TG3: Sau hai năm mất trí nhớ vì tai nạn máy bay (19)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản edit thuộc về Cắn ngươi:3> trên Wattpad nhaaa

----------------------------------

TG3: Sau hai năm mất trí nhớ vì tai nạn máy bay, vị hôn phu và em trai song sinh của tôi kết hôn rồi (19)

----------------------------------


Hội trưởng hiện tại của Hiệp hội Omega trước tiên chạy tới quân đội để phản đối chuyện này.

Sở Nhiên làm người phụ trách cũng như tổng lãnh đạo thực nghiệm lần này ra mặt nói chuyện với hội trưởng Hiệp hội Omega.

Anh yên tĩnh nghe hội trưởng Hiệp hội khó được lúc lột bỏ sự ưu nhã ngoài mặt, dùng giọng điệu tức giận và vội vàng hét lên với anh, "Tôi tuyệt đối không cho phép Lục Bạch tham gia thực nghiệm lần này."

"Vì sao?" Sở Nhiên hỏi lại.

"Vì thanh danh của cậu ta!" Hội trưởng Hiệp hội Omega nói, "Thực nghiệm này là vì chuẩn bị cho quyền bình đẳng của Omega sau này, cho nên tôi không thể chịu đựng được việc trong này xuất hiện bất cứ vấn đề gì. Người như Lục Bạch, những cái khác đều không nói, chỉ liên quan tới thanh danh của cậu ta cũng đã đủ để đào thải rồi!"

Lời nói của hội trưởng Hiệp hội Omega rất kịch liệt, nhưng Sở Nhiên lại bình tĩnh đáp lại, "Dựa theo điều tra, em ấy không có tiền án, thể xác và tinh thần khỏe mạnh. Ngoại trừ thân thế bên ngoài tương đối nhấp nhô, không có bất cứ vấn đề gì."

"Không có khả năng! Lúc trước chuyện Lục gia gặp tai nạn máy bay, sau khi Lục Nguyên trở về đã nói rõ với báo chí. Hiện tại đừng nói là Hiệp hội Omega, ngay cả cả nước cũng đều biết cậu ta là cái dạng gì."

Lục Bạch vừa lúc tới văn phòng tìm Sở Nhiên có việc, nghe thấy liền trực tiếp bật cười, "Cái gì mà tai nạn máy bay là do tôi tạo ra? Mấy người có chứng cứ không?"

Tốt, chính chủ tới rồi.

Hội trưởng Hiệp hội Omega giống như họng súng cuối cùng cũng tìm được chim đầu đàn, trực tiếp nhắm thẳng vào Lục Bạch, "Nếu không vì sao cậu chỉ là một Omega mà lông tóc không bị tổn hại gì?"

Lục Bạch bật cười, "Vậy ngài có thể đi điều tra hộp đen nha! Như ngài đã nói, tôi là một Omega, lúc ấy tình huống nguy cấp, sau khi chịu tổn thương mất đi ký ức được cứu vớt. Bình thường Omega chịu kích thích lớn mất trí nhớ cũng là chuyện dễ hiểu! Nếu tôi nhớ rõ mới thật sự kỳ lạ không phải sao?"

Miệng lưỡi sắc bén, dăm ba câu của Lục Bạch trực tiếp chặn họng hội trưởng Hiệp hội Omega đến á khẩu không trả lời được. Mấu chốt làm gã ta khó chịu nhất vẫn là thái độ của Lục Bạch.

Dáng vẻ không thèm để gã ta vào trong mắt kia làm gã cảm thấy bản thân bị trêu đùa. Vì thế, gã chỉ có thể lôi hết những chuyện mình biết rõ được nói ra.

"Lục Nguyên là anh trai cậu, chẳng lẽ tự nhiên cậu ta lại bôi nhọ cậu sao?"

