TG3: Sau hai năm mất trí nhớ vì tai nạn máy bay (22)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản edit thuộc về Cắn ngươi:3> trên Wattpad nhaaa

---------------------------------

TG3: Sau hai năm mất trí nhớ vì tai nạn máy bay, vị hôn phu và em trai song sinh của tôi kết hôn rồi (22)

---------------------------------


Nhưng hiện tại Lục Bạch rõ ràng không có tâm trí để ý xem giá trị hảo cảm của Long Kiêu tăng lên như thế nào. Điều quan trọng với cậu lúc này chính là làm như thế nào để tự bảo vệ mình.

Rơi vào tình cảnh bị mọi tầm mắt vây quanh, Lục Bạch làm minh tinh ở thế giới trước đã sớm tập mãi thành thói quen. Nhưng khi thật sự đi vào trong nhà giam này, cậu mới hiểu rõ được sự lo lắng của Sở Nhiên dành cho mình.

Khi trong phòng có một Omega xuất hiện, Alpha với thiên tính xâm lược và dục vọng chi phối sẽ lập tức tỏa ra pheromone để thu hút sự chú ý của Omega này. Nhưng đối với Omega mà nói, đây lại là một loại hãm hại tâm trí.

Bởi vì loại cảm giác bị bắt thuận theo này cũng không tốt đẹp gì, thậm chí sẽ làm người bên trong nháy mắt bị lạc mất tôn nghiêm của con người, chỉ muốn quỳ xuống thuần phục những Alpha mạnh mẽ đó.

Lục Bạch dừng bước, có chút khó khăn đứng ở cửa. Đây là trạm kiểm soát đầu tiên của thực nghiệm. Nếu Lục Bạch tiến thêm một bước về phía trước, sẽ đồng nghĩa với việc thực nghiệm chính thức bắt đầu. Nhưng nếu cậu sợ hãi lùi về phía sau, như vậy cuộc thực nghiệm này từ lúc bắt đầu đã thất bại.

[Omega này không được rồi!]

[Ha ha ha ha, cười chết tôi rồi, cậu ta khẳng định không nhúc nhích được rồi! Omega từng bị đánh dấu rồi lại bị xóa bỏ, sự khát vọng và sợ hãi của bọn họ đối với Alpha sẽ càng sâu hơn. Phòng này có mấy Alpha? Ít nhất là mười người đó!]

[Không chỉ có mười người đâu, mọi người nhìn phòng cách ly đối diện đi. Bên kia chính là tội phạm thật sự đấy!]

Đúng vậy, thực nghiệm vì phục dựng trăm phần trăm cảnh tượng nhà giam, để nhóm người tham gia thực nghiệm có thể nhập diễn hoàn toàn cho nên bọn họ cố ý sắp xếp một nhà tù đặc biệt.

Dỡ vách tường giữa hai nhà tù xuống, ngăn cách bằng song sắt. Nhóm thực nghiệm giả có thể tận mắt nhìn thấy sinh hoạt của tội phạm. Mà những tội phạm kia cũng có thể dễ như trở bàn tay tiến hành giao lưu với nhóm thực nghiệm giả.

Đây là thật sự cùng ăn cùng ở. Bao gồm những người tham gia thực nghiệm được phân chia thành nhân vật cảnh sát cũng giống vậy. Bọn họ đã được bố trí ở trong đội ngũ của cảnh sát thật, ký túc xá của bọn họ cũng tương tự với bên tội phạm này, tuy rằng ngăn cách nhưng lại có thể nhìn thấy nhau, hơn nữa tiến hành giao lưu nói chuyện.

Mà thứ Lục Bạch phải đối mặt, cũng không phải đám Alpha tham gia thực nghiệm bên trong chưa từng thấy chuyện đời kia, mà là Alpha ở nhà giam đối diện đang dùng ánh mắt tùy tiện như muốn lột trần quần áo của cậu xuống.

Bọn họ lâu lắm rồi không được gặp Omega vừa trẻ tuổi lại xinh đẹp như vậy, trong khoảnh khắc này, ánh mắt khi bọn họ nhìn Lục Bạch giống như sói đói. Tuy rằng người nào cũng ngồi ở trên giường không nhúc nhích, nhưng ánh mắt xâm lược kia lại như có ý thức làm nhục Lục Bạch một vạn lần.

"Đây là vật phẩm đưa cho chúng ta để an ủi sao?" Có một tên lớn gan trực tiếp trêu chọc.

Ngay lập tức trong phòng vang lên một trận cười to. Mà người tham gia thực nghiệm bên này tuy rằng cảm thấy lời nói kia rất không lễ phép, nhưng cũng có kẻ nhịn không được bật cười. Bởi vì đúng là Omega không nên tới nơi này.

