Chap 14: Đi biển.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ting tong.....ting tong....ting tong....

- Ra ngay, ra ngay.- Eriol chạy ra mở cửa thì người đứng trước mặt anh chính là Syaoran anh cũng ko ngạc nhiên vì trước khi đến đây Syaoran đã có thông báo trước với anh rồi nhưng việc anh thắc mắc là tại sao Syaoran lại qua nhà anh sống chứ. - Chào cậu Syaoran, vào nhà đi. - Eriol thấy mặt Syaoran ko được ổn nên cũng ko hỏi làm gì vì anh thừa biết bây giờ mà hỏi thì thế nào cũng sẽ bị mắng cho xem.

- Vào trong nhà đi rồi tớ sẽ kể. - Syaoran chơi rất thân với Eriol ngay từ nhỏ nên Eriol nghĩ gì anh đều biết hết. Bây giờ cũng vậy, nhìn mặt của Eriol anh cũng biết là Eriol muốn hỏi anh chuyện gì.

Nhà của Eriol......

- Nào chàng trai trẻ hãy nói cho ta biết tại sao con lại buồn rười rượi thế kia? - Eriol giả thành bụt tay cầm cây chổi lông gà phất phất làm như gậy thần của bụt trong các truyện cổ tích. ( Panda: Cái này người ta gọi là bụt phiên bản lỗi.)

- Bớt đùa đi tớ đang rất buồn vì phải xa nhà và còn gặp 1 ông bụt phiên bản lỗi như cậu. - Anh ngồi phịch xuống ghế thở dài sườn sượt. Eriol thấy thế liền bảo:

- Ta hiểu rồi, ta đã có cách cho con vui vẻ trở lại. - Thế là ' Ông bụt Eriol' cầm điện thoại nhấn vào số máy của' Bà bụt Tomoyo' lặp tức đầu dây bên kia đã có tiếng trả lời.( Panda: Ông bụt xài điện thoại ^^)

-Alo Eriol có chuyện gì hả? - Tomoyo, à ko' Bà bụt tomoyo' trả lời.

- Tomoyo nè, em qua đây chung với Sakura được ko? - Eriol ngưng diễn và bây giờ anh thật sự nghiêm túc nói chuyện với Tomoyo.

- Tại sao lại phải có cả Sakura nữa. -Tomoyo hỏi nhưng thật trùng hợp Sakura đang ở bên cạnh cô.

- Cứ sang nhà anh đi rồi sẽ kể. Thế nhé tới nhanh lên đấy. Tút....- Eriol tắt máy để quay lại vở diễn của mik.

- Kính thưa ông bụt Eriol, ông nói làm cho con vui vẻ trở lại mà có thấy gì đâu. - Syaoran thật chán với cái tính trẻ con của Eriol.

- Đợi 1 lát đi rồi con sẽ thấy ngay thôi. Hahaha. - Eriol đưa tay lên vuốt cằm.

 15' sau.....

Ting tong....ting tong.....

- Eriol anh đâu rồi hả. - Tomoyo cáu gắt đứng trước cửa, trời nóng thế này mà lại bắt cô đứng trước cửa lát nữa vào nhà thì biết tay với cô còn Sakura thì vẫn còn ngồi trong xe.

- Tới ngay. - Eriol tung tăng ra mở cửa thì bị quát cho 1 trận.

- Anh hay quá nhỉ, trời nắng như thế này mà bảo em và Sakura sang nhà anh chơi bộ anh bị bệnh rảnh hả em chữa giúp cho. Thật là hết nói nổi. - Tomoyo tuôn ra 1 tràn khiến cho Eriol đúng co ro lại như 1 đứa trẻ bị phạt. Trông thật tội nghiệp.

