Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Quao....Gió mát quá.....-Cô thò đầu ra cửa xe, miệng la to

-Chui vào

-Sao vậy ?

-Muốn chết ?

-Không...Tôi còn yêu đời lắm .....Chưa thể chết được đâu..

-Chui vào

-Được rồi....Chui thì chui.....-Cô chui đầu vào xe, nhìn anh rồi bĩu môi

Cô không biết cái hành động bĩu môi vừa rồi làm cho ai đó rất muốn cười nhưng người đó vẫn tỏ ra lạnh lùng đó thôi.Anh thấy cô bĩu môi thì rất khoái chí, càng làm cho anh muốn chọc cô thêm...

-Giống đít vịt thật ?

-Anh...Anh nói ai đít vịt.....

-"..."

-Anh....Anh...Thật.....Quá......Đáng.....Mà......Nghĩ sao tôi như vầy kêu đít vịt.....Tôi là con người nghe chưa ?

-Môi cô....Giống đít vịt....Vì thế đừng bĩu môi.....Biết chưa ?

-Anh thật quá đáng mà.....Huhu

-Khóc à ?

-"...."

-Cô khóc à ? -Anh hỏi từng chữ

-Không có ....huhu

-Tôi chỉ giỡn thôi....Đừng khóc.....

-Anh biết anh quá đáng lắm không ? -Cô rưng rưng nước mắt

-Tôi....

-Anh sao ?

-Tôi....

-Anh làm sao ?

-Tôi....xin....lỗi.....-Anh nói nhỏ

-Được....Tôi tha lỗi cho anh...- Cô lấy tay lau nước mắt rồi nở nụ cười toả nắng khiến anh không tập trung vào việc lái xe

Két....

-Đến nơi rồi...

-Cảm ơn anh....-Nói xong cô mở cửa xe đi thẳng vào quán mì để mặc anh ngồi trong xe  đơ mặt ra như thằng tự kỉ

Tít Tít (Tiếng kêu của điện thoại làm anh sực tỉnh )

Anh lấy điện thoại trong túi ra, mở khoá thấy 1 tin nhắn mới gửi:

" Thiên Hàn anh, anh đi đâu vậy ? Em qua nhà thăm anh mà không thấy anh nên đành đi về rồi😞😞😞😞, nay chủ nhật định cùng anh đi shopping rồi ăn khuya mà anh lại đi đâu mất tiêu làm em buồn quá đi 😭😭😭😭 Em nhớ anh lắm Thiên Hàn à😃😃😃. Nhận được tin nhắn thì nhắn lại cho em nhé😉😉😉😉😉.....Được gửi từ Kì Kì vào lúc 5 giờ 25 phút."

Tút tút tút

-Alo....Thiên Hàn anh nhận được tin nhắn từ em rồi chứ? -Kì Kì nhõng nhẽo

-Ừ..

-Anh đang ở đâu vậy ? Sao không có ở nhà ?

-"...."

-Có công chuyện....

-Vậy thôi em không phiền nữa....Anh làm xong việc thì alo em chúc ngủ ngon nha.....

-"....."

-Thiên Hàn anh à.....Làm xong thì nhớ alo em chúc em ngủ ngon nha anh......Nha anh.......Nha anh......

-"....."

-Ừ....

Crộp (Tiếng cúp máy )

Anh ngã người trên chiếc ghế ngay chỗ buồng lái, ấn nút hạ cái ghế xuống thấp chút, tay đặt trên trán, chân duỗi thẳng, thoải mái nằm và tất nhiên là mắt nhắm cụp lại rồi ngủ khò khò.....

Còn về phía cô thì chạy thẳng vào tiệm mì cô không đi thẳng vào quán mà lén lút đi vòng ra đường phía sau nhà, mò mò ra đằng trước thì nơi bà bán thì thấy ông Lâm...Ông nháy mắt định mở miệng gọi bà Lâm quay người lại thì cô chĩa tay vào miệng kêu "suỵt" thật nhỏ và nháy mắt với ông. Ông hiểu ý nên lại tiếp tục làm việc như không có chuyện gì....Cô ôm chầm lấy bà làm bà giật mình quay người lại....

-Bà Lâm....Cháu Mỹ Mỹ nhớ bà lắm....Cháu muốn ôm bà thật chặt...

-Con bé này...Làm ta hú hồn....Cháu mới về sau lại đi ra từ cổng sau......

-Cháu muốn làm bà bất ngờ đó mà....hihi

-Cháu sống cùng gia đình thế nào ?

-Rất tốt ạ....

-Bà Lâm ơi cho tôi một to mì nhiều thịt...

-Bà để cháu bưng ra phụ ông nha .....

-Ừ....Cảm ơn cháu....

-Bà cho cháu cái ăn cái mặt cháu cảm ơn không hết mà bà cảm ơn cháu vì bưng cái tô này thôi hã?....Cháu không thích đâu....Chúng ta là bà cháu khách sáo chi hã bà ?....-Nói rồi cô bưng ra cho chú nãy gọi mì

-Bà nó nè....Mỹ Mỹ nó ngoan thật đấy....Tiếc là không phải con cháu gì của chúng ta....-Ông Lâm nói với giọng tiết nuối

-Phải.....Tôi cũng tiết lắm ông ạ.....-Bà nói với vẻ mặt buồn

-Ông bà nói gì cháu vậy ? Nói xấu cháu là không được đâu đó ? ....Cô đi lại lắc lắc đầu và nói với bà

-Bà Lâm cho hai tô mì

-Đây...Để cháu bưng ra cho, lâu lắm không được phụ ông bà, cháu mập như heo rồi nè....Nay để cháu bưng cho giảm cân nếu không cháu mập như heo lun á ..... hihi.....-Cô bưng tô mì rồi chạy đi

-Ừ....-Bà mỉm cười, ông cũng vậy

Dù hôm nay khách rất đông nhưng ông bà không cảm thấy mệt mỏi tại vì đã có cô phụ rồi với ông bà rồi....

8:00 tối

-Bà ơi, ông ơi cháu phải về rồi....

-Cháu ở lại ăn cơm cái đã....rồi hãy về....

-Cháu mập như vầy nên phải giảm cân....Cháu không ăn đâu....

-Cháu về nha ông bà, ông bà ở lại giữ gìn sức khoẻ. Rảnh cháu sẽ về thăm ông bà....

-Thôi trời cũng tối rồi....Cháu về đi.....Cẩn thận nha cháu.....Rảnh thì về thăm ông bà, bà sẽ nấu món cháu thích ăn......

-Dạ....Cháu về nha ông bà.....-Cô gượng cười, khoé mắt cũng đỏ lên

Cô ôm bà rồi lại ôm ông xong  rồi chạy  thật nhanh ra xe anh...Tay không ngừng lau nước mắt....Miệng thì cười rất tươi....Cô thì thầm trong miệng:" Ông bà đợi cháu, cháu trả xong tiền điện thoại sẽ về phụ ông bà...huhu."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net