Phiên Ngoại 3: Lôi Vô Kiệt & Diệp Nhược Y - Hôn Lễ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part 3 - Lôi Vô Kiệt x Diệp Nhược Y: The Blood of Youth

» Translate: Harry
» Edit: Js Art

Diệp Đỉnh Chi cùng Dịch Văn Quân vừa đi du lịch vòng quanh thế giới trở về đinh thự Diệp gia, thì được Mạc Kỳ Tuyên cho hay tin rằng, thằng con trai ăn chơi của mình chính thức có bạn gái, vẫn là một cô gái xinh đẹp lại còn vừa tài giỏi, người ta còn là PV của Tập đoàn Vĩnh An, hai ông bà còn chưa kịp vui mừng xong, thì đến hỉ sự của cô con gái nuôi vừa nhận mấy tháng trước - Diệp Nhược Y.

Hôn lễ được tổ chức ở Thượng Hải trước, sau đó mới đến Hàng Châu tổ chức theo nghi thức quê nhà của nhà gái.

Vì thế nhà gái của Diệp Nhược Y lúc này ở Thượng Hải, chính là dinh thự của vợ chồng Diệp Đỉnh Chi.

Mấy ngày này nhà họ Diệp tựa như không khí ngày tết vậy tràn ngập tiếng cười hạnh phúc.

Nhà họ Lôi cũng vậy, Lôi Mộng Sát cùng Lý Tâm Nguyệt nôn nao đến mức không ngủ được, hai ông bà lúc đến tập đoàn họp hay lên lúc đi khảo sát thì cũng luôn chọn tên sẵn cho cháu của mình.

Hôm trước, Lôi Mộng Sát còn triệu tập cuộc họp khẩn chỉ để lấy ý kiến của mọi người, để về đặt tên cho đứa cháu cưng của mình.

Lý Tâm Nguyệt nói nếu là con trai thì đặc là: Lôi Thiên Vũ

Lôi Mộng Sát nói nếu là con gái thi đặc là: Lôi Tiểu Hoa

Buội tiệc sẽ được tổ chức tại XL Convention Center: Trung tâm hội nghị Tuyết Lạc - Phố Đông, Thượng Hải, sau khi thực hiện xong các lễ nghi cần thiết.

Một ngày này, náo nhiệt phi phàm.

Bởi vì cũng không phải là tổ chức lễ đính hôn của hai nhà Lôi - Diệp, mà là tổ chức lễ kết hôn.

Tiêu Sở Hà cùng Tư Không Thiên Lạc là cặp đôi đầu tiên chạy tới trước hai nhà Lôi - Diệp trước.

Bị cưỡng bức làm phù dâu cùng phù rể.

Người ta nói gái một con trông mòn con mắt là có thật, Tư Không Thiên Lạc sau khi làm mẹ, vóc dáng vẫn không thay đổi gì, lại càng có mị lực hấp dẫn hơn rất nhiều, cô và Tiêu Sở Hà đã đăng ký kết hôn và làm lễ đính hôn trước đó, nhưng chưa tổ chức hôn lễ chính thức, họ quyết định đợi Tiêu Kháng Hạo tròn 5 tuổi sẽ tổ chức hôn lễ. . . Chỉ vì Tư Không Thiên Lạc muốn Tiêu Kháng Hạo sẽ đích thân rải những cánh hoa trong hôn lễ của mình và Tiêu Sở Hà.

Mộc Xuân Phong cùng Hoa Cẩm chính là những cặp đôi tiếp theo.

Lạc Minh Hiên cùng Doãn Lạc Hà ở trong thời gian ngắn nhất, liều mạng hoàn thành lượng công việc lớn ở Càn Đông - MFast, cũng đã có mặt tại ngày quan trọng này của Lôi Vô Kiệt và Diệp Nhược Y.

Ngay cả Triệu Ngọc Chân cùng cô bạn gái lai ngoại quốc xinh đẹp Lý Hàn Y, cả hai cũng kịp thời từ Anh Quốc bay về Trung Quốc để tham dự.