"Nói không chừng đấy!" Lục Bạch vẫn là bộ dạng đáp không nhanh không chậm như cũ, "Lúc ấy tôi bị ép gả cho Long Kiêu, đó là vị hôn phu của Lục Nguyên! Hơn nữa, Lục Nguyên gặp tai nạn máy bay sau đó mất trí nhớ, vẫn là qua hai năm mới hồi phục ký ức, làm sao ngài biết lời anh ta nói chính là sự thật?"

"Những người này thật sự không có đầu óc à? Tại sao Lục Nguyên nói bản thân thấy thì người khác liền cho rằng là vấn đề của anh chứ?" Hệ thống ở trong đầu Lục Bạch nhịn không được lẩm bẩm một câu.

Lục Bạch không nói chuyện, trong lòng cũng chán ghét tên hội trưởng của Hiệp hội Omega này.

Đúng là trong thế giới này, đa số nhân viên công tác trong Hiệp hội Omega đều một lòng vì quyền bình đẳng của Omega mà nỗ lực. Nhưng vị hội trưởng này tuyệt đối không phải.

Gã ta ngoài miệng ồn ào muốn quyền bình đẳng, nhưng trên thực tế cũng chỉ là dựa vào ba chữ quyền bình đẳng, làm điếm còn đòi lập đền thờ trinh tiết. Mỗi ngày ỷ vào đặc quyền để ăn chơi đàng điếm, sau lưng còn bao nuôi hai Alpha chó săn nhỏ, ở bên ngoài lại nói cái này gọi là thẳng thắn, thuận theo dục vọng tự nhiên.

Nhưng trên thực tế, đối với Omega của thế giới này mà nói, hai chữ "dục vọng" chính là thứ đáng sợ.

Kỳ dịch cảm mang tới cho bọn họ không chỉ là kéo dài hậu đại, còn có rất nhiều người thân bất do kỷ mà suy sụp, thậm chí không thể không khuất phúc vô điều kiện đối với Alpha.

Omega không bị đánh dấu sẽ vì hàng năm tiêm thuốc ức chế vào người mà hỏng mất. Những Omega trong kỳ dịch cảm không được Alpha trấn an, cảm xúc sẽ mất khống chế dẫn tới mất đi chính mình, đối với bất cứ ai cũng có thể giạng chân ra, vẫy đuôi lấy lòng.

Bọn họ ồn ào muốn quyền bình đẳng, từ trước đến nay đều không phải bởi vì sợ phải chịu khổ, mà là sợ bản thân bị vật hóa hoàn toàn, trở thành công cụ sinh dục, cuối cùng mất đi tư cách làm người!

Nhưng hội trưởng Hiệp hội Omega này hiển nhiên không hiểu, hoặc là nói, gã ta đã từng hiểu rõ nhưng sau này vì đuổi theo danh lợi mà quên mất ước nguyện ban đầu.

Sở Nhiên không muốn gã ta chửi bới Lục Bạch như vậy, dứt khoát đẩy lý lịch của Lục Bạch tới trước mặt hội trưởng Hiệp hội, "Tự ngài xem đi! Nếu thực nghiệm lần này cần một Omega xuất hiện, vậy thì Lục Bạch chính là lựa chọn tốt nhất."

Ở trong mắt Sở Nhiên, bất cứ kẻ nào xem xong lý lịch của Lục Bạch đều phải thốt lên một câu "Trâu bò".

Suốt sáu năm kỳ dịch cảm đều không biết tới khái niệm về thuốc ức chế là gì, càng đừng nói sau khi Lục Bạch bị bắt ép xóa bỏ đánh dấu rồi đưa đi Lục Viện sống mấy năm. Vậy mà Lục Bạch chưa phát điên, thậm chí còn có thể giữ vững lý trí và bình tĩnh, khiến cho bản thân vừa thong dong lại mạnh mẽ. Điều đó đã không chỉ có thể lên tiếng thay cho Omega nữa. Cho dù là các Alpha luôn luôn cao ngạo tự đại cũng không thể không thừa nhận Lục Bạch thật sự khiến người khác kính nể.

