Chap9: Cô gái kì lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như ở phần trước ( quay lại phần trước mà đọc =_=) Ngày hôm sau 1 cô gái tên là Minako Iris đến nhà Syaoran. Đã thế mới sáng sớm đã làm ầm lên.

Ting.....tong.....ting......tong.....

- Ra ngay, thật là phiền phức- Meling quên khuấy đi việc còn mụ hâm kìa sẽ về.

- ANH SYAORAN ƠI!!!!!  BẢO BỐI CỦA ANH VỀ RỒI ĐÂY!!!( t/g: j mà bảo bối chứ nghe thấy mắc ói. Oẹ =_=)  nó vào nhà ko chào hỏi ai hết mà thản nhiên nhảy tung tăng lên phòng Syaoran anh đang ngủ thì cánh cửa đập rầm vào tường khiến anh thót tim.

- Anh Syaoran ơi em nhớ anh quá anh có nhớ em ko?- Nó bay lên giường Syaoran ôm chặt lấy anh,thật khó chịu.

-( Tui mà nhớ cô ớ hả?. Mơ đi ha ^_^ nhảm nhí =_=) Anh nghĩ.- À ừ anh cũng nhớ em lắm đó em mới về chắc là hơi mệt đi nghĩ ngơi đi nha. - Anh cười cười rồi đẩy con ả ra cửa.

- Phù, mệt chết được ấy- Muội ra đi nghe hết rồi chứ gì muốn cười thì cười đi, thật là... hừ.....- Syaoran gọi Sakura chui ra vì lúc nãy con "Tiểu nha đầu" đó quá ồn ào nên anh đã thức dậy và nhanh chóng "cất" cô vào khe cửa nơi mà con mắm đó mới ko chú ý tới.

- Ahaha cái gì mà thấy ghê vậy, cười muốn ra nước mắt luôn Ahaha. -Sakura cười ầm lên giữa phòng.

- Mệt quá, mặc kệ muội - Syaoran chuẩn bị vào nhà vệ sinh.

- Để xem nào....." Anh Syaoran ơi anh có nhớ em ko nààà". Ahaha mắc cười quá haha - Cô nhái lại giọng của con mụ đó nghe mà muốn nôn mửa.

- Thôi đi đủ rồi đó muội định đi đâu đây? Lát nữa muội phải đi ra ngoài một lúc, ko sẽ rắc rối lắm cho coi 1 khi mà còn nhỏ đó ghét ai rồi thì nó sẽ ko bao giờ để yên đâu.- Syaoran nói trước khi vào NVS.

- Muội biết rồi lát nữa muội sẽ dạo mát quanh đây thôi. Chiều nay gặp huynh ở chỗ công viên nha. Bye, huynh nhớ giữ gìn sức khỏe đó. - Nói rồi cô phóng vút qua cửa sổ nhảy xuống mặt đất và thông thả bước đi (t/g: Ninja hiện hình°∆°).

_-_-_-_--_-_-_-_-_-_-_-

Nhưng đến chiều rồi mà ko thấy Syaoran tới đón mik cũng ko có 1 chiếc taxi nào trên đường cả. Mưa.... mưa rồi..... Sakura ko mang theo dù nên đành trú vào 1 quán ăn nhỏ bỗng nhiên Sakura vi vu vài câu thơ mà ko biết ở đâu mà có.
                        
                            *********

          - Mưa.... em ko mang dù rồi.

  - Vẫn kiên nhẫn quyết chờ anh thôi.

- Ko biết anh giờ nơi phương trời nào.

- Để em 1 mik nơi đây đứng trông anh.

        - Ánh nắng đã dần dần tắt hẳn.

- Cho bóng tối về phủ đầy khắp mọi
                               nơi

 - Những đôi tình nhân đang bên nhau                                   ngọt ngào.
                       
- Lòng em vẫn mong anh sẽ đến với
                                em.

         - Mưa....em ko mang dù rồi. 

   - Vẫn kiên nhẫn quyết chờ anh thôi. 

 - Ko biết anh giờ nơi phương trời nào.

- Để em 1 mik nơi đây đứng trông anh.

                           ********

- Hay quá ko biết ở đâu ra mik có mấy câu thơ này nữa. Ủa, mà nhắc mới nhớ nha trời mưa to thế này mà sư huynh đâu mất dạn rồi ko biết nữa. - Cô thở dài nhìn xung quanh vẫn thấy chỉ có 1 mik thôi. Cô bắt đầu buồn mà ko rõ lí do.

