Chap 2. 1 ngày ở thành phố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại lược lượng sa đoạ
Sáng hôm sau
Arduin thức dậy vươn vai ,nhìn vào thiết bị của Roxie đưa cho anh thì có dòng tin nhắn
-Roxie:*cô nhắn rằng* chiều nay 2 giờ chiều gặp em nhé 😘
-Arduin:hôm nay rảnh rỗi thiệt ,nên làm gì đầu tiên nhỉ ? Lên lịch sắp xếp thôi
Sáng: 6:00-7:00 đi ăn sáng
           8:00-10:00 làm công việc hàng ngày
Trưa: 11:00-12:00 đi uống café
Chiều: 13:00-15:00 làm gì thì làm
             14:00-......... đi chơi với Roxie

Arduin: Được rồi xuống quán ăn thôi

Tại quán ăn
-Arduin: chủ quán cho suất thường ngày
-Chủ quán: có ngay
5 phút sau
-Chủ quán: đây ,món cơm rang linh hồn của cậu đây
-Arduin: a ,cảm ơn
Nhận được phần ăn anh đi tìm chỗ ngồi
-Arduin:có chỗ nào trống không nhỉ ?
-Nakroth: ê , anh bạn lại đây đi còn 1 ghế trống này
Và trước mặt anh là Nakroth và Zephys
-Arduin:ô 2 ông bạn thân của tôi *ngồi vào*
-Zephys:thế hôm nay 2 người có bận gì không?
-Nakroth:à chiều nay tôi sẽ đi dạo cùng Krixi cho đến tối
-Arduin:chiều nay tôi đi chơi
-Zephys:còn tôi thì đi chơi với em họ của mình
-Ar+Nak:ủa ? Ông có em họ à ,là ai vậy ?
-Zephys:Lauriel cô ấy là em họ của tôi
-Nakroth: giờ tôi mới biết đấy
-Arduin: *trong đầu* có mùi điêu điêu ở đây
Sau khi ăn xong
Tua đến 13:00
-Arduin: nên mặc gì đây ta ?
-Arduin:a đây rồi

Tại chỗ hẹn
Roxie:anh đến chưa nhỉ ?
Arduin:nè Roxie
Roxie:a anh đây rồi ,nhìn anh khi không mặc giáp trông cũng bảnh nhỉ ?
Arduin mặc trông như thế này nè

Còn Roxie thì mặc bộ trang phục này

Arduin: ủa cho anh hỏi ,bình thường tóc em màu xanh cơ mà sao bây giờ lại có màu và vậy ?
Roxie: em không biết ,em còn chả hiểu tại sao lại như thế nữa
Arduin:làm sao mà em đến đúng chỗ vậy ,anh tưởng em bị mù đường mà ?
Roxie:à ,Agnie đã đường cho em ấy mà giờ cậu ấy về rồi
Arduin:à thế giờ ta đi đâu ?
Roxie: ta sẽ đi đến thành phố XXX (au: mị không biết nói ra sao nên viết là XXX) ở đó có khu vui chơi nổi tiếng lắm
Arduin: ồ thế thì ta đi thôi ,bắt xe buýt cho nhanh

Tại thành phố XXX
Roxie:A kia rồi vào thôi
Arduin: ờ vào thì vào
Khi hai đã vào trong họ đã chơi rất trò chơi ,từ nhẹ đến mạnh ,từ đơn giản đến phức tạp đến tàu lượn siêu tốc thì Roxie nói rằng
Roxie: ta vào khu tàu lượn siêu tốc trước đi
Arduin: ừ ,đi thì đi
Arduin:*trong đầu* chắc cũng thường thôi
Cho đến khi những tiếng hét kinh hồn vang lên ,anh nhìn lên thì thấy tàu phi với tốc độ bàn thờ
Arduin:*trong đầu* mình có nên thấy hối hận không nhỉ?