Nhưng mà Lục Bạch lại cố tình đi vào. Nguyên nhân trước đấy cậu đứng ở cửa không nhúc nhích cũng bị mọi người phát hiện ra.

Là bởi vì không thích ứng kịp. Trên tay và cổ chân Lục Bạch đều mang vòng điện cực.

Thứ này không phải để bảo vệ Lục Bạch không bị Alpha xâm phạm, mà là phòng ngừa Lục Bạch đột nhiên kích động gây thương tổn cho những người khác. Hơn nữa thứ này quả thật có chút nặng.

Lục Bạch đi lại hai bước, thích ứng một chút rồi mới tùy tiện ngồi lên một cái giường kê sát tường. Sau đó cúi đầu, vẫn luôn không nói chuyện.

Trước TV, những người nhìn một màn này đều nhịn không được mà kinh ngạc.

[Đậu má! Đây không phải muốn làm thực nghiệm, mà là muốn quay av* ngục giam thì có!]

(*) av: Phim khiêu dâm.

[Mang cái thứ đồ chơi này thì đến chạy cũng chạy không nổi. Bây giờ tôi rất tò mò, Lục Bạch kia rốt cuộc định sống sót ở trong ngục giam như thế nào.]

Thậm chí tiếng mắng chửi ở trên diễn đàn Omega còn nhiều hơn.

[Mẹ nó! Mọi người có thấy không? Cốt truyện xuất hiện rồi! Tôi có manh mối trực tiếp, nghe nói lần này vì mô phỏng lại trăm phần trăm cho nên sau khi bọn họ vào tù, mỗi người đều sẽ có cốt truyện phạm tội riêng.]

[Là sao?]

[Chính là, nếu một người bị bỏ tù vì tội hiếp dâm, vậy thì hắn thật sự sẽ phải tiếp nhận bản án thiến hóa học. Đương nhiên loại này chỉ có tác dụng trong hai tuần, sẽ không chung thân. Lục Bạch này hơn phân nửa là trọng hình, cùng loại với giết người hàng loạt, sợ cậu ta ở trong ngục kích động giết người cho nên bắt đeo vòng khống chế nguy hiểm bậc cao.]

[Vậy không phải là xong đời rồi sao? Không cần phải nói! Mẹ nó, cảnh ngục vừa đi, còn không phải là bắt đầu màn tra tấn?]

[Quá ghê tởm, còn nói cho chúng ta cờ hiệu quyền bình đẳng của Omega, nhưng vào ngục giam lại bắt Omega chịu tội danh này. Thứ rác rưởi gì vậy?]

Nhưng lúc này không khí phía quân đội bên kia lại hoàn toàn trái ngược. Người ngồi bên cạnh Sở Nhiên là trưởng quan cấp cao của nhà giam đặc biệt, lúc này ông ta đang nhìn cảnh côn bị bẻ cong trong tay mình, lo lắng hỏi Sở Nhiên, "Cậu cho tôi liều thuốc an thần đi, Lục Bạch thật sự sẽ không kích động giết người chứ?"

Khi bỏ tù cần phải thay quần áo, kiểm tra thân thể một lượt. Vẻ ngoài của Lục Bạch rất đẹp, mấy tên cảnh ngục phụ trách kia khó tránh khỏi trong miệng không đứng đắn, kết quả Lục Bạch một chân đạp một người, cảnh côn nện xuống trực tiếp bị bẻ cong. Hiện tại mấy cái tên không thành thật đó còn ở phòng y tế ôm bụng nằm liệt. Loại sát khí này, hắn thật sự cảm thấy đáng sợ.

Sở Nhiên lại khó được lúc trong giọng nói có ý cười, "Em ấy sẽ không. Hơn nữa mới vừa rồi động thủ không phải cũng là bình thường sao? Lục Bạch có chứng hỗn loạn pheromone, nếu các Alpha quá mức chèn ép em ấy, em ấy thật sự sẽ bùng nổ mà thu thập mấy tên Alpha tự đại kia. Có điện cực ở vòng tay, em ấy sẽ luôn giữ được sự tỉnh táo."

Đúng vậy, trái ngược với hình ảnh cừu con mà mọi người tưởng tượng. Vòng tay điện cực này của Lục Bạch ngay từ đầu cũng không phải gây trở ngại cho việc cậu chạy trốn, mà là phòng ngừa cậu đánh chết mấy tên Alpha không biết trời cao đất dày kia.

Đáng tiếc, trước mắt cho dù là người tham gia thực nghiệm hay là những tên tội phạm đó, hoặc là mọi người theo dõi trước màn hình TV, bọn họ không có bất cứ một ai ý thức được hiện thực đáng sợ này. Đặc biệt là đám phạm nhân kia, bọn chúng đã gấp không chờ nổi bắt đầu tìm đường chết.

