13. "P'Pai muốn Sky đi..."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tâm trí Prapai hoàn toàn bị ép buộc đặt trên ngón tay xinh đẹp đang dạo chơi ở nửa thân dưới mình và âm thanh cố tình rên rỉ làm nũng của Sky. Bàn tay cậu tuy rất nhỏ bé so với thân thể cường tráng của anh nhưng lại mang đến uy lực kinh người, từng ngón từng ngón nối tiếp nhau mò mẫm lên chân, lên bắp đùi anh nhẹ nhàng vuốt ve. Nếu không phải Sky cố gắng mãi nhưng vẫn bị sợi dây an toàn níu lại, anh sợ cậu sẽ nhào lên người anh luôn.

Sky quay hẳn người sang phía Prapai để dễ sờ soạng hơn, chiếc áo cậu mặc bị dày vò nãy giờ sớm đã tuột xuống vòng quanh cái eo thon gầy. Bờ vai trắng nõn cùng xương quai xanh mê người của Sky nhanh chóng bị bại lộ hoàn toàn trong không khí, nhưng cậu cũng không chút để tâm.

Những ngón tay xinh đẹp quái ác của tiểu quỷ lần vào giữa hai chân Prapai, mạnh dạn khiêu khích cái thứ nóng bừng kia, muốn nó phải thức dậy chơi với cậu. Sky cắn môi, kéo kéo dây khóa quần anh, "Hưm.. P'Pai... không để ý Sky... hức.. " Đôi mắt hổ phách ướt át nhìn chằm chằm góc nghiêng đẹp đẽ của Prapai để xem phản ứng của anh, còn phía bên dưới cách một lớp quần jean, cậu mày mò xoa nắn bé quái vật đang từ từ phồng lớn lên.

Prapai không thể điều khiển được chính mình nữa, anh cắn răng nén tiếng rên rỉ nhưng cổ họng vẫn không nhịn được phát ra âm thanh gầm gừ nho nhỏ. Hai chân anh bị Sky mở ra, tạo một khoảng cách nhất định cho cậu thoải mái luồn tay vào. Tay Sky chạm đến đâu, dây thần kinh của anh bị tê liệt đến đấy, chỉ còn lại duy độc một cảm giác ham muốn tràn dâng.

Sky chẳng biết sống chết là gì vẫn một mực chuyên tâm phá dây kéo quần Prapai. Sky sau khi say trở thành một tên nhóc phá phách chính hiệu, cậu giật mạnh một lúc thì chiếc quần jean mới toanh của anh cũng báo hỏng luôn.

Dây kéo vừa hỏng thì quần lót cũng không thể giữ được con quái vật của Prapai nữa, nó hung hăng như mãnh thú mà bật mạnh ra ngoài. Cậu bé Sky cảm nhận nó đập vào tay mình thì hai mắt sáng lên, lập tức thích thú dùng tay bao lấy nó, vui vẻ vuốt ve, "Hức... Chơi.. hức.. Chơi với Sky..."

"..."

Mỗi một tế bào trên người Prapai đều căng chặt, cố gắng giữ cho hai mắt mình không bị mờ đi vì dục vọng, nhưng trong đầu anh sớm đã đem Sky ra dày vò cả trăm lần ròo. Anh từng chơi qua rất nhiều, nhưng lại chưa từng có cảm giác bị người đùa giỡn thế này mà bản thân lại không cách nào phản kháng được.

Prapai chẳng biết thế lực thần kì nào đã mang anh và Sky về đến kí túc xá. Anh chỉ biết xe vừa dừng lại trong bãi đỗ, anh đã giật phăng dây an toàn, nhào qua đánh úp lên người Sky. Cậu nhóc đang chơi đùa cây gậy của anh đến cao hứng đột nhiên bị áp chế thì giật bắn mình buông ra, cậu hơi lùi về phía sau, hoang mang chớp mắt nhìn gương mặt phóng đại của Prapai.