Còn về phần những người chửi bới đó lại càng buồn cười vô cùng. Bởi vì đó đều là tin đồn vô căn cứ, không hề được chứng thực. Thậm chí anh còn điều tra được chứng cứ Lục Nguyên mua hot search nhằm hãm hại Lục Bạch.

Nhưng hội trưởng Hiệp hội xem xong, sắc mặt lại càng thêm khó coi.

"Xóa bỏ đánh dấu? Ly hôn bị đuổi đi? Chữa trị ở bệnh viện tâm thần Số Sáu? Đây là đã trải qua cái gì vậy hả?" Ban đầu Hội trưởng Hiệp hội còn đứng bên cạnh Lục Bạch, nhưng sau khi xem xong cái này, gần như phản ứng đầu tiên chính là tránh xa Lục Bạch.

Gã ta cảm thấy Lục Bạch bẩn.

Gã cũng là Omega, tất nhiên hiểu rõ kỳ dịch cảm của Omega là cái gì. Sáu năm không cần thuốc ức chế, sống sờ sờ chịu đựng qua là không có khả năng. Huống chi nói miệng không bằng chứng, những cái này đều là Lục Bạch tự mình viết ra.

Vì thế gã ta dứt khoát nhắm toàn bộ lửa đạn về phía Lục Bạch, "Có phải cậu cảm thấy Alpha không hiểu, nhìn không ra là cậu đang nói dối đúng không? Không có kinh nghiệm?" Hội trưởng Hiệp hội Omega cười lạnh một tiếng, "Nếu cậu thật sự không có, vậy thời điểm kết hôn đánh dấu kiểu gì?"

"Chẳng lẽ còn có Alpha đơn thuần đánh dấu tuyến thể lại không chạm vào thân thể của cậu sao? Như vậy không chỉ có Omega chịu không nổi, ngay cả bản thân Alpha cũng sẽ bị ảnh hưởng đấy! Hay là nói, thầy của cậu không có dạy cho cậu khóa sinh lý?"

"Còn cả việc từng ở trong bệnh viện tâm thần. Tinh thần của cậu có vấn đề, nói không chừng chính bản thân cậu cũng không nhớ rõ đấy! Bên trong Alpha nhiều như vậy, kỳ dịch cảm không cần thuốc ức chế cũng không có trở ngại."

"Những vết sẹo đó có thể đại biểu cái gì? Lặp lại đánh dấu tạm thời không phải cũng có thể sao?" Giọng điệu của gã ta tràn đầy khinh miệt, thậm chí mở trong điện thoại ra một đống ảnh đưa tới trước mặt hai anh em Sở Nhiên, "Có phải rất giống không? Hai ngày trước chúng tôi cứu được một Omega, vết thương phía sau cổ của cô ta chính là do bị lặp lại đánh dấu tạm thời mà tạo thành."

"Tôi không biết cậu làm thế nào lừa được quân đội, nhưng cậu tuyệt đối không lừa được tôi đâu!"

Giọng điệu của gã ta cực kỳ không khách khí. Trong khoảnh khắc khi gã mở miệng, Sở Nhiên cũng đã động lửa giận, nhưng Lục Bạch lại nhìn anh lắc đầu, ý bảo anh tạm thời đừng nóng nảy.

Lục Bạch bình tĩnh dò hỏi, "Cho nên ban đầu Hiệp hội Omega mấy người đồng ý dùng ai?"

"Tiều Vận Thanh." Hội trưởng Hiệp hội Omega nói ra một cái tên. Giọng điệu của gã cao cao tại thượng, giống như cái tên này đối với Lục Bạch mà nói chính là cách biệt một trời một vực.

