KyexLay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kye là phù thủy
Lay là con người

Phù thủy tuổi thọ vô hạn còn con người thì không.

Kye đã quên mất điều ấy , quên mất Lay là con người, quên rằng sẽ có ngày cậu bỏ anh mà ra đi.

Ngày ấy tới sau hàng chục năm đôi ta bên nhau, anh ngồi bên giường bệnh nhìn Lay yếu ớt thở bằng máy oxi , anh thấy vậy đau lắm nhưng đâu thể làm được gì cho cậu. Đột cậu dùng giọng nhỏ bé của mình cất lên

- Kye..
- Lay, cậu cần gì sao?
- Không cần.. , chắc nghĩ thời gian tôi cũng dần hết rồi..
- Không ,cậu phải cố lên chứ!?
- Kh-không thể rồi.. Chỉ là trước khi ra đi tôi muốn nói 1 điều
- C..cậu hãy nói đi - Anh run run cầm lấy tay cậu

- Kiếp sau nếu đc trở lại thành người....Cậu sẽ tìm tôi và yêu tôi..th- thêm lần nữa chứ..
- Tôi sẽ tìm cậu và yêu cậu dù bao nhiêu lần đi chăng nữa.
- Tôi cũng vậy.. Mong rằng kiếp sau..tôi...

*Tít ...tít*

Tiếng tít tít kéo dài , Lay đã ra đi bên người mình thương suốt 1 đời này. Còn anh cứ cầm lấy bàn tay cậu , rồi tiếng khóc nấc quãng , nước mắt rơi lả tảbên trong căn phòng bệnh đau thương ấy

Đến cùng ta và em cũng chả thể bên nhau

_______________________

25 năm sau:

Nay ngày dỗ Lay , sau ngần ấy năm ,Kye đã nguôi ngoai đi cơn đau mất cậu nhưng vết hằn vẫn còn trong tim

- Hôm nay mưa sao?..
Như trêu đùa tôi vậy

Anh đặt tấm ảnh Lay cầm trên tay lên tủ rồi mang dù ra ngoài mua ít đồ về nấu

...

- "Nay xe buýt lâu tới thật"

Từ xa 1 hình bóng cậu thiếu niên hớt hải chạy tới bến xe , Kye thấy vậy lại gần hỏi

- Chạy như ai đuổi cậu vậy?
- Ha..làm tôi tưởng lỡ chuyến xe rồi chứ
- Cậu ướt nh-..

Kye bất động , hình bóng anh nhìn qua bên cạnh sao lại quen thuộc như vậy ? Hình bóng 25 năm xa cách .. Kye không thể không phát ra được

- Lay..

- Đúng vậy đó là tên tôi đó , cậu gặp tôi rồi sao?
- Ừm.. tôi đã từng gặp cậu..

Anh nhìn cậu rồi cười nhẹ.Kiếp trước cậu dành 1 đời yêu anh , kiếp này anh nguyện bên cậu , trân trọng từng kỉ niệm đến cuối cuộc đời.

Dù em ở đâu, kiếp nào thì tôi vẫn tìm em và yêu em thêm lần nữa

°<너와 영원히 Lay>°












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net