Ánh mắt ngây thơ ngơ ngác của cậu chọc thẳng vào tim anh, cậu tưởng rằng anh tức giận không muốn cho cậu chơi nữa nên tủi thân mím chặt môi. Prapai không giải thích, anh chỉ nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn, không chút lưu tình mà day cắn môi cậu, "Sky, em không ngoan." Miệng anh thì trách Sky, nhưng tay lại quen thói trượt xuống nhéo đầu ngực cậu.

Cậu sinh viên mơ hồ muốn phản kháng vì chẳng hiểu sao mình lại bị mắng là không ngoan. Nhưng rất nhanh luồng khoái cảm từ ngực truyền đến đã thu hút được sự chú ý của cậu.

"Ưm.." Ngực Sky nhạy cảm hơn người bình thường rất nhiều, vừa bị Prapai nhéo đã phản ứng mạnh mẽ mà sưng lên. Nếu tỉnh táo, cậu đã sớm đánh anh vì chưa vào đến phòng đã làm bậy bạ, nhưng hiện tại cậu chẳng biết trời trăng gì cả, thậm chí còn nắm tay Prapai để lên bên ngực còn lại, năn nỉ anh, "P'Pai sờ nữa đi...em ngứa... hức.."

Prapai nóng ran cả người, rất muốn quay lại Sky lúc này để cho cậu xem bộ dạng lẳng lơ của mình. Nhưng anh cũng biết, anh mà quay lại thật, dám cậu người yêu sẽ không ngó ngàng gì đến anh mấy tuần lễ mất. Anh vốn muốn cho Sky uống chút nước giải rượu trước, nhưng anh đổi ý rồi, người cần giải khát bây giờ là anh mới đúng.

Prapai cúi xuống ngậm mút tai Sky, kéo tay cậu về đặt trên thằng nhỏ đã dựng thẳng lên của mình, rót một luồng hơi nóng bỏng vào tai cậu, "Sky giúp anh ra trước đi."

Thứ nóng hổi với kích thước kinh người kia cọ cọ lòng bàn tay Sky, mong chờ cậu chơi với nó như lúc nãy. Sky cũng không phản kháng, bàn tay cậu xoè ra ôm lấy cây gậy thô dài của anh, vuốt lộng nó. Môi Sky chủ động chạm môi Prapai, tìm kiếm sự khen ngợi từ anh, "P'Pai... ưmm... anh sướng không..."

"Ha...Shh...Sky...Em nhanh lên một chút... Ha... Sướng..." Hai chân Prapai phải gồng lên để đón nhận cơn điện giật khi ngón tay thon dài của Sky chà xát cậu Pai nhỏ. Anh tách chân ra cho Sky dễ dàng xoa vuốt hơn, và đồng thời cũng cố gắng kìm nén sức nặng của mình tránh đè đau Sky.

Ngón tay Sky trượt lên trượt xuống cậu nhóc của Prapai, chẳng mấy chốc nó đã phồng to lên trong tay cậu. Sky bất thình lình giật mình nhìn xuống bé quái vật, cậu dùng ngón cái chọc chọc xoa xoa lên đỉnh đầu nó, mắt mờ mịt mở lớn, mở miệng nói với Prapai bằng chất giọng mềm mại đáng yêu, "P'Pai ơi...cứng... nó cứng hơn nữa rồi này... hức..."

"Shhh... Chết tiệt.."

Đầu Prapai nổ ầm một tiếng tê rần, suýt chút đã nhịn không được mà phóng ra. Cậu nhóc ngây ngô mò mẫm như thế này so với việc dirty talk thì kích thích thần kinh của anh hơn rất nhiều. Sao anh có cảm giác mình đang ấu dâm vậy nhỉ?

"Ha... Sky, nhẹ chút..." Anh theo bản năng đẩy mạnh hông vào Sky, dữ tợn đến mức như muốn chọc thủng luôn cả tay cậu.

Không biết cậu sinh viên có nghe anh nói hay không, nhưng tay cậu không hề dừng lại mà tăng tốc tuốt từ đỉnh đến gốc cây gậy thịt kia. Cậu say, nhưng vẫn biết rõ thứ trong tay mình không chịu đầu hàng sớm đến vậy, và việc duy nhất cậu cần làm bây giờ là kích thích lên nó để nó run lên và nhả ra thứ chất lỏng mà cậu muốn.

