[RinIsa] Ngang Ngược

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi không thèm sống với cậu nữa! Rin-chan ngốc! Đồ ngang ngược! Ai mà chịu được nổi tính cậu thì tôi sẽ lạy người đó trăm lần luôn!"

Isagi Yoichi vừa dọn đồ bỏ vào vali, vừa hậm hực cố nói to để người ngồi ngoài phòng khách nghe thấy.

"Nói thì nói thẳng mặt tao này, ở đó lẩm bẩm bố ai nghe rõ cho được."

Bị chất giọng khó chịu đáp trả, Isagi xị mặt đóng vali, kéo đồ của mình một mạch về phía lối thoát khỏi cuộc sống nhẫn nhịn này. Tuy nhiên khi chỉ cách cửa chính vài bước, cả người cậu đã bị nhấc bổng lên vác trên bả vai vững chắc.

Gương mặt điển trai của Itoshi Rin kề sát cặp mông căng tròn của Isagi, hắn cau mày quát: "Khuya rồi mày còn tính ra ngoài để thằng khác ve vãn hả?! Tao đếch cho!!"

Cậu nhăn nhó giãy giụa muốn leo xuống: "Thả tôi xuống, thả xuống, tôi muốn dọn đi, không ở nhà Rin-chan ngốc nữa đâu, thả xuống!"

Rin nhíu mày, chẳng những không thả cậu xuống lại còn đưa tay đánh mạnh vào mông cậu mấy cái cảnh cáo, sau đó kéo theo chiếc vali về phòng ngủ.

Lúc này Isagi không giãy giụa nữa mà chuyển sang mếu máo:

"Tôi sẽ báo cảnh sát rằng cậu bạo lực gia đình. Cậu đánh tôi! Hức... Rin-chan ngốc thả tôi xuống để tôi đánh cậu!"

Tên người yêu nhỏ hơn một tuổi dám đánh vào mông cậu tận mấy cái, Isagi thật sự cảm thấy xấu hổ muốn cắm đầu chết quách cho rồi.

Vào trong phòng ngủ, Rin đặt vali ở một góc, tiếp đó bước tới trước giường ném Isagi ngã xuống. Mặt lưng tiếp xúc với nệm giường êm ái, cậu nhanh nhẹn ngồi bật dậy nhưng Rin đã kịp đè cậu nằm trở lại.

"Mày nói tao ngốc đủ chưa hả thằng nhãi?!"

Isagi đẩy mặt hắn tránh xa mặt mình, lớn giọng nói:

"Ai mới là thằng nhãi ở đây? Nói chuyện với người hơn tuổi mình kiểu vậy hả?! Tránh ra, tôi không thèm sống chung với một người luôn cho mình là đúng như cậu."

Xương hàm cậu bị bàn tay Rin bóp mạnh, đôi mắt màu xanh mòng két ánh lên giận dữ, hắn gằn giọng: "Tao không sai!"

Cậu chẳng nhịn nữa, uất ức đối chất: "Tôi ôm hôn cậu, cậu đẩy ra, tôi chỉ nói cậu đừng cáu gắt với tôi nữa thì cậu tức giận bảo tôi cút. Giờ tôi muốn dọn đi cút khỏi cậu, cậu lại không cho. Cậu không sai, tôi sai, được chưa? Đã vậy thì khỏi yêu nhau luôn đi!! Dừng lại cho vừa lòng nhau, tôi sẽ dọn đi, không sống cùng cậu nữa. Tôi ghét cậu rồi, cũng không yêu nữa đâu."

Isagi vừa dứt lời, tay Rin bóp càng mạnh hơn như sắp sửa bóp nát cằm cậu, nét mặt hắn dữ tợn giống hệt một con thú ăn thịt sẵn sàng xé xác cậu nếu cậu còn nói tiếp.

"Mày ghét tao!? Mày dám ghét tao?!! Mẹ kiếp!!! Rút lại lời nói của mày đi!! Mày dám nói không còn yêu tao một lần nữa xem tao có bóp chết mày không, thằng khốn!!!"

Trống ngực đập loạn xạ vì hoảng sợ, Isagi bị dáng vẻ này của Rin dọa tới nỗi nhỏ nước mắt giàn giụa. Cậu òa khóc nức nở trước cái nhìn sững sờ của hắn, sau đó hắn đã im lặng rời khỏi phòng, bỏ lại cậu vẫn đang khóc lóc tức tưởi.