Trước mắt, tính cả Lục Bạch thì nhóm tham gia thực nghiệm sắm vai tội phạm đều đã đến đông đủ. Dù sao cũng là người bình thường tuân thủ luật pháp chưa từng dính tiền án tiền sự, mặc dù biết bản thân đang sắm vai nhân vật, bọn họ cũng theo bản năng coi nơi này trở thành chỗ tụ tập người xa lạ. Thậm chí còn có người yêu thích náo nhiệt nóng lòng muốn thử, tính toán bắt đầu tự giới thiệu.

Lục Bạch im lặng đánh giá, phát hiện chỉ có một Beta gầy yếu cúi đầu rúc trong một góc nhỏ, vẻ mặt u ám.

Hệ thống nhịn không được nhỏ giọng lẩm bẩm, "Cậu ta như vậy là đang nhập diễn sao?"

Lục Bạch sờ cái vòng trên cổ tay, không nói gì.

Mà nhóm thực nghiệm giả sau khi tự giới thiệu ngắn gọn xong thì bắt đầu hàn huyên hết trời nam đất bắc. Nhưng mà những tù nhân bên phòng giam đối diện kia lại nhịn không được lộ ra nụ cười châm chọc.

"Mấy người cười cái gì?" Có người lá gan lớn, ỷ vào việc bên phía đối diện với không tới, đơn giản ồn ào hỏi một câu.

Nhưng nhóm tội phạm thật ban nãy còn vô cùng kiêu ngạo, lại vội vàng ngồi ở trên giường của chính mình, đến liếc cũng không thèm liếc bọn họ một cái.

Người này chưa hiểu chuyện gì, còn tưởng rằng những người đó sợ mình, vẻ mặt tràn đầy đắc ý.

Nhưng mà giây tiếp theo, cửa sắt nhà tù đột nhiên bị đẩy ra, một cảnh sát thật mang theo một người tham gia thực nghiệm sắm vai cảnh sát hùng hổ đi đến. Hắn ta không nói bất cứ một câu giải thích nào, đi lên liền đập côn điện vào eo của người có lá gan lớn kia.

"A!" Điện giật kích thích mãnh liệt làm người nọ ngay lập tức xụi lơ trên mặt đất, tay chân không khống chế được mà bắt đầu run rẩy.

"Chuyện, chuyện này không được đâu!" Người sắm vai cảnh sát kia theo bản năng muốn chạy tới đỡ người dậy, kết quả lại bị cảnh sát thật duỗi tay ngăn lại.

Tiếp theo, cảnh sát thật đi tới trước mặt người đóng phạm nhân còn đang run rẩy, hung hăng đạp thêm một chân lên người hắn, "Đứng lên! Đừng giả chết!"

Người nọ liên tiếp phải thừa nhận đau đớn, gần như không nhúc nhích được nữa. Bên cạnh có người nhìn thấy tình huống không ổn, nhanh chóng kéo hắn lên.

Cảnh sát thật cười lạnh một tiếng, "Nhà giam có quy củ của nhà giam, cấm ồn ào lớn tiếng!" Nói xong, hắn ta mang theo người sắm vai cảnh sát rời khỏi nhà tù.

Người sắm vai cảnh sát nhịn không được đưa ra kháng nghị, "Có phải ngài xuống tay quá nặng rồi không?"

Lời còn chưa có nói xong đã bị giáng một cái tát vào mặt, "Không ai nói với cậu lúc nói chuyện với tôi phải thêm hai chữ "trưởng quan" ở đằng trước sao?"

"..." Người đóng vai cảnh sát bị tát mặt, ngơ ngác nhìn tên cảnh sát thật, nhưng ngay sau đó lại thêm một cái tát khác giáng vào má, "Làm sao? Không biết nói "Đã biết thưa trưởng quan" à?"

"Đã biết, trưởng quan!"

Cảnh sát thật nghiêm khắc đánh giá hắn, "Cậu phải nhớ kỹ! Trong nhà giam không được lớn tiếng ồn ào. Nếu khu vực mà cậu quản lý lại có thêm kẻ nào gây ra vấn đề nữa, tôi sẽ trừng phạt cả cậu! Có nghe rõ không?"

"Đã nghe rõ, trưởng quan!" Người đóng vai cảnh sát theo bản năng đáp lại.

"Được rồi, đi tuần tra đi!" Cảnh sát thật cười lạnh một tiếng, quay đầu rời đi.

Người đóng vai cảnh sát đứng tại chỗ, ánh mắt phức tạp.

Mà trong phòng giam, người đóng vai phạm nhân vừa bị đánh kia đang nằm ở trên giường nhỏ của mình, há miệng hít không khí. Toàn bộ phòng giam gần như chết lặng.

Bọn họ đột nhiên ý thức được cái thực nghiệm này rất đáng sợ. Từ khoảnh khắc bắt đầu kia, bọn họ đã không còn là người tự do nữa, mà là phạm nhân một thân một mình. Đối với bọn họ mà nói, cảnh sát chính là người chi phối tuyệt đối.