Prapai oằn mình, tiếng rên rỉ rít qua kẽ răng anh như muốn tố cáo chủ nhân của nó đang cực kì hưng phấn. Anh cúi đầu nhìn ngắm đôi gò má xinh xắn đỏ hây hây, đôi môi căng mọng sưng tấy và đôi mắt mơ màng khép lại đầy kích tình của người yêu. Bờ vai trắng nõn mảnh khảnh tập trung luật động lên xuống theo động tác tay, hình ảnh đập vào mắt Prapai bây giờ thật sự không thể chỉ dùng từ quyến rũ để hình dung được nữa.

Sao có thể gợi tình đến mức này vậy?

Prapai ngậm đầu ngực Sky ở trong miệng mình, liên tục đánh lưỡi khuấy đảo, muốn phát tiết sự kiềm chế của mình lên người cậu.

Sky ngửa người dựa vào ghế, ấn đầu anh sát vào ngực mình, cậu nửa tỉnh nửa mê mà hôn lên mái tóc anh, "Ưm...ahh.. P'Pai... bắn cho em đi..." Tay cậu cũng đã xoa bóp lay động đến mỏi nhừ rồi, mà thứ đồ chơi kia vẫn cứ sừng sững không chút xê dịch, chỉ hơi rỉ chút chất nhờn trên đỉnh.

Sky liếm môi, mắt tự động phân bổ ra vài giọt nước trong suốt lấp lánh, cậu khịt mũi, ngẩng đầu Prapai lên mè nheo làm nũng với anh, "Em.. Hức.. P'Pai ơi..."

Prapai không thể nào chịu được việc cậu nũng nịu với mình thế này, anh cưng chiều hôn lên tay Sky, "Hửm?"

Cậu sinh viên ấm ức cọ cọ mũi anh, "Em khó chịu... nóng lắm..." Tác dụng của rượu chạy dọc trong thân thể Sky khiến cậu nóng rực như đang nằm trong đống lửa. Đầu óc Sky dính chặt lại như hồ dán, chỉ biết áp sát vào Prapai tìm kiếm sự mát mẻ.

"Ha...a..." Prapai thít chặt cơ hông, thả mạnh tốc độ ma sát tay cậu với tần suất lớn nhất, anh liếm lên giọt mồ hôi tuôn ra trên trán Sky, "Ha... Đợi anh chút nhé..."

Âm thanh thở hổn hển đứt đoạn của Prapai ngập tràn trong không gian chật hẹp, bên dưới anh không ngừng di chuyển phối hợp với Sky. Hai mắt Prapai nhắm nghiền cảm nhận ngón tay cậu sinh viên nhịp nhàng đưa đẩy, bao trọn lấy cậu nhóc của mình. Một tay anh đè lên cửa kính xe, mãnh liệt cúi người cắn lên xương quai xanh Sky, khiến cậu giật nảy mình đẩy anh ra.

"A...đau.. P'Pai... hức...em đau..."

Gương mặt Prapai đỏ lên hừng hực, anh buông cổ Sky ra, nhưng bên dưới lại càng lúc càng mạnh bạo hơn. Cho đến khi bụng dưới truyền đến cảm giác nóng rực xâm nhập lên đại não, anh mới từ từ thả chậm tốc độ, tay với lấy khăn giấy trong hộc xe.

"Ah.... Shhhh... Buông tay ra Sky... Ha..." Prapai thúc mạnh hai cái chà xát lên Sky, rồi sau đó kéo tay cậu ra. Nhưng cậu vẫn cứ để yên như vậy, thậm chí còn duỗi tay xoa bóp phần đầu của gậy thịt, thúc giục thứ chất lỏng nào đó bắn ra.

"Ha... Ha....Ah..." Chẳng mấy chốc, tay Sky và cả quần áo của hai người đã dính đầy những đứa con bé bỏng của Prapai. Sky không hề dừng lại, cậu dùng bàn tay trơn trợt của mình xoa đều lên cậu nhóc đang run rẩy, gảy nhẹ lên lỗ nhỏ.