Còn có Lý Phàm Tùng cùng cô diễn viên nổi tiếng Bạch Mộ Ninh, cũng kịp thời đuổi tới.

Đường Liên cùng Thiên Nữ Nhụy vốn là ở Thượng Hải, cho nên lúc này cũng đã có mặt.

Diệp An Thế thì không thể nào hiểu được sau một đêm say ở Thiên Ngoại Thiên, anh cùng Cơ Tuyết tự nhiên cũng thành một đôi. . .

Cơ Tuyết gần đây vô cùng nổi tiếng trong giới kinh doanh, thường xuyên xuất hiện trên các trang báo lớn, vì thế cũng có không ít người âm thầm theo đuổi, Diệp An Thế bây giờ thì bận ghen đến đỏ mắt, anh cũng không có thời gian làm mấy chuyện rảnh háng như trước nữa.

Dạo trước hai người có tổ chức lễ đính hôn, nhưng hôm đó Diệp An Thế đang chuẩn bị làm lễ thì bị một đám người yêu cũ kéo tới cướp hôn. . .

Mà Đoàn Tuyên Hằng cùng Lãnh Tiểu Mạn bây giờ cũng là một cặp, anh vừa thực hiện kì nghỉ phép ở nước ngoài của mình với cô bạn gái, họ cũng mới trở về.

Vừa lúc đuổi kịp tham gia buổi hôn lễ long trọng này.

Tiêu Lăng Trần cũng đến, nhưng anh không có bạn nữ đi cùng đành phải kết đôi tạm thời với Nam Cung Tịch Nhi, hai người họ trong khoảng thời gian ngắn nhất liền đấu khẩu không ngừng. . .

Hôn lễ cùng với lễ đính hôn không giống nhau, vì thế phải thực long trọng, mọi người tham dự tương đối coi trọng, lễ đưa cũng vô cùng phong phú.

Đặc biệt là Mộc Xuân Phong, vừa ra tay chính là tặng một hòn đảo nhân tạo ở Dubai.

Diệp An Thế thì không lòng vòng trực tiếp tặng tiền mặt, thể hiện thành ý với cậu bạn cũng như em gái nuôi của mình bằng một chiếc thẻ đen AMEX.

Tiêu Lăng Trần thì tặng một tòa trang viên tại Anh Quốc cho Lôi Vô Kiệt.

Lý Phàm Tùng thì tặng một chiếc du thuyền xa hoa.

Tiêu Sở Hà bây giờ là đại gia số một ở Thượng Hải, anh vừa ra tay chính là tặng một chiếc phi cơ riêng cho Lôi Vô Kiệt.

Đường Liên thì tặng một căn dinh thự xa hoa ở khu vực Greentown Rose Garden.

Quả thực có thể nói là lóe mù mắt các quan khách có mặt. . .

Bất quá mấy người này đều là thổ hào, vì thế người khác không so kịp được.

Đoàn Tuyên Hằng, Lạc Minh Hiên, Triệu Ngọc Chân, cũng những người khác đều đưa tiền biếu.

Nhưng mà chi phiếu giá trị con số cũng không hề nhỏ.

Đều là bạn bè có giao tình tham gia hôn lễ, lễ vật cũng vô cùng lớn.

Lôi Vô Kiệt tỏ vẻ áp lực rất lớn.

Mẹ nó, một đám ngẫu nhiên tặng quà cưới, thế mà lại đưa đến phong phú như vậy, đừng tưởng rằng ông đây không biết các người là đánh cái gì chủ ý gì?

Một đám trừ Mộc Xuân Phong ra thì ai cũng chưa kết hôn.

Sau này đến hôn lễ của họ mình còn phải đi lễ lại gấp đôi cơ chứ?

Một đám cầm thú a!

Lý Phàm Tùng vui sướng khi người gặp họa là Lôi Vô Kiệt, anh cười nói: "Lôi Tử, mau mau kiếm tiền đi, mấy anh em có thể kết hôn trễ một chút cũng không sao. . . Chờ khi nào Thịnh Vũ chính thức về đến tay của cậu, thì lúc đó mấy anh em chúng ta lại kết hôn, không vội, không vội."