Nhưng Lục Bạch nhìn vào ảnh chụp mà hội trưởng Hiệp hội Omega đưa ra, ngay lập tức nhận ra người tên Tiều Vận Thanh này chính là Omega đời trước tham gia thực nghiệm rồi thất bại kia.

Trong ảnh chụp, Tiều Vận Thanh ăn mặc quân trang, khuôn mặt cương nghị anh tuấn, eo thẳng tắp, giống như một gốc bạch dương tràn đầy tinh thần phấn chấn tuổi trẻ.

Cùng với nói là bộ dạng Omega, chi bằng nói là bộ dạng của một Alpha chó con theo cảm nhận của Omega.

Tên hội trưởng này ngoài miệng ồn ào đòi quyền bình đẳng, nhưng cuối cùng người được chọn lại là Omega có diện mạo của Alpha.

Nhưng lời hội trưởng Hiệp hội Omega nói tiếp theo càng thêm xác minh suy đoán của Sở Nhiên và Sở Phổn.

"Tiều Vận Thanh xuất thân tốt đẹp, lại từng sống trong quân đội, là nhân tài của trường quân đội. Tác phong đoan chính, cũng từng một thân một mình khiêu chiến với Alpha. Vì không muốn kết hôn cho nên vào quân đội, phát triển rất thuận lợi."

"Cậu ấy ở phương diện Omega rất có nhân khí, trên mạng cũng có không ít fans. Để cậu ấy làm người đại diện là lựa chọn tốt nhất!"

Nhưng mà lần này lại là Sở Nhiên đâm cho một dao, "Vậy Lục Bạch không phải càng tốt hơn sao?"

"Tiều Vận Thanh bởi vì có gia tộc làm chỗ dựa mới có thể sống bừa bãi như vậy. Nhưng nói trắng ra là, Omega có bối cảnh quân đội cần quyền bình đẳng sao? Trước nay đều không cần!"

"Đừng quên, năm đó thành lập nguyên lão quân đội có một nửa là Omega. Sau khi tòng quân, mỗi một chiến sĩ đều sẽ chặt chẽ nhớ kỹ một câu, chính là chỉ cần còn một hơi thở cũng sẽ không để Omega trong nhà chịu nửa phần thương tổn. Nếu không, vì sao hiện tại nhiều Omega như vậy liều mạng cũng muốn gả cho quân nhân quân đội?"

"Bởi vì chỉ cần có một tầng che chở này, bản thân bọn họ liền đại biểu cho việc không tầm thường."

"Nhưng chỉ có loại hình tượng làm người hâm mộ này mới có thể được công chúng tán thành! Lục Bạch tính là cái gì? Những chuyện mà cậu ta từng trải qua chỉ cần nói ra, Omega đều sẽ không chấp nhận cậu ta!"

"Tôi nghi ngờ ngài không phải thật sự mong muốn quyền bình đẳng của Omega. Trong tay Lục Bạch là một ván sống còn. Em ấy muốn sống, muốn về sau sống ra hình ra dạng, đây là cơ hội duy nhất của em ấy."

"Một người có thể từ vũng bùn bò ra ngoài, còn có thể đứng ở đỉnh cao. Đối lập như vậy mới có thể thật sự cho những Omega bị áp bức đó thêm hy vọng! Nếu Lục Bạch có thể làm được, vậy có phải bọn họ cũng có thể làm được hay không? Có phải bọn họ cũng có thể đứng lên chiến đấu vì tương lai sau này của bản thân?"

"Hơn nữa, rốt cuộc là ai nói với ngài Lục Bạch không ưu tú?"

Một phần thuốc điều chế được đặt trước mặt hội trưởng Hiệp hội.

"Đây là thuốc Lục Bạch tiện tay điều phối ở vòng tham gia phỏng vấn. Tôi đã đưa cho dược tề sư ở chiến địa quân đội kiểm tra, bọn họ đều nói rằng, sự ưu tú của Lục Bạch trên lĩnh vực dược tề sư đã sớm vượt qua tuổi tác."