"...A.." Prapai vừa phát tiết xong còn chưa kịp hoàn hồn đã bị cậu chọc cho rùng mình, anh thở dốc ép buộc kéo bàn tay hư hỏng của Sky ra, lấy khăn giấy lau cho cậu, đồng thời cũng tự lau cho chính mình. Hai bộ đồ đáng thương của anh và cậu, vừa bị cậu giật đứt, vừa bị anh bắn lên, xem như chính thức không thể mặc được nữa rồi.

Sky mờ mịt nhìn anh lau tay cho mình, nghĩ rằng anh không muốn chơi nữa thì liền cắn môi giận dỗi, "Hức... không làm nữa ạ...?" Sướng rồi thì không dòm đến cậu có đúng không?

Thật ra vì nghe Sky nói nóng, nên anh muốn tạm dừng một chút để đưa cậu lên phòng rồi mới tiếp tục. Nhưng gương mặt cáu giận của cậu làm anh phải bật cười, muốn trêu đùa cậu nhóc say xỉn này một chút. Đâu phải lúc nào cũng có cơ hội nhìn thấy Sky bám lấy mình như vậy đâu. Anh ngắt mũi cậu, "Sky muốn anh hả?"

Sky vòng tay qua cổ anh, mong chờ gật gật đầu.

Người đàn ông lúc nào cũng ham muốn ngập tràn bây giờ lại tỏ vẻ không cần cậu, anh được lợi còn khoe mẽ mà tặc lưỡi, "Nhưng mà anh không muốn Sky, làm sao bây giờ đây?"

Nếu Sky không say, nghe anh nói như vậy cậu chắc chắn sẽ kéo rèm đi ngủ luôn, nhưng bây giờ cậu là một bé mèo dính người, vừa nghe anh nói xong thì lập tức lại mếu lên. Cậu ôm siết lấy cổ Prapai, sâu trong mắt ánh lên vẻ nài nỉ rất tha thiết, "Ưm... Muốn đi mà... Sky... hức... Sky sẽ nghe lời... P'Pai muốn Sky đi... hức... Đừng bỏ Sky mà... hức..."

"..." Prapai bị Sky ôm đến sững người, anh chưa từng thấy Sky như thế này. Rõ ràng người đùa giỡn là anh, nhưng người bị chọc cho đau lòng cũng lại là anh. Cục cưng của Prapai sau khi say rượu không chỉ đáng yêu dính người mà thậm chí còn không ngại van lơn anh chỉ vì sợ anh sẽ bỏ rơi cậu...

Prapai mau chóng vứt đi cái suy nghĩ trêu đùa, anh dịu dàng vuốt tóc cậu, dù không biết cậu có nghe hiểu hay không anh vẫn nói, "Anh xin lỗi, Sky không cần chiều anh cái gì đâu, anh chỉ đùa Sky thôi. Anh không chán Sky, không bỏ Sky đâu nhé." Anh dừng lại một chút để cho cậu tiếp thu rồi mới nói tiếp, "Chúng ta lên phòng tiếp tục được không?"

Cậu nhóc mè nheo hít mũi hai cái, anh nói nhiều như vậy cậu cũng chỉ nghe lọt vào tai mấy chữ không bỏ Sky, lúc này mới an tâm mím môi gật đầu.

Anh cởi chiếc áo sơ mi rách tơi tả của Sky ra, lấy áo khoác của mình mặc cho cậu. Prapai xoa xoa hai bên gò má nóng hôi hổi, nhẹ giọng hỏi, "Có buồn nôn không?"

Sky lắc đầu, "Em nóng..."

Người bình thường uống rượu xong bụng sẽ khó chịu, nhưng dạ dày Sky tiêu hoá rất tốt, cậu chỉ bị nóng và đau đầu thôi. Prapai đưa nước suối cho cậu uống để hạ bớt nhiệt, thấy cậu thật sự không có gì không ổn mới vòng qua mở cửa hông, khom người cõng cậu lên.

Bây giờ đã quá trễ rồi, sảnh lớn của kí túc xá vô cùng tĩnh lặng, chẳng còn ai cả. Không ai nhìn thấy bóng dáng người khổng lồ đen địu cậu người yêu trên lưng cẩn thận bước từng bước lên lầu.

