Chap 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả 4 quả bom nổ chậm cùng ngồi ăn tối với nhau, vừa ăn vừa bàn cách đối phó với chủ tịch Yang.

SH: Nếu ông ta sai Lizzy tới đây ám sát Seung Ri thì rất có thể ông ta đang trốn ở Busan.

SR: Chắc ông ta chưa biết Park Soo Young đã bị tóm, có khả năng là ông ta không biết rõ lai lịch của cô ta.

JY: Theo mọi người thì chúng ta nên làm gì?

DS: Chúng ta chỉ cần phái người đến đó bắt ông ta là được rồi.

SH: Ngốc à, chúng ta đâu có biết chính xác ông ta ở đâu mà tìm?

SR: Soo Young là người duy nhất biết, nhưng chắc cô ta sẽ không chịu nói.

SH: Vậy thì phải nghĩ cách khác thôi! Phải rồi, điện thoại của cô ta...

JY: Ý cậu là sao?

DS: Có phải ý anh là dùng điện thoại của Lizzy để tìm vị trí của ông ta?

SH: Không sai. Điều quan trọng là phải gọi cho ông ta thì mới có thể dò tìm vị trí. Nhưng nếu chúng ta gọi thì ông ta sẽ biết...

SR: Tiến sĩ à, không phải anh vừa phát minh ra máy giả giọng nói sao?

SH: Đúng vậy. Nhưng mà tôi vẫn chưa thử nghiệm nên không chắc sẽ thành công.

SR: Phải thử mới biết được!

Sau bữa tối, cả 4 đứa kéo nhau vào phòng thí nghiệm của Seung Hyun để thử nghiệm phát minh mới. Nó là một chiếc micro nhỏ hình ngôi sao, được kết nối với một thiết bị điều chỉnh giọng nói có hình dạng như máy mp3. Seung Ri chỉnh giọng của Ji Yong và bắt đầu thử  

SR: Alo alo! Tôi cần 5 cái Pizza!

JY: Woa! Giống giọng anh thật đấy! - Ji Yong cười 

SR: Choi Seung Hyun! Cậu lại thả thính trợ lý của tôi đấy à? - Seung Ri tiếp tục nhái lại điệu bộ của Ji Yong

SH: Cậu muốn ăn đòn à, nhóc con? Ngưng ngay cho tôi!

SR: Cái máy này có vẻ hiệu quả đấy! Nhưng mà anh cần chỉnh lại đi, tôi thấy nó có hơi rè.

SH: Được rồi cậu đưa đây tôi sẽ sửa lại!

SR: Anh sửa đi, tôi đi ngủ 1 giấc đây! Mệt quá mệt!

Trời bắt đầu đổ mưa. Seung Ri mới sực nhớ là cậu không đóng cửa sổ, còn mấy chậu cây nhỏ để ở bệ cửa sổ nữa...

JY: Thôi để mai anh mua cho mấy cây khác, đừng buồn mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net