Đường Liên hôm nay cũng nói: "Ai bảo người anh em cậu kết hôn như vậy sớm, quả thực là hâm mộ chết đi được."

Diệp An Thế tỏ vẻ: "Lôi Vô Kiệt, cậu là đang khiến cho công chúng phẫn nộ nha."

Mấy anh em trong hội cũng chỉ mới đính hôn, Lôi Vô Kiệt thì liền trực tiếp kết hôn!

Đây là muốn đánh nhanh thắng nhanh à?

Vừa qua 30 tuổi liền kết hôn, chưa thấy qua ai gấp gáp như Lôi Vô Kiệt.

Diệp Nhược Y thì cũng mới có qua 28 tuổi còn đâu. . . Diệp An Thế còn chưa được kết hôn, thế mà cô em gái kết nghĩa của mình cũng kết hôn trước luôn rồi.

Mấy anh em còn lại trong hội, người thì gia đình nhà gái chưa muốn gả, người thì còn muốn yêu đương chưa chịu kết hôn, người thì có con luôn rồi nhưng phải đợi con lớn mới kết hôn. . .

Vì thế tất cả họ là đang ghen tị với Lôi Vô Kiệt.

Lôi Vô Kiệt vẻ mặt đắc ý nói: "Có giỏi thì mấy cậu lập tức kết hôn đi, lễ vật ít như vậy, ông đây đi lại gấp ba cũng không thành vấn đề."

Tiêu Sở Hà: "..." Tỏ vẻ, Thiên Lạc vẫn chưa muốn kết hôn.

Lý Phàm Tùng: "..." Tỏ vẻ, bạn gái là diễn viên nổi tiếng sự nghiệp đang trong thời kỳ đỉnh cao.

Đường Liên: "..." Tỏ vẻ, bạn gái còn muốn yêu đương.

Tiêu Lăng Trần: "..." Tỏ vẻ, chưa có bạn gái.

Diệp An Thế: "..." Tỏ vẻ, đến đính hôn còn không thành nói chi kết hôn.

Mộc Xuân Phong: "..." Tỏ vẻ, kết hôn rồi.

Một câu của Lôi Vô Kiệt đủ tính sát thương với mấy người họ.

Diệp An Thế miệng độc nhất: "Lôi Vô Kiệt, ông đây nguyền rủa cậu hôm nay có người tới cướp hôn."

Lý Phàm Tùng: "Giống như trên."

Tiêu Lăng Trần: "Giống như trên."

Đường Liên: "Giống như trên."

Tiêu Sở Hà cũng: "Giống như trên."

Lôi Vô Kiệt sắc mặt lập tức âm trầm xuống dưới.

Bởi vì anh nghĩ tới một người, là Tô Bạch.

Đã từng là tình địch đánh nhau tới đỗ máu.

Nghe nói, Tô Bạch cũng đã quay trở lại Hàng Châu. Nhưng đến nay vẫn chưa thấy anh ta xuất hiện.

Liệu hôm nay Tô Bạch có đến Thượng Hải không?

Lôi Vô Kiệt trực tiếp đen mặt nói: "Thế ông đây cũng nguyền rủa các cậu, sau này lúc mấy cậu kết hôn, thì nhất định cũng sẽ có người trình diễn một tiết mục cướp hôn!"

Diệp An Thế vẻ mặt khinh bỉ nói: "Đúng là quá nhẫn tâm."

Lý Phàm Tùng cũng mắng một: "Đậu xanh rau má, miệng đủ độc a."

Đường Liên lại cười nói: "Lôi Vô Kiệt, thật ngại quá, lời nguyền rủa của cậu sẽ vĩnh viễn không linh nghiệm, bởi vì Liên và Nhụy không có tình địch."

Mộc Xuân Phong cũng nói: "Cậu quên là tôi và bà xã đã kết hôn rồi sao."

Tiêu Lăng Trần tỏ vẻ: "Ông đây còn chưa có bạn gái, lấy đâu ra đối tượng để kết hôn?"