Vừa mở cửa bước vào phòng, hơi máy lạnh lập tức ập vào mặt hai người, bên trong cũng không hề tối tăm như Prapai nghĩ, mà lập loè ánh sáng vàng ấm áp của những sợi dây đèn led do chính tay anh trang trí khắp mọi ngóc ngách. Prapai hơi rùng mình vì lạnh, hôm qua anh ra khỏi phòng đã quên tắt điện rồi, hầu như cái gì cần dùng điện đều bị anh bật lên hết.

"..." Chỉ một ngày chắc Sky không phát hiện ra tiền điện tăng lên đâu nhỉ.

Prapai chẳng sợ vài đồng lẻ trả tiền điện đó, anh chỉ sợ Sky sẽ lằng nhằng mình lơ đãng không biết tiết kiệm. Cậu sinh viên ở một mình xa nhà vốn đã quen với việc tính toán tỉ mỉ tiền tiêu xài, nên mỗi lần nhìn thấy anh phung phí tiền vào chuyện gì đó đều sẽ khó chịu cau mày, hai má giận dỗi phình lên rất đáng yêu....

Anh còn bận tưởng tượng ra nét mặt Sky, thì chính chủ ở sau lưng anh vốn đang nhắm mắt nghỉ ngơi đã bị ánh sáng trong phòng đánh thức. Cậu dụi dụi hai mắt vào vai Prapai, cũng chẳng nhìn xem đây là đâu mà đã vội vàng cắn lên cổ anh, "Hức... P'Pai... làm đi.."

"..." Được rồi, trước mắt anh phải xử lý cậu nhóc đang bị dục vọng chi phối này cái đã.

Prapai bế xốc Sky lên, đặt cậu lên chiếc bàn trong phòng khách, bên cạnh cây thông Noel bé xinh mà cậu đã chọn. Sky đang mặc áo khoác của Prapai, size áo rộng thùng thình của anh khiến cậu lọt thỏm vào trong. Cậu ngồi trên bàn, hai mắt mở to chờ đợi Prapai, ánh mắt sáng rỡ của cậu làm anh còn tưởng cậu đã tỉnh lại rồi chứ.

Prapai liếm môi, cố gắng điều khiển mình không xao động trước hình ảnh đáng yêu này. Anh nửa ngồi nửa quỳ trước mặt Sky, nắn tay cậu dịu dàng thương lượng, "Anh lau người cho Sky trước đã nhé."

Không phải anh không muốn lột sạch rồi đè cậu ra, anh rất rất muốn nữa là đằng khác, nhưng lý trí của Prapai nhắc nhở anh bây giờ đã trễ lắm rồi, cả hai người đều dính đầy chất bẩn, anh phải giúp cậu tắm rửa sạch sẽ trước. Hơn nữa, Sky say rượu toàn thân trên dưới đều nóng ran ửng hồng, anh sợ nếu không cẩn thận làm quá trớn sẽ khiến cậu bị cảm.

Từ một chàng badboy ăn chơi có tiếng biến thành người đàn ông rành rọt tất tần tật các bước chăm sóc người khác, cũng chỉ cần khoảng thời gian nửa năm mà thôi.

Sky im lặng nhìn chằm chằm Prapai một lúc như đang cố hiểu anh nói gì, sau mới thoả hiệp giơ hai tay quặp lấy cổ anh, "Nhanh lên P'Pai... em đợi..." Cậu thả lỏng người, giao toàn bộ cơ thể mình cho người yêu.

Được sự đồng ý của Sky, Prapai nhanh chóng dùng nước ấm lau mình cho cậu, tiện thể pha một ly chanh nóng để Sky giải rượu. Cậu sinh viên ngồi trên giường nhíu mày nhìn ly nước, phồng má lắc mạnh đầu kéo tay anh, "Không uống... hức... P'Pai nhanh lên... hức..."

Prapai bất đắc dĩ thở dài nhưng vẫn rất kiên nhẫn ngồi xuống giải thích cho nhóc bợm rượu, "Bây giờ anh đi tắm, Sky phải uống hết anh mới chơi với Sky, không cho mè nheo nhé."

