TG3: Sau hai năm mất trí nhớ vì tai nạn máy bay (11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản edit thuộc về Cắn ngươi:3> trên Wattpad nhaaa

---------------------------------

TG3: Sau hai năm mất trí nhớ vì tai nạn máy bay, vị hôn phu và em trai song sinh của tôi kết hôn rồi (11)

---------------------------------


Tâm trí của Hồ Hàm còn đang mải nghĩ đến việc vì sao chị mình lại muốn thỏa hiệp, thấy Lục Bạch có phản ứng lớn như vậy cũng hoảng sợ.

"Anh Bạch, có chuyện gì thế?"

Lục Bạch đi tới cạnh chiếc xe đỗ bên ngoài, ý bảo nó xem người ở bên trong vừa mới bị bắt lại. Đúng là một gương mặt quen thuộc.

Sắc mặt Hồ Hàm ngay lập tức thay đổi, "Là Lục Viện."

"Đúng vậy, người phụ nữ kia đã bắt tay với người của Lục Viện tính bắt chúng ta về!" Lục Bạch cười gật đầu, sau đó quay sang nhìn về phía mẹ chồng của Hồ Duyệt, nhẹ giọng hỏi, "Video có đẹp không? Có phải rất hữu dụng không?"

Mẹ chồng của Hồ Duyệt theo bản năng nhìn về phía Hồ Duyệt, vậy mà lại phát hiện trên khuôn mặt trắng bệch của cô xuất hiện nụ cười như đã báo được thù lớn.

Bà ta nhanh chóng hiểu ra bản thân đã bị người ta lừa. Hoàn cảnh khó khăn trước đó của Hồ Duyệt rõ ràng đều là vì làm cho bà ta thả lỏng cảnh giác mà cố tình diễn vậy.

Không thể nhịn được nữa bà ta vươn tay, muốn túm lấy cánh tay Hồ Duyệt để uy hiếp cô, "Mày không sợ à? Không sợ em trai mày và mày thân bại danh liệt?"

Hồ Duyệt nắm lấy tay Hồ Hàm, "Đương nhiên không sợ. Kẻ bạo hành còn có thể đứng ở trước mặt người khác làm người, một người bị hại như tôi dựa vào cái gì phải giấu mình ở dưới nước không dám lộ diện?"

"Hồ Duyệt tôi chỉ cần còn có một hơi thở, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho một nhà lòng lang dạ sói các người!"

"Nhưng video kia là thật! Hiện tại tao sẽ đăng lên trên mạng." Mẹ chồng của Hồ Duyệt gấp không chờ nổi muốn bắt được nhược điểm để uy hiếp Hồ Duyệt. Nhưng chờ khi bà ta đăng lên xong mới phát hiện biểu cảm của Lục Bạch và Hồ Duyệt đều vô cùng nhẹ nhàng.

"Tại sao bọn mày lại không sợ hãi?"

Lục Bạch: "Bà vẫn nên xem thật kỹ cái video kia đi."

Mẹ chồng Hồ Duyệt ấn mở xem, lại phát hiện không biết vì sao sau lần thứ hai đăng nhập, người trong video vậy mà thay đổi, trở thành chồng của bà ta và bồ nhí mà ông ta bao nuôi ở bên ngoài.

Xem nội dung được đăng lên trên mạng, vậy mà cũng là cái này.

"Không, không đúng! Trong này không phải nên là con khốn Hồ Duyệt sao?"

Lục Bạch chỉ vào di động của bà ta, "Chỉ là một chương trình được cấy vào mà thôi. Chỉ cần bà đăng lên trên mạng, chương trình được cấy vào sẽ biến mất, gương mặt trong video cũng khôi phục thành bộ dạng ban đầu."

"Nếu bà còn có một chút xíu lương tâm thì chồng của bà và bà còn có thể giữ lại được chút mặt mũi cuối cùng. Đáng tiếc hiện tại, là bà vứt bỏ nó trước."

Lục Bạch giải thích xong, sắc mặt của mẹ chồng Hồ Duyệt liền trắng bệch, gần như xụi lơ trên mặt đất.

Xong rồi, tất cả đều xong rồi, thanh danh để nhà bọn họ sinh sống, công việc của hai cha con, còn có mặt mũi của bà ta, trong nháy mắt tất cả đều đã sụp đổ hoàn toàn.

Mà tất cả những chuyện này, đều là do một tay Lục Bạch và Hồ Duyệt sắp đặt.