Isagi không cho phép bản thân yếu đuối, nhưng lau hết nước mắt đợt này thì nước mắt đợt khác lại chảy ra. Cuối cùng cậu mặc kệ nước mắt, nằm trên giường nghẹn ngào mắng:

"Đồ xấu xa... Hư hức Rin ngốc nghếch... Đồ ngốc... Hức ngốc không chịu được..."

...

Tức khắc mở trừng mắt muốn ngồi dậy sau khi phát hiện trên mặt bị vài giọt chất lỏng ấm nóng nhỏ xuống, thế nhưng Isagi di chuyển kiểu nào cũng chỉ nhúc nhích được hai chân, bởi hai vai và lồng ngực cậu đều đang bị một thân hình cao lớn ngồi lên đè nặng.

Khóc mệt quá nên ngủ quên có chút, tỉnh dậy thì bị cái người nợ mình lời xin lỗi ngồi ngay trên ngực tự thủ dâm. Isagi mà cử động được chắc chắn sẽ đá Rin và thứ hung khí gân guốc của hắn khỏi tầm mắt bản thân.

"Rin, đứng dậy đi, đừng để nó ở gần mặt tôi!"

Hai đầu gối Rin quỳ song song với đôi vai cậu, tay nắm dương vật mình vuốt dọc. Gò má lẫn vành tai hắn đỏ lừ, phần tóc mái dài màu xanh lá đậm rũ xuống, mồ hôi lăn trên mặt đọng dưới cằm. Áo phông vén lên cao được hắn ngậm lấy, cơ ngực rắn rỏi và các khối cơ bụng săn chắc nổi vài lốt gân xanh phơi trước mắt Isagi. Hắn không nghe cậu nói, tiếp tục ngắm nhìn từng đường nét gương mặt cậu rồi tuốt lộng cự vật.

Trông cũng quyến rũ đấy nhưng không phải lúc để hưởng thụ vẻ đẹp khốn nạn đó, Isagi nhíu mày, bức xúc từ khi cãi nhau ùn ùn kéo ra ngoài:

"Cậu không nghe tôi nói à!?! Đứng dậy!"

Quy đầu dương vật lớn trướng gần sát môi cậu cọ cọ, tuy nhiên hắn đã sóc nãy giờ nhưng hạ bộ chỉ rỉ ra một ít tinh dịch từ lỗ niệu đạo chứ chẳng hề có dấu hiệu xuất tinh. Isagi bực tức quay mặt sang bên cạnh tại Rin không đáp tiếng nào, cậu bĩu môi cáu:

"Xin lỗi rồi gọi tôi bằng anh may ra tôi sẽ xem xét giúp cậu giải tỏa, không thì cứ việc tự chơi một mình đi. Tôi giận cậu lắm đấy, Rin."

Một tay vẫn tiếp tục vuốt dương vật, tay khác giữ đầu cậu nghiêng về chỗ cũ, khuôn mặt Rin đỏ bừng nóng ran vì không thể đạt cao trào bắn ra. Hổn hển nhìn vẻ mặt quạu quọ của Isagi, hắn khó chịu nghĩ sao cậu không gọi hắn là Rin-chan nữa?

Hai người chẳng ai chịu nhường ai.

Rin muốn bắn lắm rồi, chịu không nổi dùng tay đỡ sau đầu Isagi nâng lên, đồng thời nắm cự vật chuẩn bị đâm thẳng vào miệng cậu.

"Không... Không thích... Không muốn, cậu tính ép buộc tôi?"

Isagi mím môi lắc đầu né, cậu vẫn đang giận đấy nhé!! Tưởng làm cách này là giảng hòa được hả?

Giữ yên đầu cậu, ấn dương vật vào môi chạm đến răng cậu, Rin thở ra từng đợt, nhả áo xuống, ngượng nói: "Anh... Anh, mở miệng ra đi..."

Chớp mắt trông gương mặt hắn càng lúc càng đỏ, đáng thương vô cùng, Isagi mỉm cười, gọi một tiếng anh thôi có cần xấu hổ tới mức đó không? Miễn cưỡng kinh khủng!

"Ngoan lắm, Rin-chan."

