Chapter 13:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  I'm back~~~~~~~~!!!
  Sau bao nhiêu lâu lười + bận bên một fic khác cũng user khác luôn, tau đã trở lại!!
  Dạo này tự nhiên thích cặp JohnLock quá bỏ hai cặp anh chị rồi, ha ha ha.
  Thông cảm cho tau, tau đã bị mẹ ốp học để đi thi HSG, tau đã bị chửi SML nếu như đụng tay vào Phonny, tin tau đi.
   Ok, giờ sẽ chapter mới, lảm nhảm nhiều quá rồi...
  Từ giờ ta sẽ ko viết H nữa nha. Chế nào bực vì cái này làm ơn đừng chửi ta...
 
  Chapter 13: sao thì, em định dỗi nữa không?
  Mikuo nhẹ nhàng bế lên, hôn một cái vào mái tóc mềm mại, mùi dâu thơm thơm bốc lên quyến cánh môi của anh. Anh thì thầm vào tai , lời nói nhẹ như không, ngọt như mật:
  "Em định đi về cùng tôi không? Miku ah, đừng làm tôi phải buồn phiền nữa."
  "Tôi không về nữa đâu! Tên cầm thú nhà anh!"
  Anh nhiên đùa nghịch mái tóc của , mặt dụi dụi vào tóc , ra vẻ hờn dỗi, hóa ra bên trong con người của lão đại quyền năng lại chỉ cái vỏ bọc cho tính cách trẻ con này. thở dài, quay đầu ra phía sau, hỏi:
  "Anh... Vậy còn SeeU? ấy mang thai con của anh, không thể để ấy như vậy được!.."
  Ánh mắt của anh bỗng lạnh như băng, giọng nói trầm hẳn một tông, lời nói đe dọa:
  "Tốt nhất bây giờ em đừng nói về con mụ xảo quyệt ấy, em cũng không cần lo về."
  " Đừng nói vậy!"
  " Tôi thích nói vậy đó."
  " Anh tin tôi cưỡng hiếp anh không?"
  " Nào, lại đây!"
  Anh dang rộng tay, khuôn mặt thoáng ẩn thoáng hiện vẻ xảo quyệt. rùng mình, quyết định sáng suốt không chạm vào anh nữa.
  "  Em mau mau đứng lại nha! Không đừng trách tôi hạ thủ vô tình!"
  Anh hấp tấp nói khi nhìn thấy nó đứng lên toan đi, chụp lấy cổ tay nó. Nó nhín anh, một lúc sau thì nói:
  " Sau này anh có đối xử như vậy với tôi không?"
  " Tương lai anh không thể biết trước. Anh không biết em có phản bội anh hay không, em có thật lòng không muốn chạy trốn nữa không... Làm ơn em đừng khóc. Bởi vì tôi vô cùng điên rồ... Tôi muốn cưới em!"
  Anh trao vào ngón tay của nó một cái nhẫn kim cương nho nhỏ xinh xắn.  Nó cảm thấy nước mắt đã trào ra từ bao giờ, nhưng vô cùng ngọt ngào. Anh ôm chặt nó, thì thầm vào tai nó:
  " Anh không muốn chờ nữa. Anh yêu em, chúng ta cưới thôi."
  " Em.. Em... "
  " Coi như em đã đồng ý rồi ah!"
  Anh hôn chụt một cái vào má nó, cười tươi xinh đẹp.
  " Đồ vô sỉ!"
  Nó giả vờ phụng phịu nói, trong lòng ngập tràn hạnh phúc. Nó yêu anh. Anh cũng yêu nó.
. . .

  " Mimio!! Mau đứng lên dọn dẹp dồ chơi!!"
  " Nhưng con đang chơi với papa ah!"
  " Có muốn đánh đòn không?! Mikuo! Mau nhấc đít của anh lên vào bếp giúp em!"
  " Oa! - anh lười biếng ngáp một cái, đưa tay kéo cô nằm xuống sofa, hôn nhẹ lên môi cô, - Bà xã ah, em hãy nhớ em là vợ của Hatsune tôi nha~
  " Mama ơi! Mình chơi game đi!"
  " Hai bố con nhà ngươi!.."

  End~~
  Cảm ơn các readers đã theo dõi cái fic nhảm của mình ah <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net