Trên tàu lượn
Cả hai đang trên tàu lượn ,con tàu khởi hành ,con tàu di chuyển lên cao ,một cảm giác lo lắng ập đến và khi con tàu chuẩn bị phi xuống thì Arduin mới nghĩ
Arduin: *trong đầu* thôi xong tôi rồi
Và con tàu phi xuống với tốc độ bàn thờ lúc vòng lên lúc vòng ,lúc nghiêng lúc ngả xuống khiến cho Arduin hoảng loạn và chóng mặt
Arduin: Á Á Á CỨU TÔI VỚI ,CHO TÔI XUỐNG !!!!
Roxie: AHAHAHA VUI QUÁ HAHA!!!!
-Arduin:BỚ NGƯỜI TA CỨU !!!! VÌ CHÚA !!! HÃY CHO TÔI XUỐNG !!!! Á Á Á !!!!!!!!
Xuống dưới
-Arduin: Ẹo...hự...ẹo...
-Roxie: Tưởng anh thế nào ,hoá ra yếu đến mức đấy *thất vọng *
-Arduin:*lau miệng* thế thì vào khu nhà ma đi
-Roxie:a-anh chắc chứ ?
-Arduin:đúng
Tại khu nhà ma
Khi hai người đi vào thì có một âm thanh ghê rợng vang lên ,căn phòng như cái bệnh viện bỏ hoang vậy u ám vô cùng
-Roxie:*sợ hãi* e-em ng-nghĩ th-thế n-này đ-đúng l-là s-sai l-lầm m-mà
Và một con ma bay đến
-Roxie:MẸ ƠI ,CỨU CON !!!
-Arduin:Dăm ba con ma vớ vẩn làm sao mà làm mình sợ được
-Ma: hù
-Roxie:Á Á Á GHÊ QUÁ !!! *ôm Arduin*
-Roxie:hu...hu...Arduin c-cứu em với ,ch-cho em ra ngoài đi mà huhuhu....
-Arduin:ok* bế Roxie lên và đi ra ngoài *

Bên ngoài
-Roxie:hu...hu....hu*run rẩy*
-Arduin:thôi để anh mua nước ,uống cho nó bình tĩnh lại ,ở đây đừng đi đâu nhé ,không là lạc đấy
Anh chạy đi mua nước
1 lúc sau
-Arduin: *đưa cho Roxie lon coca*của em đây
-Roxie:híc...bắt đền anh đấy ,hại em ra nông nỗi này đây nè...híc...
-Arduin:thế muốn anh tặng cái gì nào ?
-Roxie:thế một con gấu bông thì sao ?
-Arduin: ok ở đây đừng đi đâu nhé *chạy đến chỗ mini game*

1 lát sau
Arduin:*cầm về 1 con gấu bông trắng to bằng người 1 nửa người của Roxie* của em đây
Roxie:cảm ơn anh ,làm phiền anh rồi
Arduin:có làm sao đâu ,làm em vui cũng là công việc của anh mà ,cơ mà trời tối lúc nào vậy
Roxie :Arduin ở kia có bắn pháo hoa kìa ,qua đấy đi *cầm tay của Arduin lôi đi*
Buổi bắn pháo hoa rất thú vị đủ các hình dạng đến màu sắc ,từ hình dạng cây liễu ,rồi cái nón ,màu xanh đỏ tím vàng đầy đủ ,vô số hình khác nữa ,vì sống trong bóng tối đã lâu nên Arduin cũng gần như trôi mình theo ánh sáng và âm thanh của pháo hoa ,Arduin nhìn Roxie ,anh nâng cằm cô lên và đưa mặt cô về hướng mình và anh chủ động hôn cô giữa đám đông như sự chứng minh cho tình yêu của họ

Tại một quán ăn nọ
Roxie: món bánh dâu này ngon quá
Arduin: ừ nó ngọt như em vậy
Roxie: *phồng má* thôi đừng ví em như cái bánh được không
Arduin: nhìn em bây giờ max cute luôn
Roxie: thôi đi ,mà vừa nãy anh đừng hôn em bất ngờ như thế được không ,như thế xấu hổ lắm đó
Arduin: ừm

Sau khi ăn xong
Roxie: no quá
Arduin: ăn cho lắm vào ,ăn những 5 cái bánh dâu ,không no mới lạ ,mà thôi bắt một chuyến xe đi về vậy

Tại trạm xe buýt
Arduin: thôi chết ,chuyến xe buýt cuối cùng đi mất rồi giờ phải làm sao đây ?
Roxie: em có cách khác nhưng mà...*đỏ mặt*
Arduin: em có cách gì ?
Roxie: *chỉ tay vào một khách sạn gần đó *
Arduin: *trong đầu* oh sh*t

Hết chap 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net