Chương 20: Sau khi bị bắt trở thành đỉnh lưu (20)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Linh.

Edit by Thời Lam Yên.

====

Kết quả giám định quan hệ bố con không có gì ngoài ý muốn, Văn Ẩn chính là con của ông Sở.

Văn Ẩn nhíu mày nhìn báo cáo ít ỏi kia, năng lực chịu đựng cũng được, không lộ ra bao nhiêu cảm xúc đặc biệt.

Hắn đặt tờ giấy xuống, nhìn về phía đối diện: "Cô muốn tôi làm gì?"

"Anh và Sở Giang Thu cùng một bố, vì sao anh ta lại có thể sống tốt như vậy?" Hoa Vụ cười nói: "Anh mà không đi tranh đoạt gia sản, là không được."

Sở Giang Thu chính là sống quá tiêu dao tự tại!

Chúng ta nên tìm cho anh ta chuyện gì đó để làm!

Văn Ẩn bị ý nghĩ của Hoa Vụ doạ sợ, "Cô muốn tôi tranh...... tranh giành gia sản với Sở Giang Thu?"

Bề ngoài hắn nhìn như bình tĩnh, nhưng nội tâm còn chưa hoàn toàn tiếp nhận sự thật này đâu!

Hoa Vụ gật đầu, còn rất chờ mong.

"Tôi không đồng ý thì sao?"

"Vậy thì anh lấy thân báo đáp."

"......"

Văn Ẩn cảm thấy bốn chữ 'lấy thân báo đáp' này, không đơn giản như cô nói, cũng không phải cái ý kia của hắn.

Hoa Vụ có thể hàng năm lấy được danh hiệu xuất sắc nhất, khả năng tẩy não không phải chỉ là khoe khoang.

"Nếu tôi không đồng ý, cô muốn làm gì?"

Hoa Vụ trở mặt trong một giây, nghiêm túc lên: "Chàng trai trẻ, có ân không báo, sẽ bị xui xẻo."

Văn Ẩn: "..."

Hoa Vụ lại cười nói: "Anh không muốn biết, tại sao mẹ anh lại đi nước ngoài? Bố ruột của anh, vì sao lại đối xử với mẹ anh như vậy à?"

Không biết Văn Ẩn nghĩ đến cái gì, thần sắc dần dần trầm xuống.

"Anh biết không?"

"Không biết, đây không phải là muốn anh tự đi tìm đáp án sao."

Tuy rằng Hoa Vụ có kịch bản, nhưng hiện tại cô đang cầm kịch bản của nữ chính.

Đối với loại nhân vật phản diện này chỉ có thể biết sơ qua.

Bên trong kịch bản gốc, Văn Ẩn có thể đối đầu cùng với Sở Giang Thu, khẳng định không phải là vô duyên vô cớ.

Nếu hiện tại hắn không muốn quyền thế, vậy khẳng định chính là phương diện tình cảm... mà người duy nhất có khả năng nói qua chính là mẹ của hắn.

"...... Cái này có lợi gì với cô? "

"Không phải anh nghe thấy rồi sao, Sở Giang Thu nhất định phải gây khó dễ với tôi." Hoa Vụ nhìn hắn: "Sau khi anh trở về, anh ta sẽ không có thời gian tìm tôi gây rắc rối nữa."

Văn Ẩn hồi tưởng lại: "Cô lấy tôi hấp dẫn hỏa lực?"

Hoa Vụ nắm chặt tay: "Chỉ cần anh tranh giành, tôi có thể để anh thay thế anh ta."

Văn Ẩn: "???"

Trong kịch bản xoay quanh nữ chính, tuy nam chính quan trọng nhưng cũng không phải tuyệt đối quan trọng.

Đổi nam chính cũng không phải là không thể.

Ai mà không thể mua một phần chứ!

Hoa Vụ cảm thấy kế hoạch này rất được.

Trước kia cô muốn làm, đáng tiếc công việc bị hạn chế, rất ảnh hưởng đến cô phát huy.

