46. Hikikomori (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Ereri ]_Tình hình là tui nghiện bà Billie Eilish mất rồi (ಥ﹏ಥ)

_______________________________________________________________________

Writer-man @writingforrelax - 5 phút trước .

#Log046 : Author and aspirant .

[ Đã có lần , tôi từng mơ một giấc mơ .

Trong đó , tôi là một người hoàn toàn bình thường như bao người khác , biết khóc , biết cười , mỗi ngày đều sống trong sự hạnh phúc . Tôi khi đó , gần như đã có tất cả mọi thứ .

Tâm hồn tôi như được cứu rỗi , từng bước một đi lên nơi " thiên đường " mà tôi hằng ước mong .

Nhưng giấc mơ đó thực ra là một cơn ác mộng tồi tệ .

Chân tôi lơ lửng trên không , rồi một lực hút kì lạ nào đó kéo tôi xuống . Trong cơn tuyệt vọng , tôi đưa mắt nhìn những người vừa cười với mình .

Không ai khóc , thậm chí không ai để ý .

Tôi cố hét lên cầu cứu , nhưng đầu tôi sớm bị nhúng dưới nước . Lạnh lẽo và đơn độc , chìm sâu dưới sự hạnh phúc của bao người....

...

Và khi tỉnh dậy , tôi nhận ra mình chỉ có một mình . Không ai quan tâm tôi cả . ]

888 lượt xem 333 tweet lại 555 lượt thích

10:37 ngày 19 tháng 11 năm 2019 [ Happy men's day ღゝ◡╹)ノ♡ ]

***

Kyoto về đêm tràn đầy ánh đèn cùng dòng người tấp nấp qua lại .

Levi vừa đi vừa ôm người run cầm cập . Tiết trời mùa đông lạnh giá đã gần như đóng băng đôi tay mảnh khảnh của cậu . Hà hơi hai ba lần rồi xoa tay cho ấm , cậu đưa mắt nhìn những ngôi nhà gỗ cổ hai bên đường .

Levi thích sự hoài niệm . Và một khu phố ở Kyoto đã hoàn toàn đáp ứng cậu . Những chiếc đèn lồng mập mờ treo lủng lẳng trước cửa từng căn nhà gỗ cấp 4 . Những khu đền cổ kính nổi bất bởi chiếc cổng màu đỏ chót , cao cao .

Đôi chân cậu vẫn bước đều đều bước , nhưng đôi mắt xanh không ngừng quan sát cảnh vật xung quanh và cảm thán về chúng .

Vui thì vui thật nhưng mà...

- Anh ơi kia là gì vậy ?

- Đền xxx đó em . Hay là....

- Ê anh ơi , khi nào mình đi ăn...

- Ờ , còn có món xxx nữa . Mai mình đi nhá ?

- Anh ơi lạnh quá !!!

- Đã bảo là thêm áo khoác vào ! Mặc mỗi kimono thì ấm chắc ?

.........

( ̄□ ̄|||| ).... (ಥ﹏ಥ)

Cu đơn quá....

" Đúng là đi dạo vào buổi đêm là lựa chọn tồi tệ nhất trên đờiiiiiiiii " Levi thở dài . Ai ngờ chỗ này lại nhiều cặp đôi đến thế chứ ? Họ kêu lạnh một lần chắc Levi lạnh gấp mười lần mất . Đau ở đâu ? Đau ở tim đây nàyyyyyy !!! (╥_╥)

YEren : Cậu đang làm gì đó ?

Tiếng thông báo vang lên từ điện thoại thu hút sự chú ý của Levi .

Writer-man : Ngắm bọn yêu nhau .

YEren : Cậu đang ở Kyoto ha ? Chắc buổi đêm ở đó đẹp lắm , đúng chuẩn sở thích của cậu còn gì ?

Quào , cậu ta hoàn toàn lơ câu than vãn của Levi luôn .

Writer-man : Cũng " khá " vui .

YEren : Ôi chà , cuối cùng cậu cũng cảm thấy cô đơn ấy hả ?

