Chap11: Hoa anh đào.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sakura - Loài hoa tôi yêu nhất. Có lẽ bắt đầu từ hôm nay vị trí của em trong tim tôi đã tăng lên gấp bội. Tất cả là do duyên trời hay do số phận đưa đẩy để tôi gặp được em. Rồi lại đưa em đi xa mãi theo những cánh hoa anh đào.....

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

-  Cái gì hả? Ngươi nói nghiêm túc đấy chứ! Con nhỏ Sakura vẫn chưa chết sao?- Iris la oai oái.

- Dạ, chúng tôi nói thật. Có người đã hiến máu cho nó.-Thuộc hạ thứ 1 lên tiếng.

- Là ai đã làm cái chuyện ngu ngốc đó chứ. Nói đi!!! - Cô ta nổi cáu với đám thuộc hạ.

- Là Syaoran ạ. Anh ta có cùng nhóm máu với Sakura nên....

- Ngươi câm miệng lại đi!!! Có 1 chuyện nhỏ nhặt thế mà cũng làm ko xong nữa. Nếu chia rẽ họ ko được thì hàn gắn họ lại vết thương lòng của họ sẽ còn đau hơn gấp bội, chuyện này đích thân ta sẽ làm ko cần lũ ngốc như các ngươi. Lui đi. - Cô ta phất tay cả lũ lần lượt lui ra khỏi phòng. - Ta nghĩ là mik đã tìm ra 1 cách khá hay rồi đây. Tomoyo sẽ là con cờ hữu hiệu nhất cho ta. Hahaha. - Ả cười như điên sau đó nhấc đt lên gọi cho số máy của Tomoyo.

- Alo! Nhà Daidoji xin nghe.- Như thường lệ 1 giọng nói thánh thót nhẹ nhàng vang lên từ đầu dây bên kia.

- Chào Daidoji. Tớ có 1 chuyện quan trọng muốn nói với cậu nè. Và chỉ có 1 mik cậu mới giúp được tớ thôi - Ả vừa cười vừa nói theo kiểu ổng ẹo " truyền thống" của mik.

-Ukm. Nếu được tớ nhất định sẽ giúp.- Tomoyo bây giờ đã chính thức trở thành 1 quân cờ tốt cho Iris.

- Ukm..... Chuyện là như thế này@#$$#^*%&#. Hiểu rồi chứ cậu làm được mà, đúng ko? - Iris làm ra vẽ tội nghiệp, năng nỉ Tomoyo.

- Được chứ chuyện này quá dễ cứ để đó cho mik.- Tomoyo tự tin rằng mik sẽ là " bà may" tuyệt vời nhất của.....Suỵt, bí mật.

- Alo! Sakura hả. Hôm nay tớ muốn đi ngắm hoa anh đào quá cậu đi với tớ nha. Nhớ rũ Syaoran đi nữa đó.-Tomoyo vui vẻ nói.

- Ừ. Được rồi tớ sẽ tới đó ngay " kèm" theo sư huynh nữa. Bye. - Sakura.

Bíp.

" Hôm nay bày đặt rũ mik đi ngắm hoa anh đào nữa. Mà lâu rồi mik cũng chưa đi tới chỗ đó nữa. Ko biết bây giờ nó ra sao rồi."

- Alo! Syaoran nghe đây. Oáp. - Syaoran vẫn chưa ra khỏi giường.

- Nè! Huynh có biết bây giờ là mấy giờ rồi ko? Đã 9h30' rồi đó, đúng là sâu ngủ. Dậy nhanh! - Sakura phàn nàn.

- Rồi rồi. Mà gọi huynh có gì ko? - Syaoran bây giờ mới tỉnh ngủ.

- À, thật ra là Tomoyo nói muốn đi ngắm hoa anh đào nên rũ muội đi chung còn dặn là phải lôi huynh theo nữa. - Sakura.

-Uk, rồi được rồi. Huynh sẽ tới. Muội đi trước hay là đi chung với huynh luôn đây? - Syaoran hỏi nhưng anh ko biết rằng Sakura đã đứng trước cửa nhà mik.

- Đương nhiên là đi chung với huynh rồi. Muội đang đứng ở dưới nhà huynh đây nè. Hứ. Cái đồ sâu ngủ - Sakura cúp máy rồi nhìn lên cửa sổ Syaoran thì nhìn xuống dưới nhà và thấy Sakura nhìn mik với đôi mắt hình viên đạn.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

10' phút sau khi anh vật lộn với giấc ngủ thì cũng "chui" ra được khỏi cái nhà vệ sinh. Bay thẳng xuống nhà, Sakura mua hẳn 1 lon nước để vừa lướt face vừa uống giết thời gian thì Syaoran xuống tới. Cô nhìn anh với bộ mặt khinh khỉnh.

