CHAPTER 1: Khoa Kỹ Thuật, càng học càng đẹp trai (2/2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 1 (2/2)

"Sao trông anh như mất hồn vậy?"

"Anh mất hồn vì anh đang bận xem." Tôi khẽ đáp lại và nhìn em ấy. Còn Mark thì nhìn tôi một cách dữ dằn rồi cũng ngồi xuống bên cạnh tôi.

Đám tân sinh viên thì người này nối đuôi người kia tản ra. Tôi chẳng có bất cứ ý niệm gì về chuyện khi nào các hoạt động này đã kết thúc rồi, nhưng Mark đã đến bên cạnh tôi, nên tôi đoán là tôi thực sự đã mất trí thật chứ chẳng đùa đến mức tôi còn chẳng vái chào em ấy cơ mà.

"Vẫn chưa có xong đâu. Em mới chỉ gặp mặt qua thôi." Em ấy nói rồi tìm kiếm cái gì đó trong túi.

"Em tìm gì thế?"

"Điện thoại." Tôi kéo cái túi của mình lên và kiếm rồi đưa cho em ấy.

"Thế lúc nào mới xong?"

"Có thể tới 10h tối lận."

"Thế vẫn chưa tới 10h à?" Tôi trầm giọng khi không có được 1 đáp án rõ ràng.

"Tại sao anh lại biểu hiện ra chẳng có tí gì thân thiện hết thế? Nó có thể xong lúc đó hoặc muộn hơn, tùy thuộc vào độ dài của buổi họp cơ mà." Mark đáp lại.

"Tao chẳng bao giờ thấy 1 đàn anh nào đến đây từ sáng để cổ vũ từ sớm thế cả." tôi đưa mắt lườm thằng Fuse. Nó đã bao giờ đi cổ động chưa thế? Đám đàn anh chạy việc của sotus cũng phải họp mặt, nên đáng ra nó không nên cạnh chừng vợ nó lúc tham gia hoạt động họp mặt đội cổ động như thế này, nản lòng hết sức, và tôi chỉ muốn mọi thứ nhanh nhanh chóng chóng cho xong đi.

"Chúng mày nữa, chưa bao giờ mở mồm nói được điều nào hay hết." Mark nói thằng Fuse khi 2 đứa nữa bắt đầu lượm đồ.

"Thế mày sẽ để anh Vee ở lại đây 1 mình à?" thằng Kam hỏi.

"Anh có đi cùng luôn không? Chỉ có đám bọn em thô." Ý em ấy nói là đám mà tôi biết, hoặc là biết tôi đó.

"Không. Đi làm gì, để làm em căng thẳng hả." tôi nói.

"Thế anh sẽ đợi?"

"Đúng thế. Tốt nhất em nên nhanh nhanh đi đi."

"Thế nếu bọn em xong muộn thì sao?" Mark hỏi.

"Em đã bảo có thể xong lúc 10h tối rồi." Tôi đáp lại. Giọng của tôi hơi dữ dằn 1 chút, nhưng em ấy đã bảo tôi là 10h rồi, và thế rồi còn muộn là sao?

"Đúng vậy."

"Đúng? Thế thì nhanh đi đi."

"Anh chờ trong ô tô, ok?" Mark bảo tôi.

"Em lại làm sao thế? Anh không đợi được ở đây à?" Tôi hỏi.

"Rồi, tùy anh." Mark nói rồi bước cùng đám bạn rời đi trong khi tôi vẫn còn băn khoăn. Không phải là tôi chưa từng ngồi ở đâu đó và chờ em ấy đến muộn thế nà, chỉ là ngồi ở đây thôi mà, thế em ấy lo cái quái gì cơ chứ?

"Đám trẻ ở đó đều nhìn anh. Đó là lý do vì sao nó bảo anh chờ trong ô tô." Thằng Kam nói, hất đầu về 1 hướng khác. Tôi nhướn mày lên và nhìn bọn họ, như thể để khẳng định điều đó là đúng thì 1 đứa kỳ lạ gật lại đầu với tôi.

