Chương 126-130

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
muốn xuống xe liền hừ lạnh một tiếng.

Hoắc Hi cười cười.

"Bối ca, tôi đưa cô ấy về."

Bối Minh Phàm rất không tình nguyện nói.

"Lái xe cẩn thận chút. Đừng để bị chụp được." – lại trừng mắt nghiến răng nói với Thịnh Kiều – "Cô yên phận một chút cho tôi nhờ đó!"

Thịnh Kiều cười hắc hắc hai tiếng, mở cửa nhảy khỏi xe.

Hoắc Hi đã thay quần áo, hiện tại mặc một chiếc áo thun cổ cao màu đen, còn áo khoác màu xám bạc thì đang vắt trên thành ghế. Thịnh Kiều ngồi lên xe, ôm áo khoác của anh vào ngực. Cô đang mặc một cái áo lạnh bằng nỉ, phồng phồng phình phình rất khó cử động.

Hoắc Hi vươn người giúp cô cột dây an toàn, thuận tiện đặt một nụ hôn lên môi cô.

Thịnh Kiều cúi đầu ngượng ngùng, hai tai đỏ cả lên.

Xe chạy ra khỏi bãi đổ xe. Đêm đã khuya. Đường phố vắng vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net