- Anh xin lỗi mà tại Syaoran buồn nên anh định dẫn Sakura sang đây chơi cho Syaoran vui vẻ trở lại nhưng mà nếu gọi 1 mik Sakura tới đây thì anh sẽ tủi thân lắm nên.... Anh xin lỗi.- Eriol bây giờ giống như 1 con mèo con còn Tomoyo là 1 con hổ các bạn thử tưởng tượng xem: 1 con mèo con cụp tai lại dụi dụi vào người 1 con hổ. A~~~~ thật sự rất muốn đem về nuôi cho rồi, rất rất rất dễ thương á ~~ >_<.

- Được rồi lần này tha cho anh đó, còn nữa thì biết tay em. - Tomoyo cũng bị hình ảnh cute khi nãy của Eriol làm cho trái tim cô chấn động mạnh. A~~~ ai bảo anh quá dễ thương làm chi. - Được rồi Sakura à ta xuống xe thôi. - Tomoyo mở cửa đi vào trong xe để gọi Sakura ra ngoài.

- Ukm. - Sakura cười nhẹ.

- Đây là người mà ta tin chắc sẽ làm con vui vẻ trở lại nào hãy ra đây đi. - Eriol phất cái chổi lông gà lập tức Sakura từ ngoài cửa bước vào cùng với Tomoyo khiến cho Syaoran kinh ngạc sau khi hai nàng đã an tọa trên ghế thì Syaoran lôi Eriol ra ngoài hỏi chuyện.

- Nè Eriol, sao cậu lại bảo họ đến đây hả? - Syaoran vẫn chưa hiểu gì cả đúng là chậm tiêu mà.

- Thì tớ gọi Sakura qua đây để đi chơi cùng tụi mik. - Eriol nói khiến anh càng đơ ra hơn nữa.

- Đi chơi, mà đi đâu? - Syaoran hỏi.

- Thì đi biển trời đang nóng thế mà. - Eriol ko cho Syaoran có cơ hội giải thích nên đã lôi anh ra ngoài và nhanh chóng hỏi ý kiến 2 nàng.

- Trời đang rất nóng hay ta đi biển chơi đi. - Eriol nhìn Tomoyo nháy mắt nên Tomoyo cũng hiểu và  đáp lại bằng cái gật đầu nhẹ.

- Ừ. Ý kiến hay đó, tớ đi còn cậu thì sao Sakura? - Khỏi phải nói mắt Sakura bây giờ đang sáng lên như lượm được vàng ấy.

- Tán thành, tán thành. - Sakura nói ko cần suy nghĩ.

- Còn cậu thì sao Syaoran, cả bọn đều đi thế cậu định ở nhà nấu cơm à. - Eriol lên tiếng khi thấy người Syaoran đang tỏa ra sát khí.

- Các cậu nói thế thì tớ cũng ko có ý kiến. - Syaoran quay đi chỗ khác nếu như ko thì anh sẽ cho Eriol ăn đấm mất.

- Ok thế quyết định vậy nhé. Tomoyo mik về nhà soạn đồ thôi nào. - Sakura kéo Tomoyo ra và ngay sau đó là tiếng động cơ nổ giòn và khói bụi bay mù mịt.

- Cậu cũng đi thay đồ đi chứ. Họ đi mất rồi kìa. - Eriol đẩy Syaoran vào phòng.

- Rồi, rồi. Khổ lắm đi thì đi. - Syaoran đóng sầm cửa lại.

-Nhanh lên đấy. - Eriol nói vọng vào trong.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Bãi biển.....

- Sư huynh à, nhanh lên đi. - Sakura kéo Syaoran ra biển mấy bà chị đang chơi bóng nhìn anh ko chớp mắt. Ôi trời ngại thật đấy.

- Từ từ đi.- Syaoran ko quen với cảm giác bị 1 mĩ nhân nắm tay lôi đi trước bao nhiêu ánh mắt.

"Ùm"

Mặt nước vốn dĩ đang rất yên bình Sakura nhảy xuống khiến nước khuấy động mạnh tạo ra những đợt sóng li ti xô vào bờ cát.

- Hura!!! Mát quá mùa hè mà đi biển là chuẩn ko cần chỉnh. - Sakura nói với vẻ mặt rất khoái chí sau đó cô lặng xuống nước bơi tung tăng.