"Ồ." có thể là tôi hiện giờ không có đẹp như tôi trước đây, nhưng vợ tôi thì vẫn giữ kỹ tôi đó thôi.

"Thế anh định đi đâu đây?" thằng Kam hỏi.

"Tao vào chờ Mark trong ô tô."

Mark và tôi đã bên nhau được hơn 1 năm rồi. Nếu mà tính từ lúc chúng tôi bắt đầu trở lên nghiêm túc thì tôi cũng không chắc chắc là 1 hay 2 năm nữa. Nhưng mà tôi biết Mark từ khi em ấy còn là sinh viên năm 1, và em ấy làm tôi phải yêu em cho tới khi chính tôi cũng chẳng biết tại sao và từ lúc nào lại yêu em ấy.

Trước đây, tôi đã không thể làm mọi chuyện rõ ràng, điều đó là nguyên do chúng tôi hay cãi nhay rất nhiều và làm nhau tổn thương. Có rất rất nhiều thứ phức tạp liên quan đến cả bố mẹ chúng tôi. Hiện giờ thì chúng tôi vẫn có những tranh cái vì Mark là 1 ngược cực kỳ thu hút, còn về phần tôi thì tôi cũng quen biết nhiều người hơn, thế nên, lý do quái gì mà chúng tôi lại cứ tranh cãi? Thì, chúng tôi không có người thứ 3, đó là bởi vì chúng tôi ghen tuông quá nhiều mà thôi. Chỉ mỗi vậy. Nhưng chỉ có mỗi cái đó mà tôi đã gần như không thể nào chịu đựng được nữa rồi.

Tôi chưa từng có giữ kỹ ai đó như thế này, nhưng với Mark , tôi hoàn toàn không có niềm tin. Không phải là với em ấy, ý tôi là tôi với những người nhìn em ấy cơ, tôi không tin họ. Dù cho họ biết là em ấy đã có tôi rồi nhưng họ vẫn cứ liều lĩnh lao vào. Tôi không quá tệ, khá đẹp trai, nhưng tôi cũng rất yêu mark, cơ mà nếu tôi phải so tài với ai đó vì em ấy thì vì gì mà tôi phải tham gia cuộc chiến đó cơ chứ? Đó là lý do vì sao tôi phải làm mọi các có thể để duy trì cái lợi thế tuyệt đối đó.

Tất cả những gì tôi có thể làm được là cứ dõi theo em. Hoặc là có thể là khóa chặt em ấy vào nhỉ.

"Sao anh không chờ trong xe?" Mark vừa hỏi vừa tiến lại phía tôi.

"Em chậm quá đó." sự chờ đợi không phải tới 10h tối như Mark nói, vì lúc em ấy lộ mặt ra thì đã là 10:30 rồi.

"Thế đám muỗi nó tha cho anh khi anh ngồi đây thế này à?" Tôi ngẩng lên kèm theo 1 khuôn mặt cún con dành cho người vừa mới nói đó. Ở đây giờ chẳng còn ai ngoài Mark và tôi, và làm ra cái mặt như thế này thì, không ai được phép nhìn thấy, ngoài, mark.

"Em cũng đang quan tâm anh đó à?"

"Em rất là quan tâm anh, nhưng đó là trách nhiệm của em mà," Em nói rồi đưa tay đến. Tôi đưa tay ra và nắm lấy tay em, để em chầm chậm kéo tôi đứng lên trên vỉa hè.

"Đáng nhẽ hôm đó anh nên phản đối em mới đúng." không ai ở đây có thể bị chửi ngoài chính tôi. Mark đến và hỏi tôi và cho tôi quyền quyết định. Em ấy đã hỏi tôi liệu rằng tham gia các hoạt động vào năm 3 có ổn không và tôi đã bảo em là các hoạt động của năm 3 rất tuyệt, và rồi còn nhiều hoạt động khác nhau lại kèm theo nhiều lợi ích nữa, thế nên đó là 1 sự lựa chọn dễ dàng. Nếu mà không có mấy cái chuyện như hôm nay thì có phải là tôi đã đi làm vài li rồi không? Và nếu có không đi thì tôi cũng sẽ quấn quýt bên Mark rồi đó nhỉ? Mấy cái hoạt động xã hội thì cũng làm tăng thêm kha khá bạn bè đó, cũng làm mình hòa nhập hơn. Nhưng mà tôi lại cũng quên mất 1 chuyện là cậu trai của tôi lại nổi tiếng rất quyến rũ. Bất cứ ai đã từng gặp em ấy thì đều bị rơi vào tay em ấy hết luôn. Em ấy mới chỉ tham gia các hoạt động được có 2 tuần mà line của em ấy đã đếm được cơ số tin nhắn rồi. Thế cái đám người đó không biết là em ấy có chồng rồi à? Bọn này mới cùng nhau kỷ niệm ngày đó cách đây chưa có lâu đâu đó.