Tiêu Sở Hà cười nói: "Tuy là tôi với Thiên Lạc có rất nhiều tình địch, nhưng bọn họ điều đã bị tôi đánh bại hết, cho nên chuyện mà cậu nói căn bản là không thể xảy ra."

Cho nên. . .

Lôi Vô Kiệt: "..." Hình như là chỉ có mình là có nguy cơ bị cướp cô dâu cao nhất?

Nhóm phù rể bên này náo nhiệt dị thường, đoàn phù dâu bên kia cũng không kém đi đâu.

Diệp Nhược Y cũng rất để tâm đến đội hình phù dâu của mình.

Vì thế đã chuẩn bị trang phục cho họ.

Tất cả đều là lễ phục dạ hội kiểu đuôi cá màu xanh mint, tất cả đều được thiết kế riêng.

Tư Không Thiên Lạc, Thiên Nữ Nhụy, Bạch Mộ Ninh, Doãn Lạc Hà, Nam Cung Tịch Nhi, một người một bộ.

Hoa Cẩm tự nhiên cũng có một bộ. . .

( Vì sao Diệp Nhược Y và Lôi Vô Kiệt không chọn Đoàn Tuyên Hằng và Lãnh Tiểu Mạn làm phù dâu phù rể, mà lại chọn Mộc Xuân Phong và Hoa Cẩm đã kết hôn? Đơn giản thôi, vì không thân với CP đó, với lại họ cũng không ưa nhau sau vụ của Tư Không Thiên Lạc vs Tiêu Sắt, vì thế thà chọn bạn thân đã kết hôn rồi là phù dâu phù rể chứ họ cũng không chọn chụy Hằng là vậy. )

Trong nhóm phù dâu Hoa Cẩm là người nhỏ tuổi nhất, nhưng cả người của cô thoạt nhìn rất an tĩnh.

Bởi vì phù rể có đến 6 người, mà phù dâu chỉ có 5 người, vì thế để làm tròn số thì phải kéo luôn Hoa Cẩm vào dàn phù dâu. . .

Cơ Tuyết hiện tại là bạn gái của Diệp An Thế, tương lai là chị dâu của Diệp Nhược Y, vì thế cô không thích hợp với vai trò phù dâu, tương tự thì Diệp An Thế cũng vậy. . .

Mấy người thay đồ trang điểm làm tóc xong các thứ, đứng chung một chỗ chụp ảnh với nhau.

Trừ cô dâu Diệp Nhược Y ra ngoài, thì tất cả nhân vật nữ còn lại đều mặc váy màu xanh mint, lóa mắt cực kỳ.

Toàn bộ đội hình phù dâu lẫn cô dâu đều đẹp đến lóa mắt.

Dung mạo nếu nói là khuynh thành tuyệt thế, thì cũng không phải nói quá.

Mà nhóm phù rể bên kia, trừ bỏ nam chính Lôi Vô Kiệt mặc bộ suit màu trắng ra, thì tất cả những người còn lại đều là mặc vest đen, sơ-mi trắng và đeo nơ đen.

Bên này đội hình phù rể bên này cũng là một đám nam thần trong giới kinh doanh, vừa có ngoài hình hoàn mỹ, lại còn có dung mạo hơn người.

Sắp đến giờ đón dâu, hai nhà Diệp - Lôi đều đồng loạt xuất hiện.

Dinh thự Đỉnh An của Diệp Đỉnh Chi, từ chỗ cầu thang lầu, nhà gái đứng đang ở trên đi xuống, còn nhà trai thì đang đứng chờ từ trước ở phía dưới. . .

Hai bên đối mặt, ai nấy cũng nhìn chầm chầm lấy người trong lòng của mình.

Tư Không Thiên Lạc cùng Tiêu Sở Hà bốn mắt nhìn nhau, trong mắt đều là tràn ngập ý cười, hai người trao đổi bằng ánh mắt.

Tiêu Sở Hà nhìn cô, anh dùng khẩu hình miệng nói: Rất xinh đẹp.

Mà Tư Không Thiên Lạc lại không dùng khẩu hình miệng, cô dùng ánh mắt để nói: Tiêu Sắt, hôm nay anh rất đẹp trai.

