Chap5: Đi lạc ( p1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày gì chắc các bạn cũng biết. Vâng đó chính là ngày mà chúng nó đi chơi nhưng họ ko hề biết là có một thử thách tớ lớn đang chờ họ phía trước.

6h sáng

- Chào anh hai- Sakura chạy tung tăng xuống phòng khách.

- Hả, chắc hôm nay trời sẽ mưa lớn lắm cho mà xem.- Như mỗi buổi sáng anh hai cô ngồi nhâm nhi tách trà.

- Làm sao ạ. Tại sao lại mưa?- Sakura từ trong nhà vệ sinh nói vọng ra bên ngoài.

- Vì hôm nay em dậy sớm đấy " quái vật".- Anh vẫn rất thản nhiên.

- Sakura ko phải là" quái vật"!- Sakura đang súc miệng thì phun phèo nước ra một cách rất mạnh để xoã hết giận dữ của mik.

- Em đi thay đồ đây ko nói chuyện với anh nữa. Chắc là hai ngày sắp tới anh sẽ ko thấy em đâu.- Sakura vừa lên lầu vừa nói.

- Em đi đâu? - Toya bây giờ mới ngước mắt lên trên cầu thang.

- Em đi cắm trại với bạn tận hai ngày.- Sakura đừng lại nhìn xuống dưới nhà.

- Ồ trùng hợp thế. Anh định gởi em qua nhà Tomoyo để anh đi làm chắc là sẽ mướn phòng trọ và ở đó trong 1 tháng tới.- Toya quay lại với tờ báo đang đọc dở.

- Thế em sống 1 mik ở đây cũng được mà.- Sakura .

- Em làm gì biết nấu nướng gì mà sống 1 mik chứ.- Anh nhìn lên cầu thang với khuôn mặt" thách em ở 1 mik đấy".

- Thôi được rồi em sẽ sang nhà Tomoyo ở, được chưa.- Cô nói rồi đi lên lầu.

Hôm nay vẫn đen trắng nhưng đổi lại là cô mặc váy. Mũ lưỡi trai trên đầu, sợi dây chuyền hình ngôi sao bạc trên cổ( dây chuyền cặp với Syaoran), Áo trắng có hình con sói màu cam, với cái quần đùi trồng thêm váy đen xếp li ngắn trên đầu gối, giày bata đen trắng ( như hôm đi với Syaoran), trên lưng cô trang bị thêm 1 chiếc cặp màu xám tro có hình cô chụp chung với Syaoran trên mặt cặp trong đó đựng gì các bạn cũng biết.

- Em đi đây.- Sakura chạy xuống dưới nhà.

- Ờ đi vui vẻ.- Toya.

- Vậy khi nào anh mới đi.- Sakura với đôi mắt lấp lánh.

- Khi nào em về anh mới đi.- Toya nhìn Sakura với khuôn mặt" gì vậy trời".

-Thế hả thôi em đi đây cũng sắp trễ rồi. Bye anh.-Sakura vẫy tay chào Toya rồi chạy ra con hẻm nhỏ. Anh nhìn theo thở dài.

- Quái lạ sư huynh đâu mất tiêu rồi ta.- Cô vừa đi vừa lẩm bẩm.- Hừ, bảo là rước mik bây giờ thành mik đi rước huynh ấy thì có á.- Lần này thì ko còn lẩm bẩm nữa mà hét lên luôn.

" Bimmmmm"

- Nè, muội có lên ko hay là muốn đi bộ tới đó hả?- Syaoran từ đâu bay ra còn bấm còi ầm ĩ khiến Sakura giật cả mình.

- Hoeeee! Trời là huynh sao? Muội tìm huynh nãy giờ huynh ở đâu vậy?- Sakura mở cửa bay vào xe.

- Sau lưng muội nãy giờ á.- Anh vừa nói thắt dây an toàn vào.

- Gì chứ, thế mà muội ko biết.- Sakura đáp lại.

- Bỏ qua đi,ta đi nhanh lên thôi.- Syaoran đánh qua chủ đề khác vì ko muốn mất thời gian.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Sai khi xong tất cả các công việc thì một trò chơi xàm xí nhất với hai người lại được tung hứng ra.

- Gì chứ . Đi tìm kho báu hả. Nản.- Eriol lên tiếng

- Thôi ráng đi, xong cái này là được nghĩ rồi.- Syaoran vỗ vai Eriol.

- Mọi người à. Đi một mình đó, tớ sợ lạc lắm.- Sakura nước mắt ròng rã.

- Ko phải lo vì loại bản đồ này có đường về mà.- Tomoyo chỉ tay vào tấm bản đồ.

- Ý tới giờ rồi kìa.- Sakura.

- Bắt đầu thôi mọi người- Eriol.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

1h đồng hồ trôi qua. Mọi người đã có mặt đầy đủ nhưng vẫn ko thấy Sakura đâu cả. Lục tung khắp nơi mà vẫn ko thấy nên mọi người quyết định chờ thêm lát nữa xem.

" Quái lạ đã lâu như vậy rồi mà vẫn ko thấy muội muội đâu hết. Chẳng lẽ là.....!!!!"

Vâng, và đúng như những gì Syaoran nghĩ cô đã bị lạc.

- Chào cháu bé, cháu bị lạc đường hả.- Một ông bác thợ săn nhìn cô.

- Vâng ạ nhưng cháu nghĩ cháu sắp tìm được đường ra rồi nên chắc ko cần bác giúp đâu ạ.- Sakura vẫn cắm mặt vào tấm bản đồ mà ko hay biết khuôn mặt biến thái của ông ta.

- Ồ, đâu dễ ra khỏi đây như vậy. Còn ta là chướng ngại vật của cháu vượt qua ta được thì đường ra sẽ xuất hiện thôi, haha.- Ông ta cười ranh mãnh rồi vồ lấy cô.

" BỐP"

Và ông ta đã lĩnh trọn cú đấm của cô nhưng hắn đã bật dậy và chạy theo cô. Sakura bắt buộc phải nhảy qua hàng rào gần đó khu vực có thú dữ và vô tình làm rồi sợi dây chuyền cặp với Syaoran và tấm bản đồ.Trong khi đó mọi người đang lo lắng cho cô. Sakura phải làm thế nào liệu cô nàng mạnh mẽ này có thể vượt qua được thử thách này ko đón xem tiếp chap sau sẽ rõ.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Dạo này ad hơi bận nên sẽ ko ra chap thường xuyên mong mọi người thông cảm và vẫn ủng hộ cho ad. Cảm ơn và xin lỗi mọi người* gặp đầu".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net