Chap 10: Trùng hợp - suy nghĩ của Syaoran.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi anh đến nhà Sakura thì Syaoran ba chân bốn cẳng chạy lên phòng cô. Lúc đó Tomoyo đang ở trong phòng thấy Syaoran chưa kịp hỏi hang hay nói cụ thể tình hình sức khỏe của Sakura thì anh đã ngồi kế bên giường hỏi tới tấp khiến cho Tomoyo ko như trả lời.

- Sakura muội ấy hiện giờ sao rồi hả Tomoyo? Rồi quay sang Sakura - Muội thấy ko khỏe chỗ nào hay là để huynh đưa muội đi bệnh viện nha. - Nhưng anh ko để ý rằng cô đã ngủ.

- Suỵt, cô ấy ngủ rồi Syaoran chắc là do mệt quá thôi cậu cũng đừng lo lắng thỉnh thoảng cậu đến thăm Sakura cũng được mà, cứ để tớ lo cho cậu ấy là được rồi, yên tâm đi.- Tomoyo an ủi anh nhưng cậu vẫn ko khá hơn được bao nhiêu đã vậy còn tệ hơn vì cậu nghĩ cũng do mik mà Sakura mới bị ốm thế này, còn ko lo lắng thường xuyên được cho muội ấy. Thật là vô dụng.

- Thôi được rồi Syaoran tớ nghĩ chúng ta nên về trước đi để cho Sakura nghỉ ngơi hiện tại thì sức khỏe của Sakura là trên hết. Thuốc tớ để trên bàn rồi chắc cậu ấy cũng sẽ uống thôi ta về đi. - Tomoyo an ủi anh nhưng cậu cũng chẳng khá hơn được bao nhiêu vì nghĩ tất cả chuyện này đều tại mik nên mới ra nông nỗi này.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Nhà của Syaoran ......

- Con về rồi đây. - Syaoran chán nản (t/g: Lo lắng wá zậy. Mất ăn mất ngủ đi rồi tui ko có biết đường mà viết tiếp đâu à. =_=)

- Anh  mới đi đâu về vậy? - Con ả hỏi ngây hỏi ngô. Nhưng anh ko nhìn thấy và tưởng nhầm là Meling nên nói thẳng ra luôn.

- Anh đi thăm sư muội. Nó ốm rồi. - Đến lúc nhìn lên thì mới cứng người vì biết đây ko phải là Meling mà là con " Tiểu nha đầu"

-Hả? Sư muội nào? - Nó ngạc nhiên hỏi ( chỉ là giả bộ ).

- À ko có gì, thôi anh đi ngủ trước đây chúc ngủ ngon. - Rồi anh đi lên lầu.

- Đi thăm con nhỏ Sakura thì nói đi. Tôi ghét nhất là những người nói dối đó. Và anh cũng ko ngoại lệ đâu. Hứ! - Rồi nó cũng lên lầu đi ngủ.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Nhà Sakura.......

Con ả đó thật đúng là 1 con rắn độc. Cô bệnh con ả đó cũng ko tha cho nữa cho người phục sẵn ngoài cửa sổ suốt đêm để xem khi nào cô tỉnh thì xử lí luôn cho nhanh. Và ko nằm ngoài dự đoán, cô đã tỉnh.

- Thuốc? À mik nhớ ra rồi Tomoyo đến và đưa thuốc cho mik nhưng chắc giờ này cậu ấy về rồi. - Sakura ngồi dậy và uống thuốc, sau khi uống xong thì cửa sổ bất ngờ bị đập vỡ những tên mặt đồ đen xông vào. Ko còn cách nào khác cô đành dùng hết sức bình sinh của mik đánh hạ từng tên 1. Nhưng đến tên cuối cô kiệt sức và ngã vào thành giường nhân cơ hội hiếm có hắn đâm thẳng vào bụng Sakura và tẩu thoát khỏi hiện trường. Sakura ngất đi vì quá mệt + mất quá nhiều máu. Cô ngồi như vậy đến tận sáng nên mất khoảng 20% máu.

Sáng tại nhà Sakura.....

Hôm đó Syaoran đến vì anh và Tomoyo thay phiên nhau chăm sóc cho Sakura. Thì một trận chiến như khủng bố xảy ra trước mắt anh. 1 vũng máu dưới chân Sakura, vài tên lính quèn bị đánh tơi tả, cửa sổ vỡ , nền nhà đầy những miếng kính nhỏ. Anh vẫn giữ bình tĩnh và ko hoản loạn. Anh tới lay người Sakura.