Isagi đem lưỡi khảy nhẹ nhàng đỉnh đầu dương vật, rồi từ từ chầm chậm ngậm vật quá khổ ấy vào trong miệng. Cậu hơi ngửa cổ để cự vật thâm nhập sâu hơn, khoang miệng tiết đầy nước bọt chăm sóc tầng da nhạy cảm của hạ thể. Nhưng dường như Rin vẫn chưa thấy đủ, dục vọng mỗi lát lại gặm nhấm lý trí hắn.

"Anh... Nuốt sâu hơn nữa..."

Đỏ mặt nghe theo hắn, đôi môi mềm mại bặm chặt phần thân dương vật, Isagi hết mút rồi liếm, tận lực giúp Rin có thể bắn ra dù cho ở tư thế hiện giờ không tài nào nuốt trọn cự vật hắn được.

Đáy lòng rạo rực khi nhìn nước mắt sinh lý lăn dài trên mặt cậu, Rin mê man vén tóc mái cho cậu kế đó quệt đi nước mắt cậu trước khi nó kịp chảy xuống. Isagi không quen với cử chỉ yêu thương của hắn, nhất thời tròn mắt tê cứng miệng.

Đột nhiên hai mắt bị lòng bàn tay Rin che khuất, Isagi ngờ ngạc nhìn vào khoảng tối đen, đầu cậu bị bàn tay còn lại của hắn siết chặt. Không bận tâm cậu có khó nhằn hít thở, hắn cực nhanh thúc hông dập dương vật xuống họng cậu. Cứ như vậy rất nhiều lần, Isagi nghẹn ứ trợn trừng mắt, mấy ngón tay gắng gượng quơ quơ cào cào trút giận lên vùng thắt lưng Rin, nước mắt cậu tuôn trào ướt hết lòng bàn tay hắn.

Hàng lông mi dài rũ xuống, cảm giác sung sướng khiến thần kinh Rin điên đảo. Sau đó, tay hắn run run nhấc khỏi mắt Isagi. Dù đã lấy lại được tầm nhìn cậu vẫn khóc không ngừng, chỉ thấy Rin không liếc mình đang khổ sở mà chú ý chỗ nước mắt trong suốt của cậu dây ở tay, tiếp đó hắn đã vươn lưỡi ra liếm sạch.

Cặp mắt xanh thẳm trong vắt ấy khi ngập trong nước mắt hệt như có thể nhìn thấu lòng dạ hắn vậy, làm hắn đôi lúc không muốn đối diện. Cho nên Rin không thích Isagi khóc nhưng hắn toàn khiến cậu bật khóc, và hắn thì chẳng biết dỗ làm sao, bây giờ cũng thế...

Hay là tiếp tục che mắt cậu đi nhỉ? Không, tay hắn sẽ lại ướt nhẹp nước mắt cho coi.

Vị mặn của nước mắt dần tan biến trong miệng, Rin thở đứt đoạn, dùng cả hai tay ghì đầu Isagi, để dương vật ngâm tại cổ họng cậu một lát, sau cùng dù chưa đạt thỏa mãn lên đỉnh, hắn đã cố tình bắn tinh ra rồi nhanh lùi về sau thả tự do cho thân trên cậu.

Isagi nuốt ực ực tinh dịch xuống họng, dương vật vừa rời khỏi miệng ngay tức thì cậu ngồi dậy ho sặc sụa, ho xong rồi giở giọng quát mắng:

"Này, hành động thô lỗ quá đấy! Tôi khó thở muốn chết—...??!"

Vội vàng nhào tới ôm Rin, Isagi tựa cằm vào vai hắn, chưa hết ngỡ ngàng khi thấy vẻ mặt như sắp khóc của hắn. Cậu xoa đầu hắn y hệt xoa đầu một đứa trẻ, dịu giọng dỗ:

"Đừng có khóc, cậu khóc thì tôi biết phải làm sao..."

Hắn vòng hai tay ra sau lưng giữ eo cậu: "Em không có khóc."

Isagi đối diện với mặt hắn, cậu áp tay lên vuốt vuốt mí mắt đang trùng xuống của hắn, lo lắng hỏi:

"Vậy vẻ mặt đó là sao? Giận ngược lại tôi vì tôi giận cậu trước? Hoặc là thằng này không làm cho cậu đủ sướng nên phụng phịu?"

Rin dụi mặt vào lòng bàn tay cậu, đắm chìm trong xúc cảm ấm áp ấy: "Không phải."

