Chap 34: Buổi cắm trại (Loid x Yor) (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Franky bất lực nhìn Anya ngoác mồm ra òa khóc xuyên suốt 20 phút kể từ khi cặp vợ chồng kia xuất phát. Vốn là người đàn ông vàng trong làng độc thân, anh không hề biết tý gì kinh nghiệm về việc hẹn hò cưới hỏi chứ nói gì là dỗ trẻ con khóc. Kể cũng lạ, sao Twilight khi nào cũng đẩy con bé sang nhà anh vậy? Anh ta tự đi mà lo cho con nhóc đi chứ. Mà trẻ con thời nay mít ướt thật, hồi còn bé, cứ mỗi lần thấy bố mẹ đi chơi, anh đều nhảy cẫng lên vì vui sướng. Còn vì sao ư? Đương nhiên là được thoải mái ăn ngủ chơi theo ý thích, không bị ai quản lý chứ còn gì nữa!

- Vậy là pa và ma bán con cho chú Bù Xù hả? Con không chịu đâu!

Anya tiếp tục cất tiếng khóc nhằm kéo ý thức Franky về hiện tại. Đùa, Twilight mà bán con bé cho anh thì thề có Chúa là anh sẽ vắt cả hai chân lên cổ mà chạy. Franky sẽ chịu ở yên nếu Twilight gửi gắm anh một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc màu sáng bồng bềnh lẫn giọng nói cuốn hút. Nhưng thực tại quá đỗi bàng hoàng, ngồi trước mặt anh lại là con nhóc chưa nổi 1m4 thút tha thút thít. Thôi được rồi, anh sẽ đãi con bé pizza lẫn đậu phộng vậy. Ăn đủ để vùi lấp nỗi buồn - anh từng làm thế khi bị người cũ đá mà!

_________________

Thật không phụ công hơn 3 giờ đồng hồ ngồi ê mông chở vợ đi chơi, địa điểm cắm trại thực sự đã làm thỏa mãn ngài Loid. Ngọn đồi rộng lớn cùng những bóng cây xanh mát như đang làm dịu đi nỗi mỏi mắt của khách sau khi phải đi qua một quãng đường khá dài. Xem nào, ngài cần phải dựng lều trại, xếp lại chút đồ đạc và nấu ăn nữa. Dù sao cũng đã gần trưa, cộng thêm cái bụng đói meo chẳng ăn gì ngoài bữa sáng vào 3 tiếng trước, đối đãi tốt một chút với bao tử sẽ được nạp thêm năng lượng mà!

- Nhờ em kiếm củi nhé, Yor-san!

Thật ra ngài Forger muốn kiếm luôn công việc kiếm củi, như đồng nghiệp của ngài đã nói, muốn làm phụ nữ hạnh phúc là đừng bắt họ phải làm gì cả. Ý là, vợ ngài chỉ cần ngồi yên một chỗ, còn lại ngài lo tất. Nhưng hình như cái lều Franky cho hơi...sai thì phải? Vả lại, đống đinh vít cố định font lều cũng biết đi đâu mất tiêu. Thôi thì đành để Yor kiếm củi hộ vậy, chắc cô nàng cũng chẳng để tâm đâu nhỉ? Nếu việc làm quá nặng nhọc mà ảnh hưởng tới tâm trạng suốt buổi đi chơi cũng không hay lắm.

Ngạc nhiên thay cho Loid Forger, cái hoạt động mà ngài tưởng chừng khá quá sức so với vợ lại chẳng tốn mấy thời gian để Yor hoàn thành. Ai cũng biết, Yor tiềm ẩn trong mình một sức mạnh tuyệt vời đến độ hoàn hảo, và cũng không thể không ngờ tới việc cô nàng chạy từ chỗ này sang chỗ nọ trong vòng chưa đầy 3 phút mà hai bên cánh tay đã xách hai bó củi vừa nặng vừa nhiều.

- T-từng này là đủ rồi nhỉ?

________________

Đằng sau ngọn đồi to rộng chính là khu rừng nhỏ bao gồm với dòng suối dài chảy róc rách theo dòng chảy của thời gian. Loid yên vị ngả mình dưới tán cây sau khi đã ăn đủ no và làm đủ mệt. Có điều, Yor khá ngại với việc phải ngủ chung lều với anh. Đáng tiếc, chiếc lều chia ngăn đã bị một khách hàng hốt mất ở trung tâm mua sắm nên Franky chỉ có thể mua cho anh chiếc lều này để thay thế. Mà cũng chẳng biết là có tiếc hay không. Thôi thì, có còn hơn không vậy. Vả lại, là vợ chồng nên tập ngủ chung cũng bình thường thôi, dù là giả. Cứ tiến triển thế này biết đâu nhiệm vụ sẽ từng ngày thành công?

" Gần đây hình như có ngôi đền trên đỉnh đồi đó, hai chúng ta đi nhé". Đền trên đỉnh đồi à? Lạ nhỉ? - ngài Forger tự hỏi. Tò mò, và cả không nỡ từ chối lời mời của vợ, ngài liền đứng phắt dậy, tiếc rẻ nhìn chỗ nằm lý tưởng vừa rồi, tay khoác áo, tay đội mũ, cùng Yor cất bước.

Thời tiết buổi chiều hôm nay khá mát, nắng không quá gắt và gió cũng chẳng quá lạnh. Không khí trong lành từ đỉnh đồi thổi xuống làm tan đi khối u sầu của mỗi người, giữ không gian sạch nhất cho khách du lịch. "Biết cầu gì đây nhỉ?" - Loid tự hỏi mình thêm một lần nữa. Đã khá lâu rồi ngài không đi cầu nguyện. Ngài vốn không theo đạo hội nào, đồng thời ngài luôn mang tư tưởng may mắn do mình tạo ra chứ không phải do thần thánh. Liếc mắt sang bên cạnh, vợ ngài đang cầm cây hương nghi ngút khói mà nhắm mắt thì thầm dòng hi vọng. Ừ thì, một điều ước cũng có mất gì đâu nhỉ?

Mong rằng tôi luôn khỏe mạnh, vợ khỏe con ngoan, nhiệm vụ thành công tốt đẹp!


Ừ, tôi bị anh bồ dọa nếu không up tiếp chap sẽ bị đọc giả quay lưng...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net