Chap 2: Liệu định mệnh có thật ???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã qua 1 tuần sau cái buổi fansign đó, tôi hoàn toàn quên đi cái vụ mik đc tặng tờ giấy note đó và sống như những ngày thường.
Còn về phần Jimin thì cậu đg thấy hơi buồn vì đã hơn 1 tuần mà cô bé cậu để ý và cho sđt ko thèm nhắn cho cậu lấy một tin... cậu nghĩ cô bé ấy không thích mình và bias ai khác hoặc là trong cả nhóm cô ấy chỉ ghét cậu... từ đó cậu đã tự nhủ với mình rằng mình phải cố gắng luyện tập nhiều hơn và giảm béo để trông mình đẹp zai hơn chứ đây biết rằng cô bé ấy thậm chí còn không phải là fan của BTS -___-
Và cuộc sống của tôi từ đó cứ xảy ra như bthg...
Sau 1 tuần ôn tập và trải qua Kì Thi Học Kỳ mệt mỏi, trường tôi cho học sinh nghỉ nửa tháng để tĩnh dưỡng, nhân cơ hội đó tôi tiện thể đi xin việc làm thêm.
Hôm nay là thứ hai, đang trên đường đi xin việc tôi liền thấy một người đàn ông mặc đồ đen kín mít từ đầu tới chân đang nằm xõng xoài dưới đất. Tôi liền hốt hoảng chạy đến gọi xe cứu thương đến và đến viện cùng ông ta. Sau khi khám xong sức khoẻ thì biết đc rằng do làm việc quá sức nên mới như thế. Sau khi khám xong tôi liền chạy xuống căn tin của bệnh viện mua ít cháo vào hoa quả để bồi bổ cho bệnh nhân.
Lúc lên phòng thì thấy người đàn ông ấy đã tỉnh và đang loay hoay tìm cách ngồi dậy, thấy thế tôi liền chạy đến đặt cháo và hoa quả đặt lên trên bàn bên cạnh và cẩn thận đỡ ông ta dậy.
- Cô có phải là người đã giúp tôi???- Ngừoi đàn ông đó hỏi
- Dạ vâng đúng rồi ạ- Tôi
- Cảm ơn cô nhiều lắm, cho tôi hỏi bâyh là mấy h rồi không???- Người đàn ông đó lại hỏi tôi
- Ah bâyh là ... Oh my god... đã 9h30 rồi- Tôi hốt hoảng khi xem giờ
-Sao cô hốt hoảng vậy??? - Người đàn ông có vẻ giật mình khi nghe thấy tiếng hét của tôi
- Ah ko có j chẳng qua là tôi muộn giờ đi xin việc thôi- Tôi
- Thôi ông ăn cháo đi nek, còn tôi đi gọt hoa quả cho ông-Tôi đưa cặp lồng cho ông ta và ngồi gọt táo.
- Có phải cô gặp phải chuyện gì không? - Người đàn ông lại tiếp tục chọc vào nỗi đau của tôi
- Chẳng qua là tôi lỡ hẹn đi xin việc rồi giờ chắc không kiếm đc việc lm nữa vì các công ty hiện tại đã đủ nhân viên hết rồi- Tôi kể lại với giọng buồn bã.
- Hay là... cô có muốn làm việc ở công ti tôi không???- Người đàn ông đó nói
- Dạ??? Công ty ông còn tuyển nhân viên ạ ?- Tôi hỏi với giọng ngạc nhiên
- Tất nhiên, tôi sẽ xin hộ cô- Ngừoi đàn ông đó nói.
- Xin lỗi nhưng tôi không thích đi từ cửa sau để có được việc làm- Tôi
- Tôi chỉ hỏi ý kiến của giám đốc thôi, nhân tiện muốn hối lỗi với cảm ơn cô ý mà- Người đần ông chấn an tôi
- Thế ông làm trong công ty nào ạ?- Tôi
- BigHit, một công ti giải trí- Ngừoi đàn ông
- Nhưng tôi vẫn phải đi học, chỉ làm part time đc thôi— Tôi
- Không sao part time cũng sẽ có việc - Ngừoi đan ông đó lại cười
- Nae, thế thì cảm ơn ông nhiều lắm- Tôi
- Không có j- Ngừoi đàn ông nở một nụ cười hiền hậu
- Thế thôi tôi xin phép về bây giờ vừa nãy tôi có gọi cho ngừoi thân của ông rồi thấy đặt là Bang PD gì đó- Tôi
- Thế cảm ơn cô nhé- Ngừoi đàn ông lại nói
- Thôi tôi về nhé- Tôi xách cặp sách đi về
....
Sau khi về đến nhà tôi liền tìm kiếm công ty BigHit liền phát hiện ra đó là công ty quản lý của BTS- Nhóm nhạc Kpop bà chị hàng xóm tôi cuồng -___-
Tôi nghĩ trong cái rủi cũng có cái may, vừa cứu một người đến mất cả việc may lại còn được xin vào công ty giải trí.
Tôi thì không có ham mấy cái gọi là Kpop vì tôi ko để ý tới nó lắm. Sau khi nghĩ ngợi, làm bài tập thêm để củng cố kiến thức, tôi liền ngoiif làm lại hồ sơ xin việc của mình.
End chap 2: Sorri vì chao này không có nói về Jhope và BTS nhìu chỉ nói về cuộc nói chuyện của nhân vật chính thôi nhưng mik hứa sẽ cho các member và nam chính của chúng ta lên sàn :))))

Tặng các bạn thêm ảnh của J hope để hối lỗi nek :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net