Cậu rướn mình hôn nhẹ lên mắt hắn, môi mút mút lông mi dưới một bên của Rin, mỉm cười: "Không phải thì xụ mặt cho tôi xem làm gì? Hiểu rồi, tôi sai, tôi xin lỗi, tôi không nên lớn tiếng với cậu."

"Không phải mà, em sai, anh đừng bỏ em đi nữa."

Isagi ngờ nghệch, kế đó nhào nặn mặt hắn thành mọi hình thù, hét lên: "Rin-chan!!? Phải cậu không?!! Tỉnh lại đi!!!"

Mãi mới bình tĩnh lại, cậu hít một hơi, Rin lạ quá làm cậu không quen nên phản ứng lố quá chừng. Isagi vội ôm hắn tiếp, hắn cũng im lặng ôm đáp lại, tâm trạng cậu dần thoải mái, vui vẻ cười nói:

"Làm hòa nha, tôi không bỏ đi nữa, không bao giờ."

"Anh..."

"Ừm?..."

"Yoichi..."

"Anh nghe, anh thương, anh thương."

"Làm tiếp đi, em cương. Lúc nãy vì anh cứ khóc nên em mới bắn cho anh nuốt thôi."

"Hả?..." Isagi thình lình bị đẩy nằm xuống giường, cậu giữ chặt quần nhưng vẫn bị kéo mất, hai bắp đùi xốc thẳng hướng lòng bàn chân lên trần nhà.

"Ư! Ư!!! Ư!!!"

Cậu kêu chói tai, đau nhói bị dương vật đâm mạnh vào lỗ nhỏ phía dưới. Thứ đó đang tiến vào, Isagi nắm siết ga giường, đầu óc choáng váng, cổ họng thất thanh, cậu gân cổ hít thở, làm hòa cái con khỉ!!!

Rin thở dốc liên tục vì tính hấp tấp của bản thân vừa rồi, đáng lẽ phải nới lỏng và có những bước dạo đầu cho đôi bên cùng gắn kết, để bây giờ đâu phải bị cái lỗ đáng yêu kia thắt chặt như muốn cắn đứt cự vật của mình.

"A ư ưm... Ưm... Đau... Đau... Đau chết tôi rồi... Ư ưm..."

Xưng anh gì tầm này, Isagi cố hết sức kêu để Rin biết mà chậm lại, nhưng đổi lại hai bắp đùi bị hai tay hắn nắm giữ áp sát lên ngực cậu, mặt lưng nhấc gần như khỏi nệm giường, mông vểnh cao đầy đặn. Hắn cọ xát dương vật vào thịt mềm nơi thành vách, thở hỗn độn nói:

"Anh không thả lỏng đau là đúng rồi."

Cậu quyết định sẽ bỏ đi lần nữa!!!

Chẳng thể ở cạnh tên giả nai bên trên miệng gọi anh ngọt lịm, phía dưới thì đâm không ngớt làm bụng cậu co thắt muốn trào ngược dạ dày. Tuy nhiên giờ mà nói ra ý định đó chắc chắn Rin sẽ nổi điên đâm chết cậu mất, khóc lóc càng tốn sức hơn chi bằng xin hắn dừng lại.

"Rin... Ưm ư ưm... Dừng... Dừng lại... Phía dưới... Rách rồi... Rách rồi... Tôi đau!!... A ư a..."

Rin nóng rực người, mau chóng cởi áo phông ngoài rồi kéo quần tụt thấp chút nữa, sau đó giữ hai đùi Isagi ấn mạnh dán trở lại lồng ngực cậu. Hắn không tin lời cậu rên rỉ, tầng mồ hôi trên trán chảy xuống lúc cúi đầu, mắt hắn ẩn hiện tơ máu vừa nhìn vừa đẩy hông xem nơi cả hai giao hợp một lát rồi ngước lên:

"Anh ơi... Không có bị rách..."

Isagi nhễ nhại mồ hôi thở dồn dập, hai bắp chân ngoe nguẩy, vươn tay cào cấu cánh tay Rin: "Dừng... Dừng!!!... A ư ý tôi... Là dừng!!!"

Vách thịt hút mút dương vật như muốn hút sạch tinh dịch hắn, hơi thở hắn nặng nề: "Em nói thật mà..."

Hiểu sai ý cậu nữa rồi, nguyện vọng của cậu rõ rành rành là làm tình cũng được nhưng phải nhẹ nhàng, hắn đâm đau muốn chết thì nên dừng ngay lại! Chính bản thân Isagi còn không nhận ra hậu môn mình bị đâm rách, cậu chỉ kiếm cớ để muốn hắn dừng lại thôi, đừng có trả lời gợi tình như thế!!