"Anh không được phàn nàn nữa đâu đấy." Em ấy nói, và tôi gật đầu.

"Em đói chưa?"

"Em muốn ăn cháo."

"Thế thì đi thôi."

Tôi luôn luôn chiều theo những điều Mark muốn vì em áy chưa từng phải nài nỉ tôi. Chúng tôi đến Central, chỗ đó là trung tâm của các tiệm ăn và các tiệm phục vụ cho sinh viên. Đó là lý do chúng tôi đến đây, nó không xa trường chúng tôi lắm, điều đó cũng có nghĩa là nó không có cách nhà trọ của chúng tôi xa.

"Thế anh định ăn gì vậy?" Mark quay sang nhìn tôi và hỏi từ phía bên kia của chiếc ô tô sang xịn, cái mà ngăn cách chúng tôi đó. Khi tôi nhìn khuôn mặt của cậu nhóc này, tôi chỉ muốn trêu chọc 1 trận. Tôi biết là em ấy quan tâm và tôi cũng biết là em ấy cũng muốn chăm sóc tôi, nhưng tôi cũng vẫn muốn kích thích em.

"Muốn ăn mark." tôi trả lời một cách nhẫn nại và chỉ liếc nhìn em ấy 1 chút.

"Thôi vào ăn cháo."

Tôi đứng trước tiệm cháo và đợi suất cháo thịt lợn không gừng mà tôi biết là em ấy thích ăn. Hiện giờ khu này đang rất đông người do thời gian tập luyện của mọi người vừa mới kết thúc, và thế là cũng có nhiều vận động viên ở đây nữa. Trước đây, tôi cũng đến đây sau khi tập luyện xong. Chúng tôi sẽ đến đây ăn và rồi về nhà và tắm táp, rồi tiếp tục đi những chỗ khác. Nhưng dạo này làm sao lại có thể làm thế được chứ? Tôi sẽ đi đâu tiếp nữa chứ? Cùng với mark, tôi chấp nhận chỉ cần quay về phòng và tiếp tục mọi thứ ở đó.

"Cháo thịt lợn và cháo đùi gà đây ạ."

"Cảm ơn." tôi nhận lấy bát của Mark trước rồi cũng đặt xuống 1 ly smoothie hoa quả yêu thích trước mặt em. Cậu chàng đẹp trai của tôi nhướn mày khi nhìn thấy điều đó, và trong 1 khoảnh khắc, em ấy chắc chắn sẽ phàn nàn cho xem.

"Sao anh lại bưng ra cho em? Em sẽ tự đi lấy của mình mà, em đã nói rằng không cần phải làm những hành động như thế mà." Mark nói đầy bực bội rồi bước đến đón lấy bát của tôi. Còn tôi chỉ có thể theo sau và ngồi xuống chờ.

Tôi không hề muốn làm em cảm thấy như em ấy là 1 người phụ nữ, tôi chưa từng nghĩ sẽ đối xử với em theo kiểu đó, mọi thứ tôi làm là vì em ấy là bạn trai của tôi, không phải là quá bình thường khi muốn làm những điều như thế với người mình yêu hay sao? Nó chẳng có liên quan đến chuyện em ấy là phụ nữ hay đàn ông cả, tôi không léo lắt em ấy như thể em ấy là phụ nữ, mọi thứ tôi là là v ì em ấy là bạn trai của tôi mà thôi.