Writer-man : Không có . Hoàn toàn không .

YEren : Có mà ~

Writer-man : Đâu có , cậu nhầm rồi . Tôi chỉ cảm thấy hơi lạnh thôi .

YEren : Vậy hỏ ? Chậc , cậu không mặc áo khoác phải không ?

Writer-man : Tôi có mà !!

YEren : Thân nhiệt cậu kém thế ? Sao mà" vận động mạnh " được ?

Writer-man : Tôi nên hiểu theo nghĩa nào ?

YEren : Cái nào hay nhất cậu có thể nghĩ được ? ( ͡° ͜ʖ ͡°)

Writer-man : **** you .

Và cậu ngay lập tức đút điện thoại vào túi , mặc kệ nó đang rung liên tục .

Đôi lúc các bạn à , chúng nó sẽ không có những cuộc đối thoại mặn mòi cho các bạn cười , nhưng chắc chắn chúng nó sẽ nói những câu ẩn ý đầy sến súa như là :

YEren : Tôi không biết cậu trông ra sao , nhưng tôi biết chắc cậu có da mặt trắng và khuôn mặt điển trai , vì vậy hãy mặc ấm vào , cậu sẽ làm hỏng tuyệt tác toẹt vời nhất của tôi đó !

Writer-man : Da tôi là của cậu ấy hả ?

...

YEren : Tự dưng nhớ cậu quá à...

Writer-man : Đi làm việc đi , đừng làm phiền tôi ngủ .

...

YEren : Êu này , cần dịch vụ ơm miễn phí hông ?

Writer-man : Mới sáng sớm , cậu bị điên à ?

...

YEren : Cậu nghĩ xem , nếu thế giới cô đơn của cậu có thêm một người nữa , cậu sẽ như thế nào ?

Writer-man : Tôi sẽ vui... chẳng ? Mà cậu hỏi cái quái gì thế ?

YEren : Thôi nào , log của cậu có kể đó . Cơn ác mộng ý .

Writer-man : Cái đó hả ? À , tôi mới mơ về nó xong .

YEren : Trông cậu có vẻ bình thản ?

Writer-man : Hoặc tôi đang cố làm thế ? Thực ra là , tôi đang rất sợ .

YEren : Vì điều gì ?

Writer-man : Tôi sẽ biến mất , chìm dưới đáy của xã hội . Thế giới bên ngoài có khá nhiều thứ độc lạ hay ho , nhưng cũng có mặt đáng sợ .

Writer-man : Ví dụ hôm nay , tôi vừa bị cướp ví.....

YEren : Oi oi oi , không sao chứ ?!!

Writer-man : May là tôi không để tiền trong đó . Nhưng đó là cái ví đẹp nhất mà tôi có... hic .

YEren : Hahaha

YEren : Giờ đã hết sợ rồi chứ ?

Writer-man : Có lẽ rồi . Cảm ơn cậu .

YEren : Tốt , giờ hãy đứng dậy và uống một cốc nước ấm đi , bật một bản nhạc nhẹ nhàng và đi ngủ , điều đó sẽ giúp cậu thoải mái hơn .

Writer-man : Cậu tốt ghê .

YEren : Có gì đâu , cái này chỉ là chuẩn bị tâm lí trước thôi .

Writer-man : ???

YEren : Để cưới ai đó về không bị rắc rối :))

***

Tiếng chuông từng hồi vang lên trên từng ngách phố .

Hôm nay đền vẫn đông người . Có lẽ là vì lễ hội tối nay , hoặc vì chỗ này có tiếng là rất linh thiêng .

Moi trong túi đồng xu 5 yên đẹp nhất , Levi ném vào trong hòm , cầm đuôi chuông và rung , đủ 3 hồi .

" Đúng chưa nhỉ ? " Levi tự hỏi rồi nhớ lại mấy cách hướng dẫn đi chùa cậu đọc được trên mạng mới nãy , liền chắp tay lại . Những người đi bên cạnh cậu cũng làm tương tự .

Xin hãy biến ước nguyện của con thành sự thật .

[ 22112019 ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net