Hồi ức Thôi Vinh Tể

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Trên ngọn đồi thân thuộc, cậu lon ton chơi đùa với nắng, đâu có biết giữa đồi có một nam nhân đang chiêm ngưỡng nhan sắc cậu. "Cậu gì ơi!" Cậu theo tiếng gọi mà từ từ quay đầu, ánh mắt đanh lại, hoá thành Cửu Vĩ. "Tránh ra!" Cậu thấy người kia bước gần mà một phần hoảng sợ, bộ lông trắng đã gần như dựng hết lên. "Không làm hại cậu... anh vuốt nhẹ chóp mũi Vinh Tể, cậu hoá lại thành người... cậu được anh nhặt về nuôi nấng, ấm áp ngủ trong vòng tay anh, nhẹ kêu tên anh trong đêm khuya tĩnh mịch, gửi lời yêu thương theo cơn gió, mong được anh nghe thấy "Phạm ca, anh có biết em yêu anh nhiều đến mức có thể vì anh là bỏ hết cả chín đuôi..." để trở thành con người "Phạm ca, anh có biết mỗi lần anh nóng, anh rát, bị phỏng, em chỉ muốn khóc..." để cho trời đổ mưa, xoa mát cái nóng rát cho anh...
///////////////////////////////////
       Tối đó, Lâm Tại Phạm bỏ lại cậu, một mình đi đâu mất đất...
10 năm sau.
       Vinh Tể năm nay 20 tuổi tròn, cậu chờ anh, trên ngọn đồi nọ. "Tiểu Tể!" Giọng nói đó... "Phạm ca...!huc huc..." cậu đột nhiên quỳ xuống, hai tay chà xát với mặt đất "Tiểu Tể, anh xin lỗi vì bỏ em đi" "Em sợ sẽ không bai giờ được nói câu này! Lâm Tại Phạm! Em yêu anh!" Anh ôm cậu, xoa mái đầu, khẽ mỉm cười, hồ ly đáng yêu!

///////////////////////////////////
       Vào cái đêm trăng tròn thứ 23, con người và hồ ly bỗng xảy ra xung đột, anh đưa cậu vào rừng, tay ôm chặt người yêu. Con người thực muốn hãm hại loài Cửu Vĩ, giống loài duy nhất còn lại mình cậu, đáng chết! Lại còn muốn chiếm đất hồ. "Xoạch" cái cây cao đột nhiên đổ quỵ, họ đang đến... anh đẩy cậu vào một bụi hoa dại mọc um tùm. "Có thấy con hồ ly nào chạy qua đây không?" "Không thấy" "nói dối!" Sau hai chữ đó, hắn đâm thanh giáo vào bụng anh, máu, đó là những gì cuối cùng cậu thấy được, cậu mất anh rồi...
/////////////////////////////////
       Trên ngọn đồi năm xưa, có một tiểu hồ ly trăm tuổi đang nô đùa với nắng, cậu chờ xem có ai đến ôm cậu nữa không....
_____________________
Vote + cmt nhá🥳


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net