Nhưng bây giờ thì có thể!

......

......

Văn Ẩn cảm thấy Hoa Vụ đang khoác lác.

Còn thay thế người ta...

Nhưng sang ngày hôm sau Hoa Vụ đã dẫn hắn đi gặp một người... nói là đồng minh.

Văn Ẩn biết đối phương, Lăng Du... đối thủ một mất một còn của Sở Giang Thu.

Đây là đồng minh của cô?

Lăng Du cẩn thận quan sát Văn Ẩn, Văn Ẩn nhìn qua cũng chỉ hai mươi hai, hai mươi ba, vẫn là một tiểu thịt tươi rất trẻ tuổi, trông cũng đẹp trai, rất giống những tiểu bạch kiểm của giới giải trí.

Văn Ẩn chỉ là lúc điều tra Sở Giang Thu thì từng xem qua một ít tư liệu về Lăng Du, không có tìm hiểu kỹ.

Lúc này gặp mặt, chỉ cảm thấy vị sếp Lăng này quá mức... lòe loẹt.

Hôm nay Lăng Du không mặc âu phục, mặc một chiếc áo thun hoa, quần cũng là quần bãi biển.

Tuy rằng ăn mặc rất bình thường, nhưng thân khí chất kia lập tức khiến cho anh ta khác với người bình thường, phong lưu lại tiêu sái.

"Lăng Du." Lăng Du chủ động vươn tay.

"Văn Ẩn." Văn Ẩn tốt xấu gì cũng là người đã làm không ít chuyện lớn, cũng không sợ hãi.

Hai người trao đổi đơn giản hai câu, tràng diện lại lạnh xuống.

Hoa Vụ móc ra hai quyển kế hoạch, cho Lăng Du và Văn Ẩn mỗi người một phần.

"Cô Tống này..." Khóe miệng Lăng Du nhịn không được co giật: "Cô còn làm kế hoạch... chính thức như vậy à?"

Bây giờ họ đang làm gì vậy?

Là đang thương lượng đối phó Sở Giang Thu như thế nào!

Sao cô ấy còn có thể làm một kế hoạch nữa!

Văn Ẩn lật bản kế hoạch, đối với nội dung bên trong cũng cảm thấy kính nể.

Cái này trái với chủ nghĩa xã hội, khi cô viết ra không cảm thấy có gì sai sao?

Rốt cuộc cô mang tâm trạng gì mà viết ra kế hoạch này chứ.

Kế hoạch của Hoa Vụ không tính là chi tiết, chỉ có thể nói là hình thức ban đầu.

Nhưng mà cái này cũng rất... tuyệt vời.

Đặt ở trên người Văn Ẩn cùng Lăng Du, bọn họ đều không viết được thứ như vậy... quá... quá kỳ lạ!

Cái này giống như một sát thủ, nhận nhiệm vụ lấy thủ cấp*.

*Th cp: đu người đó!

Sát thủ có khả năng sẽ nghĩ ở trong đầu nên hành động như thế nào.

Nhưng ai sẽ viết chi tiết kế hoạch lên giấy trắng mực đen chứ?

Nội dung của kế hoạch được Hoa Vụ chia thành ba bước:

Thứ nhất, để cho hắn trở lại nhà họ Sở, nhận ông Sở.

Thứ hai, châm ngòi quan hệ giữa ông Sở và Sở Giang Thu, lôi kéo tất cả những người không hợp với Sở Giang Thu, làm suy yếu lực lượng của Sở Giang Thu.

Thứ ba, thành công thượng vị.

Việc để Văn Ẩn trở lại nhà họ Sở, còn phải do Lăng Du làm.

Kế hoạch phía sau, đều phải thành công bước đầu tiên mới được.

Vì vậy, họ tập trung vào bước đầu tiên.

......

......

Sở Giang Thu hoàn toàn không biết sau lưng có một liên minh, đang tính toán đối phó anh ta.