- Sakura muội ko sao chứ? Sakura. - Anh tới gần nhưng ko thấy cô trả lời nên anh chắc chắn cô đã ngất, nên bế xốc cô đưa đến bệnh viện, đồng thời cũng gọi mọi người tới bệnh viện Seika - bệnh viện trung tâm thành phố. 

_-_-_-_-_-

Bệnh viện Seika....

- Do cô ấy mất khoảng 20% máu nên cần người hiến máu cho cô ấy. Cô nhà thuộc nhóm máu O ai có cùng nhóm máu với cô ấy ở đây? - Bác sĩ hỏi, Syaoran rất ngạc nhiên vì Sakura có cùng nhóm máu với mik.

- Là tôi thưa bác sĩ tôi thuộc nhóm O. Syaoran.

- Được. Mời anh vào phòng. Bác sĩ dẫn Syaoran vào phòng hiến máu.- Vì bệnh nhân mất khá nhiều máu nên anh phải hiến tương đương số máu đã mất. Anh đồng ý chứ? Bác sĩ hỏi lại để chắc chắn rằng Syaoran đồng ý hiến máu cho Sakura.

- Vâng tôi đồng ý. - Syaoran ko thay đổi quyết định của mik và nghĩ sao ông bác sĩ này thật lắm chuyện. 

- Sau khi hiến xong nhớ phải ăn uống đầy đủ để hồi phục lại sức khỏe đấy. - Bác sĩ dặn dò thật kĩ trước khi tiến hành hiến máu.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Sau khi Syaoran tỉnh dậy thì thấy Sakura vẫn còn nằm trên giường, nhưng có vẻ như đã được bác sĩ chữa trị xong. Khoan đã, tại sao Sakura lại có cùng nhóm máu với mik được chứ thật là kì lạ. Mik phải hỏi mẹ xem có đứa em gái nào bị thất lạc hay gì ko chắc mẹ biết được điều gì đó. Anh nằm đó nhìn sang Sakura rồi lại nhìn lên trần nhà. Suy nghĩ đang chất đống trong đầu. Sakura bắt đầu nhúc nhích những tiếng sột soạt khiến anh chú ý. Nhìn sang giường Sakura nằm bên cạnh đang từ từ mở mắt. Đúng lúc đó bác sĩ vào phòng Syaoran hỏi ông bác sĩ.

- Khi nào tôi và cô ấy mới được xuất viện?- Syaoran.

- Anh thì xuất viện được rồi. Nhưng còn cô gái này phải nằm đây để bác sĩ theo dõi sức khỏe nên chắc khoảng 2-3 ngày nữa sẽ được về. - Bác sĩ điềm đạm trả lời.

- Được rồi tôi cảm ơn bác sĩ.- Syaoran.

3 ngày sau.....

Mọi người nhận được thông báo từ bác sĩ bảo là Sakura sẽ được xuất viện vì tình trạng sức khỏe đã phục hồi hoàn toàn. Mọi người kéo nhau vào bệnh viện. Tomoyo lâu ngày ko gặp nên tám đủ chuyện trên trời dưới đất. Sakura rất vui khi mọi người quan tâm đến mik như vậy nhưng Sakura thấy Syaoran hôm nay rất lạ. Hỏi Eriol thì được biết mấy ngày nay cậu ấy đã như vậy rồi. Cũng đúng thôi vì mấy ngày nay cậu đã thử hỏi mẹ về chuyện " Có đứa em gái nào bị thất lạc hay ko?" nhưng câu trả lời anh nhận được là sự im lặng và lãng tránh. Bà luôn kiếm cớ là mik bận hoặc mik ko biết nhưng biểu hiện trên mặt bà cho thấy 1 điều hoàn toàn ngược lại. Syaoran quyết định tự mik tìm vậy nhưng anh ko biết nên bắt đầu từ đâu cả. Câu chuyện bây giờ mới thật sự bắt đầu.

_-_-_-_-_-

Hi mấy you chúc 1 ngày đẹp như mơ nà. Hiện tại điện thoại của ad đang hư và ko thể nào sửa lại được mong mấy you thương ad và tiếp tục ủng hộ truyện ^_^. Chap sau ad sẽ trả lời tất cả các câu hỏi từ chap 1 tới bây giờ vì wattpad của ad ko cho ad bình luận trả lời các câu hỏi của mấy you nữa buồn wá. Bye nha. I LOVE YOU.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net