- Sakura à tớ biết cậu thích biển lắm mà. Thế nên tớ và Eriol mới đưa cậu đến đây đó. - Tomoyo bơi đến gần Sakura nhìn cả hai bây giờ giống như thiên thần biển cả ấy.

- Chỉ có Tomoyo là hiểu tớ nhất. - Sakura nói rồi mỉm cười khiến tụi con trai trên bờ phụt máu mũi cả lũ. Đúng là thiên thần giáng trần.

- Huynh cũng xuống đây đi chứ sao cứ đứng trên đó hòai vậy, chẳng vui chút nào hết. - Sakura mặt max nhõng nhẹo nhìn Syaoran như là là sắp khóc cốt là để năng nỉ Syaoran xuống đây tắm.

- Huynh ko xuống. - Syaoran lần này kiên định hơn anh cũng có lòng tự trọng chứ ở dưới đó toàn con gái anh xuống thì xấu hổ biết bao nhiêu nên anh quyết định ko để mắc bẫy của Sakura lần nữa.

- Huynh xuống ko?

- Ko, huynh ko xuống.

- Muội hỏi lần nữa, xuống hay là ko?

- Ko nhất định ko xuống.

- Muội hỏi lần cuối. Xuống-hay-là-ko?

- Ko là ko. Huynh ko bao giờ xuống.

- Huynh hay lắm, ko xuống chứ gì. Vậy thì muội muội khả ái này xin thất lễ vậy. - Cô nói rồi lên bờ nắm tay anh lôi đi trên cát Syaoran la oai oái nhưng cô vẫn mặc kệ.

- AAAA!!!! Muội làm gì vậy, thả ra. Ai cứu tôi với. - Syaoran chống cự nhưng vô ích chỉ tổ mệt thêm thôi thế là đành ngồi đó chịu trận chứ biết làm sao.

"Ùm"

- Nè, muội cũng đâu cần thả huynh xuống nước mạnh như vậy chứ hả. Đúng là bạo lực mà. - Syaoran hét vào mặt Sakura khiến cô thật sự tức giận.

- Cái gì? Huynh nói ai bạo lực hả. Ai bảo huynh lì lợm làm gì chứ. Cho huynh chết nè. - Sakura nói rồi lấy tay hất nước vào mặt Syaoran.

- Haha. Ướt hết rồi nhé. Oái, nè dừng lại. - Syaoran cũng ko vừa thẳng tay tung nước lên văng tứ tung khiến Sakura ướt hết cả người.

- Tomoyo à. Em xem kìa trông họ vui vẻ thật.- Eriol vừa nói vừa nhìn hai "kẻ náo loạn nơi công cộng" kia rồi nhìn sang Tomoyo.

-Gì đây. Sao lại nhìn em, này đừng nói là...."Ào"- Cô chưa kịp nói hết câu thì đã thấy nước đầy người. - Eriol anh dám. Cho anh chết nè. - Tomoyo và Eriol có vẻ như cũng đã gia nhập chung hội với 2 thành viên lầy lội bên kia.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Sau khi ăn chơi chán chê rồi thì cả bọn lên khu nhà nghỉ gần đó để ngủ. Chà, hôm nay là 1 ngày mệt mỏi thế nên khi lên phòng cả lũ ngã phịch xuống giường ngủ đến tận sáng mệt nhưng rất vui đấy mọi người cuối cùng 1 ngày của cả bọn nó kết thúc như vậy đó. Ai da...ngày mai phải đi học rồi.^^

_-_-_-_-_-_-_-

Hi ai nhớ Panda ko nà, Panda thì nhớ các you nhiều lắm lắm lắm luôn á >_<. Nhớ vote cho Panda đóa dạo này trét bơ vào mặt Panda nhiều rồi, giận quá mà =_=. Nói chung là lót dép hóng comet của mấy you + vote. Bye ^_^.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net