Tiêu Sở Hà cũng nhìn hiểu được lời cô muốn nói.

Lôi Vô Kiệt cùng Diệp Nhược Y gặp mặt, nhưng lại không thể chạm vào đối phương được.

Lôi Vô Kiệt đứng ở giữa trung tâm sảnh hôn lễ trong nhà, anh đứng ở nơi đó chờ đợi người trong lòng đi tới bên mình.

Diệp Đỉnh Chi thay mặt cho nhà gái nắm tay cô con gái nuôi Diệp Nhược Y tiếng đến, đích thân đặt tay của cô vào trong tay của Lôi Vô Kiệt.

Khoảnh khắc hai người chạm vào tay của đối phương, trong lòng là vô cùng kích động.

Chỉ cần chạm vào tay nhau rồi, thì cuộc đời này Diệp Nhược Y sẽ là người phụ nữ cuối cùng của cuộc đời Lôi Vô Kiệt. . .

Hai người họ sẽ cùng nhau đi hết đến quãng đường còn lại

Còn có, con của hai người họ.

Diệp Nhược Y, cả đời này anh nhất định sẽ không phụ em.

Lôi Vô Kiệt dưới đáy lòng nói với chính mình như vậy.

Thực hiện các nghi lễ đón dâu, chụp ảnh, phát lì xì các thứ xong.

Họ di chuyển đến lễ đường được dựng bên ngoài hoa viên của dinh thự Đỉnh An.

Trên đường đi tầm mắt của Lôi Vô Kiệt chưa từng rời khỏi Diệp Nhược Y.

Nhóm phù dâu phù rể cũng xếp thành hai hàng đi theo phía sau họ.

Khách khứa và quần chúng chung quanh, nhìn thấy cả đội hình đều là một trận cảm thán để kinh hô lên tiếng.

"Trời ạ! Đây tuyệt đối chính là đội hình dâu rể có giá trị nhan sắc cao nhất mà tôi từng nhìn thấy a!"

"Dàn nam phụ hình như là có đủ các thể loại mỹ nam luôn còn đâu!"

"Đúng vậy! Mỹ nam lạnh lùng, băng sơn, cao lãnh, phúc hắc, bá vương, kiểu nào cũng có, hơiss, ước gì có thể hốt được một anh đem về a!"

"Tôi cũng muốn, đáng tiếc mấy người họ đều đã là hoa có chủ, thấy không. . . Những cô phù dâu đó, đều là vợ tương lai của họ!"

"Trời ạ, xinh như thế, mấy người họ đúng là rất xứng đôi, cũng tốt, đỡ cho mấy chị em phải hối tiếc!"

"Giá trị nhan sắc cao thế này, sau này sinh con ra chắc hẳn là rất đẹp, hiện tại chúng ta không thể cưới được mấy ảnh, thì sau này hốt lại con của mấy ảnh về làm dâu rể. . ."

"Chỉ cảm thấy ông trời đúng là quá không công bằng, sao không phối một cặp xấu đẹp với nhau đi Như vậy mới công bằng a!"

"Đúng vậy, gen tốt điều bị mấy người bọn họ chiếm sạch."

Nghi thức hôn lễ chính thức bắt đầu.

Diệp An Thế phụ trách chơi đàn Piano, Cơ Tuyết phụ trách chơi Cello, hai người hợp tấu bài Canon in D.

Tư Không Thiên Lạc, Doãn Lạc Hà, Hoa Cẩm, Nam Cung Tịch Nhi, Bạch Mộ Ninh, Thiên Nữ Nhụy, các cô hộ tống Diệp Nhược Y đi vào lễ đường.

Cha nuôi của Diệp Nhược Y, Diệp Đỉnh Chi được mời làm chủ hôn, ông mặt Âu phục chỉnh tề tiến lên phía trước.

Diệp Nhược Y khoác lấy cách tay của ông.

Dịch Văn Quân ở một bên trộm lau nước mắt.

Con gái nhà người ta 30 mới gả chồng, còn cô con gái nuôi này của bà còn chưa có kịp bù đắp tình cảm mẹ con gì, thì phải đi lấy chồng rồi!