"Anh giận em tiếp à?"

?!!

Đúng, Isagi giận hắn khiến cậu đau thốn mệt nhọc, thở không đến nơi đến chốn, cơ thể nóng như bị lò thiêu!

"Em xin lỗi..."

"Ư ư ưm..."

Cậu mở to mắt kinh ngạc, thốt không nên lời. Tư thế này do Rin làm chủ, cậu mỗi việc nằm yên bị hắn khống chế cặp đùi, nâng cao mông cho hắn xỏ dương vật vào hậu huyệt. Giờ xin lỗi cậu? Có nhiều chuyện hắn chưa xin lỗi cậu lắm, rốt cuộc xin lỗi chuyện gì đây?

"Em sẽ hối lỗi, anh muốn hôn hay muốn em liếm chân? Em làm cả hai nhé?"

Isagi trừng trừng mắt, đôi mắt xanh mòng két mơ hồ, Rin tách nhẹ hai đùi đang bị hai bàn tay hắn nắm chắc sang hai bên chừa chỗ cho hắn khom lưng hôn cậu.

Tinh thần cậu rối bời còn của hắn thì như phát điên, nụ hôn giữa hai người điên cuồng quá mức cho phép của Isagi, cậu dùng lưỡi mình đẩy lưỡi hắn ra, mười ngón tay cào mạnh lưng hắn. Nhưng Rin phớt lờ tất cả, tiếp diễn nhấm nháp lưỡi cậu dù đã bị cậu cắn rách môi.

Thẳng lưng dậy, hắn liếm máu trên môi, trả lại không khí cho Isagi. Hắn một tay ôm chân bên phải cậu đưa tới trước mặt, tay khác vẫn giữ chặt đùi trái cậu dán lên ngực. Hông Rin chậm dần đều, cậu biết hắn tính làm gì, vội vã co quắp năm ngón chân phải, cái chân thon thả cũng cố giãy thoát.

"Ư ưm... Không... Không... Tôi không ưm a... Không muốn... Không thích... Không thích đâu... Thả... Thả ra! Ư ư..."

Hết lời nói xin nhưng bàn tay hắn dễ dàng tóm cổ chân Isagi vì cậu đã bị luân động dẫn tới mất sức. Đầu lưỡi mềm mại bắt đầu liếm lên từng ngón chân của cậu, cảm giác nhột nhạt khiến cậu ngửa cổ rên la triền miên.

"Ư... Ưm ư a a... Ư..."

Đầu lưỡi di chuyển từ ngón chân lên mu bàn chân, sau đó hắn liếm một đường lên cổ chân rồi lên tận sát đầu gối. Rin hôn hôn dọc bắp chân cậu, kế đó nhìn Isagi đỏ hoe hai mắt thấp giọng hỏi:

"Anh hết giận em rồi chứ?"

Không biết mấy giờ rồi, rèm đóng kín mít nên cũng chẳng biết ngoài kia trời sắp sáng chưa. Isagi khép hờ mí mắt, toàn thân mệt rã rời, không hơi sức đâu trả lời được nữa. Bất chợt dương vật nhỏ rỉ nước oặt ẹo trước bụng bị nắm lấy, ánh mắt cậu mơ màng liếc Rin như mất trí đang vuốt ve dương vật cậu giống một món đồ chơi.

"Em bú nó như lúc anh bú cho em nhé?"

Mặc kệ, muốn làm gì thì làm đi, cậu mệt lắm rồi, muốn ngủ ngay bây giờ.

"Anh đừng ngủ, em còn chưa bắn mà..."

"Yoichi..."

"Yoichi..."

...

Chiều hôm sau, cuối cùng Rin cũng quay về trạng thái bình thường, đối với Isagi là vậy. Nhưng hắn đã trở nên bám người cực kỳ, giờ muốn ra ngoài mua đồ chuẩn bị bữa tối thôi hắn cũng bám chặt theo này.

"Rin, thả ra!"

"Không, thả ra mày sẽ bỏ tao đi."

"Đã bảo là không bỏ đi rồi!"

"Tao không tin."

"Thả ra đi, khuya về phòng ngủ rồi cùng nhau làm tới sáng."

Rin lập tức thả ra.

Có vậy là nhanh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net