Vì thế rất nhanh, người của Hiệp hội Omega lúc trước rời đi cũng đã trở lại. Chỉ là lần này cùng quay trở lại còn có phóng viên đưa tin của Báo Chiều.

Lục Bạch nhìn một lượt, tính cả bảo an liên quan tới Lục Viện bên kia thì coi như đã đến đông đủ, vở tuồng có lẽ nên mở màn được rồi.

Ngày hôm sau, một tin tức thật lớn nổ ra.

Nghiêm khắc mà nói thì có hai điều, nhưng bởi vì hai tin tức này có liên quan với nhau, cho nên thời điểm được đăng lên liền sáp nhập hai tin này thành một.

Rất nhiều người bởi vì mánh lới trong án bạo lực gia đình này nên ấn vào xem, nhưng rất nhanh đã bị trung án bên trong làm cho sợ hãi.

Đầu tiên là một nữ Omega nữ bị người thân bán cho một nhà có nam Alpha. Khiến người ta khiếp sợ chính là độ xứng đôi giữa hai người thật ra không có cao như đã nói lúc trước, tất cả là thông qua trung tâm xứng đôi làm giả.

Độ xứng đôi thật sự chưa đến 5%, mà đây cũng là nguyên nhân vì sao kết hôn nhiều năm như vậy nữ Omega này vẫn không có con.

Rồi sau đó việc liên tiếp bị ngược đãi và đánh đập càng làm không ít người nhìn thấy đều ghê người.

[Đây là cái loại súc sinh gì vậy?]

[Đám người nhà này đều đáng chết mà!]

[Mẹ nó, vì sao tên bố chồng này còn dám tơ tưởng đến cả con dâu? Mẹ nó tôi bị ghê tởm đến chết rồi đây này!]

Không ít Omega trẻ tuổi đều đồng cảm như bản thân mình cũng bị. Có người thậm chí không tự chủ được mà đỏ con mắt. Đúng vậy, hiện tại vẫn luôn ồn ào quyền bình đẳng, nhưng chỉ cần một cái kỳ dịch cảm cũng đã đẩy đa số Omega vào vực thẳm.

Giống như một ít phòng thí nghiệm khi đăng thông báo tuyển dụng đều ghi rõ ràng không cần Omega. Nguyên nhân cũng giải thích rất gọn gàng, Omega trong kỳ dịch cảm không có cách nào tiếp nhận số lượng công việc lớn, hơn nữa nếu mang thai sẽ càng khó để tiếp tục đảm nhiệm.

Nhu cầu của bọn họ là nhân viên công tác có thể làm việc trong nhiều tình huống, cho nên chỉ có thể từ chối Omega, trừ phi Omega này vô cùng vô cùng ưu tú, là ưu tú vượt qua mấy lần người thường.

Mà chuyện như vậy, không chỉ ở công việc, nó còn xuất hiện ở các mặt trong cuộc sống. Bản thân thân thể và tinh thần quá yếu ớt cũng đã làm cho cuộc sống của Omega khó hơn so với người thường, nhưng cố tình kết hôn sinh con còn sẽ gặp phải chuyện như này.

Hiện tại, ngay cả báo cáo về độ xứng đôi do trung tâm cấp ra cũng có thể làm giả, vậy còn có cái gì là không thể làm giả nữa?

Mà càng khiến người ta nhìn thấy mà ghê người chính là án trong án liên lụy ra tới.

Ai có thể nghĩ đến, cái tên chú khốn nạn kia không chỉ bán người cháu gái Omega đi, thậm chí vì để kiềm chế cô ấy, không cho cô tìm chết nên đưa em trai cô vào cái nơi đáng sợ như Lục Viện.

Lục Viện là nơi như nào chứ?

Lúc trước Lục Bạch đăng bài viết về án giết cả gia đình lên trên mạng, hiện tại bao nhiêu người đều đang nhìn chằm chằm vào chuyện đó của Lục Viện. Mà nhóm người nhà bệnh nhân từng đưa người vào Lục Viện điều trị cũng không ngừng báo án với nội dung giống nhau, muốn bọn họ đưa ra một lời giải thích.

Cố tình Hồ Hàm đã bị đưa đến Lục Viện, cái này liền tương đương với việc chứng thực tất cả những điều mà Lục Bạch nói lúc trước là sự thật.

Dù sao, phóng viên đều viết một người bảo an của Lục Viện đã bị bắt, hiện tại đang bị điều tra chặt chẽ. Tương đương với việc khẳng định loại địa phương như Lục Viện từ trước nay đều không phải bệnh viện, mà là một ngục giam vi phạm quy định giam cầm người khác một cách ác ý.

