Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vegas lặng lẽ đứng trên ban công nhìn vào điện thoại của mình.

Noel: Cậu Vegas, chiều nay ông chủ sẽ trở về. Tình nhân của ông là Lisa đã mang thai được một tháng rồi ạ.

Có thai à.

Vegas châm thuốc...

Không phải ba hắn luôn mắng hắn và Macau là đồ rác rưởi và không xứng đáng là con trai của ông sao?

Giờ người phụ nữ đó đã có con, chắc ba phải mừng lắm.

"Khụ, khụ, khụ." Pete đi ra ban công, bị sặc bởi mùi khói thuốc.

Vegas nhanh chóng dập tắt điếu thuốc, "Sao em lại ra đây, ăn sáng xong rồi à?"

"Uwfmm! Anh bị sao vậy? Anh chưa ăn sang xong mà đã đi ra ngoài ban công rồi." Pete hôn lên má Vegas giống như hắn hay làm.

"Anh không sao.' Vegas mỉm cười và ôm lấy Pete.

"Nói dối! Rõ ràng là anh không vui🙁" Pete nói nhìn Vegas.

"Trời ạ, để anh ôm em nào Pete." Vegas vùi đầu vào cổ áo Pete, tham lam hít hà mùi thơm của dừa trên người người cậu.

"Ba về rồi, nên anh không thể đến gặp em thường xuyên được." Vegas không dám nói cho ba biết sự tồn tại của Pete.

"Tại sao? Có phải là ba anh không thích em đúng không? Pete rất tốt mà🥺" Pete lập tức trở nên buồn bã.

"Không phải. Ừm...có một vài lý do mà anh không thể giải thích rõ ràng bây giờ. Nhưng Pete, tin tưởng anh được không? Anh yêu em." Vegas ôm chặt Pete.

Vegas không hiểu tình yêu, nhưng Vegas muốn hiểu. Trong cuộc sống này, hắn chỉ muốn làm mọi thứ cho Pete, đó là tình yêu, phải không?

"Em tin!" Pete nhìn Vegas và nói, "Tất nhiên Pete luôn tin Vegas."

"Pete, anh về nhà, nếu có việc gì xảy ra thì nhớ nhắn cho anh, nhớ anh thì cũng có thể nhắn cho anh được không?" Vegas sợ rằng hắn không thể ở cạnh Pete nhiều được nữa. Ba hắn đã về, vì vậy hắn đã mua cho Pete một chiếc điện thoại, kiên nhẫn dạy Pete từng chút một.

"Mmmmm!" Pete gật đầu, "Pete nhớ rồi!"

Vegas tự mình đứa Pete đến của hàng hoa rồi đi học.

Noel lái xe đưa Vegas về lại nhà chính vào buổi chiều.

Ngay khi Vegas bước vào phòng khách, hắn nhìn thấy ba mình đang chạm vào bụng người phụ nữ và mỉm cười.

"Sawadikub, chào ba." Vegas chắp tay chào.

Ông Gan cau mày nhìn đứa con trai cả đã lâu không gặp.

"Hiện tại mày đủ mạnh rồi đúng không?" Ông Gan tức giận nói, "Dylan là chú của mày! Lần này tao đã phạm sai lầm nhưng mà giết lão ta thì có để tao vào trong mắt mày không?"

"Thưa ba, ông ta đã phạm sai lầm trước và ông ta cũng rút súng trước." Vegas nói một cách bình tĩnh, cố kìm lại sự tức giận của mình.

"Nhưng ông ta vẫn là chú của mày! Mày giết ông ta mà không thèm hỏi tao!" Ông Gan càng thêm tức giận, đứng dậy chỉ thẳng tay về phía Vegas đang đứng.

"Ông ta rút súng trước! Ba! Ông ta định bắn con!" Vegas cũng gầm lên.

"Được, được rồi! Mày nói đúng! Dù sao mày cũng không coi trọng tao, đi đi! Nhìn mặt mày thôi tao cũng thấy khó chịu!" Ông Gan xua tay, xoay người tiếp tục nói chuyện với người phụ nữ kia.

Vegas không nói nữa, chỉ quay người rời đi. Khi bước ra khỏi phòng khách, hắn thấy Macau đang đứng bên ngoài.

"Anh, anh không sao chứ?" Macau thấy Vegas bước ra liền bước nhanh tới hỏi, có chút lo lắng khi nghe thấy ba và anh trai lại cãi nhau.

"Không sao đâu, quen rồi." Vegas xoa đầu Macau.

Macau cảm thấy nhẹ nhõm khi Vegas dường như vẫn ổn.

