Chương 6: Sau khi bị bắt trở thành đỉnh lưu (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.

====

Đoàn phim bên kia chuẩn bị xe đưa bọn họ đi, Hoa Vụ vừa mới bước chân trước lên đi thì bên cạnh đã có người gọi cô.

"Cô Tống."

Người đàn ông mặc tây trang đi giày da vội vàng chạy tới.

"Thật ngại quá cô Tống, trên đường bị kẹt xe nên đến trễ, may mà vẫn đuổi kịp."

Hoa Vụ tìm thấy tên người này ở trong đầu, "Lương đặc trợ*."

*Lương đc tr: đc trong đc bit, tr là tr lý. Kiu tr lý đc bit, chuyên lo tt c mi chuyn ca tng tài (không ch riêng chuyn công ty).

"Giám đốc bảo tôi tới đón ngài." Người đàn ông cầm lấy chiếc vali trên tay Hoa Vụ.

Lương đặc trợ, là người của nam chính.

Nói đến nam chính....

Cốt truyện hiện tại, nam chính đã ký kết hiệp ước với Tống Di.

Nội dung hiệp ước chỉ là yêu cầu Tống Di đi tham dự một vài trường hợp đặc biệt với nam chính, cũng không có những yêu cầu đặc biệt quá giới hạn nào khác.

Mà Tống Di có thể nhận được một ít tài nguyên.

Tống Di thân là nữ chính, ban đầu đương nhiên không đồng ý.

Nhưng vì nam nữ chính phải ở bên nhau nên chắc chắn sẽ có đủ loại chuyện xảy ra khiến nữ chính phải gật đầu.

Hiện tại cốt truyện cũng đã đi được một phần ba.

Hai người cãi nhau một trận.

Tống Di trong cơn tức giận tiếp nhận kịch bản này, ra nước ngoài quay phim.

Ai biết lại xảy ra chuyện.

Chuyện Tống Di ở nước ngoài, đám chó săn kia có khả năng đều lấy được tin tức, phàm là một chút chuyện liên quan đến nữ chính, nam chính đều không có khả năng không biết.

Hiện tại trợ thủ đắc lực của nam chính đến đón cô, cũng chứng minh nam chính đã biết cô xảy ra chuyện ở nước ngoài.

Như thế này mà còn không tới!

Đây chính là một cái kịch bản ngược tâm nha!

Được!

Rất tuyệt!

Không hổ là chân truyền của đại móng heo!

Hoa Vụ cũng không cự tuyệt lên xe chuyên dụng của Lương đặc trợ, sau khi tạm biệt với đoàn phim, đi theo anh ta lên xe.

Lương đặc trợ trong lúc đó quan sát cô rất nhiều lần, nhưng anh ta phát hiện cô Tống này nhìn như...... rất thoải mái?

Chuyện ở nước ngoài, Lương đặc trợ biết rất rõ.

Anh ta vốn tưởng rằng khi gặp được người, cho dù không chật vật cũng sẽ rất tiều tụy.

Nhưng giờ nhìn qua, có vẻ như cô ấy hơi buồn, nhưng quả thật là rất thoải mái.

Đây là giả vờ thoải mái, không muốn lộ ra bộ dáng chật vật ở trước mặt anh ta?

Cô Tống đúng là một người kiên cường......

Hoa Vụ cũng không biết những gì trợ lý Lương đang suy nghĩ.

Một đường thoải mái — Hoa Vụ đột nhiên lên tiếng: "Dừng xe."

Lương đặc trợ tìm một chỗ dừng xe lại: "Cô Tống, có chuyện gì sao?"

"Chờ tôi."

Hoa Vụ ném xuống hai chữ này xong thì đi xuống xe.

Lương đặc trợ: "???"

Cũng may Hoa Vụ trở về rất nhanh, trong tay còn ôm một bó hoa.

Lương đặc trợ sửng sốt trong chốc lát, anh ta nói: "Cô Tống muốn đi gặp giám đốc sao?"

Cố ý mua hoa, điều anh ta có thể nghĩ tới duy nhất là Hoa Vụ muốn gặp giám đốc.

Nhưng......

Tình huống hiện tại có chút phiền phức.

Nếu thật sự cô Tống muốn đi thì anh ta nên đưa cô đến đó hay không nên đưa cô đến đó?

Nếu anh ta không đưa cô đến thì phải kiếm cớ nói như nào để cô Tống không buồn....

"Vì sao tôi lại phải đi gặp anh ta?" Hoa Vụ không thể hiểu được: "Về nhà."

Lương đặc trợ: "..." Vậy hoa kia ngài mua để làm gì?

Hoa Vụ ngầm hiểu Lương đặc trợ đang suy nghĩ cái gì, sâu kín nói ra một câu: "Tôi muốn kính viếng."

Kính...... kính viếng ai?

Lương đặc trợ thoáng nhớ ra, một đồng nghiệp đi cùng bọn họ không có trở về.

Từ từ...... hoa này của cô hình như không đúng? Làm gì có ai đi kính viếng mà mua hoa đỏ hoa tím to như vậy?

Lương đặc trợ muốn nói lại thôi, cảm thấy mình không có tư cách nói bất cứ điều gì, vậy nên anh ta giữ im lặng và đưa Hoa Vụ về chỗ ở.

Anh ta giúp Hoa Vụ xách hành lý lên.

Sau khi đi xuống đã gọi ngay cho giám đốc của mình.

"Giám đốc, tôi cảm thấy cô Tống hơi lạ, hay là ngài đến thăm một chút?" Lương đặc trợ nói rất cẩn thận.

