Chap 28: Âm mưu của Mizuki

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hết buổi học trời đánh đó, Syaoran đưa cô về nhà. Sau khi về tới nhà Syaoran nhấc bỗng cô lên như công chúa, rồi vào phòng cô, đóng cửa lại, rồi đè cô vào tường  ( cấm nghĩ bậy dưới mọi hình thức :) )

- Syaoran...anh...anh làm gì vậy? - Sakura cảm nhận được có cái gì đó ko được ổn ở đây.

- Suỵt. Im lặng - Syaoran đặt một ngón tay lên miệng, ra hiệu im lặng.

Sakura đành im lặng để cho anh.....hôn. Cô rất muốn xô anh ra và tát cho một bạt tai in dấu cả tuần lễ nhưng cô ko nỡ, vì nụ hôn của anh....rất mãnh liệt và dứt khoát như thể muốn khẳng định cô là của anh, chỉ riêng anh mà thôi và bây giờ cô có thể chắc chắn khi anh luyến tiếc rời môi cô để chuyển xuống cổ, cô biết anh chuẩn bị làm làm gì. Vâng, các bạn đã nghỉ đúng, chính là nó " đánh dấu chủ quyền ". ( Ai ko biết thì tự tìm hiểu nhé ) Anh cắn vào cổ cô. Sakura nghiêng đầu để anh có môi trường tốt hơn đồng thời cô cũng cắn răng chịu đau. Sau khi đã xong việc đánh dấu chủ con nhà bà quyền thì anh đẩy cô xuống nệm đấp chăn lại và...ngủ. Sakura khá là ngạc nhiên, mắt mở to hết cỡ.

- Anh đã đánh dấu chủ quyền rồi đó, em ko được xa lánh anh nữa đâu đấy. Bảo bối. ❤ - Anh hôn nhẹ lên môi cô rồi ôm chặt cô vào lòng, cảm nhận được hơi ấm từ anh Sakura cũng ngoan ngoãn nằm vào lòng anh như một con mèo nhỏ. Chà, con tác giả cần một bình máu. Ai đồng ý hiến máu nhân đạo cho con tác giả với nà. Ko nó chết thì chả còn ai viết tiếp đâu :)

**********************************
Nhà của Mizuki...

Cô ta đang hậm hực giậm chân đùng đùng, con gái con đứa gì mà mất nết.

- Mik phải nghỉ ra cách gì đó để anh ấy thuộc về mik mãi mãi. Nghĩ đi Mizuki, nghĩ đi, nghĩ...A! Có rồi! - Cô ta đập tay một cái rồi nhấc cái điện thoại lên.

- Alo? À, tôi Mizuki đây, anh chuẩn bị giúp tôi...

"Bíp "

- Rồi cô sẽ phải trả giá, Sakura dám giành Syaoran với tôi hả, cô ko có cửa đâu. - Cô ta mỉm cười cao ngạo rồi siết chặt cái điện thoại trong tay.

*****************************
Ngày hôm sau...

- A! Syaoran à. Anh có thể đi bar với tôi được ko? Tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với anh. - Cô ta hạ giọng năng nỉ.

- Được rồi, khi nào thì đi. - Anh ngoài miệng nói đi nhưng trong lòng lại cảm thấy rất phiền phức.

- Ukm, để xem, khoảng 6h30' nhé. Ko gặp ko về. - Cô mỉm cười rồi quay bước chạy đi.

Anh ngồi lại, tiếp tục ngắm cảnh và mơ giữa ban ngày về Sakura.

****************************
6h30' PM...

Bar....

Đúng như lời hẹn, anh lết cái xác mệt mỏi của mik đến quán bar, vừa đến đã gặp ngay cái mặt của Mizuki, cô ta ăn mặc khá là sắc si.

Tóc thì duỗi và buộc cao lên, mặc cái đầm ngắn trên đùi màu đỏ cúp ngực, mang đôi giày cao gót cả tấc, đi lạng quạng té sml. Tô son môi đỏ chót như mới bị ong quánh. Nhìn ko khác gì dân ăn chơi. Anh thì hôm nay vẫn hào hoa, phong nhã, cool ngầu như ngày nào. Anh tiến đến gần cô ta, chào hỏi.

- Chào cô, có chuyện quan trọng gì vậy? - Anh nói giọng chẳng quan tâm mấy.

- Vào trong đi rồi nói. - Cô ta nháy mắt với anh rồi lôi anh vào trong.

Cô ta chọn một chiếc bàn ở góc khuất ko ai để ý, kể cả phục vụ. Cô ta ngồi xuống và gọi phục vụ lại.

- Cho chúng tôi 2 ly rượu Sherry nhé. Cảm ơn. - Cô ta nói rất to vì tiếng nhạc trong quán rất lớn.

- Cô vào thẳng vấn đề đi. - Anh bắt đầu cảm thấy khó chịu với cô ta, anh vốn ko thích mấy cái nơi như thế này.