Nếu bọn họ không phục tùng theo quy tắc của nhóm cảnh sát thì sẽ bị đánh bị phát, thậm chí là chết... Đây đều có khả năng.

Cho dù những người đó đều là đồng bọn tham gia sắm vai, có thể tha cho mình, thì những cảnh sát thật kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

"Tôi, tôi muốn về nhà." Một Beta không nhịn được mở miệng nói. Chỉ là rất nhanh hắn đã bị bịt kín miệng.

"Nhịn chút đi! Cậu quên chỗ tốt sau này rồi à? Còn có mười ba ngày nữa thôi, rất nhanh sẽ qua!"

Mà khán giả trước màn hình Tv lúc này, cũng đều đắm chìm trong chấn động.

Trong khoảnh khắc khi cảnh sát thật ra tay, bọn họ rốt cuộc hiểu ra đây là một cuộc thực nghiệm hoàn toàn chân thật, chứ không phải cái gọi là tiết mục tìm kiếm tài năng của giới giải trí.

[Những người tham gia sắm vai tội phạm đó đến cuối sẽ không bị bức điên đấy chứ?]

[Tôi cảm thấy sắm vai cảnh sát còn nguy hiểm hơn! Mọi người có thể xem lại đoạn phim lúc nãy, tên kia sau khi bị đánh hai bạt tay, tình cảm đối với đồng bạn đều thay đổi rồi!]

[Cái này còn đỡ đấy. Mọi người không nhìn thấy một cái camera khác quay được cảnh tượng cảnh sát thật bên kia mang theo cảnh sát mới trực tiếp vũ nhục phạm nhân à?]

[Đúng luôn! Cái tên tham gia thực nghiệm kia đến một chút ý tứ phản kháng cũng không có, chỉ thuận theo kẻ mạnh.]

Tâm lý nghe theo đám đông, hành vi bắt chước quần thể, đây là điều đáng sợ nhất của thực nghiệm này. Một linh hồn sạch sẽ, cho vào trong địa ngục tràn đầy dơ bẩn, người đó còn có thể giữ được sự sạch sẽ sao?

Từ xưa đến nay, hiệu ứng Lucifer chính là đề mục không có cách nào giải thích nhất. Đơn giản là tùy theo lòng người.

Không ít người bởi vì tìm kiếm mới lạ mới vào xem thử một chút, nhưng hiện tại lại bởi vì nhân tính trần trụi mà cảm thấy sờn tóc gáy.

Long Kiêu cũng ngồi ở trước màn hình, cẩn thận nhìn nội dung bên trong. Hắn không giống những người khác quan sát từ nhiều góc độ khác nhau, ánh mắt của hắn vĩnh viễn chỉ lựa chọn một mình Lục Bạch.

Hắn rất tò mò, Lục Bạch sẽ dùng phương thức gì để thông qua lần thực nghiệm này. Hắn càng tò mò, ở trong hoàn cảnh hà khắc như vậy, Lục Bạch làm như thế nào để có thể giữ được bản tính không bị ảnh hưởng.

Long Kiêu cảm thấy chuyện này có lẽ có thể giải đáp cụ thể nguyên nhân Lục Bạch là quân cờ bị lừa nhiều năm ở trên bàn cờ của hắn, lại vẫn có thể chạy thoát ra ngoài.

"Nhất định đừng làm tôi thất vọng đấy!" Long Kiêu hứng thú bừng bừng, đồng thời, hắn gửi một tin tức cho thuộc hạ, "Cậu liên hệ với người bạn Omega kia của mình, nói người đó có thể đầu tư vào một thứ mà hầu như Omega nào cũng cảm thấy hứng thú. Sau đó cho cô ta một thư mời tụ hội trong hệ thống cảnh sát mấy ngày nữa tổ chức."

Omega mà Long Kiêu nhắc tới là một người cho vay nặng lãi. Mà đối tượng hợp tác hắn muốn thuộc hạ đề cử cho Omega cho vay nặng lãi này cũng chính là bạn đời của tên cảnh sát thật xuất hiện trong video lúc nãy. Tuy rằng chức vụ của tên cảnh sát này ở trong hệ thống cảnh sát không cao, nhưng Long Kiêu nghe nói gã là một kẻ có tiền.

Nếu tiền có thể nhanh chóng sinh tiền, loại người kiến thức hạn hẹp này tự nhiên sẽ mắc câu. Đến lúc đó, khoảng cách giữa Long Kiêu và Lục Bạch có lẽ có thể gần hơn một chút.

Hắn đã gấp không chờ nổi muốn bố trí ván cờ mới thật tốt, để cùng với Lục Bạch đao thật kiếm thật đánh cờ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net