Chap 16: Người mới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pháp....

"Vù, vù"....

Tại sân bay ở Thủ đô Paris Pháp, có một người con trai và một người con gái đang lặng lẽ đi trong nắng chiều nét mặt cả hai đều bộc lộ 1 cảm xúc buồn buồn.

Nhật...

Như thường ngày Syaoran và Tomoyo đến rủ Sakura đi học, nhưng....

- Sakura à tới giờ đi học rồi....Sakura!!-Tomoyo mở cửa rồi bước vào nhưng trong nhà vắng tanh ko 1 bóng người.

- Sakura....Muội đi đâu rồi....Sakura. - Syaoran chạy lên phòng Sakura nhưng cũng ko thấy ai cả.

- Syaoran à có khi nào cậu ấy đến trường trước rồi ko? - Tomoyo lên tiếng.

- Cũng đúng, thôi mik đến trường trước đi. - Syaoran vừa đi vừa nghĩ "Thường thì trước khi đi học muội ấy phải đứng trước cửa đợi mik mới đúng chứ, hay là xảy ra chuyện gì rồi". Anh nghĩ rồi cũng lên xe và nổ máy đi thẳng đến trường.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

- Hôm nay cô có 1 tin buồn muốn thông báo cho các em. Bạn Kinomoto Sakura sẽ chuyển trường đồng thời chuyển nhà sang Pháp nhưng vì đi gấp quá nên ko thể tới đây tạm biệt các em được. Mong các em thông cảm cho bạn. - Cô giáo nói rồi nhìn cả lớp với nét mặt buồn buồn.

- Hả!!!!!!- Cả lớp đồng loạt la lên như bầy ong vỡ tổ.

- Thế khi nào bạn ấy về ạ? - Một bạn nam hỏi.

- Cái này cô cũng chưa biết, có thể là bạn ấy ở đó luôn vì bên ấy có công ty của  nhà bạn ấy. - Cô nói rồi nghiêm nghị nhìn cả lớp.

Mặt ai nấy bơ phờ, có người ngã phịch vào ghế, có người lấy khăn giấy chấm nước mắt, có người thì buồn so suốt buổi học, có người thì xì xào bàn tán, v.v và mây mây.....nhưng riêng Syaoran, anh chắc chắn là người buồn nhất ở đây. Cô đi mà ko nói với anh 1 tiếng, ko buồn sao được chứ.

- Muội ngốc lắm, đi mà ko nói với huynh tiếng nào. Muội thật là đáng ghét. - Anh nhìn sang chiếc ghế bên cạnh, trong lòng trống vắng. Anh nhớ cô nữa rồi.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

- Nè Syaoran. - 1 bạn nữ sinh cùng lớp anh chạy đến. Nói đúng hơn là vừa chuyển vào lớp lúc sáng.

- Có chuyện gì hả. - Anh thản nhiên đáp lại và khá ngạc nhiên vì cô rất giống Sakura mỗi khi cười.

- Ukm ko có gì bạn có thể làm bạn với mik ko. À, chẳng là mik vừa vào lớp nên ko có nhiều bạn. - Cô lại cười, thật sự rất giống Sakura khi cười, nhưng ngoại hình thì ko phải, khác xa với cô hoàng toàn: Mái tóc trắng dài; đôi mắt tím huyền bí và 1 điều khác với Sakura nữa là cô có 2 cái răng khểnh khá dài và nhọn.

- Ukm, cũng được thế bạn tên gì? - Syaoran hỏi mặc dù cô ngồi kế anh  nhưng anh ko biết tên cô.

- Mik là Komino Hanakawa. Rất vui được gặp cậu. - Lại cười_anh lại thấy Sakura. - Cậu tên gì nhỉ.

- Lee Syaoran. Thế nhé, mik về trước đây. - Syaoran nói rồi đi.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Nhà của Hanakawa....

- Sao rồi, tìm được chưa. - Một người đàn ông ở đầu dây bên kia hỏi cô.

- Vâng, đã tìm thấy rồi ạ. - Cô trả lời.

- Tốt, cứ làm theo kế hoạch. - Ông ta nói.

- Vâng, tôi biết.- Cô nói.

-Đừng để hắn biết đó, thôi ta còn có việc. - Lão nói rồi cúp máy.

Cô cũng im lặng ko nói tiếng nào nhìn ra ngoài trời......Im lặng, hàng ngàn cảm xúc đang hòa vào trong cô.

_-_-_-_-_-_-

À_nhon_xê_ô. Chào mí you xênh ẹp chap này khoảng 1 tháng mị mới làm xong đấy ủng hộ nhiều vào nhế. Thôi nói nhiêu đó thôi chap này ngắn lắm chịu khó đọc ngen ^_^. Bye. Yêu.....



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net