[Trời ạ, tên chú và thím kia đúng là đồ táng tận lương tâm mà! Có hận thù gì với anh trai mà phải đuổi cùng giết tận con của họ như vậy?]

[Vì tiền đó! Mấy người không thấy tin tức tiếp theo à? Người anh kia để lại cho hai đứa con không ít của cải, hai vợ chồng này coi trọng tiền cho nên đẩy cháu trai cháu gái vào hố lửa.]

[Tôi sống cùng thành phố với bọn họ, tuy không quen biết hai vợ chồng này nhưng lại biết con của bọn họ, cũng biết người cháu trai bị hại kia. Ngày đó tôi tận mắt nhìn thấy cháu trai bị kéo đi, tiếng kêu thảm thiết từ khoảng cách xa cũng nghe thấy được. Nhưng sau đó bọn họ lại nói cháu trai kia điên rồi, cho nên mọi người chỉ có thể tin tưởng. Dù sao không phải chuyện của nhà mình, cũng sợ thật sự gây ra mâu thuẫn.]

Bản án tử này có thể nói là tương đối phức tạp, lại đề cập đến chân tướng của Lục Viện cho nên cảnh sát cũng không dám lập tức tự ý phán quyết, chỉ có thể tạm thời bắt giữ người có liên quan tới vụ án chờ thẩm tra xử lý từng người.

Lục Bạch thành công lui thân, đơn giản ở lại bệnh viện trợ giúp bác sĩ phối hợp giúp Hồ Duyệt điều trị thân thể.

Hồ Hàm đã xử lý xong việc bàn giao tài sản của cha mẹ, đa số đều còn ở đó, nhưng cũng có một số nhỏ bị chú và thím phá hỏng.

"Anh Bạch, tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Hồ Hàm có chút do dự. Nó muốn đi theo Lục Bạch, nhưng với tình hình của chị gái, khẳng định sẽ trở thành gánh nặng của mọi người.

Một Omega bị tổn thương tuyến thể giống như là giấu một quả bom hẹn giờ ở trong đám người. Dù bọn họ không phải lo nghĩ chuyện tiền bạc, nhưng đây cũng không phải kế sách lâu dài.

Lục Bạch quay đầu nhìn Hồ Duyệt, "Sợ phải chịu khổ không?"

Về vấn đề kỳ dịch cảm của Hồ Duyệt, thật ra Lục Bạch có biện pháp nhất định để ngăn chặn, bằng không cậu bị nhốt ở Lục Viện mấy năm nay, mỗi một quý đến kỳ dịch cảm cũng đủ để tra tấn cậu đến không ra người không ra quỷ. Nhưng dù sao cái loại thuốc này còn chưa có hoàn toàn chắc chắn, sẽ có tác dụng phụ nhất định.

"Ví dụ như?"

"Khả năng về sau chị sẽ không thể có con. Nếu như thế chị còn muốn đi theo chúng tôi không?"

"Đi!" Hồ Duyệt dứt khoát gật đầu, trên mặt lại tràn đầy ý cười, "Trải qua những chuyện như vậy, còn có thể sống chính là phúc lớn. Cái nhà khốn nạn kia tội nặng nhất cũng chỉ phán có hai năm tù, sau khi ra ngoài, bọn họ có tiền có phòng, lại có thể tiếp tục sống giả tạo. Sao tôi có thể chịu thua kém?"

"Hơn nữa..." Hồ Duyệt nhìn Lục Bạch và Hồ Hàm, "Tôi muốn làm gia đình bọn họ sụp đổ bằng vào chính năng lực của mình. Ngồi tù tính là cái gì, ở bên trong thoải mái dễ chịu, đám người khốn nạn kia cũng sẽ không sám hối về tội lỗi do mình gây ra."

"Tôi muốn bọn họ thân bại danh liệt hoàn toàn, lưu lạc đầu đường xó chợ."

"Được, nếu đã quyết định xong, vậy chúng ta đi thôi!" Lục Bạch tính toán thời gian vô cùng chuẩn xác.

Sự tình đã quậy lớn đến như vậy, người của Lục Viện có thể tìm được bọn họ, như vậy gia tộc của những người khác có lẽ cũng đã phát hiện ra sự tình không đúng. Chỉ xem Lục Viện còn có thể ổn định bao lâu.

