng lão Tầm Dương Tông, vị trưởng lão kia cũng đang nhìn về phía y, tất nhiên là cũng nghĩ như vậy.

Minh Trúc: "Hôm nay mời các vị tới, cũng chỉ nói cho các vị biết, chuyện chi tiết hơn thì chắc các vị cũng cần trở về thương nghị với những người còn lại."

Chuyện đàm phán, đúng thật là Phụng Thanh Tiên Tôn và hai vị trưởng lão không thể tự làm theo ý mình.

Nội dung cụ thể, cũng đúng là cần bàn bạc lại.

Hôm nay Minh Trúc bị Hoa Vụ ép tới cho thấy thái độ, chứng minh Kim Diệu Cung thật sự có ý nguyện thúc đẩy hòa bình hai giới.

Đàm phán chính thức được hẹn vào hai tháng sau.

......

......

Trước khi Phụng Thanh Tiên Tôn đi, còn cố ý gặp Hoa Vụ một lần.

"Con với vị ma chủ kia có quan hệ thế nào?"

"......" Người nhà? Đồng bọn hợp tác? Cuối cùng Hoa Vụ lựa chọn một sự thật để miêu tả: "Con và anh ta có khế ước sinh tử."

Đồng tử Phụng Thanh Tiên Tôn hơi co lại, y cho là ma chủ thích đồ đệ của y, ngàn lần không ngờ được hai người lại có khế ước sinh tử.

"Tại sao con phải thúc đẩy lần đàm phán này?"

Vị ma chủ kia nói rất rõ ràng, chàng không quan tâm hòa bình hay không hòa bình, là vì Hoa Vụ, nên chàng mới lựa chọn đàm phán.

"Nguyện vọng của con là hai giới hòa bình, cho nên con tình nguyện góp chút sức vì hoà bình."

"Vi sư hiểu rồi." Phụng Thanh Tiên Tôn thở dài: "Phía tông môn con không cần lo lắng, sư phụ sẽ giải quyết."

Hoa Vụ: "Vậy làm phiền sư phụ."

Phụng Thanh Tiên Tôn móc ra một cái túi Càn Khôn đưa cho cô, "Ở đây có một ít đồ, chắc là con có thể sử dụng được, ở Ma tộc vẫn phải cẩn thận mọi thứ."

"Con cảm ơn sư phụ." Hoa Vụ cũng không khách sáo, nhận luôn.

Phụng Thanh Tiên Tôn: "Hai tháng sau vi sư lại đến, con tự chăm sóc bản thân cho tốt đấy."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net