Trong khi đó ở nhà Syaoran....

- Ko anh Syaoran anh phải ở nhà với em ai mà còn quan trọng hơn em nữa chứ?. Huhuhu ko chịu đâu, anh phải ở nhà với em hà, ko chịu ko chịu đâu huhuhu.- Con mụ đó bám chân bám tay anh khiến anh ko đi đâu được.

- Buôn ra đi, anh chỉ đi có 1 chút thôi mà, thôi làm ơn bỏ ra đi tôi năn nỉ cô luôn đó, buôn ra đi mà. Trời ơi là trời!!- Syaoran đã có gắn năn nỉ đến rõ rĩ miệng nhưng cô ta vẫn ko buôn, rõ phiền phức.

Mẹ Syaoran - bà Lee nhìn thấy thì phải buộc miệng nói:

- Thôi Syaoran à, con bé nó vừa mới về chắc nó nhớ con lắm ở nhà với nó đi. - Bà Lee nói nhẹ nhàng như để khuyên nhủ thằng con trai mik.

- ( Mẹ ơi là mẹ >_<) Thôi được rồi,con sẽ ở nhà thưa mẹ. - Anh miễn cưỡng nói vì ko còn cách nào khác. ( Hi vọng là nó sẽ tìm được chỗ ở trong đêm nay, muội đừng có bị làm sao hết nha.) Anh nghĩ, ngồi trong nhà mà tâm hồn để ngoài trời giờ anh như ngồi trên lò lửa.

Chỗ Sakura.....

- Sao sư huynh đi lâu tới quá vậy, thôi mik phải về nhà huynh ấy, ý mà ko được cô gái nào đó đang ở nhà mà. Vậy mik đi bộ về nhà vậy cũng đâu xa lắm đâu ha.- Vừa nói xong cô đi khỏi chỗ trú mưa vừa nãy và chạy về nhà.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_

Tối..... Nhà Sakura....

- Alo! Tomoyo à mik thấy hơi mệt cậu qua kiểm tra giúp mik được ko mik ko giỏi trong mấy việc này. Tớ đợi cậu đó. - Sakura nói chuyện khá mệt vào điện thoại để gọi cho Tomoyo tới giúp mik khám. Tomoyo có lẽ cũng nghe ra được nên đã lập tức chạy qua nhà của Sakura.

1 lát sau..

- Sakura cậu bị sốt rồi, khá cao đấy, 38 độ đó.- Tomoyo sau khi khám xong cho Sakura thì gọi điện thoại báo ngay tình hình cho Syaoran biết.

- Gì hả?!!!! Cậu bảo muội muội bị sốt đến 38 độ á?!!- Anh cũng khá sock khi nghe tin.

 - Cậu qua nhà Sakura là sẽ biết rõ tình hình hơn.- Tomoyo đưa ra đề nghị.

- UK thế tớ qua ngay, chờ tớ 1 lát nha - Syaoran nói rồi cúp máy ngay chưa kịp nghe câu trả lời của Tomoyo.

- Ơ....ê.... Nè Syaoran, Tút.... tút... tút.... Tắt mất rồi, thật là.....( Tomoyo: Mong cậu đừng bị làm sao hết nha) Tomoyo chắp 2 tay lại cầu mong Sakura ko bị làm sao hết.

_-_-_-_- _ - _ - _ -

- Cô ta bị ốm rồi thế là chúng ta ko cần sử dụng đến chiếc ôtô đó nữa sao ạ? Thưa cô chủ?- 1 gã đàn ông nói chuyện qua điện thoại với Iris- cô chủ của bọn chúng.

- Ko, chúng ta sẽ cần nó trong lần khác thôi, ráng đợi đi.- Iris vừa nghe điện thoại vừa uống rượu.

"Cạch"

Sakura cô chỉ bệnh thôi là may rồi đó chứ ko thì tôi thật sự ko biết hồn vía của cô giờ ở đâu luôn đó. Ahahaha~~- Con ả vừa cười vừa bật quẹt lửa đốt thành tro tấm hình của 1 cô gái đôi mắt màu lục bảo, mái tóc nâu trà ngắn đến vai. Sakura Kinomoto.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Hello mấy you cute của ad nha.Mị sẽ thấy đổi lịch viết truyện 1 chút nhoa.

1 tháng 3-4 chap, ko thay đổi nữa đâu nha các you socute. Sở dĩ ad thay đổi là vì mí ai-đồ phẫn nộ nhiều quá nên phải thay đổi lịch.

Bye bye, good night




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net