Chap 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seung Ri dỗi. Ji Yong đặt bát cháo xuống rồi mon men lên giường ngồi.

JY: Ê!

SR: Xê ra!

JY: Giận à?

SR: Hứ!

Seung Ri khoanh tay và quay mặt chỗ khác. Ji Yong gỡ tay cậu, dỗ dành.

JY: Nhìn anh này!

SR: Không!!!

JY: Seung Ri à!

JY: Lee Seung Ri!

JY: Kwon phu nhân!

Ji Yong gọi mãi mà Seung Ri không thèm trả lời. Anh buông tay ra, giữ lấy mặt cậu và cưỡng hôn. Seung Ri vùng vẫy nhưng không có tác dụng, Ji Yong cười thỏa mãn.

JY: Hết giận chưa?

SR: Hứ!

JY: Không hết giận là anh trừng phạt em tại đây đấy!

SR: Anh dám sao?

Seung Ri vừa dứt lời thì Ji Yong đè cậu xuống giường.

JY: Em nghĩ anh không dám sao? 

SR: Anh làm gì vậy? Em đang là người bệnh đó nha!

JY: Sao? Bây giờ chịu ăn chưa?

SR: Ăn thì ăn! Hứ!

Ji Yong đỡ Seung Ri ngồi dậy và đút cháo cho cậu. Đến chiều bác sĩ cho cậu xuất viện, Ji Yong lo thu dọn đồ đạc, còn cậu vẫn mải mê nghịch điện thoại.

JY: Về thôi!

SR: Cõng!

JY: Anh còn phải xách đồ, em tự đi đi!

SR: Không!

JY: Đừng nhõng nhẽo nữa! Về nhanh nào!

SR: Anh không cõng thì em sẽ ngồi lì ở đây.

Ji Yong thở dài rồi cúi người xuống.

JY: Dạ mời Kwon phu nhân lên!

Ji Yong cõng Seung Ri từ phòng bệnh ra xe. Mọi người trong bệnh viện ai nấy đều nhìn họ bằng đôi mắt ngưỡng mộ lẫn ghen tỵ. Về đến nhà, Seung Ri than mệt và nằm bẹp xuống giường dù người cõng cậu, xách đồ, lái xe mới thật sự mệt. Ji Yong dọn dẹp nhà cửa và nấu cháo. Một lúc sau Dae Sung tới thăm.

DS: Tổng giám đốc! - Dae Sung gọi cửa

JY: Dae Sung, cậu đến thăm Seung Ri đấy à?

DS: Vâng.

JY: Mà tôi nhắc cậu, tôi không còn làm Tổng giám đốc nữa, gọi tên là được rồi!

DS: Dạ vâng. Em có mang ít trái cây cho cậu ấy...

JY: Tới thăm được rồi, quà cáp làm gì? Thôi vào nhà đi!

Ji Yong mang trái cây đi rửa rồi gọt vỏ. Dae Sung vào phòng thăm Seung Ri, cậu nhóc vẫn còn ngủ say sưa. Thấy vậy Dae Sung lấy điện thoại chụp cái dáng ngủ há to mồm của cậu nhóc.

JY: Cậu làm gì đấy? - Ji Yong mang đĩa trái cây đã gọt vỏ đi vào

DS: Em đang chụp hình Seung Ri.

Dae Sung đưa điện thoại cho Ji Yong xem, cả 2 đứa đứng bụm miệng cười.

JY: Lát gửi cái đó qua cho tôi, tôi sẽ post lên Instagram.

DS: Vâng.

2 đứa vẫn tiếp tục cười làm Seung Ri thức giấc.

SR: Chuyện gì ồn ào vậy?

JY & DS: Không có gì!

SR: 2 người làm gì mờ ám đó?

JY: Không có. Dae Sung qua thăm em, cậu ấy có mang ít trái cây cho em đấy!

Seung Ri đón đĩa trái cây từ tay Ji Yong và ăn ngon lành.

SR: Seung Hyun không đi cùng anh à?

DS: Anh ấy lười quá nên tôi bắt anh ấy ở lại trông cửa hàng rồi.

SR: Hahaha đáng đời lắm!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net