Cô Tống vừa mới trải qua chuyện như vậy, thiếu chút nữa đã....

Giám đốc lại không tới thăm Tống tiểu thư.

Lương đặc trợ cảm thấy có chút ngược tâm.

Một lúc lâu sau, người đầu dây bên kia hỏi: "Cô ấy đã nói cái gì?"

"...."

Lương đặc trợ đếm những lời mà vị kia đã nói ——

'Lương đặc trợ'

'Dừng xe'

'Vì sao tôi phải đi gặp anh ta'

'Về nhà'

'Tôi muốn đi kính viếng'

Cái này cộng lại cũng chỉ đến được hai mươi từ.

Lương đặc trợ nói: "Tống tiểu thư không có nói gì."

Lương đặc trợ chờ giám đốc nhà mình phân phó, kết quả đợi gần một phút, đầu dây bên kia trực tiếp cúp máy.

"..."

Cho nên là giám đốc tới hay không tới?

Lương đặc trợ nhìn lên trên lầu một cái, thở dài, lái xe đi.

.....

.....

Hoa Vụ mở cửa, một mùi hương thoang thoảng bay ra, đây là nơi ở của con gái, mở ra đã thấy có mùi thơm.

Nội thất căn nhà được bày trí đơn giản gồm hai phòng ngủ một phòng khách, được nguyên chủ sắp xếp rất ấm áp và thoải mái.

Đầu tiên Hoa Vụ tìm một chiếc bình, cắm hoa vào rồi đặt ở vị trí dễ nhìn nhất.

Hoa Vụ nằm liệt ở trên sô pha một lát, bò dậy đi vào phòng ngủ mở máy tính ra.

Trước tiên xem tác phẩm trước đó của nguyên chủ...... ???

Đây đều là cái kịch bản nát gì thế!

Đi theo nam chính mà diễn loại vai này? Nữ chính này cũng quá nhàm chán rồi!

Nữ chính Tống Di vẫn rất có nguyên tắc, nam chính đưa cho cô ấy vài kịch bản nhưng cô ấy đều từ chối hết.

Cô ấy dựa vào chính mình.

Đây đại khái chính là tự mình nỗ lực không ngừng vươn lên đi, có sự bền bỉ và kiêu ngạo mà một nữ chính cần có.

Vậy cô nên làm gì bây giờ?

Hệ thống tiếp tục chết...... mọi thứ đều phải dựa vào mình!

Hoa Vụ suy nghĩ một lúc, trước tiên tìm kiếm những tư liệu liên quan đến bạch nguyệt quang kia.

Tục ngữ nói, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

......

......

Quý Uyển Vi, cô cả của tập đoàn Ngân Phong.

Là thanh mai trúc mã với nam chính, chuyện yêu đương cùng nam chính có thể nói là nước chảy thành sông, người xung quanh đều coi bọn họ là Kim Đồng Ngọc Nữ, khẳng định cuối cùng sẽ kết hôn.

Nhưng có lẽ vì quá thuận buồm xuôi gió nên Quý Uyển Vi cảm thấy cứ như vậy kết hôn nam chính hoàn toàn không có mới mẻ và kích thích.

Cho nên lúc học đại học, Quý Uyển Vi đột nhiên thay lòng, thích một họa sĩ, vứt bỏ nam chính, không màng ngăn cản của gia đình mà chạy ra nước ngoài, theo đuổi cái gọi là lãng mạn.

Chỉ có một mình nam chính buồn bã, đã nhiều năm không có bạn gái, là một kẻ cực kỳ si tình.

Theo cốt truyện, cho đến khi kịch bản đi được một nửa Quý Uyển Vi cũng sẽ không xuất hiện, sau khi trở thành người công cụ, cô ta sẽ trực tiếp offline.

Ai biết được Quý Uyển Vi lại bị người ta xuyên đến, khi cốt truyện mới đi được một phần ba quãng đường thì cô ta lại chạy về gặm lại cỏ.

Lúc này giữa nam nữ chính vẫn còn nhiều khúc mắc.

Cô ta cứ như thế chen vào, nam chính đương nhiên sẽ chọn bạch nguyệt quang đã thích nhiều năm.

Thảm nhất chính là nữ chính này.

"Chậc chậc." Hoa Vụ nhìn gương mặt xinh đẹp trên màn hình kia, lại ngó ngó mặt mình lúc này, ngũ quan gương mặt đúng là rất giống, nhưng khí chất hoàn toàn khác nhau.

Giữa lông mày Quý Uyển Vi có một vẻ kiêu ngạo trời sinh, tài trí ưu nhã dường như khắc vào bên trong xương cốt.

Tống Di càng thiên về vẻ dịu dàng, nhìn nhiều hơn cho người ta cảm giác như tiểu gia bích ngọc*.

*Tiu gia bích ngc (小家碧玉): (thành ng) ch các cô gái xinh đp trong gia đình bình thường.

Bạch Nguyệt quang người ta là một thiên kim đại tiểu thư, có tiền có thế, cô bây giờ chỉ là một minh tinh tuyến mười tám, làm sao đấu với cô ta được?

Đây không phải là lấy trứng chọi đá sao?

Không bằng......

Hoa Vụ sờ sờ cằm, khóe miệng khẽ nhếch lên, trên đầu dường như mọc ra hai cái sừng của ác ma.

...... Tìm cơ hội hạ độc thủ!

Ý kiến hay!

Hoa Vụ đơn giản thiết kế xong quá trình hành động rồi yên tâm đóng trang web lại.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net