Chương 183: Không phải người cũng phải làm thêm (13)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.

====

"Hoan nghênh quý khách......"

Nhân viên ở quầy bất ngờ với người đàn ông vừa mới bước vào, quá đẹp trai rồi đó......

Nhân viên quầy ấn con nai con đang nhảy nhót trong lòng xuống, nở một cười chuyên nghiệp: "Thưa anh...... anh muốn mua cái gì, tôi có thể giới thiệu cho anh."

"Tôi xem qua đã."

"Vâng."

Thịnh Ý nhìn một vòng trong cửa hàng cũng không phát hiện bóng dáng của Hoa Vụ.

Không phải ở đây à?

Hắn nhìn thấy cô bước vào......

"Thưa anh, anh thích loại vòng ngọc này sao?" Nhân viên quầy thấy Thịnh Ý nhìn một lúc, vội vàng tiến lên: "Cái này thích hợp tặng cho cô gái trẻ......"

......

......

"Gần đây cậu may mắn ghê ấy, tớ đã nói với cậu rồi, đại sư đó rất lợi hại, cậu còn nói người ta là lừa đảo......"

Chu Nhân Nhân đăm chiêu vuốt ve cái vòng trên cổ tay.

Người khác đều nói đụng phải chuyện như vậy thì nhất định sẽ xui xẻo một thời gian.

Nhưng trong khoảng thời gian này thật sự cô ta rất may mắn......

Có lẽ là đại sư Tiết Thải Tĩnh tìm có ích thật.

"Tớ lo lắng cậu bị lừa thôi."

"Sao mà tớ bị lừa được, tớ thông minh lắm!"

Chu Nhân Nhân: "Được, cậu thông minh."

Tiết Thải Tĩnh đột nhiên kéo lấy Chu Nhân Nhân, giọng liệu ẩn chứa sự kích động: "Tiểu Ngu, cậu mau nhìn xem, đó có phải là...... anh đẹp trai mà lần trước chúng ta gặp không."

Chu Nhân Nhân nhìn theo phương hướng cô ta chỉ.

Người đàn ông đứng trước quầy rũ mắt nhìn đồ trang sức dưới kính, toàn bộ cửa hàng như đều sáng bừng lên vì anh ta.

Hôm đó là buổi tối, không nhìn thấy rõ lắm.

Hôm nay là ban ngày, Chu Nhân Nhân phát hiện thật sự hắn rất đẹp......

Trên người có một loại khí chất cao quý tao nhã, kính mắt vàng đặt trên sống mũi tô điểm thêm vài phần phong độ của người trí thức.

Cánh môi Chu Nhân Nhân mấp máy: "Hình như là......"

"Xem đi, may mắn lại tới rồi." Tiết Thái Tĩnh kéo cô ta đi về phía bên kia: "Chúng ta đi chào hỏi đi."

"Không hay lắm......"

"Có cái gì đâu, coi như là làm quen." Tiết Thải Tĩnh không đợi Chu Nhân Nhân nói đã cất giọng gọi: "Anh Thịnh ạ?"

......

......

"Anh Thịnh?"

Thịnh Ý cảm thấy giọng nói này có chút quen tai, nhưng lại không nhớ mình đã nghe ở đâu.

Hắn nhìn theo tiếng nói, chỉ thấy Hoa Vụ nghênh ngang đi ra từ phòng tiếp tân VIP, đằng sau cô còn có hai cô gái trẻ thời thượng đi theo.

...... Là họ.

Thịnh Ý có ấn tượng sâu sắc với bọn họ, dù sao lúc ấy Hoa Vụ chỉnh họ như vậy.

Từ góc nhìn của Thịnh Ý, rất giống đại tiểu thư mang theo hai người hầu......

"Anh theo dõi tôi?" Hoa Vụ bay qua.

Thịnh Ý cũng không dám nói chuyện với cô, gật đầu với Tiết Thải Tĩnh và Chu Nhân Nhân: "Xin chào."

Tiết Thải Tĩnh nháy mắt với Chu Nhân Nhân, cô ta cười nói: "Anh Thịnh tới mua quà tặng ai sao?"

"...... Ừm."

"Khéo quá, nếu anh Thịnh cần, tôi và Tiểu Ngu có thể tham khảo giúp anh, anh muốn tặng ai thế? Bạn gái hay người lớn tuổi?"

"Cảm ơn, để tôi tự xem." Thịnh Ý chỉ vào chiếc vòng ngọc hắn vừa nhìn, nói với nhân viên quầy: "Lấy cái này, bọc lại vào giúp tôi."

Nhân viên quầy vui mừng: "Vâng, thưa anh. Mời anh theo tôi qua bên này......"

Thịnh Ý đi theo nhân viên quầy đến bên cạnh, khi nhân viên quầy hỏi hắn kích thước cổ tay của người đeo, tầm mắt Thịnh Ý nhìn thấy Hoa Vụ dựa vào quầy, bàn tay vừa nhỏ vừa trắng của cô đặt ở mép bàn ......

"Anh à?"

Thịnh Ý thu hồi ánh mắt, thuận miệng nói số.

Khi nhân viên quầy rời đi, Thịnh Ý nói: "Cô muốn làm gì họ?"

Hoa Vụ cười tủm tỉm đáp lời: "Anh Thịnh muốn thương hoa tiếc ngọc à?"

Thịnh Ý: "Cô có biết linh hồn hại người thì sẽ không thể quay về thân thể được không?"