Giống như tất cả những người yêu nhau khác mà thôi.

"Anh chỉ muốn làm điều đó cho em mà thôi." tôi nói khi em ấy để cái bát của tôi xuống. Mark nhìn tôi nhưng em ấy chẳng đáp lại điều gì, chỉ ngồi xuống đối diện tôi.

Tôi thở dài khi em ấy cứ tiếp tục im lặng và tôi cũng chỉ yên lặng múc từng muỗng từng muỗng ăn. Tôi không muốn cứ buồn bã hay lo lắng về vấn đề như thế này, nhưng tôi cũng không thể vực dậy được cảm xúc của chính mình. Giữa 2 chúng tôi chẳng có bất cứ câu nói nào kết nối cả, vì tôi không biết nên nói điều gì, tôi chỉ có thể tiếp tục ăn đồ ăn của mình, và gặm cái xương gà cho đến khi chẳng còn nhấm ra được cái vị gì nữa, và rồi yên lặng hút cốc nước dưa hấu của mình từng hụm từng hụm vào miệng. Mark chỉ uống nước lọc vì hiện tại em ấy vẫn đang cố gắng giữ body của mình. Tôi không thể nào ngăn bản thân cảm thấy phiền muộn lần nữa vì cách mà em ấy cứ thật tuyệt vời, rồi sao em ấy lại cứ muốn trở lên tốt hơn nữa vậy?

Khi chúng tôi ăn xong, chúng tôi vẫn thu dọn chén đĩa như thường, và khi chúng tôi bước qua bàn của đám trẻ kỹ thuật, chúng đều giơ tay vái chào Mark và rồi đến lượt tôi, nhưng không đứa nào dám nói câu gì ngoài xin chào vì chúng nó chắc cũng nhận ra không khí phát ra giữa 2 chúng tôi. Chúng tôi chỉ lịch sự tiếp nhận chào hỏi của chúng rồi tiếp tục yên lặng.

"Emxin lỗi." tôi dừng lại bên cạnh ô tô khi nghe thấy Mark nói điều đó, rồi quay sang nhìn em ấy, chỉ đứng yên đó, và không thể nào không hỏi.

"Vì gì cơ?"

"Vì những chuyện vừa diễn ra." Em đáp.

"Về những chuyện vừa diễn ra? Tại sao em xin lỗi chứ?" Tôi hỏi lại,

"Thì, do em cáu với anh." Mark nói.

"Không sao, vì anh làm thứ mà em không thích mà." Tôi trả lời, không thừa nhận rằng mình đã bị buồn vì nếu tôi thừa nhận thì tôi biết là điều đó sẽ làm em ấy cảm thấy tồi tệ, và tôi chỉ là không thể làm điều đó. Chỉ có thể chăm sóc em ấy như thế, nếu em ấy không muốn tôi làm, tôi sẽ chăm sóc em ấy theo cách khác vậy.

"Không." Mark nói, bước đến gần tôi, đôi tay xinh đẹp của em ấy đưa ra bắt lấy áo của tôi, như mọi lần khác em ấy xin tôi ngừng lại và lắng nghe, lần này cũng giống như thế, em ấy đang cố gắng làm hòa với tôi.

"Sao lại kéo anh?"

"Không phải là em không thích điều đó."

"Thế thì tại sao em không để anh làm vậy?"

"Vì em sợ."

"Sợ cái gì?"

"Sợ người ta sẽ thấy em giống phụ nữ vậy." Đôi mắt đẹp của em ngước lên nhìn tôi, và tôi thở dài khi tôi hiểu được cảm xúc của em ấy,

"Nghe này Mark. Anh làm điều đó vì em là bạn trai của anh, không phải vì anh muốn đối xử với em như phụ nữ, vì anh muốn đối xử với em như đối xử với người yêu. Em là người yêu của anh, điều đó có nghĩa là em phải nhận được những thứ tốt đẹp nhất từ anh. Em hiểu không?" Tôi nói, bắt lấy ánh mắt em, rồi am ấy nhanh chóng tránh đi mắt tôi và nhìn xuống đất rồi gật đầu.

"Vâng."