"...Hưmmm" Cậu sinh viên nhăn mặt bụm miệng, nhìn anh một hồi lâu mới vùng vằng cầm lấy hớp một ngụm, "Ưm... Chua quá đi..."

Sky hôm nay thật sự ngang bướng như một đứa bé, nhưng cũng rất dễ thương. Prapai nhịn không được, thật sự không chịu nổi nữa mà cúi xuống hôn lên trán, lên hai bên má Sky, bật thốt lên lời tận đáy lòng mình, "Dễ thương muốn chết!!"

Sky chẳng hiểu sao mình được khen, nhưng trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút. Cậu sinh viên vừa phụng phịu nấc lên, vừa cố gắng uống hết ly nước.

Lo xong hết cho cậu rồi, bản thân anh mới tự mình tắm qua một lần. Đợi đến khi anh tắm xong ra ngoài, cậu nhóc vừa nãy sống chết muốn anh chơi cậu đã nhắm mắt cuộn tròn trên chiếc giường ấm áp, ôm lấy gối đầu của anh ngủ thiếp đi rồi.

Tướng ngủ của Sky luôn rất ngoan, buổi tối cậu ngủ tư thế nào thì sáng ra sẽ nằm yên ở tư thế đó. Đôi tay và đôi chân thon dài quắp lấy chiếc gối đầu của anh, an tường nhắm mắt. Anh duỗi tay xoa lên ấn đường Sky để cậu thả lỏng cơ mặt ra, hôn nhẹ lên chóp mũi cậu.

Sky khẽ nhích người, chiếc quần ngủ rộng rinh theo động tác chân mà trượt lên, lộ ra mảnh đùi trắng trẻo mịn màng như đang mời gọi anh vuốt ve. Prapai nuốt nước bọt, leo lên giường nằm bên cạnh Sky, không nhịn được khiêu khích mà đặt tay lên vùng da gợi cảm kia.

Anh chỉ sờ một chút, sờ một chút thôi...

Lý trí Prapai biết rõ mình cần phải làm gì, chỉ việc tắt đèn, chui vào chăn, nhắm mắt ngủ, anh sẽ không phải nhìn thấy hình ảnh khiêu gợi nào nữa. Nhưng bản năng lại điều khiển tay anh xoa vuốt làn da trắng nõn kia, vị trí càng lúc càng cao hơn.

Cậu sinh viên trong cơn mơ hồ bị anh sờ soạng, theo thói quen mà nhích chân lên trên một chút, tay Prapai lập tức thừa dịp trượt đến mông cậu. Cái mông căng tròn nằm gọn trong bàn tay Prapai, làm anh không kiềm được mà bóp nặn một chút.

Cậu sinh viên vốn đã mơ màng ngủ, lại bị cảm giác chân thật ngay bộ phận nhạy cảm đánh thức. Tay Sky vòng ra sau nắm lấy tay Prapai, cũng không quay đầu lại mà nhẹ giọng gọi anh, "P'Pai... ưm.."

Dục vọng khó khăn lắm mới có thể xua đi của Prapai lần nữa bùng cháy. Anh vốn muốn cho Sky được nghỉ ngơi, bởi vì cậu vừa trải qua một sự kiện lớn kéo dài, thay vì làm tình một trận ra trò, cơ thể cậu khao khát được nghỉ ngơi một giấc trọn vẹn hơn.

Nhưng quả thật anh rất muốn làm với Sky ngay lúc này, vì không phải lúc nào cậu cũng sẽ say như vậy. Anh thừa nhận mình biến thái, anh muốn nhìn thấy một cậu bé Sky ngây ngô bám người liên tục đòi hỏi anh, muốn nhìn thấy đôi mắt khao khát của Sky khi cầu xin anh...

Thú tính trong người Prapai nổi lên, anh quyết tâm lật người Sky lại, cách một lớp áo, liếm lên hai điểm nhô ra trước ngực Sky.

Hơi rượu trong người Sky đã dịu bớt, tuy nhiên cậu vẫn chưa thanh tỉnh hoàn toàn, đầu óc vẫn còn rất xáo trộn, nhưng cơ thể cậu lại bị những cái đụng chạm của anh chọc cho thức tỉnh, "A..." Sky ưỡn ngực, tay luồn vào trong áo Prapai, thoải mái đón nhận sự trêu ghẹo từ đầu lưỡi anh.