"Tôi cũng đâu định giết chết cô ta." Hoa Vụ liếc mắt nhìn Chu Nhân Nhân một cái, cười nói: "Tôi chỉ nhìn thấy thân thể tôi nên vui, muốn thân mật một chút, làm sao?"

Thịnh Ý: "??"

Dùng từ gì thế này?

"Thưa anh, đây là phiếu của anh, anh cất đi...... anh có thể thêm WeChat của chúng tôi, có chuyện gì thì có thể tìm ngay."

Nhân viên quầy chờ mong nhìn Thịnh Ý.

"Không cần, cảm ơn."

Thịnh Ý cầm đồ lên rồi rời khỏi cửa hàng.

Tiết Thái Tĩnh còn đang chờ ở trong đại sảnh, lập tức lôi kéo Chu Nhân Nhân tiến lên, "Anh Thịnh, không ngờ chúng ta còn có thể gặp lại. Gặp nhau chính là duyên, tôi và Tiểu Ngu đang chuẩn bị đi ăn gì đó, không biết có vinh hạnh mời anh Thịnh đi cùng không?"

Thịnh Ý chỉ hơi suy nghĩ một chút, thế mà lại gật đầu đồng ý.

......

......

Hoàn cảnh trong nhà hàng không tệ, Tiết Thái Tĩnh nhiệt tình giới thiệu đặc điểm nơi này cho Thịnh Ý.

Thịnh Ý không quá hăng hái, nhưng vẫn lịch sự đáp lại, tùy tiện gọi hai món.

Lý do Thịnh Ý đồng ý với bọn họ rất đơn giản.

Hắn cảm thấy Hoa Vụ sẽ không đi theo hắn nữa, mà là sẽ đi theo hai người này.

Sự thật cũng chứng minh rằng hắn đoán không sai.

Hoa Vụ khoanh tay ngồi bên cạnh hắn, nhìn chằm chằm đồ ăn lần lượt được đưa lên, nghĩ sao tên boss phản diện Thịnh Ý này lại đồng ý đi ăn cơm cùng bọn họ?

Vừa rồi chị gái nhỏ xinh đẹp ngực to kia khen hắn, hắn cũng không đồng ý......

Chẳng lẽ là bởi vì Chu Nhân Nhân dùng thân thể nữ chính nên hắn có ý đồ xấu gì?

Chậc chậc!

Quả nhiên nữ chính là cái bánh ngon.

Tiết Thái Tĩnh: "Anh Thịnh làm gì thế?"

"Tạm thời dạy học ở trường."

"Thầy giáo ư?" Tiết Thải Tĩnh kinh ngạc nói: "Khó trách, anh Thịnh cho tôi cảm giác rất có mùi của sách. Là trường đại học à?"

"Ừm."

"Thầy Thịnh trông rất trẻ, không ngờ lại giỏi như vậy......"

Hoa Vụ nghiêng ngả người dựa ở bên cạnh, chống mặt nhìn Thịnh Ý.

Chỉ sợ đây là một tên văn nhã bại hoại.

Nhưng mà hắn đẹp không chịu nổi.

Chu Nhân Nhân không nói gì, chỉ thỉnh thoảng ậm ờ hai câu.

"Thật ngại quá, tôi đi nhận điện thoại." Tiết Thải Tĩnh cầm điện thoại rời đi, trên bàn ăn cũng chỉ còn lại Thịnh Ý và Chu Nhân Nhân.

Cùng với một Hoa Vụ vô hình.

Bầu không khí hơi trầm xuống.

Một lát sau, Chu Nhân Nhân đột nhiên lên tiếng: "Không biết anh Thịnh có tiện thêm phương thức liên lạc không? "

Thịnh Ý ngước mắt lên nhìn cô ta.

Khuôn mặt đối diện giống hệt linh hồn đang ngồi bên cạnh hắn, giống như một bào thai song sinh.

Nhưng mà dưới mắt của Thịnh Ý, hai người họ rất khác nhau.

Linh hồn bên cạnh hắn trông có vẻ rất xấu ra, luôn làm chuyện xấu, nhưng đôi mắt cô rất sạch sẽ thuần khiết, không có oán hận và vẻ không cam lòng bị người khác chiếm cứ thân thể.

Ngược lại là Chu Nhân Nhân......

Dưới khuôn mặt tốt đẹp, ẩn chứa dã tâm của lang sói.

"Không......"

"Đồng ý với cô ta đi." Đột nhiên Hoa Vụ giữ cổ tay của hắn.

Hai người đều sửng sốt.

Hoa Vụ không ngờ mình có thể chạm vào Thịnh Ý.

Thịnh Ý cũng không ngờ cô có thể chạm vào mình......

Hoa Vụ thấy lạ nên sờ mó, thở dài thườn thượt: "Đây là hào quang của song BUFF sao?"

Cô chắc chắn mình không thể chạm vào bất cứ ai.

Kim Bất Thị và những người sống khác đều không được.

Cổ tay Thịnh Ý bị Hoa Vụ sờ qua sờ lại, cảm xúc lạnh như băng khiến người ta không thoải mái.

Hắn muốn rút tay về, nhưng Hoa Vụ nắm rất chặt, hắn muốn dùng sức hất ra thì nhất định sẽ tạo ra động tác lớn, người ở bên ngoài nhìn thấy sẽ rất kỳ lạ.

Hoa Vụ còn đang suy nghĩ cái khác ——

Trong cốt truyện, khi Thịnh Ý có quan hệ với nữ chính, bọn họ cũng chưa từng có tiếp xúc tay chân gì.

Chờ khi hai người có tiếp xúc, nữ chính đã có thể chạm vào nam chính rồi......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net