"Sao anh lại có thể nghĩ rằng em là phụ nữ khi em quá đẹp trai như thế này được cơ chứ?' Tôi nói, đưa tay đặt lên đầu mark.

"Đủ rồi đó, mọi người nhìn bây giờ."

"Sợ à?"

"không."

"Thế tại sao?" Tôi hỏi, cố gắng giữ nụ cười của mình lại. Tình trạng hiện giờ của em ấy thì ngay cả xa như Yiwa nó cũng có thể nhận ra được nhé.

"Trở về thôi." Mark nói, cái tay vừa rồi còn nắm chặt áo của tôi thì giờ đã bắt lấy tay nắm cửa rồi.

"Sao em lại sang bên này? Anh lái." tôi nói, giơ cái chìa khóa xe lên cho em ấy nhìn thấy,

"Đúng rồi, chỉ mở cửa thôi mà." Mark nói rồi bước trở lại hướng còn lại, thế nên tôi bấp nút mở khóa xe.

"Anh có nên sang bên đó rồi mở cửa xe cho em không?"

"Vui quá nhỉ, nhanh lên, em mệt rồi."

"Em nghĩ là em sẽ về ngủ à?"

"Em về nhà để đi ngủ." Mark trầm giọng nói trong khi bước vào ô tô. Tôi chỉ lắc lắc đầu với cái thói quen của em ấy, rồi mở cửa trong yên lặng và bước vào.

Mark lại không có bị xấu hổ như những lần trước đó. Em ấy không ngượng khi bị trêu đùa như thằng Bar hay Kan, em ấy cũng không có bị ngượng rồi lại đáng yêu như Praram và Nuea, em áy không ngượng rồi cười ngọt ngào như Ana và thằng Fuse. Khi Mark ngượng, em ấy chỉ nhẫn nại, khi bị ngượng, em ấy sẽ yên lặng và không hề thay đổi chủ đề, mà điều đó tôi cho là quá chừng đáng yêu. Nụ cười ngọt ngào của Praram mà Nuea thích khoe khoang, tôi có thể nói là người của tôi cũng ngọt ngào như thế đó.

Mà không chỉ ngọt vì nụ cười thôi đâu.

Mà vì mọi thứ của em ấy đều vô cùng ngọt.

"Ngày mai mấy giờ em phải dậy?' tôi hỏ ikhi chúng tôi bước vào phòng.

Vẫn là khu trọ trước đây, vẫn là tòa nhà quen thuộc, vẫn căn phòng trước đây tôi từng ngồi tựa và khóc, vẫn cái sofa mà tôi từng ngồi hôn em, vãn chiếc giường tôi từng ngủ và ôm em, và giờ đây, tôi lại được ôm em mỗi đêm, hôn em mỗi ngày, mỉm cười ngọt ngào với em mỗi sáng trước khi em ấy đi học. Tất cả mọi thứ đều vẫn y nguyên như trước đây, nhưng giờ mọi chuyện đã tốt đẹp hơn rất nhiều.

"9h."

"Không dậy tập thể dục?"

"Không, em sẽ đi bơi vào buổi tối." Tôi thở dài khi nghe thấy cái tên môn thể thao đó.

"Sao em không thể chơi mỗi bóng đá như anh thôi cho đến khi tốt nghiệp chứ?" Tôi nói.

"Và cởi áo của em ra như anh từng làm?"

"Anh chỉ thỉnh thoảng mới cởi áo thôi mà, nhưng em lại bơi..." Tôi nói rồi nhìn chằm chằm.

"Lại cái gì nữa?"

"Anh ghen, rất là ghen." Tôi nói rồi bước đến giữ lấy eo em ấy rồi kéo lại phía mình, sau đó gục trán mình lên vai mark.

Người khác có thể nghĩ rằng tôi đang hành động quá lố, có thể họ nghĩ những chuyện tôi làm đang vượt quá rồi, ghen công khai thế. Thực ra tôi chỉ có đúng 1 người thôi, thế thì tại sao tôi lại không ghen và để ý đến em ấy cơ chứ? Đây là người của tôi, cơ thể em ấy thuộc về tôi, trái tim em ấy cũng thuộc về tôi nốt. Thế nên, đúng rồi, tôi sẽ ghen tuông, và có muốn biết vì sao không?