Chỉ là dựa theo suy đoán của Lục Bạch, bên phía Long Kiêu khẳng định giấu không được. Nói không chừng người này đang trên đường hướng tới bệnh viện rồi.

Hệ thống: "Cho nên lúc trước anh cần gì phải quậy lớn đến như vậy?"

Lục Bạch: "Dù không làm lớn thì cũng giống nhau thôi. Long Kiêu đưa tôi đến Lục Viện chính là để theo dõi tôi, hiện tại Lục Viện đã không còn an toàn, với trình độ đầu óc của hắn nhất định là muốn nhanh chóng chuyển tôi tới nơi khác an toàn hơn để tiếp tục theo dõi. Cho nên tất nhiên hắn sẽ tự mình đi một chuyến đến Lục Viện."

"Vậy nên tôi đoán hắn đã phát hiện ra tôi không ở trong đó, hơn nữa còn đang đi về phía bên này của chúng ta rồi."

Lục Bạch nhanh chóng quyết định, suốt đêm mang theo Hồ Duyệt và Hồ Hàm rời đi.

Quả nhiên, sau khi đám người Lục Bạch rời đi nửa tiếng, Long Kiêu một thân tây trang giày da xuất hiện ở trong phòng bệnh. Đi theo hắn là vị anh trai sinh đôi Lục Nguyên của Lục Bạch.

Khác với bộ dạng hung tợn nguyền rủa Lục Bạch lúc trước, Lục Nguyên vẫn luôn đỏ con mắt, lôi kéo tay bác sĩ mổ chính không buông.

"Tôi và em trai của tôi trước đó có chút hiểu lầm. Bây giờ em ấy đang bệnh rất nghiêm trọng, bị kích thích sẽ trở nên đặc biệt có tính công kích. Cho nên chúng tôi chỉ có thể đưa em ấy đi điều trị. Vốn dĩ tôi cho rằng chỗ đó là một nơi tốt. Không nghĩ tới, vậy mà lại là địa ngục."

"Cha mẹ tôi gặp tai nạn máy bay đã qua đời, ngộ nhỡ Lục Bạch xảy ra chuyện gì, tôi phải làm sao bây giờ chứ?" Lục Nguyên khóc đến thương tâm, trong lòng bác sĩ mổ chính không đành lòng, cũng lo lắng điều bọn họ nói là sự thật nên chỉ có thể nói cho bọn họ biết Hồ Duyệt vừa mới xử lý xong thủ tục xuất viện.

"Vậy nhất định còn chưa có ra khỏi thành phố!" Lục Nguyên và Long Kiêu liếc nhau, Long Kiêu nhanh chóng gọi điện thoại, "Cho người bao vây chặt chẽ các lối ra, nhất định phải bắt đượcLục Bạch!"

Nhưng mà bọn họ cũng không biết chính là, Lục Bạch lúc này đã dùng thân phận giả ban đầu chuẩn bị tốt, mang theo Hồ Duyệt và Hồ Hàm sau khi cải trang giả dạng xong, cùng nhau ngồi trên máy bay quay về.

Đối mặt với thuộc hạ mà Long Kiêu thiết kế để theo dõi ở sân bay, Lục Bạch căn bản không chút nào để ý cứ thế đi qua trước mặt bọn họ.

Vòng eo xinh đẹp bị vải dệt mềm mại bằng tơ lụa của sườn xám gắt gao bao lấy, sườn biên xẻ tà, trong mỗi bước đi mơ hồ có thể thấy đường cong đôi chân thon dài.

Mà bên người Lục Bạch, Hồ Hàm cũng lần thứ hai mặc vào váy ngắn đáng yêu. Chỉ có Hồ Duyệt ăn mặc nhiều hơn, bị trang điểm thành một nam nhân trung niên.

Lục Bạch kéo cánh tay Hồ Duyệt, thân mật kêu một tiếng, "Cha à."

Ngay lập tức người xung quanh đều nhìn về phía Hồ Duyệt với ánh mắt hâm mộ, ngay cả người mà Long Kiêu sắp xếp đi bắt Lục Bạch cũng nhịn không được đánh giá ba người Lục Bạch nhiều hơn một chút.

Trong lòng kêu la cái người là cha như Hồ Duyệt không biết được trời ưu ái như thế nào, vậy mà lại sinh ra hai cô con gái xinh đẹp hơn người như vậy.






---------------------------

Cắn ngươi: Móa, lại gặp một Lục Nguyên không khác gì Lục Quỳnh ở thế giới một :))))



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net