- Cuối cùng cũng chịu xuống rồi đó hả. Sâu ngủ. Nhanh lên đi, Tomoyo đang chờ đó. - Nói rồi cô trèo lên xe Syaoran ngồi đúng là chứng nào tật nấy mà. Vẫn ko chịu bỏ cái tính " tự nhiên, vô tư " ko đúng chỗ của mik. Chỉ khổ cho Syaoran....

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Công viên lúc 10h.....

- Nè tới nãy giờ rồi mà có thấy mặt mũi Tomoyo đâu. Hay là tới nhầm chỗ rồi. - Syaoran xử lí nãy giờ 2 chai nước rồi mà vẫn ko thấy Tomoyo đâu cả.

- Muội ko nghĩ là chúng ta đi nhầm chỗ. Ơ, có đt của Tomoyo. Alo! Tomoyo hả chúng tớ tới rồi nè cậu đang ở đâu vậy? - Sakura hỏi, vẻ gấp gáp.

- À, Sakura hả. Mik xin lỗi nhưng mik bận rồi cậu với Syaoran ngắm hoa anh đào đi rồi về kể cho mik nghe cũng được. Thế nhé. Tạm biệt. Tút...- Tomoyo đã cúp máy.

- Ê, nè Tomoyo à. Chưa gì đã cúp máy mất rồi. Thật là. - Sakura than ngắn thở dài.

- Sao rồi, cậu ấy có tới ko hay là chúng ta nhầm địa chỉ. - Syaoran hỏi và đã tu được gần nửa chai nước ngọt của Sakura.

- Chúng ta ko nhầm địa chỉ đâu nhưng cậu ấy ko đến bảo là có việc bận chúng ta cứ ngắm hoa đi rồi về kể cho cậu ấy nghe cũng được.

- Cậu ấy lúc nào mà chẳng bận chứ. Ực, nè hết nước của muội luôn rồi.-  Syaoran trút ngược lon nước xuống thì hết sạch ko còn lấy 1 giọt.

- Hình như (t/g: Hình như anh có điều muốn nói. ~ Sakura: Dẹp, xàm) Hình như huynh vừa mới nói là uống hết nước của muội đúng ko nà ~~~. Sakura làm bộ mặt " ko có gì to tát đâu, uống hết cũng có sao ~~~."

- Ơ, ừ.....ahihi, sorry nha tại huynh hơi khát nước. - Syaoran nghĩ bụng" Kì này chết chắc rồi. >_<"

- Huynh phải trả tiền đã uống nước lại cho muội, nhanh lên. Sakura nỗi điên đuổi theo Syaoran thì một chuyện kinh thiên động địa xảy ra. "Rầm" (T/g: Chế vấp cục đá >3<).

 Sakura bị vấp phải cái gì đó chính là chân của Syaoran vì cô sắp bắt được anh rồi thì bị vấp đây gọi là "Gậy ông đập lưng ông" nhưng chuyện to tát ở đây ko phải là chuyện này mà là sau đó nữa kìa. Khi bị ngã cô lôi theo cả Syaoran nhưng anh vẫn đứng yên được chỉ là bị choáng 1 chút thôi anh cũng đã nắm được tay của Sakura và rồi 4 mắt nhìn nhau. Syaoran cảm thấy mik đã bị "Cảm nắng" Sakura rồi chứ ko phải là rung rinh nữa. Sakura thì sao? Cô vẫn bình thường chỉ là hơi ngại thôi.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

- Tốt lắm có vẻ như 1 trong 2 đã bị say nắng đối phương. 2 người cứ chờ đó mà xem. Tôi sẽ khiến 2 người đau khổ từ từ. - Iris đang mưu kế 1 thứ gì đó cực kì quỷ quyệt.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Hi. Chúc các bạn 1 ngày tốt đẹp. Sẵn đây ad thông báo là nếu chap này có bình luận thì ad sẽ trả lời vào cuối chap sau nha. Ví dụ như: Chap này 1 bạn nào đó bình luận thì chap sau ad sẽ trả lời. Ad cạn lời rồi ko còn gì để nói nữa đâu. Thế nhé, bye.















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net