Người chưa từng thực sự yêu đương sẽ chẳng bao giờ hiểu được đâu.

"Em biết rồi. Em sẽ cư xử đúng mực mà." Mark nói, đôi tay xinh đẹp của em vòng quanh lưng tôi, rồi trượt từ lưng lên cổ tôi. Em di chuyển đôi tay luồn vào tóc tôi, nhẹ nhàng xoa bóp. Tôi chầm chậm siết chặt cái ôm, kéo em ấy càng sát vào hơn nữa.

"Anh ghen tuông vì những thứ ấy thuộc về chính anh." Tôi nói, hôn lên bờ vai em xuyên qua cái áo.

"Thế em đang làm gì nào?" Em nói, nhẹ đẩy tôi ra xa để tôi có thể nhìn thấy khuôn mặt của em. Tôi chỉ có thể thở dài, chẳng biết mình nên trả lời câu hỏi của em ấy như thế nào nữa.

"Em chẳng cần phải làm bất cứ thứ gì để làm anh ghen tuông nữa đâu."

"Vui nhỉ." Mark nói rồi khẽ cười.

"Gì cơ?"

"Cái mà em đang làm lại làm cho anh lo lắng à?" Mark hỏi lại, nhưng tôi chỉ lắc lắc đầu.

"Không đâu. Anh tin em, và em không làm gì để anh nghi ngờ hết." Tôi đáp lại.

Mark vẫn là mark, vẫn giống như trước kia. Mọi người nói em ấy là người vô tình, bạn bè nói em ấy có nhiều người khác, nhưng đó là chuyện của quá khứ rồi. Mark hiện giờ là Mark của tôi.và nếu có hỏi là em ấy làm gì để tôi nghi ngờ thì tôi có thể nói rằng chẳng có gì hết. Tôi chỉ là lúc nào cũng ghen tuông thôi mà, và quan sát em ấy gần như mỗi ngày thế này thì sự nghi ngờ là điều hoàn toàn có thể hiểu được mà.

"Em nghĩ là anh đang nghi ngờ em và chắc đó là lý do hiện giờ anh đang theo đuôi em." Mark nói.

"Không, anh không hề, anh chỉ muốn bên em lâu hơn chút nữa thôi mà." không phải là tôi không nghĩ gì đến tương lai, tôi đã là 1 người trưởng thành cà tôi cần phải bắt đầu suy nghĩ về chuyện kiếm tiền và nuôi vợ mình, và cũng về mẹ mình nữa mà. Tôi chỉ đợi 1 chút thôi. Nếu tôi đi làm, thì tôi sẽ không có nhiều thời gian ở bên Mark như thế này. Tôi có thể sẽ không có cơ hội được xem em ấy tham gia các hoạt động hoặc nhìn em ấy với bạn bè của mình, với đàn em của mình. Tôi chỉ muốn ở bên cạnh em ấy lâu thêm 1 chút trước khi tôi phải ra đi và làm việc thật chăm chỉ thôi.

"Khi anh đi làm, chúng ta cũng vẫn có thể gặp nhau đúng không?"

"Được. Nhưng anh sẽ không có thời gian để đi theo em, thế nên bây giờ anh muốn làm vậy." Tôi đáp lại.

"Buồn ghê cơ." em ấy vỗ vỗ ngực tôi nói nhẹ.

"Chỉ 1 giây thôi là em sẽ đau đớn hơn là bị vỗ vào má đó" Tôi nói rồi bắt lấy cổ tay em ấy.

"Em không sợ." Mark nói khi cố gắng giật tay lên cao, em ấy đúng là rất giỏi kích động tôi. tôi muốn bắt lấy em ấy và xô ngã em ngay tại đây luôn.

"Em đang khiêu khích đấy."

"Em chẳng bao giờ khiêu khích."

"Vậy thì anh sẽ làm thật đấy." Tôi nói, tóm lấy eo em ấy lần nữa.

