a different kind of falling

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người từng hỏi - khi ngã cậu có đau không? Và có lẽ cậu sẽ đoán ý họ là từ thiên đường vì vốn dĩ phải như thế, nhưng cậu biết sâu trong trái tim mình đó không phải là kiểu ngã duy nhất.

Tổn thương ấy không hề vui vẻ, nó vô cùng đau đớn. Cậu rơi xuống rất nhanh, và ngã rất mạnh. Thật khó khăn khi anh ấy ở ngay trước mặt cậu - bảy năm mạnh mẽ và kiên định mà cậu nghĩ không bao giờ tìm thấy ở đâu được nữa, và thật khó khăn vì dường như quá dễ dàng, vì cậu tự cho mình nghĩ rằng nó rất dễ dàng.

Bây giờ thậm chí còn đau hơn vì những vết sẹo đã lành, nhưng cậu sẽ không bao giờ để ai thấy chúng. Cậu vốn không phải người quá hình thức. Đau khổ ấy hợp với một ai đó như JongIn, có lẽ, nhưng chắc chắn không phải cậu. EXO Chen quá vui vẻ, quá ngọt ngào và hài hước nên sẽ không đau vì một trái tim tan vỡ. Cậu có thể cảm nhận điều này rất tự nhiên, khắc sâu vào xương tủy, và thế nên cậu tự nhận lấy gánh nặng của mình không ngờ vực. Bảy năm, mười một tháng, có ai để chất vấn? Lo lắng của cậu là không quan trọng.

Nhưng nhìn anh ấy với bất cứ ai khác, nhìn anh ấy chơi đùa hay nắm lấy bàn tay không phải của cậu - kiểu ngã này rất khác. Không phải ngã vào tình yêu, không phải ngã từ thiên đường xuống, mà là từ một nơi rất cao bên trong chính cậu. Cảm giác như này đây, cậu cho là vậy, bị kéo căng ra mọi hướng và bị lột bỏ đến khi chỉ còn lại trái tim, đỏ rực và đập nhẹ. Chính là như thế này đây, cậu nghĩ, đang run sợ, bị mổ phanh ra, vẫn còn sống. Đây không phải là rơi xuống và vỡ nát, cậu tự bảo mình, chỉ là rơi xuống một nơi. Một nơi mà cậu chấp nhận rằng anh ấy có thể sống cuộc sống của mình mà không có cậu, một nơi cậu có thể sống cuộc sống của mình mà không có anh ấy.

Nơi này là như nhau với mọi người, và cả những người đã đánh mất bản thân mình. Cậu từng nhìn thấy trước đây, ở các thực tập sinh có cơ hội ra mắt nhưng từ chối bước tiếp mà không có bạn bè của mình. Cậu tự nhắc nhở bản thân sẽ không bao giờ giống như họ, và thời điểm này là bằng chứng rõ ràng, chắc chắn. Kim JongDae đã là một thứ thuộc về quá khứ, và EXO Chen chính là hiện tại.

Vậy thì, tại sao, lại khó khăn đến vậy? Cậu đã làm hết phần mình, hủy hoại rồi chữa lành, nhưng dù thế nào cậu vẫn luôn ở sau anh ấy một bước. Cậu tài năng, chắc chắn, không có cậu, EXO chẳng là gì. Nhưng ngay cả điều đó cũng không thể ngăn anh ấy bước tiếp mà không có cậu. Ngay cả bây giờ, cậu vẫn nghe thấy giọng của anh ấy trong đầu - JongDae, đã đến lúc trưởng thành rồi.

Và vì thế cậu sẽ liếm các vết thương và tự vực mình dậy và nhủ thầm rằng thế này là tốt nhất. Cậu sẽ bám vào những người khác để không cảm thấy cô đơn nữa, và để giọng ca đưa cậu đi hết quãng đường còn lại, giống như khi cậu mười chín tuổi và vẫn còn là Kim JongDae. Và cuối cùng sau tất cả, cậu thấy mình lại ngã, bởi vì đó là điều duy nhất cậu còn lại, thứ duy nhất không rời bỏ cậu .

Vì phải, cậu ngã, và đúng, rất đau. Đau như bị những mảnh vụn găm vào, nhưng lần này có một người kẹt lại trong trái tim của cậu, và sẽ không thể đưa anh ấy ra, bất kể cậu có kéo mạnh thế nào đi nữa. Cậu tự nhủ rằng đã là rất lâu rồi, nhưng chàng trai, cậu vẫn sẽ ngã. Cậu không còn kiểm soát được nữa, và cậu sẽ không dừng lại.

Cậu chỉ có thể hy vọng rằng khi chạm đất cậu sẽ hoàn toàn tan nát.

~~o0o~~

T/N: ABH. Vâng, chính vì ABH mà tôi thích drabble này cực kỳ. ABH không bao giờ là thế mạnh của tôi, cả viết lẫn dịch, tôi đã rất cố gắng để làm nổi bật điều đó trong fic, hy vọng mọi người sẽ nhận ra (chỉ cần không hiểu nhầm thành OC là tốt lắm rồi TT^TT).

Kim JongDae là Xử Nữ - Cự Giải. Moonsign của cậu ta là Cự Giải, mà Cự Giải là những người luôn nuối tiếc quá khứ, trong khi Xử Nữ lại quá u sầu chuyện tương lai.


Đây không phải là một fanfic về oneside love, đây là thứ mà người ta hay gọi là "unrequited love". Đây cũng không phải là một fic angst, không có gì quá đau khổ, quằn quại, giằng xé... nó chỉ đơn giản là buồn, rất buồn.


Falling hurts. That's why they call it "fall in love".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC