Chap 27: Món quà (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Học viện Eden luôn có những truyền thống mới lạ và đầy tính nhân văn - đây chính là điều làm nên sự nề nếp đầy thanh lịch của trường. Lễ hội lần này cũng chẳng ngoại lệ. Vào tháng 5 hàng năm, trường sẽ kỷ niệm ngày thành lập học viện. Năm nay có đặc biệt một chút, 55 tuổi đời là một con số rất đẹp, một con số tao nhã, một con số tượng trưng cho vận may. Vốn là người thanh lịch, làm sao thầy Henderson bỏ lỡ dịp lễ ý nghĩa này cơ chứ? Với đề xuất theo chủ đề "Tình bạn và sự vị tha" của mình, thầy hoàn toàn được 99,9% thành viên hội đồng nhà trường tán thưởng đồng thời thông báo cho học sinh về kế hoạch này. 0,01% khỏi nói thì ai cũng biết là thầy Swan, chắc hẳn ông ta vẫn còn cay cú quả đấm xuyên không gian siêu cấp thanh lịch ấy, bằng chứng là chiếc mũi ửng đỏ trông đến tội nghiệp.

Hoạt động đầu tiên chính là trò chơi "Tặng quà giấu tên". Từng lớp sẽ có một hộp thăm ghi tên từng học sinh. Cách chơi rất dễ hiểu, người chơi khi bốc trúng thăm có tên của đối phương sẽ phải giữ bí mật với mọi người trong trường và yêu cầu đương nhiên là phải mua quà đúng với sở thích người ta mà tặng. Damian Desmond "đảm nhận" Anya. Bằng một cách tình cờ nào đó, hai đứa trẻ vốn có thù riêng (Damian nhiều hơn một chút), tuy có vài lần giúp đỡ nhau nhưng chưa bao giờ con bé lẫn cậu làm hòa chính thức cả. Thầy Henderson đã ra một chủ đề tựa như dựa trên mối quan hệ "bằng mặt không bằng lòng" này vậy.

"Vì chẳng biết Anya thích gì nên con đến đây nhờ ngài... Ngài có thể giúp con chứ?" Loid Forger đâu có ngu mà từ chối lời đề nghị béo bở này. Damian và Anya sẽ dần lấy lại thiện cảm từ nhau, rồi làm thân, rồi chiến dịch sẽ thành công tốt đẹp. Hơn nữa, nếu ngài giúp đỡ tận tình cho nhị quý công tử nhà Desmond, biết đâu đấy việc tiếp cận Donovan càng trở nên dễ dàng hơn. Số trời đã định, duyên phận này quả là một cơ hội tuyệt vời!

Thật ra việc biết Anya thích gì chẳng khó khăn lắm, những những thứ con bé thích đều khá quái dị. Loid không nghĩ nhiều, với số tài sản khổng lồ của nhà Desmond thì vài món quà cũng chỉ là muỗi. Nhưng điều thực sự làm ngài ngạc nhiên là sự vị tha của Damian, nói sao nhỉ, bị con gái ngài tác động vật lý vào ngày đi học đầu tiên, rồi còn thái độ cáu kỉnh mỗi khi tiếp xúc với con bé (cái này do ngài đi theo dõi) mà Damian vẫn muốn tặng quà cho Anya. Hay đây là kế hoạch của Donovan? Lẽ nào hắn ta sai con trai tiếp cận con gái ngài? Có lẽ là không, với ánh mắt tinh tường bao năm lăn xả thì Twilight chẳng thấy điểm gì khác lạ. Ước gì chính phủ Đông - Tây cũng tồn tại sự vị tha này, họ đã thua một đứa trẻ.

Loid nhăn mặt day trán cố nhớ sở thích Anya, lần lượt liệt kê cho cậu chàng con nhà quyền quý đang nhâm nhi bánh quy lẫn trà trên sofa. "Anya thích xem phim trinh thám Spy Wars, con bé thích súng lục giảm thanh nhưng ta khuyên con không nên mua nhé, dễ ăn cơm tù lắm đấy. Sao nữa nhỉ... à, Anya thích lạc và đừng bao giờ tặng nó cà rốt, con bé sẽ ném chúng trong thùng rác đấy. Anya thích uống cacao thêm đường lẫn sữa, cái này người ta gọi là hảo ngọt, rồi còn lâu đài, chim cánh cụt,..." Damian chăm chú ghi lại từng chi tiết trong lời "mách nước" của ngài trong cuốn sổ tay cậu chuẩn bị sẵn. Sở thích của Anya thật lạ, khó để tìm nữa.

- Con nghĩ chừng này thông tin là đủ rồi ạ, chào ngài con về.

Xin đừng đọc chùa!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net