"Vợ ơi.." Prapai như một chú cún cỡ bự, nhào đến mút mát trên người Sky không chừa một tấc da thịt nào. Anh di đầu hôn xuống bụng dưới Sky, chiếc lưỡi mềm mại chọc vào cái rốn nhỏ xinh của cậu, tay vỗ vỗ đùi Sky, "Dạng chân ra nào."

Đã gần bốn giờ sáng, nhưng cuộc chơi của họ chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Hậu quả của việc chơi quá hăng hái là sáng hôm sau của họ bắt đầu từ lúc hai giờ chiều. Điện thoại của cả hai réo inh ỏi từ sáng đến trưa nhưng chẳng có ai dậy nổi để xem. Nhất là Sky, cả người cậu không có bộ phận nào nhấc lên được.

Lúc Sky tỉnh dậy đã không còn thấy Prapai nằm bên cạnh nữa. Đầu cậu đau hệt như có người cầm búa gõ vào vậy.

Cậu ngồi dậy vỗ đầu hai cái cho tỉnh táo, vừa nhích người thì cái mông lại đau rát khiến cậu giật mình, tình trạng cái mông đau thế này đã lâu rồi cậu không cảm nhận được. Kí ức hỗn độn khiến cậu chẳng nhớ được đã xảy ra chuyện gì, người duy nhất có thể cho cậu biết thì hiện tại không có ở đây.

Sky cố gắng nhớ lại nhưng mãi mà chỉ nhớ được bài hát cuối cùng Rain hát ngày hôm qua, còn lại thì mù tịt. Cậu đành phải bỏ cuộc, cầm điện thoại lên check tin nhắn.

Notice tin nhắn của Sky lúc nào cũng trải dài, ai cũng đã quen với việc cậu trả lời chậm nên chẳng cảm thấy lạ khi cậu biến mất cả ngày trời. Tin nhắn chủ yếu là hình ảnh hoạt động ngày hôm qua, kèm theo hối thúc Sky nhắc Prapai trả ảnh cho mọi người.

Ngoài tin nhắn công việc thì còn có tin riêng của Pleng và Phan gửi cho cậu hình ảnh đi chơi của gia đình, thông báo với cậu rằng họ gần về đến rồi. Nhắc mới nhớ, hôm nay là thứ hai, gia đình Prapai đã trải qua xong kì nghỉ rồi, sáng nay hẳn là anh cũng đi làm.

Cậu chỉ vừa nghĩ vậy thì đã nghe tiếng cửa phòng mở ra, là Prapai mang theo hai phần cơm trở về. Anh dậy sớm hơn cậu một chút, đầu tiên gọi điện bàn giao lại công việc cho thư ký, sau đó thì đi mua cơm cho người yêu.

Anh hiện tại đã có kim bài miễn tử rồi, chỉ cần bảo đang ở cùng Sky thì cần bất cứ gì ba mẹ anh cũng đồng ý. Cho dù lúc sáng điện thoại anh có réo công việc tràn lan, thì bây giờ cũng bình lặng như mặt hồ.

Đây là đặc quyền của việc có người yêu ngoan ngoãn đó nha.

Sky vệ sinh cá nhân xong thì Prapai cũng đã dọn sẵn đồ ăn ra đĩa, ngồi yên ở phòng khách đợi cậu. Cậu loạng choạng lê tấm thân nặng trịch của mình đến ngồi phịch bên cạnh, tựa đầu lên vai anh, "P'Pai, em đau đầu quá."

Prapai xoa đầu cậu, "Anh có mua thuốc giải rượu cho em nè, ăn chút đi rồi uống thuốc."

Cậu sinh viên gật gù, sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt Prapai, "P'Pai, hôm qua anh làm gì em đúng không?"

"..." Prapai hơi khựng người, có vẻ như Sky chẳng nhớ gì chuyện hôm qua cả. Anh có thể nói là anh chẳng làm gì cậu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net