Đúng là tức chết mất. . .

Bất quá cũng may con rể người người rất tốt, thằng Vô Kiệt cũng là cái người rất có bản lĩnh. Dù sao cũng là thằng bạn thân của con trai mình, lớn lên cùng nhau từ nhỏ.

Dịch Văn Quân nghẹn khuất chính là, con trai Diệp An Thế còn chưa có kết hôn, thì cô con gái nuôi đã phải đi lấy chồng rồi.

Cơ Tuyết cùng Diệp An Thế, là anh trai và chị dâu, hai người đang ở một bên chơi đàn, vừa nhìn cặp đôi chính đang tiến vào trung tâm lễ đường.

Trong lòng cũng là một trận cảm thán.

Thảm đỏ trải hoa rất dài, Diệp Nhược Y khoác tay của Diệp Đỉnh Chi, từng bước một hướng tới nam chính đang đứng ở giữa sân khấu bên trên lễ đường.

Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy cảm giác thâm tình.

Diệp Nhược Y vĩnh viễn nhớ rõ, ngày đó Lôi Vô Kiệt chật vật liều mạng bảo vệ cô. Vô luận cô có tùy hứng cỡ nào, thì Lôi Vô Kiệt cũng đều theo ý cô, đối với cô vô điều kiện cưng chiều che chở.

Một người đàn ông ưu tú như vậy, lại nguyện ý vì cô tiến đến bước này, vì thế sao cô lại không rung động cho được?

Con đường trải đầy hoa tuy rất dài, nhưng chung quy vẫn là đến điểm cuối cùng.

Diệp Đỉnh Chi đem tay của cô con gái nuôi, đặt tới trong tay của Lôi Vô Kiệt.

Diệp Đỉnh Chi tuy là cha nuôi, nhưng tình cảm đối với cô con gái này cũng không tệ.

Ông hốc mắt ướt ác nói: "Tiểu Kiệt, nhớ chăm sóc tốt cho con bé."

Lôi Vô Kiệt vẻ mặt nghiêm trang nói: "Ba vợ cứ yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy."

Diệp Nhược Y đáy lòng một trận cảm động với người cha nuôi này.

Diệp Đỉnh Chi nói: "Tốt tốt tốt. . . Bắt đầu nghi thức đi!"

Diệp Nhược Y bị Lôi Vô Kiệt nắm tay tiếng tới, hai người đứng song song chuẩn bị tuyên thệ.

Bởi vì là hôn lễ kiểu Tây, nên lúc nào cũng có nghi thức tuyên thệ trước mặt mọi người.

Lôi Vô Kiệt đang muốn nói chuyện, đột nhiên. . .

Có một giọng nam vang lên: "Chậm đã."

Mọi người kinh ngạc hướng tới người nọ nhìn qua đi.

Nam Cung Tịch Nhi chính là người đầu tiên kinh hãi lên tiếng: "Tô Bạch!"

Quả nhiên là Tô Bạch.

Tiêu Lăng Trần nghiến răng nói: "Thằng đó tự nhiên còn dám tới?"

Mộc Xuân Phong tỏ vẻ án binh bất động, nói: "Xem tình hình rồi hành động."

"Đây là muốn trình diễn một màn cướp hôn sao?"

"Không rõ nữa, xem tình hình rồi tính."

"..."

Đám người Diệp An Thế chỉ cảm thấy họ đúng là cái miệng quạ.

Nghi thức tạm dừng.

Lôi Vô Kiệt sắc mặt ngay lập tức khó coi lên.

Mẹ kiếp, một đám miệng quạ!

Tô Bạch nếu mày đã đám tới cướp hôn, vậy thì ông đây cũng đảm bảo không để yên cho mày!

Nội tâm của Lôi Vô Kiệt lúc này quả thực là hỏng mất.

Diệp Nhược Y trên mặt hiện lên một biểu cảm cực kỳ phức tạp.

Tô Bạch. . .

Anh ta quả nhiên là đến.

Lại còn đến đúng vào lúc này.

Cả người Tô Bạch thoạt nhìn qua trông rất bình tĩnh.