Anh ta còn đang nghĩ vì sao Tống Di trong khoảng thời gian này không có động tĩnh gì, anh ta chặn hết vai diễn, quảng cáo, game show của cô, kết quả cô không hề có một chút phản ứng nào.

Nhưng đến khi về nhà lại phát hiện có một người lạ trong nhà.

Sau đó, anh ta được báo rằng đó là em trai cùng bố khác mẹ của mình.

"Em trai?"

Sở Giang Thu đánh giá chàng trai đối diện, gương mặt kia làm cho anh ta nhớ tới...

"Nó là con của Văn Tử Nam?"

Ông Sở không phủ nhận: "Vất vả lắm Văn Ẩn mới về đến nhà, con..."

Sở Giang Thu ngắt lời ba: "Bố, bố muốn để cho nó trở về?"

Ông Sở: "Đó là đương nhiên, thằng bé là con trai ta, chẳng lẽ ta lại để nó lưu lạc bên ngoài? Nhiều năm như vậy, con..."

"Con không đồng ý!" Sở Giang Thu trực tiếp phản đối.

Ông Sở cũng trầm mặt xuống: "Ta chỉ là báo cho con, không phải hỏi ý kiến của con, Văn Ẩn nhất định phải trở về, nhà này còn chưa tới lượt con làm chủ."

Vốn dĩ quan hệ giữa Sở Giang Thu và ông Sở đã không tốt lắm.

Hai người không ai nhường ai.

Văn Ẩn ngồi ở đó không nói một câu nào, nghe bọn họ đối chọi gay gắt.

Hai người càng nói càng kích động.

Cuối cùng Sở Giang Thu ném ra một câu: "Nhà này có nó thì không có tôi!"

Ông Sở cũng tức giận, chỉ vào cửa chính: "Được, mày đi đi!"

Sở Giang Thu phất tay áo rời đi, lúc đi ngang qua Văn Ẩn, anh ta hạ giọng, "Mày biết thức thời thì hãy tự mình rời đi."

Văn Ẩn không đáp lại, đưa mắt nhìn Sở Giang Thu rời đi.

"Văn Ẩn..."

Văn Ẩn lập tức thu hồi tầm mắt, đến bên cạnh ông Sở, suy nghĩ một chút, nói: "Ngài đừng quá tức giận, anh Sở chỉ là nhất thời tức giận."

Ông Sở nghe xưng hô xa lạ kia, thất thần một lúc lâu rồi thở dài nói: "Mấy năm nay khổ cho con rồi."

Văn Ẩn lắc đầu: "Bố nuôi đối xử với tôi rất tốt."

Lời này là thật, người nhằm vào hắn chỉ có con trai của vợ cũ bố nuôi.

Đoạn thời gian trước, lúc mà bố nuôi qua đời, đối phương đã gấp không chờ nổi muốn diệt trừ hắn.

Ông Sở nghe thấy lời này thì cảm thấy hắn nói dối, càng cảm thấy nợ hắn nhưng cũng không nói thêm gì nữa.

Ông sắp xếp phòng ở nhà cho Văn Ẩn.

Văn Ẩn nói xong với ông Sở, trở lại phòng, xoa xoa trán, rốt cuộc cũng không rõ sao mình lại lên con đường 'báo ân' này.

Hắn lấy tờ giấy Hoa Vụ nhét cho hắn trước đó, ra trên đó liệt kê mấy chuyện hắn cần làm ở nhà họ Sở.

Châm ngòi quan hệ giữa Sở Giang Thu và ông Sở là một...

Văn Ẩn cảm thấy quan hệ giữa ông Sở và Sở Giang Thu, cũng không cần hắn châm ngòi.

Dỗ dành ông Sở là thứ hai...

Văn Ẩn càng nhìn tờ giấy này, càng cảm thấy mình giống như nhân vật phản diện trong phim truyền hình.

====

Hôm nay ba chương~
Đọc chương này càng cảm thấy chị gái Hoa Vụ có tính giải trí ghê, cái câu 'thành công thượng vị' kia, lúc đầu còn tính edit là 'thành công lên ngôi' cơ!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net