"Nhưng trên thực tế, em ấy vào khai giảng năm hai đã bị bắt ép tạm nghỉ học. Nhiều năm như vậy, hoàn toàn là dựa vào tự học."

"Chân chính yêu cầu quyền bình đẳng của Omega, rốt cuộc là người nhận được sự che chở của quân đôi, hay là bản thân những Omega đã đi đến đường cùng?"

"Mấy người ồn ào đòi quyền bình đẳng, nhưng rốt cuộc ở trên con đường đòi quyền bình đẳng này, mấy người chỉ biết ở trên mạng ồn ào vài câu ý đồ dẫn đường dư luận, thì còn làm được cái gì?"

"Tôi nghi ngờ các người và cậu ta có quan hệ không chính đáng! Loại phương thức tuyển chọn này tôi không đồng ý!"

Sở Nhiên không giận mà còn cười, "Quan hệ không chính đáng? Chuyện Lục Bạch thông qua là kết quả mà toàn bộ cao tầng của quân đội quyết định, ngài xem quân đội thành cái gì?"

Dứt lời, tầm mắt của Sở Nhiên cũng dừng ở trên người hội trưởng Hiệp hội Omega. Cái loại ánh mắt giống như đang nhìn người chết này làm gã ta cảm thấy bản thân đã nói sai.

Nếu trên thế giới này còn có một nơi hoàn toàn tôn trọng Omega, thì đó chính là quân đội. Năm đó có quá nhiều Omega hy sinh trong chiến tranh, thậm chí sau khi quân đội thành lập lại, những Omega ở cao tầng vẫn bận rộn trên dưới, cúc cung tận tụy như cũ.

Bọn họ là chiến hữu ở trên chiến trường, gặp qua mưa bom bão đạn có thể giao phó phía sau lưng cho nhau. Đặc biệt là những người làm trong nhóm Omega dược tề sư ở chiến địa, bọn họ rõ ràng nhu nhược muốn chết, lại so với bất luận kẻ nào đều kiên cường hơn.

Có gan vượt qua mưa bom bão đạn xông lên chiến trường đoạt người với Tử Thần. Kỳ dịch cảm cũng là dựa vào thuốc ức chế để vượt qua.

Alpha sau khi xuất ngũ sẽ được xưng là anh hùng. Nhưng Omega sau khi xuất ngũ lại rất khó tìm được gia đình thích hợp. Bởi vì đối phương sẽ cảm thấy, Omega lăn lộn ở một nơi toàn Alpha lâu như vậy thật sự quá bẩn. Những chiến hữu đó của họ đối với họ tốt như vậy, vì sao không chịu cưới họ? Còn không phải bởi vì nhiều năm dùng thuốc ức chế nên năng lực sinh sản kém đi sao?

Không, có lẽ không chỉ như vậy, càng là bởi vì bọn họ ngoài mặt là dược tề sư, nhưng thật ra thân phận bên trong là quân kỹ!

Hội trưởng Hiệp hội lùi lại một bước, gã ta hung tợn mà nhìn chằm chằm Lục Bạch và Sở Nhiên, cuối cùng ném xuống một câu, "Hiệp hội Omega sẽ không thay đổi thái độ!". Sau đó chật vật rời đi.

Sở Nhiên mặt không cảm xúc, giống như người cũng không phải do anh chèn ép mà chạy.

Lục Bạch lại thở dài, "Haizzz, không biết trên mạng đang mắng em như thế nào nữa."

Sở Nhiên sờ sờ đầu của cậu, "Đừng sợ, bọn họ không mở miệng được."

Nói đùa, từ khi nào quốc gia muốn làm chuyện gì lại đến phiên mấy đám chó mèo mưu toan dựa tiền xoay chuyển càn khôn nói này nói nọ chứ?






-----------------------------

Cắn ngươi: Anh nhà chửi đã tai ghê :3333


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net