- À, chuyện là...ơ - Cô ta quăng cái giỏ xách xuống đất và giả vờ kêu anh nhặt giùm.

- Được rồi, cứ để đó cho tôi. - Anh khom người xuống đất lấy giỏ xách. Trong khi cô ta ở trên này thì bỏ cái gì đó vào rượu.

- Uống đi, rồi tôi sẽ nói cho anh biết. - Cô ta nháy mắt thật là tởm lợm.

Anh nghe theo và uống, dù sao thì cũng lâu rồi anh ko uống rượu mà uống có một chút, chắc ko sao đâu. Nhưng anh đâu biết trong rượu có... thuốc ngủ.

" Cạch "

Sau khi uống cạn hết ly rượu, anh cảm thấy cực kì chóng mặt, đầu óc quay cuồng, cuối cùng là lăn ra ngủ.
Cô ta mỉm cười thỏa mãn, rồi gọi đồng bọn vào lôi cái xác to lớn của anh đi.

********************************

9h30' PM...

Nhà Sakura...

Đã được 3 giờ đồng hồ, từ lúc anh đi đến giờ cô ngồi thấp thỏm lo âu ko biết có chuyện gì xảy ra ko thì bỗng điện thoại vang lên cô chộp lấy với hy vọng là tin nhắn từ Syaoran. Hay quá, đúng là từ anh rồi, nhưng...

- Ảnh sao? - Cô thắc mắc, muốn cho cô xem cái gì đây.

" Thấy sao? Vui chứ, tôi đoán là cô đang rất sốc, nhưng tôi ko yêu cô, mong cô thông cảm. " Phần tin nhắn là như vậy, hình ảnh thì còn tệ hơn.

Trong hình là Syaoran và... Mizuki!? Ko thể nào, cô đang nhìn lầm đúng chứ hoặc là cô đang mơ? Đúng rồi, chắc chắn là đang mơ, sau khi mở mắt ra thì mọi chuyển sẽ trở lại theo quỹ đạo ban đầu của nó, nhưng ko mọi chuyện vẫn như vậy. Vẫn là dòng tin nhắn ấy, những bức hình ấy. Cô ko mơ, là sự thật. Syaoran đang ngủ chung với Mizuki. Anh đã phản bội cô.

- Syaoran, tôi ghét anh. Tôi ghét anh!! - Cô siết chặt chiếc điện thoại trong tay, rồi bất giác sờ lên cổ, viết cắn của anh vẫn còn đó, nó vẫn hằn sâu trên cổ cô. - Tên đáng ghét, tôi ghét anh. Nếu ko yêu tôi thì cũng ko cần phải làm như vậy đâu. Hừ, cái gì mà bảo bối, đánh dấu chủ quyền,... Tất cả chỉ là giả dối, tất cả...ha. - Cô cười khẩy, rồi thả mình lên chiếc giường, nước mắt bắt đầu tuông rơi, rơi ko ngừng. Cô đang làm gì vậy, khóc vì một người ko yêu thương gì mình sao? Cô thật là ngu ngốc, nhưng... Cô yêu anh rất nhiều, nhiều lắm nhớ lại cái khoảng thời gian hạnh phúc của hai người càng làm cô thêm buồn, nước mắt rơi nhiều hơn...

**************
6h00'AM...

Khách sạn...

Syaoran đang nằm trên giường mơ màng thì áng sáng chiếu vào làm anh khó chịu, mở mắt ra kéo rèm cửa lại. Anh ko thể ngủ tiếp được nên ngồi dậy, đầu vẫn còn đau buốc như ai lấy búa bổ vào. Rồi đột nhiên anh mở to mắt ra nhìn xung quanh rồi kết luận một câu: Đây ko phải phòng mik.

- Đây là đâu chứ? - Anh hơi khó khăn cho việc nhớ lại mọi thứ. Phải rồi, ngày hôm qua anh đã đi bar cùng với Mizuki mà, nhưng... Cô ta ko có ở đây.

- Vậy là hôm cô ta đã ngủ chung với mik sao? Chắc chắn là lại bày trò gì nữa rồi. Thôi, muốn làm gì thì kệ cô ta, miễn sao mik còn zin là được rồi :). - Anh nghĩ vậy rồi chui vào nhà vệ sinh.

******
Trong khi đó ở nhà Sakura...

Cô đã chuẩn bị mọi thứ để tra khảo anh, chắc chắn anh sẽ ko còn đường để chối.

- Như vậy là quá đủ với mik rồi, sau chuyện mik sẽ tống cổ anh ta ra khỏi nhà! - Cô nói, trong khi mắt vẫn còn đỏ. Chịu đựng vì một người ko yêu mik như vậy là đủ rồi, cô ko muốn tiếp tục mối quan hệ này nữa. Níu kéo ko hạnh phúc. Đúng vậy, cô sẽ từ bỏ anh, để anh có một khoảng trời riêng với người mà anh yêu, và hơn hết là cô mong anh được hạnh phúc...

*******************************

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Tao gắt chong xáng :) ( Tao rất trong sáng :) )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net