Nhìn không giống như là tới cướp hôn.

Trên người anh ta mặc Âu phục, cả người khí sắc cũng không tệ.

Tô Bạch mỉm cười nhàn nhạt hướng tới họ.

Tầm mắt của các tân khác, không tự giác mà chuyển đến nhân vật đột nhiên xuất hiện này.

Đây là ai?

Tới cướp hôn sao? Hay là tới phá đám?

Dịch Văn Quân tức tới muốn hộc máu.

Trời đất, hôm con trai đính hôn, cũng có một đám con gái tới náo loạn, còn bảo là người yêu cũ tới cướp hôn.

Hôm nay đến hôn lễ của con gái nuôi cũng vậy, tự nhiên cũng có người xuất hiện cướp hôn?

Bọn trẻ bây giờ yêu đương kiểu gì không biết nữa. . .

Nam Cung Tịch Nhi nói: "Tô Bạch, anh. . ."

"Yên tâm, tôi không tới để cướp hôn hay gây sự, tôi chỉ muốn đến nói một câu chúc phúc chân thành với mối tình đầu của mình mà thôi, Tịch Nhi cô đừng kích động."

Này ngắn ngủn một câu, Nam Cung Tịch Nhi nghe xong trong lòng khó chịu cực kỳ.

Tô Bạch.

Anh không nên tới.

"Tịch Nhi, cô không tin tôi sao, chuyện cũng đều đi qua, tôi cũng đã buông bỏ rồi, chỉ là muốn nói một câu chúc phúc để cho ai đó yên tâm mà thôi."

"Được, nhớ đừng nói quá lời!"

"Ừm." Tô Bạch nhàn nhạt lên tiếng, sau đó hướng tới lễ đường đi tới.

Đối mặt với ánh mắt như hổ rình mồi của Lôi Vô Kiệt, Tô Bạch bình tĩnh hướng về phía Lôi Vô Kiệt gật gật đầu.

Rồi sau đó đem tầm mắt dừng ở trên người của Diệp Nhược Y.

Đây người con gái mà Tô Bạch đã từng yêu rất nhiều. . .

"Nhược Y."

"Tô Bạch."

Lôi Vô Kiệt: "..." Mẹ nó!

Ông đây là bóng đèn của hai người à?

Lại nghe thấy Tô Bạch nói: "Đừng hiểu lầm, tôi không đến để gây sự, tôi đến để chúc phúc hai người."

Lôi Vô Kiệt có chút không tin: "Xác định?"

Nhưng Tô Bạch là thật lòng một cách nhiệt tình.

Đoạn tình cảm này, tốt nhất là nên buông tay

Diệp Nhược Y đầu ngón tay cũng đều đang run rẩy.

Người đàn ông này. . . Đã từng là người mà cô thích.

Tuy rằng đều đã là chuyện đi qua rồi, những ký ức vẫn còn đó.

Cô lúc trước cũng đã nỗ lực từ bỏ, giờ đây trong tim cũng đã không còn hình bóng của người đàn ông này nữa, mà chỉ còn lại những sự ấy nấy. . .

"Tô Bạch, cảm ơn anh đã đến chúc phúc cho chúng tôi, tôi cũng chúc anh. . . Sớm tìm được hạnh phúc của mình."

"Được. . . Hai người cứ tiếp tục nghi lễ đi."

"Anh không ở lại tham gia sao?"

Tô Bạch chỉ cười, rồi xoay người rời đi.

Hôn lễ tiếp tục, nghi thức chính thức bắt đầu. Nhưng mà cặp đôi chính ở trên sân khấu vẫn còn đang đấu khẩu.

"Còn chưa có quên cái thằng đó sao?"

"Anh không tin à?"

"Anh không có. . . Chỉ là trong lòng anh có chút không thoải mái mà thôi."

"Lôi Vô Kiệt!"

"Hả?"

"Còn có muốn tiếp tục nghi lễ không?"

"Đương nhiên là muốn!" Vô luận mọi chuyện có như thế nào, kết hôn xong mới là chuyện chính.

Vì thế, nghi thức tiếp tục.

MC tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net