Trước đây, mỗi lần cãi nhau với ba, anh ấy chắc chắn sẽ đập phá đồ đạc, nhưng lần này thì không. Không biết tại sao, nhưng Macau cảm thấy anh trai đã bình tĩnh hơn rất nhiều trong thời gian này.

Vegas nhìn Macau, nhưng có vẻ thằng bé đang có chút không vui.

"Có chuyện gì vậy Macau, nói với anh đi!"

"Không sao, không sao." Macau lắc đầu.

"nào, anh là anh trai của em sao anh lại không biết." Vegas kéo Macau đến góc vườn ngồi xuống

"Thật ra cũng phải phải vấn đề lớn, là em muốn đến Châu Phi để tham gia trại hè dành cho tình nguyện viên toàn cầu về vấn đề bảo vệ động vật hoang dã. Nhưng bố lại mắng em. Ông ấy nói rằng không cần tham gia mấy hoạt động vô ích như vậy." Macau có chút buồn bực.

Macau thưởng giả vờ mạnh mẽ, nhưng Vegas biết rằng họ là những người thiếu tình yêu như nhau.

"Đây, cho em!" Vegas nói là lấy trong túi ra một chiếc thẻ ngân hàng, "Mật khẩu là 696969."

"ba mà biết nhất định sẽ mắng anh." Macau lắc đầu.

"Đừng lo cứ đi đi, có anh trai rồi đừng sợ!" Vegas đặt thẻ vào tay Macau.

"macau, anh là người mà em luôn tin tưởng nhất đúng không?" Vegas muốn giới thiệu người thân quan trọng nhất của mình cho Pete, để sau này nếu hắn có đi xa thì cũng có người mà hắn tin tưởng có thể giúp đỡ Pete.

"Đương nhiên! Anh không tin em!" Macau vỗ ngực.

"Đi thôi, anh sẽ cho em xem. Ba hài lòng với cái bụng của người phụ nữ đó nên không thẻm để ý chúng ta đâu."

Vegas đưa Macau đến trước cửa hàng hoa. Pete đang chuẩn bị đóng cửa tiệm, cậu đang cúi đầu đếm số tiền kiếm được trong ngày hôm nay.

"100, 360, 210,250,140,132, 600..." Pete gãi đầu khi nhìn vào mấy con số trên mỗi đơn hàng, "Tại sao Vegas lại biết ngay được chứ."

"Anh, đó là ai vậy?" Macau thấp giọng hỏi Vegas.

Người này có vẻ...không thông minh lắm.

"Em ấy là tình yêu duy nhất trong đời anh, em phải nhớ Macau." Vegas nhìn Macau rất nghiêm túc.

"À?!" Macau ngạc nhiên, anh trai cậu chưa bao giờ nói yêu ai huống chi là tình yêu duy nhất đời anh ấy.

Ba cậu lợi dụng tình dục của anh trai cậu để giành lấy công việc làm ăn, anh cậu ngủ với rất nhiều người nhưng chưa bao giờ thật lòng cả.

Macau đang tò mò tại sao anh chàng có vẻ không được thông minh cho lắm này lại có thể hạ gục anh trai mình.

Nhưng dù cậu không hiểu thế nào thì anh trai cậu đã nói rằng người này là người thân trong tương lai của cậu.

"Em hiểu rồi, đừng lo lắng! Em cũng sẽ coi anh ấy như một thành viên trong gia đình." Macau nhìn Vegas và gật đầu.

Vegas mỉm cười và vỗ nhẹ vào vai Macau.

"!792" Vegas mỉm cười và ôm lấy Pete đã vò đầu bứt tai.

"Vegas!" Pete quay lại và ôm Vegas với một nụ cười.

Macau😐...

Cậu không nên ở đây mới phải.

"Ơ? Bạn có muốn mua hoa không?" Pete bước tới và hỏi Macau với một nụ cười.

"À ừm...haha, em là em trai của Vegas, xin chào. Em tên là Macau!" Macau tự giới thiệu mình.

"Macau, xin chào! Tôi tên là Pete!" Pete cười, đôi mắt cong lên rất dễ thương.

Macau: Mẹ ơi, 😮dễ thương quá.

"Được rồi! Đi thôi, nhà của chúng ta ở phía sau, nếu sau này em không muốn về nhà thì không cần chen chúc trong ký túc xá trường làm gì, cứ đến đây đi, đều là người nhà mà." Vegas cười, ôm Pete bằng tay trái và Macau bằng tay phải.

Ba người vừa đi vừa nói chuyện trên đường về nhà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net