"Đủ rồi. Em tắm đây." Mark nói rồi đẩy tôi ra và quay ngước lại hướng vào nhà tắm mà không mảy may quan tâm đến mặt tôi.

Lúc nào cũng thế.

Em áy thích làm thế, và rồi lúc nào cũng biến mất. Tôi chỉ có thể lắc đầu rồi đi lấy nước lạnh uống để cố làm giảm đi sự nóng bức trong cả con người mình đặc biệt là khi Mark cởi áo và quay lại mỉm cười với tôi, điều đó càng làm tôi nóng hơn, và cũng do em ấy cứ từ từ cởi rồi lại còn xoay vòng lại nữa chứ.

"Em không lo nhanh mà cởi áo rồi tắm đi, hay là anh cần đến cởi thay em và chúng ta tắm bồn chung nữa?" Tôi hỏi, dựa người vào cánh cửa nhà tắm nhìn em ấy.

"Em sẽ để anh đưa đi tắm."

"Thằng nhóc xấu xa." tôi chửi thề, rồi bước về phía em ấy. Chỗ nước lạnh vừa rồi chẳng giúp được cái mẹ gì hết.

Tôi bắt lấy eo của mark, rồi môi gặp môi, hôn em ấy. Em ấy cũng ngẩng đầu lên để đón nhận nụ hôn của tôi và chúng tôi lại hôn nhau như những lần trước đây, và cũng như tất cả những nụ hôn trước, mỗi lần hôn thì cảm xúc lại chẳng thể giống nhau. Cảm xúc cứ tiếp tục gia tăng, mà phụ thuộc vào việc ngày hôm đó chúng tôi đã trải qua sự việc gì. Tôi đè ép môi mình lên môi em, ngấu nghiến lẫn nhau, chẳng có bất cứ kẽ hở nào ở đây, chỉ có chúng tôi trao đổi hơi thở, không hề vội vã.

Không vội, nhưng thực sự rất là hot đó.

"Anh có thể đừng làm ra mấy cái dấu không, mai em phải đi bơi."

Mark nói với hơi thở yếu ớt bên má tôi, theo sau những nụ hôn. Tôi chỉ gật đầu, dù cho thật sự muốn cắn gặm hết cả người em ấy.

"Anh sẽ không làm nó rõ đâu." Tôi nói, hôn lên má em ấy, và em ấy gật đầu đồng ý lại.

"Anh có thể trở thành 1 quý ông của em không?"

"Tại em cứ làm anh nóng máu." Tôi thoát ra, em ấy mỉm cười rồi trượt tay vòng quanh cổ tôi, kéo tôi xuống thấp hơn để bắt đầu những nụ hôn mới. Chúng tôi hôn nhau trước tủ đồ, bên cạnh giường, nơi tôi chiếm lấy mark, không để em ấy được ngủ từ đêm nay.

Tôi không biết liệu đó là âm thanh của những nụ hôn hay đó là âm thanh của điều hòa phát ra quá lớn. Vì hiện giờ tất cả những thứ tôi có thể nghe được là âm thanh của con tim mình đập như điên như dại mỗi lần Mark hôn tôi, chiếc lưỡi nóng ấm của em ấy tiến vào khoang miệng tôi, đón lấy chiếc lưỡi của tôi, đôi môi mềm mại của em ấy bao lấy môi tôi, không muốn cho tôi đi. Chúng tôi hôn nhau thật lâu, rồi em chầm chậm dứt ra.

Khuôn miệng xinh đẹp của em ấy nhấn lên khóe miệng tôi lần nữa,rồi 1 lần nữa. Tôi trở lên yên lặng vì hành động đó. Tôi yên lặng vì em ấy di chuyển đôi môi của mình dọc theo gò má tôi, trêu chọc tôi, rồi lại khẽ cắn ngậm cái dái tai của tôi.

"Em không bao giờ khiêu khích ai." Mark nói bên tai tôi. "Em hoàn toàn nghiêm túc đấy."

Tôi đã nói đêm nay Mark có thể sẽ không thể ngủ sớm, nhưng thực ra, em ấy cả đêm không được ngủ đâu.

------

end chapter 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC